Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 117: "Chị dâu là ai thế?”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm nghĩ thầm, muốn tìm bạn gái cũng không dám nghĩ đến cậu đâu.Không khéo lại bị cắm cho bao nhiêu cái sừng trên đầu mất."Phải nghĩ đến chứ. Hừm, Trần Khiêm, hay là tớ chịu thiệt một tí, làm bạn gái của cậu. Hơn nữa đêm nay tớ cũng không muốn quay về ký túc xá nữa!"Nói xong liền quay sang nháy mắt với Trần Khiêm.Nói thật lòng, Trịnh Thiên Thiên ngoài phẩm chất bại hoại, người cũng rất lẳng lơ.Trong lòng Trần Khiêm có chút bị lay động. Đương nhiên không dám để cô ta làm bạn gái rồi, nhưng có thểtình một đêm với cô ta cũng coi như trả thù cô ta rồi.Chính ngay lúc này, điện thoại di động của Trần Khiêm đột nhiên vang lên.Vừa nhìn đã biết là cuộc gọi tới của trưởng phòng Dương Huy."Ký túc xá trưởng, có chuyện gì vậy?"Trần Khiêm tỉnh táo lại trong chớp mắt, vội vàng nghe máy.“Lão Trần, mau quay về ký túc xá, nhanh lên, lão đại có việc!"Người gọi không phải là Dương Huy, mà là bạn tốt của anh - Lý Duệ.Nghe giọng điệu rất gấp gáp.Trần Khiêm cũng không nghĩ gì nữa, chạy vội về phía khu ký túc xá.Trịnh Thiên Thiên hận đến mức dẫm chân xuống đất một cái: "Hừ, Trần Khiêm, cậu có trốn cũng không thoát được đâu, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến cho cậu phải quỳ gối dưới váy Trịnh Thiên Thiên tôi!"Lại nói Trần Khiêm vì lo läng cho Dương Huy, chạy rất nhanh, ngay lúc này, anh đẩy mạnh cửa phòng ra.Không ngờ nghênh đón mình là một chai bia vọt đến. Văng hết cả lên mặt của Trần Khiêm.Theo đó là một loạt tiếng cười vang lên của các bạn cùng phòng."Đệch, chuyện gì thế?” Trân Khiêm lau hết mấy giọt bia bản lên mặt.Thấy bọn Dương Huy Lý Duệ đều có mặt. Hơn nữa trên bàn của ký túc xá còn bày đầy bia rượu cùng vài món nhằm, vẫn còn chưa ai động đến, rõ là đang chờ Trần Khiêm."Lão Trần, hôm nay quả nhiên là ngày lành tháng tốt, lão đại của chúng ta đã thoát ế rồi!"Lý Duệ cười to nói.Lúc này Trần Khiêm mới thở phào nhẹ nhõm, dọa chết anh rồi, còn tưởng Dương Huy xảy ra chuyện gì rồi chứ.Có điều vừa nghe Dương Huy thoát ế, Trần Khiêm rất vui mừng."Chị dâu là ai thế?”Trần Khiêm nhận lấy chai bia Lý Duệ ném tới, uống một ngụm thật lớn, sảng khoái quá đi mất!“Từ Hà, tối hôm nay, bọn tớ cùng nhau ăn cơm tối tại nhà ăn, cô ấy cuối cùng cũng đã nhận lời tỏ tình của tớ rồi!"Dương Huy gãi đầu, cười như một kẻ ngốc.Trần Khiêm cũng đã đoán ra được là Từ Hà. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, Trần Khiêm ngược lại cũng cũng biết, quan hệ của Từ Hà với Lâm Kiều và Triệu NhấtPhàm tuy rằng rất tốt, nhưng lại khiến cho người khác cảm giác bọn họ không cùng một loại người.Tính tình cũng không tệ. Lại nghĩ tới Dương Huy cũng thật lòng yêu Từ Hà, cuối cùng thì hai người cũng đã ở bên nhau rồi, Trần Khiêmngưỡng mộ và cũng rất vui mừng cho họ."Đến đây đến đây, vì lão đại thoát ế, chúng ta cùng cạn ly nào!""Cạn lylI"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm nghĩ thầm, muốn tìm bạn gái cũng không dám nghĩ đến cậu đâu.Không khéo lại bị cắm cho bao nhiêu cái sừng trên đầu mất."Phải nghĩ đến chứ. Hừm, Trần Khiêm, hay là tớ chịu thiệt một tí, làm bạn gái của cậu. Hơn nữa đêm nay tớ cũng không muốn quay về ký túc xá nữa!"Nói xong liền quay sang nháy mắt với Trần Khiêm.Nói thật lòng, Trịnh Thiên Thiên ngoài phẩm chất bại hoại, người cũng rất lẳng lơ.Trong lòng Trần Khiêm có chút bị lay động. Đương nhiên không dám để cô ta làm bạn gái rồi, nhưng có thểtình một đêm với cô ta cũng coi như trả thù cô ta rồi.Chính ngay lúc này, điện thoại di động của Trần Khiêm đột nhiên vang lên.Vừa nhìn đã biết là cuộc gọi tới của trưởng phòng Dương Huy."Ký túc xá trưởng, có chuyện gì vậy?"Trần Khiêm tỉnh táo lại trong chớp mắt, vội vàng nghe máy.“Lão Trần, mau quay về ký túc xá, nhanh lên, lão đại có việc!"Người gọi không phải là Dương Huy, mà là bạn tốt của anh - Lý Duệ.Nghe giọng điệu rất gấp gáp.Trần Khiêm cũng không nghĩ gì nữa, chạy vội về phía khu ký túc xá.Trịnh Thiên Thiên hận đến mức dẫm chân xuống đất một cái: "Hừ, Trần Khiêm, cậu có trốn cũng không thoát được đâu, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến cho cậu phải quỳ gối dưới váy Trịnh Thiên Thiên tôi!"Lại nói Trần Khiêm vì lo läng cho Dương Huy, chạy rất nhanh, ngay lúc này, anh đẩy mạnh cửa phòng ra.Không ngờ nghênh đón mình là một chai bia vọt đến. Văng hết cả lên mặt của Trần Khiêm.Theo đó là một loạt tiếng cười vang lên của các bạn cùng phòng."Đệch, chuyện gì thế?” Trân Khiêm lau hết mấy giọt bia bản lên mặt.Thấy bọn Dương Huy Lý Duệ đều có mặt. Hơn nữa trên bàn của ký túc xá còn bày đầy bia rượu cùng vài món nhằm, vẫn còn chưa ai động đến, rõ là đang chờ Trần Khiêm."Lão Trần, hôm nay quả nhiên là ngày lành tháng tốt, lão đại của chúng ta đã thoát ế rồi!"Lý Duệ cười to nói.Lúc này Trần Khiêm mới thở phào nhẹ nhõm, dọa chết anh rồi, còn tưởng Dương Huy xảy ra chuyện gì rồi chứ.Có điều vừa nghe Dương Huy thoát ế, Trần Khiêm rất vui mừng."Chị dâu là ai thế?”Trần Khiêm nhận lấy chai bia Lý Duệ ném tới, uống một ngụm thật lớn, sảng khoái quá đi mất!“Từ Hà, tối hôm nay, bọn tớ cùng nhau ăn cơm tối tại nhà ăn, cô ấy cuối cùng cũng đã nhận lời tỏ tình của tớ rồi!"Dương Huy gãi đầu, cười như một kẻ ngốc.Trần Khiêm cũng đã đoán ra được là Từ Hà. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, Trần Khiêm ngược lại cũng cũng biết, quan hệ của Từ Hà với Lâm Kiều và Triệu NhấtPhàm tuy rằng rất tốt, nhưng lại khiến cho người khác cảm giác bọn họ không cùng một loại người.Tính tình cũng không tệ. Lại nghĩ tới Dương Huy cũng thật lòng yêu Từ Hà, cuối cùng thì hai người cũng đã ở bên nhau rồi, Trần Khiêmngưỡng mộ và cũng rất vui mừng cho họ."Đến đây đến đây, vì lão đại thoát ế, chúng ta cùng cạn ly nào!""Cạn lylI"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm nghĩ thầm, muốn tìm bạn gái cũng không dám nghĩ đến cậu đâu.Không khéo lại bị cắm cho bao nhiêu cái sừng trên đầu mất."Phải nghĩ đến chứ. Hừm, Trần Khiêm, hay là tớ chịu thiệt một tí, làm bạn gái của cậu. Hơn nữa đêm nay tớ cũng không muốn quay về ký túc xá nữa!"Nói xong liền quay sang nháy mắt với Trần Khiêm.Nói thật lòng, Trịnh Thiên Thiên ngoài phẩm chất bại hoại, người cũng rất lẳng lơ.Trong lòng Trần Khiêm có chút bị lay động. Đương nhiên không dám để cô ta làm bạn gái rồi, nhưng có thểtình một đêm với cô ta cũng coi như trả thù cô ta rồi.Chính ngay lúc này, điện thoại di động của Trần Khiêm đột nhiên vang lên.Vừa nhìn đã biết là cuộc gọi tới của trưởng phòng Dương Huy."Ký túc xá trưởng, có chuyện gì vậy?"Trần Khiêm tỉnh táo lại trong chớp mắt, vội vàng nghe máy.“Lão Trần, mau quay về ký túc xá, nhanh lên, lão đại có việc!"Người gọi không phải là Dương Huy, mà là bạn tốt của anh - Lý Duệ.Nghe giọng điệu rất gấp gáp.Trần Khiêm cũng không nghĩ gì nữa, chạy vội về phía khu ký túc xá.Trịnh Thiên Thiên hận đến mức dẫm chân xuống đất một cái: "Hừ, Trần Khiêm, cậu có trốn cũng không thoát được đâu, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến cho cậu phải quỳ gối dưới váy Trịnh Thiên Thiên tôi!"Lại nói Trần Khiêm vì lo läng cho Dương Huy, chạy rất nhanh, ngay lúc này, anh đẩy mạnh cửa phòng ra.Không ngờ nghênh đón mình là một chai bia vọt đến. Văng hết cả lên mặt của Trần Khiêm.Theo đó là một loạt tiếng cười vang lên của các bạn cùng phòng."Đệch, chuyện gì thế?” Trân Khiêm lau hết mấy giọt bia bản lên mặt.Thấy bọn Dương Huy Lý Duệ đều có mặt. Hơn nữa trên bàn của ký túc xá còn bày đầy bia rượu cùng vài món nhằm, vẫn còn chưa ai động đến, rõ là đang chờ Trần Khiêm."Lão Trần, hôm nay quả nhiên là ngày lành tháng tốt, lão đại của chúng ta đã thoát ế rồi!"Lý Duệ cười to nói.Lúc này Trần Khiêm mới thở phào nhẹ nhõm, dọa chết anh rồi, còn tưởng Dương Huy xảy ra chuyện gì rồi chứ.Có điều vừa nghe Dương Huy thoát ế, Trần Khiêm rất vui mừng."Chị dâu là ai thế?”Trần Khiêm nhận lấy chai bia Lý Duệ ném tới, uống một ngụm thật lớn, sảng khoái quá đi mất!“Từ Hà, tối hôm nay, bọn tớ cùng nhau ăn cơm tối tại nhà ăn, cô ấy cuối cùng cũng đã nhận lời tỏ tình của tớ rồi!"Dương Huy gãi đầu, cười như một kẻ ngốc.Trần Khiêm cũng đã đoán ra được là Từ Hà. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, Trần Khiêm ngược lại cũng cũng biết, quan hệ của Từ Hà với Lâm Kiều và Triệu NhấtPhàm tuy rằng rất tốt, nhưng lại khiến cho người khác cảm giác bọn họ không cùng một loại người.Tính tình cũng không tệ. Lại nghĩ tới Dương Huy cũng thật lòng yêu Từ Hà, cuối cùng thì hai người cũng đã ở bên nhau rồi, Trần Khiêmngưỡng mộ và cũng rất vui mừng cho họ."Đến đây đến đây, vì lão đại thoát ế, chúng ta cùng cạn ly nào!""Cạn lylI"