Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 145: Lẽ nào xin nghỉ việc rồi?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Trần Khiêm thấy Dương Hạ trở thành nhân viên tiếp tân trong sơn trang thật sự rất bất ngờ.Không trách mấy ngày nay không thấy bóng dáng của cô ta, hóa ra là đến đây.Nhưng mà phần nhiều, Trần Khiêm cũng mừng thay cho Dương Hạ.Nói thế nào đây, tuy răng thái độ hiện tại của Dương Hạ với anh ta là căm ghét, nhưng mà sau khi Dương Hạ trải qua việc lần này không có càng sa đọa, mà lại chủ động tìm một công việc.Nỗ lực làm việc kiếm tiền.So với những kết cục khác, Trần Khiêm càng hi vọng nhìn thấy kết quả như trước mắt."Trần Khiêm, anh đến đây làm gì? Đây là nơi mà anh có thể đến hay sao? Anh mau mau đi ra ngoài cho tôi!"Dương Hạ lạnh lùng nói. "ÊI Tiểu Hạ, người quen của cô sao?"Hai ba nhân viên nữ tuổi xấp xỉ Trần Khiêm, đứng chung một nơi với Dương Hạ cùng nhau đi tới.Hiển nhiên, các cô cũng giống như Dương Hạ, sinh viên năm ba phải đi thực tập, nghĩ đến sơn trang làm việc kiếm lấy. một khoản thu nhập.Chủ yếu là bọn họ nghe nói ở trong này có thể làm quen được rất người tai to mặt lớn.Cho nên khi nhìn thấy Trân Khiêm, trên mặt bọn họ đều có vẻ ngờ vực.Nhìn cách người này ăn mặc, không giống như là kiểu ấm con nhà giàu, cho nên đầu tiên bọn họ nghi ngờ anh đến để mở mang tầm mắt.Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!"Hừi Tôi tất nhiên có quen người này, anh ta chính là tên bạn trai cũ mà tôi kể!"Dương Hạ dùng vẻ mặt u oán trừng mắt lườm Trần Khiêm."Gì cơ, Hạ Hạ, anh ta chính là tên khốn sau khi trúng số thì đá cậu, hơn nữa còn ăn chơi đến không biết trời đất đó á?""Ôi trời, với cái điệu bộ thấp hèn này của anh ta, trúng được xổ số liền sướng đến phát rồ rồi? Trên đời này, không biết có bao nhiêu cậu ấm giàu có tài giỏi hơn anh ta, ví dụ như cậu Khang đó, người ta giàu như vậy nhưng cũng đâu có ăn chơi trác táng, có người ý, tầm thường từ trong xương rồi!""Sao có thể đem so sánh người này với cậu Khang được chứ, Hạ Hạ, may cậu sớm nhìn thấu bộ mặt thật của tên khốn này, không trao đi trinh trắng của mình cho hắn, nếu không cậu phải hối hận đến phát khóc mất..."Mấy cô gái xinh đẹp không hề khách khí buông những lời mỉa mai Trần Khiêm.Thân thế của các cô ấy có thể không hề cao quý, nhưng mà, hiện tại bọn họ đều làm việc ở sơn trang suối nước nóng, trong khoảng thời gian này cũng đã làm quen được không ít nhân vật có tiếng tăm.Tâm mắt được nâng cao, tính tình cũng kiêu ngạo khôngĐối với kẻ tầm thường vô dụng như Trần Khiêm, các cô tất nhiên không cần kiêng dè làm gì!Trần Khiêm bất đắc dĩ thở dài một hơi.Anh đang định hỏi thăm chị gái Trịnh Duyệt trước kia tại sao lại không có mặt.Lẽ nào xin nghỉ việc rồi?Nhưng giờ lại phải hứng chịu tràng cười chê của mấy cô gái đến mức không cất lên lời.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Trần Khiêm thấy Dương Hạ trở thành nhân viên tiếp tân trong sơn trang thật sự rất bất ngờ.Không trách mấy ngày nay không thấy bóng dáng của cô ta, hóa ra là đến đây.Nhưng mà phần nhiều, Trần Khiêm cũng mừng thay cho Dương Hạ.Nói thế nào đây, tuy răng thái độ hiện tại của Dương Hạ với anh ta là căm ghét, nhưng mà sau khi Dương Hạ trải qua việc lần này không có càng sa đọa, mà lại chủ động tìm một công việc.Nỗ lực làm việc kiếm tiền.So với những kết cục khác, Trần Khiêm càng hi vọng nhìn thấy kết quả như trước mắt."Trần Khiêm, anh đến đây làm gì? Đây là nơi mà anh có thể đến hay sao? Anh mau mau đi ra ngoài cho tôi!"Dương Hạ lạnh lùng nói. "ÊI Tiểu Hạ, người quen của cô sao?"Hai ba nhân viên nữ tuổi xấp xỉ Trần Khiêm, đứng chung một nơi với Dương Hạ cùng nhau đi tới.Hiển nhiên, các cô cũng giống như Dương Hạ, sinh viên năm ba phải đi thực tập, nghĩ đến sơn trang làm việc kiếm lấy. một khoản thu nhập.Chủ yếu là bọn họ nghe nói ở trong này có thể làm quen được rất người tai to mặt lớn.Cho nên khi nhìn thấy Trân Khiêm, trên mặt bọn họ đều có vẻ ngờ vực.Nhìn cách người này ăn mặc, không giống như là kiểu ấm con nhà giàu, cho nên đầu tiên bọn họ nghi ngờ anh đến để mở mang tầm mắt.Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!"Hừi Tôi tất nhiên có quen người này, anh ta chính là tên bạn trai cũ mà tôi kể!"Dương Hạ dùng vẻ mặt u oán trừng mắt lườm Trần Khiêm."Gì cơ, Hạ Hạ, anh ta chính là tên khốn sau khi trúng số thì đá cậu, hơn nữa còn ăn chơi đến không biết trời đất đó á?""Ôi trời, với cái điệu bộ thấp hèn này của anh ta, trúng được xổ số liền sướng đến phát rồ rồi? Trên đời này, không biết có bao nhiêu cậu ấm giàu có tài giỏi hơn anh ta, ví dụ như cậu Khang đó, người ta giàu như vậy nhưng cũng đâu có ăn chơi trác táng, có người ý, tầm thường từ trong xương rồi!""Sao có thể đem so sánh người này với cậu Khang được chứ, Hạ Hạ, may cậu sớm nhìn thấu bộ mặt thật của tên khốn này, không trao đi trinh trắng của mình cho hắn, nếu không cậu phải hối hận đến phát khóc mất..."Mấy cô gái xinh đẹp không hề khách khí buông những lời mỉa mai Trần Khiêm.Thân thế của các cô ấy có thể không hề cao quý, nhưng mà, hiện tại bọn họ đều làm việc ở sơn trang suối nước nóng, trong khoảng thời gian này cũng đã làm quen được không ít nhân vật có tiếng tăm.Tâm mắt được nâng cao, tính tình cũng kiêu ngạo khôngĐối với kẻ tầm thường vô dụng như Trần Khiêm, các cô tất nhiên không cần kiêng dè làm gì!Trần Khiêm bất đắc dĩ thở dài một hơi.Anh đang định hỏi thăm chị gái Trịnh Duyệt trước kia tại sao lại không có mặt.Lẽ nào xin nghỉ việc rồi?Nhưng giờ lại phải hứng chịu tràng cười chê của mấy cô gái đến mức không cất lên lời.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Trần Khiêm thấy Dương Hạ trở thành nhân viên tiếp tân trong sơn trang thật sự rất bất ngờ.Không trách mấy ngày nay không thấy bóng dáng của cô ta, hóa ra là đến đây.Nhưng mà phần nhiều, Trần Khiêm cũng mừng thay cho Dương Hạ.Nói thế nào đây, tuy răng thái độ hiện tại của Dương Hạ với anh ta là căm ghét, nhưng mà sau khi Dương Hạ trải qua việc lần này không có càng sa đọa, mà lại chủ động tìm một công việc.Nỗ lực làm việc kiếm tiền.So với những kết cục khác, Trần Khiêm càng hi vọng nhìn thấy kết quả như trước mắt."Trần Khiêm, anh đến đây làm gì? Đây là nơi mà anh có thể đến hay sao? Anh mau mau đi ra ngoài cho tôi!"Dương Hạ lạnh lùng nói. "ÊI Tiểu Hạ, người quen của cô sao?"Hai ba nhân viên nữ tuổi xấp xỉ Trần Khiêm, đứng chung một nơi với Dương Hạ cùng nhau đi tới.Hiển nhiên, các cô cũng giống như Dương Hạ, sinh viên năm ba phải đi thực tập, nghĩ đến sơn trang làm việc kiếm lấy. một khoản thu nhập.Chủ yếu là bọn họ nghe nói ở trong này có thể làm quen được rất người tai to mặt lớn.Cho nên khi nhìn thấy Trân Khiêm, trên mặt bọn họ đều có vẻ ngờ vực.Nhìn cách người này ăn mặc, không giống như là kiểu ấm con nhà giàu, cho nên đầu tiên bọn họ nghi ngờ anh đến để mở mang tầm mắt.Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!Sơn trang có quy định, người không có phận sự miễn vào!"Hừi Tôi tất nhiên có quen người này, anh ta chính là tên bạn trai cũ mà tôi kể!"Dương Hạ dùng vẻ mặt u oán trừng mắt lườm Trần Khiêm."Gì cơ, Hạ Hạ, anh ta chính là tên khốn sau khi trúng số thì đá cậu, hơn nữa còn ăn chơi đến không biết trời đất đó á?""Ôi trời, với cái điệu bộ thấp hèn này của anh ta, trúng được xổ số liền sướng đến phát rồ rồi? Trên đời này, không biết có bao nhiêu cậu ấm giàu có tài giỏi hơn anh ta, ví dụ như cậu Khang đó, người ta giàu như vậy nhưng cũng đâu có ăn chơi trác táng, có người ý, tầm thường từ trong xương rồi!""Sao có thể đem so sánh người này với cậu Khang được chứ, Hạ Hạ, may cậu sớm nhìn thấu bộ mặt thật của tên khốn này, không trao đi trinh trắng của mình cho hắn, nếu không cậu phải hối hận đến phát khóc mất..."Mấy cô gái xinh đẹp không hề khách khí buông những lời mỉa mai Trần Khiêm.Thân thế của các cô ấy có thể không hề cao quý, nhưng mà, hiện tại bọn họ đều làm việc ở sơn trang suối nước nóng, trong khoảng thời gian này cũng đã làm quen được không ít nhân vật có tiếng tăm.Tâm mắt được nâng cao, tính tình cũng kiêu ngạo khôngĐối với kẻ tầm thường vô dụng như Trần Khiêm, các cô tất nhiên không cần kiêng dè làm gì!Trần Khiêm bất đắc dĩ thở dài một hơi.Anh đang định hỏi thăm chị gái Trịnh Duyệt trước kia tại sao lại không có mặt.Lẽ nào xin nghỉ việc rồi?Nhưng giờ lại phải hứng chịu tràng cười chê của mấy cô gái đến mức không cất lên lời.