Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 119: "Không có chuyện gì đâu!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người cùng quay điện thoại hướng về Triệu Nhất Phàm và Trần Khiêm, giống như hai người bọn họ mới chính là nhân vật chính trong câu chuyện này."Xin chào mọi người, chúc mừng Từ Hà nha, chúc cho tình cảm của cậu và ký túc xá trưởng ngày càng thân thiết, gắn bói"Trần Khiêm hào phóng khoát tay.Mặc dù trong thâm tâm, anh cũng nhát phải làm bạn với Triệu Nhất PhàmNhưng vì nể mặt Dương Huy, Trần Khiêm cũng không. muốn khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng, bế tắc.Những hành động của cô gái Triệu Nhất Phàm này đối với Trần Khiêm mà nói chỉ có hai chữ: Thất vọng!"Cảm ơn cậu, Trần Khiêm, nhưng tớ với Dương Huy đêm nay vẫn còn bàn bạc với nhau, có phải cậu cũng nên tìm một cô bạn gái đi không? Nhìn trúng cô nương nhà ai rồi, tớ sẽ tác hợp cho cậu!"Nói xong, Từ Hà nháy mắt với Trần Khiêm, ý muốn ám chỉ Triệu Nhất Phàm."Đúng vậy Trần Khiêm, tìm một cô bạn gái đi, hơn nữa còn phải dạy dỗ lại anh!" Người vừa mới nói chính là Lâm Kiều, cô ta đi thẳng tới phía trước màn hình điện thoại.Tuy bây giờ, đối với bọn họ mà nói thì Trần Khiêm vô cùng thần bí.Nhưng Lâm Kiều biết, Trân Khiêm tuyệt đối không đơn giản!Chỉ mình việc cậu Bạch - Bạch Tiểu Phi mời anh ngồi cùng bàn là đã đủ rồi!Mấy ngày này Lâm Kiều cũng đã định bụng bät đầu đợt tiến công với Trần Khiêm.“Ừ ừ, sau này tính đi, cậu tán gẫu với anh Huy tiếp đi!" Trần Khiêm cười cười. Sau đó lại quay sang uống bia cùng bọn Lý Duệ.Bởi hôm nay mọi người ai cũng vui vẻ, nên Trần Khiêm cũng uống khá nhiều bia.Đêm đã khuya.Trần Khiêm nằm trên giường, trong đầu suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày gần đây.Quả thực, trong khoảng thời gian này, Trần Khiêm liên tiếp gặp phải những cô gái khiến mình rung động.Dương Hạ hiển nhiên không cần phải nhắc đến.Thứ hai chính là Triệu Nhất Phàm.Tuy răng mới đầu Triệu Nhất Phàm rất coi thường mình, nhưng thực ra mà nói, khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Nhất Phàm cũng khiến cho Trần Khiêm rung động một thời gian.Sau đấy Tô Mộc Vũ lại xuất hiện.Khiến cho Trần Khiêm hồn bay lạc phách.So sánh một chút, Tô Mộc Vũ càng xinh đẹp hơn, càng có khí chất hơn.Kỳ thực Trần Khiêm bây giờ có chút máu dê trong người, chỉ cần gặp gái đẹp là thích.Huống hồ Tô Mộc Vũ lại không phải là người đẹp chê nghèo ham giàu."Có phải mình thật sự nên tìm một cô bạn gái rồi không?"Trong lòng Trần Khiêm kích động không yên.Ngày hôm sau, sau khi kết thúc tiết học đầu tiên của buổi sáng, lớp học buổi sáng cũng xem như là đã xong.“Lão Trần có tâm sự sao?”Dương Huy võ võ vào vai của Trần Khiêm."Không có chuyện gì đâu!""Được, vậy cậu cùng tớ đi đến cửa hàng mua quà tặng đi, tớ muốn tặng cho Từ Hà một món quà, cậu giúp tớ lựa quà đi!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người cùng quay điện thoại hướng về Triệu Nhất Phàm và Trần Khiêm, giống như hai người bọn họ mới chính là nhân vật chính trong câu chuyện này."Xin chào mọi người, chúc mừng Từ Hà nha, chúc cho tình cảm của cậu và ký túc xá trưởng ngày càng thân thiết, gắn bói"Trần Khiêm hào phóng khoát tay.Mặc dù trong thâm tâm, anh cũng nhát phải làm bạn với Triệu Nhất PhàmNhưng vì nể mặt Dương Huy, Trần Khiêm cũng không. muốn khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng, bế tắc.Những hành động của cô gái Triệu Nhất Phàm này đối với Trần Khiêm mà nói chỉ có hai chữ: Thất vọng!"Cảm ơn cậu, Trần Khiêm, nhưng tớ với Dương Huy đêm nay vẫn còn bàn bạc với nhau, có phải cậu cũng nên tìm một cô bạn gái đi không? Nhìn trúng cô nương nhà ai rồi, tớ sẽ tác hợp cho cậu!"Nói xong, Từ Hà nháy mắt với Trần Khiêm, ý muốn ám chỉ Triệu Nhất Phàm."Đúng vậy Trần Khiêm, tìm một cô bạn gái đi, hơn nữa còn phải dạy dỗ lại anh!" Người vừa mới nói chính là Lâm Kiều, cô ta đi thẳng tới phía trước màn hình điện thoại.Tuy bây giờ, đối với bọn họ mà nói thì Trần Khiêm vô cùng thần bí.Nhưng Lâm Kiều biết, Trân Khiêm tuyệt đối không đơn giản!Chỉ mình việc cậu Bạch - Bạch Tiểu Phi mời anh ngồi cùng bàn là đã đủ rồi!Mấy ngày này Lâm Kiều cũng đã định bụng bät đầu đợt tiến công với Trần Khiêm.“Ừ ừ, sau này tính đi, cậu tán gẫu với anh Huy tiếp đi!" Trần Khiêm cười cười. Sau đó lại quay sang uống bia cùng bọn Lý Duệ.Bởi hôm nay mọi người ai cũng vui vẻ, nên Trần Khiêm cũng uống khá nhiều bia.Đêm đã khuya.Trần Khiêm nằm trên giường, trong đầu suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày gần đây.Quả thực, trong khoảng thời gian này, Trần Khiêm liên tiếp gặp phải những cô gái khiến mình rung động.Dương Hạ hiển nhiên không cần phải nhắc đến.Thứ hai chính là Triệu Nhất Phàm.Tuy răng mới đầu Triệu Nhất Phàm rất coi thường mình, nhưng thực ra mà nói, khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Nhất Phàm cũng khiến cho Trần Khiêm rung động một thời gian.Sau đấy Tô Mộc Vũ lại xuất hiện.Khiến cho Trần Khiêm hồn bay lạc phách.So sánh một chút, Tô Mộc Vũ càng xinh đẹp hơn, càng có khí chất hơn.Kỳ thực Trần Khiêm bây giờ có chút máu dê trong người, chỉ cần gặp gái đẹp là thích.Huống hồ Tô Mộc Vũ lại không phải là người đẹp chê nghèo ham giàu."Có phải mình thật sự nên tìm một cô bạn gái rồi không?"Trong lòng Trần Khiêm kích động không yên.Ngày hôm sau, sau khi kết thúc tiết học đầu tiên của buổi sáng, lớp học buổi sáng cũng xem như là đã xong.“Lão Trần có tâm sự sao?”Dương Huy võ võ vào vai của Trần Khiêm."Không có chuyện gì đâu!""Được, vậy cậu cùng tớ đi đến cửa hàng mua quà tặng đi, tớ muốn tặng cho Từ Hà một món quà, cậu giúp tớ lựa quà đi!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hai người cùng quay điện thoại hướng về Triệu Nhất Phàm và Trần Khiêm, giống như hai người bọn họ mới chính là nhân vật chính trong câu chuyện này."Xin chào mọi người, chúc mừng Từ Hà nha, chúc cho tình cảm của cậu và ký túc xá trưởng ngày càng thân thiết, gắn bói"Trần Khiêm hào phóng khoát tay.Mặc dù trong thâm tâm, anh cũng nhát phải làm bạn với Triệu Nhất PhàmNhưng vì nể mặt Dương Huy, Trần Khiêm cũng không. muốn khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng, bế tắc.Những hành động của cô gái Triệu Nhất Phàm này đối với Trần Khiêm mà nói chỉ có hai chữ: Thất vọng!"Cảm ơn cậu, Trần Khiêm, nhưng tớ với Dương Huy đêm nay vẫn còn bàn bạc với nhau, có phải cậu cũng nên tìm một cô bạn gái đi không? Nhìn trúng cô nương nhà ai rồi, tớ sẽ tác hợp cho cậu!"Nói xong, Từ Hà nháy mắt với Trần Khiêm, ý muốn ám chỉ Triệu Nhất Phàm."Đúng vậy Trần Khiêm, tìm một cô bạn gái đi, hơn nữa còn phải dạy dỗ lại anh!" Người vừa mới nói chính là Lâm Kiều, cô ta đi thẳng tới phía trước màn hình điện thoại.Tuy bây giờ, đối với bọn họ mà nói thì Trần Khiêm vô cùng thần bí.Nhưng Lâm Kiều biết, Trân Khiêm tuyệt đối không đơn giản!Chỉ mình việc cậu Bạch - Bạch Tiểu Phi mời anh ngồi cùng bàn là đã đủ rồi!Mấy ngày này Lâm Kiều cũng đã định bụng bät đầu đợt tiến công với Trần Khiêm.“Ừ ừ, sau này tính đi, cậu tán gẫu với anh Huy tiếp đi!" Trần Khiêm cười cười. Sau đó lại quay sang uống bia cùng bọn Lý Duệ.Bởi hôm nay mọi người ai cũng vui vẻ, nên Trần Khiêm cũng uống khá nhiều bia.Đêm đã khuya.Trần Khiêm nằm trên giường, trong đầu suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày gần đây.Quả thực, trong khoảng thời gian này, Trần Khiêm liên tiếp gặp phải những cô gái khiến mình rung động.Dương Hạ hiển nhiên không cần phải nhắc đến.Thứ hai chính là Triệu Nhất Phàm.Tuy răng mới đầu Triệu Nhất Phàm rất coi thường mình, nhưng thực ra mà nói, khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Nhất Phàm cũng khiến cho Trần Khiêm rung động một thời gian.Sau đấy Tô Mộc Vũ lại xuất hiện.Khiến cho Trần Khiêm hồn bay lạc phách.So sánh một chút, Tô Mộc Vũ càng xinh đẹp hơn, càng có khí chất hơn.Kỳ thực Trần Khiêm bây giờ có chút máu dê trong người, chỉ cần gặp gái đẹp là thích.Huống hồ Tô Mộc Vũ lại không phải là người đẹp chê nghèo ham giàu."Có phải mình thật sự nên tìm một cô bạn gái rồi không?"Trong lòng Trần Khiêm kích động không yên.Ngày hôm sau, sau khi kết thúc tiết học đầu tiên của buổi sáng, lớp học buổi sáng cũng xem như là đã xong.“Lão Trần có tâm sự sao?”Dương Huy võ võ vào vai của Trần Khiêm."Không có chuyện gì đâu!""Được, vậy cậu cùng tớ đi đến cửa hàng mua quà tặng đi, tớ muốn tặng cho Từ Hà một món quà, cậu giúp tớ lựa quà đi!"

Chương 119: "Không có chuyện gì đâu!"