Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 159

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, là Tô Mộc Vũ.“Cậu cũng đến tập lái à?”Trần Khiêm cười.“Ừm, ngày mai tớ phải thi thực hành, đúng rồi, ngày mai cậu thi sát hạch lái xe trên đường phải không?” Vì chuyệnlần trước mà Tô Mộc Vũ còn chưa thi thực hành thì đã chạy đi mất rồiĐương nhiên là phải thi lại. Trần Khiêm gật đầu.“Vậy tốt rồi, ngày mai chúng ta cùng đi đi, hi vọng hai đứa mình có thể thi đậu!”“Không có vấn đề gì đâu! Đi thôi, cùng đến sân tập đi!”Trần Khiêm cũng dần linh hoạt lên khi đứng trước Tô Mộc Vũ.Không như trước kia, vẻ mặt lúc nào cũng căng thẳng ngại ngùng.Phải nói là gặp nhiều việc lớn, nhiều nhân vật tâm cỡ. hoàn toàn có ích mà.Nhận xét thật sự là giúp ích cho con người ta rất nhiều.Tập xe đến tận chiều, qua ngày hôm sau, hai người đều tự làm bài thi của mình.Trần Khiêm thi rất thuận lợi, cả phần thi kĩ năng và bài thi viết đều thi một lần là qua luôn.Việc của hai ngày nay chính là lấy được bằng lái.Anh với Tô Mộc Vũ cũng đã hẹn nhau, hai người gặp nhau ở cổng sân tập, sau đó cùng đi ăn trưa.Trần Khiêm phải thi hai phần cho nên ra chậm hơn Tô Mộc Vũ.Lúc Trần Khiêm ra ngoài thì đã thấy Tô Mộc Vũ đang đứng đợi rồi.Chỉ là, có một nam một nữ trẻ tuổi đứng cùng với Tô Mộc Vũ, bọn họ đang nói chuyện với nhau.Trần Khiêm chậm rãi đi tới, ba người vẫn đang nói chuyện rất hăng say, căn bản không để ý thấy Trần Khiêm.“Mộc Vũ, ngoài lúc gia đình tụ tập với nhau ra thì bình thường hai đứa mình chẳng mấy khi gặp nhau cả, sao vậy, đến đây một mình à?”Cô gái đối diện mặc dù đang cười, nhưng da cười chứ thịt thì chẳng cười, lời nói từ đầu đến cuối cứ lộ ra ý mỉa mai.“Phải đấy Tô Dĩnh, bình thường quả thực chúng ta ít khi liên lạc với nhau, nhưng mà cô thật sự khiến tôi rất khâm phục đấy, thế nào, cô lại đổi bạn trai mới rồi à?”Tô Mộc Vũ nói với cô ta, giọng nói cũng lộ rõ là không. hợp nhau.Hai người giống như kẻ thù truyền kiếp, cứ gặp nhau là lại thấy ngứa mắt!Đối chọi gay gắt!Mà câu nói này cũng khiến cho säc mặt anh chàng đẹp trai bên cạnh Tô Dĩnh hơi căng ra.“Mộc Vũ này, nói thế nào thì tôi cũng lớn hơn cô mấy tháng, theo vai vế trong nhà thì cô nên gọi tôi một tiếng chị đấy, cô nói chuyện sao lại thiếu tôn trọng người khác vậy chứ?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, là Tô Mộc Vũ.“Cậu cũng đến tập lái à?”Trần Khiêm cười.“Ừm, ngày mai tớ phải thi thực hành, đúng rồi, ngày mai cậu thi sát hạch lái xe trên đường phải không?” Vì chuyệnlần trước mà Tô Mộc Vũ còn chưa thi thực hành thì đã chạy đi mất rồiĐương nhiên là phải thi lại. Trần Khiêm gật đầu.“Vậy tốt rồi, ngày mai chúng ta cùng đi đi, hi vọng hai đứa mình có thể thi đậu!”“Không có vấn đề gì đâu! Đi thôi, cùng đến sân tập đi!”Trần Khiêm cũng dần linh hoạt lên khi đứng trước Tô Mộc Vũ.Không như trước kia, vẻ mặt lúc nào cũng căng thẳng ngại ngùng.Phải nói là gặp nhiều việc lớn, nhiều nhân vật tâm cỡ. hoàn toàn có ích mà.Nhận xét thật sự là giúp ích cho con người ta rất nhiều.Tập xe đến tận chiều, qua ngày hôm sau, hai người đều tự làm bài thi của mình.Trần Khiêm thi rất thuận lợi, cả phần thi kĩ năng và bài thi viết đều thi một lần là qua luôn.Việc của hai ngày nay chính là lấy được bằng lái.Anh với Tô Mộc Vũ cũng đã hẹn nhau, hai người gặp nhau ở cổng sân tập, sau đó cùng đi ăn trưa.Trần Khiêm phải thi hai phần cho nên ra chậm hơn Tô Mộc Vũ.Lúc Trần Khiêm ra ngoài thì đã thấy Tô Mộc Vũ đang đứng đợi rồi.Chỉ là, có một nam một nữ trẻ tuổi đứng cùng với Tô Mộc Vũ, bọn họ đang nói chuyện với nhau.Trần Khiêm chậm rãi đi tới, ba người vẫn đang nói chuyện rất hăng say, căn bản không để ý thấy Trần Khiêm.“Mộc Vũ, ngoài lúc gia đình tụ tập với nhau ra thì bình thường hai đứa mình chẳng mấy khi gặp nhau cả, sao vậy, đến đây một mình à?”Cô gái đối diện mặc dù đang cười, nhưng da cười chứ thịt thì chẳng cười, lời nói từ đầu đến cuối cứ lộ ra ý mỉa mai.“Phải đấy Tô Dĩnh, bình thường quả thực chúng ta ít khi liên lạc với nhau, nhưng mà cô thật sự khiến tôi rất khâm phục đấy, thế nào, cô lại đổi bạn trai mới rồi à?”Tô Mộc Vũ nói với cô ta, giọng nói cũng lộ rõ là không. hợp nhau.Hai người giống như kẻ thù truyền kiếp, cứ gặp nhau là lại thấy ngứa mắt!Đối chọi gay gắt!Mà câu nói này cũng khiến cho säc mặt anh chàng đẹp trai bên cạnh Tô Dĩnh hơi căng ra.“Mộc Vũ này, nói thế nào thì tôi cũng lớn hơn cô mấy tháng, theo vai vế trong nhà thì cô nên gọi tôi một tiếng chị đấy, cô nói chuyện sao lại thiếu tôn trọng người khác vậy chứ?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm quay đầu lại nhìn, là Tô Mộc Vũ.“Cậu cũng đến tập lái à?”Trần Khiêm cười.“Ừm, ngày mai tớ phải thi thực hành, đúng rồi, ngày mai cậu thi sát hạch lái xe trên đường phải không?” Vì chuyệnlần trước mà Tô Mộc Vũ còn chưa thi thực hành thì đã chạy đi mất rồiĐương nhiên là phải thi lại. Trần Khiêm gật đầu.“Vậy tốt rồi, ngày mai chúng ta cùng đi đi, hi vọng hai đứa mình có thể thi đậu!”“Không có vấn đề gì đâu! Đi thôi, cùng đến sân tập đi!”Trần Khiêm cũng dần linh hoạt lên khi đứng trước Tô Mộc Vũ.Không như trước kia, vẻ mặt lúc nào cũng căng thẳng ngại ngùng.Phải nói là gặp nhiều việc lớn, nhiều nhân vật tâm cỡ. hoàn toàn có ích mà.Nhận xét thật sự là giúp ích cho con người ta rất nhiều.Tập xe đến tận chiều, qua ngày hôm sau, hai người đều tự làm bài thi của mình.Trần Khiêm thi rất thuận lợi, cả phần thi kĩ năng và bài thi viết đều thi một lần là qua luôn.Việc của hai ngày nay chính là lấy được bằng lái.Anh với Tô Mộc Vũ cũng đã hẹn nhau, hai người gặp nhau ở cổng sân tập, sau đó cùng đi ăn trưa.Trần Khiêm phải thi hai phần cho nên ra chậm hơn Tô Mộc Vũ.Lúc Trần Khiêm ra ngoài thì đã thấy Tô Mộc Vũ đang đứng đợi rồi.Chỉ là, có một nam một nữ trẻ tuổi đứng cùng với Tô Mộc Vũ, bọn họ đang nói chuyện với nhau.Trần Khiêm chậm rãi đi tới, ba người vẫn đang nói chuyện rất hăng say, căn bản không để ý thấy Trần Khiêm.“Mộc Vũ, ngoài lúc gia đình tụ tập với nhau ra thì bình thường hai đứa mình chẳng mấy khi gặp nhau cả, sao vậy, đến đây một mình à?”Cô gái đối diện mặc dù đang cười, nhưng da cười chứ thịt thì chẳng cười, lời nói từ đầu đến cuối cứ lộ ra ý mỉa mai.“Phải đấy Tô Dĩnh, bình thường quả thực chúng ta ít khi liên lạc với nhau, nhưng mà cô thật sự khiến tôi rất khâm phục đấy, thế nào, cô lại đổi bạn trai mới rồi à?”Tô Mộc Vũ nói với cô ta, giọng nói cũng lộ rõ là không. hợp nhau.Hai người giống như kẻ thù truyền kiếp, cứ gặp nhau là lại thấy ngứa mắt!Đối chọi gay gắt!Mà câu nói này cũng khiến cho säc mặt anh chàng đẹp trai bên cạnh Tô Dĩnh hơi căng ra.“Mộc Vũ này, nói thế nào thì tôi cũng lớn hơn cô mấy tháng, theo vai vế trong nhà thì cô nên gọi tôi một tiếng chị đấy, cô nói chuyện sao lại thiếu tôn trọng người khác vậy chứ?”

Chương 159