Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 126: "Cậu Trần, xin đợi một chút!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thưa anh, hai bộ quần áo mà anh đặt chúng tôi đãđóng gói xong rồi, tổng cộng là ba mươi sáu nghìn tệ, xin hỏi anh muốn trả tiền mặt hay là dùng thẻ?"Nhân viên phục vụ đã nhanh tay lẹ mắt đứng chặn trước mặt Lục Thần.Tình huống hiện tại, muốn không mua cũng không được rồiNói thật lòng, hôm nay Lục Thần chơi lớn như vậy, thật ra là muốn làm Dương Hạ cảm động, sau đó hai người có thể kéo nhau đi khách sạn rồi.Nhưng mà không khí hiện giờ sao lại hơi sai sailDù hiện tại anh ta bỏ ra ba mươi sáu nghìn tệ để mua đồ, cũng là bỏ tiền mua mất mặt thôi.Nhưng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, lại không thể không mua.Nghiến răng trả xong khoản tiền ba mươi sáu nghìn tệ, Lục Thần mới cùng Dương Hạ xấu hổ rời đi.Tâng dưới cửa hàng lưu niệm.Dương Huy rất tự giác đi đến trước cửa trường học đợi Trần Khiêm. Còn Lâm Y Y vẫn khoác hờ cánh tay của Trần Khiêm, đi tới phía bên đường."Cậu Trần, không biết tôi có thể tò mò, bộ quần áo cậu. vừa chọn muốn đem tặng cho bạn gái của mình sao? Rốt cuộc là cô gái xinh đẹp nào lại có diễm phúc như vậy?"Lâm Y Y trong lòng có chút ghen ty nói.Thông qua quan sát của Lâm Y Y đối với Trần Khiêm từ lần khai trương nhà hàng Minh Hoàng.Cô ta biết Trần Khiêm không phải loại con nhà giàu chỉ biết dựa vào gia đình như tưởng tượng của cô ta, anh trầm ổn, mộc mạc, đối xử với mọi người lại rất chân thành.Lần này nếu Trần Khiêm thật thừa nhận có bạn gái, vậy cũng không khác gì những tên công tử nhà giàu khác, thích đổi thì đổi.Có thể gả cho Trần Khiêm, vậy chính là bà Trần tương lai rồi.*Tôi định tặng cho một người bạn thôi, không phải là bạn gái."Trần Khiêm cười cười, hôm này Lâm Y Y đã giúp bản thân giải vây, cũng đã đủ nể mặt mình rồi.Đồng thời Trần Khiêm cũng rất khó hiểu: "Xem ra cửa tiệm này là do nhà họ Lâm quản lí?"Lâm Y Y nghe thấy Trần Khiêm không có bạn gái, trong lòng có chút vui vẻ.Lập tức cười cười: "Đúng vậy, những cửa hàng quà tặng như thế này, áng chừng nhà họ Lâm chúng tôi mở quanh tất cả các trường đại học ở tỉnh Giang Nam, đây chính là một trong số đó, ngày hôm nay có thời gian rảnh, tôi mới ghé qua một chút."Nhưng có điều Lâm Y Y không nói, cho dù là rảnh rỗi đi dạo, cũng có chút cố tình trong đó, nếu không phải cậu lớn Trần Khiêm anh học ở Đại học Kim Lăng, ai thèm đến tận đây đi dạo cơ chứ!Trần Khiêm nói một tiếng cảm ơn với Lâm Y Y, định bụng quay gót rời đi.Đứng cạnh cô gái xinh đẹp như vậy, cũng quá chói mắt mà."Cậu Trần, xin đợi một chút!" tiếng gọi của Lâm Y Y ngăn bước chân Trần Khiêm: "Tuần sau có một dạ tiệc hóa trang, bọn Bạch Tiểu Phi đều tham gia, không biết cậu Trần có thời gian rảnh không, nếu có, chúng ta cùng tụ tập một chút?"Lâm Y Y khẽ cắn môi, chủ động đưa ra lời mời.Bởi vì cô ta biết, tám phần mười là không có kết quả, Trần Khiêm là ai cơ chứ!Không ngờ Trần Khiêm lại gật gật đầu: "Được đó, tuần sau tôi có thời gian, ra ngoài chơi cũng tốt, đến lúc đó chúng †a cùng đi đi!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thưa anh, hai bộ quần áo mà anh đặt chúng tôi đãđóng gói xong rồi, tổng cộng là ba mươi sáu nghìn tệ, xin hỏi anh muốn trả tiền mặt hay là dùng thẻ?"Nhân viên phục vụ đã nhanh tay lẹ mắt đứng chặn trước mặt Lục Thần.Tình huống hiện tại, muốn không mua cũng không được rồiNói thật lòng, hôm nay Lục Thần chơi lớn như vậy, thật ra là muốn làm Dương Hạ cảm động, sau đó hai người có thể kéo nhau đi khách sạn rồi.Nhưng mà không khí hiện giờ sao lại hơi sai sailDù hiện tại anh ta bỏ ra ba mươi sáu nghìn tệ để mua đồ, cũng là bỏ tiền mua mất mặt thôi.Nhưng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, lại không thể không mua.Nghiến răng trả xong khoản tiền ba mươi sáu nghìn tệ, Lục Thần mới cùng Dương Hạ xấu hổ rời đi.Tâng dưới cửa hàng lưu niệm.Dương Huy rất tự giác đi đến trước cửa trường học đợi Trần Khiêm. Còn Lâm Y Y vẫn khoác hờ cánh tay của Trần Khiêm, đi tới phía bên đường."Cậu Trần, không biết tôi có thể tò mò, bộ quần áo cậu. vừa chọn muốn đem tặng cho bạn gái của mình sao? Rốt cuộc là cô gái xinh đẹp nào lại có diễm phúc như vậy?"Lâm Y Y trong lòng có chút ghen ty nói.Thông qua quan sát của Lâm Y Y đối với Trần Khiêm từ lần khai trương nhà hàng Minh Hoàng.Cô ta biết Trần Khiêm không phải loại con nhà giàu chỉ biết dựa vào gia đình như tưởng tượng của cô ta, anh trầm ổn, mộc mạc, đối xử với mọi người lại rất chân thành.Lần này nếu Trần Khiêm thật thừa nhận có bạn gái, vậy cũng không khác gì những tên công tử nhà giàu khác, thích đổi thì đổi.Có thể gả cho Trần Khiêm, vậy chính là bà Trần tương lai rồi.*Tôi định tặng cho một người bạn thôi, không phải là bạn gái."Trần Khiêm cười cười, hôm này Lâm Y Y đã giúp bản thân giải vây, cũng đã đủ nể mặt mình rồi.Đồng thời Trần Khiêm cũng rất khó hiểu: "Xem ra cửa tiệm này là do nhà họ Lâm quản lí?"Lâm Y Y nghe thấy Trần Khiêm không có bạn gái, trong lòng có chút vui vẻ.Lập tức cười cười: "Đúng vậy, những cửa hàng quà tặng như thế này, áng chừng nhà họ Lâm chúng tôi mở quanh tất cả các trường đại học ở tỉnh Giang Nam, đây chính là một trong số đó, ngày hôm nay có thời gian rảnh, tôi mới ghé qua một chút."Nhưng có điều Lâm Y Y không nói, cho dù là rảnh rỗi đi dạo, cũng có chút cố tình trong đó, nếu không phải cậu lớn Trần Khiêm anh học ở Đại học Kim Lăng, ai thèm đến tận đây đi dạo cơ chứ!Trần Khiêm nói một tiếng cảm ơn với Lâm Y Y, định bụng quay gót rời đi.Đứng cạnh cô gái xinh đẹp như vậy, cũng quá chói mắt mà."Cậu Trần, xin đợi một chút!" tiếng gọi của Lâm Y Y ngăn bước chân Trần Khiêm: "Tuần sau có một dạ tiệc hóa trang, bọn Bạch Tiểu Phi đều tham gia, không biết cậu Trần có thời gian rảnh không, nếu có, chúng ta cùng tụ tập một chút?"Lâm Y Y khẽ cắn môi, chủ động đưa ra lời mời.Bởi vì cô ta biết, tám phần mười là không có kết quả, Trần Khiêm là ai cơ chứ!Không ngờ Trần Khiêm lại gật gật đầu: "Được đó, tuần sau tôi có thời gian, ra ngoài chơi cũng tốt, đến lúc đó chúng †a cùng đi đi!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Thưa anh, hai bộ quần áo mà anh đặt chúng tôi đãđóng gói xong rồi, tổng cộng là ba mươi sáu nghìn tệ, xin hỏi anh muốn trả tiền mặt hay là dùng thẻ?"Nhân viên phục vụ đã nhanh tay lẹ mắt đứng chặn trước mặt Lục Thần.Tình huống hiện tại, muốn không mua cũng không được rồiNói thật lòng, hôm nay Lục Thần chơi lớn như vậy, thật ra là muốn làm Dương Hạ cảm động, sau đó hai người có thể kéo nhau đi khách sạn rồi.Nhưng mà không khí hiện giờ sao lại hơi sai sailDù hiện tại anh ta bỏ ra ba mươi sáu nghìn tệ để mua đồ, cũng là bỏ tiền mua mất mặt thôi.Nhưng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, lại không thể không mua.Nghiến răng trả xong khoản tiền ba mươi sáu nghìn tệ, Lục Thần mới cùng Dương Hạ xấu hổ rời đi.Tâng dưới cửa hàng lưu niệm.Dương Huy rất tự giác đi đến trước cửa trường học đợi Trần Khiêm. Còn Lâm Y Y vẫn khoác hờ cánh tay của Trần Khiêm, đi tới phía bên đường."Cậu Trần, không biết tôi có thể tò mò, bộ quần áo cậu. vừa chọn muốn đem tặng cho bạn gái của mình sao? Rốt cuộc là cô gái xinh đẹp nào lại có diễm phúc như vậy?"Lâm Y Y trong lòng có chút ghen ty nói.Thông qua quan sát của Lâm Y Y đối với Trần Khiêm từ lần khai trương nhà hàng Minh Hoàng.Cô ta biết Trần Khiêm không phải loại con nhà giàu chỉ biết dựa vào gia đình như tưởng tượng của cô ta, anh trầm ổn, mộc mạc, đối xử với mọi người lại rất chân thành.Lần này nếu Trần Khiêm thật thừa nhận có bạn gái, vậy cũng không khác gì những tên công tử nhà giàu khác, thích đổi thì đổi.Có thể gả cho Trần Khiêm, vậy chính là bà Trần tương lai rồi.*Tôi định tặng cho một người bạn thôi, không phải là bạn gái."Trần Khiêm cười cười, hôm này Lâm Y Y đã giúp bản thân giải vây, cũng đã đủ nể mặt mình rồi.Đồng thời Trần Khiêm cũng rất khó hiểu: "Xem ra cửa tiệm này là do nhà họ Lâm quản lí?"Lâm Y Y nghe thấy Trần Khiêm không có bạn gái, trong lòng có chút vui vẻ.Lập tức cười cười: "Đúng vậy, những cửa hàng quà tặng như thế này, áng chừng nhà họ Lâm chúng tôi mở quanh tất cả các trường đại học ở tỉnh Giang Nam, đây chính là một trong số đó, ngày hôm nay có thời gian rảnh, tôi mới ghé qua một chút."Nhưng có điều Lâm Y Y không nói, cho dù là rảnh rỗi đi dạo, cũng có chút cố tình trong đó, nếu không phải cậu lớn Trần Khiêm anh học ở Đại học Kim Lăng, ai thèm đến tận đây đi dạo cơ chứ!Trần Khiêm nói một tiếng cảm ơn với Lâm Y Y, định bụng quay gót rời đi.Đứng cạnh cô gái xinh đẹp như vậy, cũng quá chói mắt mà."Cậu Trần, xin đợi một chút!" tiếng gọi của Lâm Y Y ngăn bước chân Trần Khiêm: "Tuần sau có một dạ tiệc hóa trang, bọn Bạch Tiểu Phi đều tham gia, không biết cậu Trần có thời gian rảnh không, nếu có, chúng ta cùng tụ tập một chút?"Lâm Y Y khẽ cắn môi, chủ động đưa ra lời mời.Bởi vì cô ta biết, tám phần mười là không có kết quả, Trần Khiêm là ai cơ chứ!Không ngờ Trần Khiêm lại gật gật đầu: "Được đó, tuần sau tôi có thời gian, ra ngoài chơi cũng tốt, đến lúc đó chúng †a cùng đi đi!"

Chương 126: "Cậu Trần, xin đợi một chút!"