Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 165: Sao hai người không kinh sợ cho được

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Cậu Trần, cậu đến đưa bạn gái thi băng lái xe sao?"'Từ ngày hôm đấy trở đi, Giang Thành liền nhận ra Trần Khiêm này thật không tâm thường.'Thử nghĩ xem, mười tám triệu tệ, mà không thèm chớp. mắt lấy một cái.Nhất định là cậu ấm con nhà siêu giàu.Hơn nữa sau đó Giang Thành cũng đã từng hỏi thăm, tuy rằng chưa từng nghe đến thông tin của cậu Trần thần bí kia, nhưng anh ta biết, người quản lý bán chiếc xe Lamborghini kia cũng xem như là một nhân vật máu mặt ở cả cái Kim Lăng này.Ngay cả ông ta cũng phải lễ phép cung kính với Trần Khiêm như vậy.Hiển nhiên có thể đoán ra được Trần Khiêm không tầm thường."Không phải, là cả hai bọn tôi cùng tới đây để thi!" Tuy rằng trước đây hai người đã từng có lỗi với Trần Khiêm, thế nhưng Trần Khiêm thấy anh ta lễ phép như vậy,nên cũng lễ phép đáp lại.Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam đứng ở một bên, lúc này đã sớm trợn tròn mắt.Đây chính là cậu Giang đó, vậy mà lại lễ phép cung kính với cái tên nghèo mạt Trần Khiêm kia sao?Sao hai người không kinh sợ cho được."Nếu đã như vậy, cậu Trần, đúng lúc tôi cũng tiện đi qua đại học Kim Lăng, hay là tôi chở cậu qua đó luôn?”Giang Thành cười nói.Người như cậu Trần, nhất định cần phải kết giao, bởi sau này sẽ đem lại không ít lợi ích cho mình.Đi nhờ xe, đối với Trần Khiêm mà nói cũng không có vấn đề gì, với lại Tô Mộc Vũ cũng đồng ý.Cứ như vậy, hai người dứt khoát rời đi trong ánh mắt ngạc nhiên của Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam!"Cái tên Trần Khiêm này, chẳng lẽ đúng như lời của Tô Mộc Vũ nói, là một cậu ấm nhà giàu sao? Nếu không tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy?”Sắc mặt Tô Dĩnh vô cùng khó coi.Vốn là muốn mượn cơ hội này, mỉa mai đối thủ là Tô Mộc. 'Vũ một chút.Khiến cho cô ấy phải thua mình một lần.Ở trước mặt mình, không thể ngẩng đầu lên được nữa.Cho dù khoe bạn trai, khoe giàu có là một cách rất tâm thường, nhưng chỉ cần mình có mà Tô Mộc Vũ không có là đã đủ rồi!'Tô Dĩnh tức giận dẫm chân."Hừ, Tiểu Dĩnh em khoan đã vội kết luận, anh còn có bạn ở đại học Kim Lăng, em cứ chờ đấy, anh sẽ điều tra thử cái tên Trần Khiêm này một chút, xem thử lai lịch của cậu ta là gì"Lý Kiến Nam oán hận nói.Dù sao thì lần này, không chỉ Tô Dĩnh thấy nhục, mà ngay cả mặt này của anh ta cũng bị Trần Khiêm vả cho một phát rồi.Lại nói sau khi Giang Thành đưa Trần Khiêm về.Mặt dày muốn add wechat của Trần Khiêm.Thật là biết tận dụng thời cơ.Trần Khiêm ngồi trên xe của anh ta, thật đúng là không tiện từ chối.Thôi vậy, thêm bạn bớt thù.Sau khi từ chối lời mời đi ăn của anh ta, Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ cùng sóng vai bước về phía vườn trường.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Cậu Trần, cậu đến đưa bạn gái thi băng lái xe sao?"'Từ ngày hôm đấy trở đi, Giang Thành liền nhận ra Trần Khiêm này thật không tâm thường.'Thử nghĩ xem, mười tám triệu tệ, mà không thèm chớp. mắt lấy một cái.Nhất định là cậu ấm con nhà siêu giàu.Hơn nữa sau đó Giang Thành cũng đã từng hỏi thăm, tuy rằng chưa từng nghe đến thông tin của cậu Trần thần bí kia, nhưng anh ta biết, người quản lý bán chiếc xe Lamborghini kia cũng xem như là một nhân vật máu mặt ở cả cái Kim Lăng này.Ngay cả ông ta cũng phải lễ phép cung kính với Trần Khiêm như vậy.Hiển nhiên có thể đoán ra được Trần Khiêm không tầm thường."Không phải, là cả hai bọn tôi cùng tới đây để thi!" Tuy rằng trước đây hai người đã từng có lỗi với Trần Khiêm, thế nhưng Trần Khiêm thấy anh ta lễ phép như vậy,nên cũng lễ phép đáp lại.Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam đứng ở một bên, lúc này đã sớm trợn tròn mắt.Đây chính là cậu Giang đó, vậy mà lại lễ phép cung kính với cái tên nghèo mạt Trần Khiêm kia sao?Sao hai người không kinh sợ cho được."Nếu đã như vậy, cậu Trần, đúng lúc tôi cũng tiện đi qua đại học Kim Lăng, hay là tôi chở cậu qua đó luôn?”Giang Thành cười nói.Người như cậu Trần, nhất định cần phải kết giao, bởi sau này sẽ đem lại không ít lợi ích cho mình.Đi nhờ xe, đối với Trần Khiêm mà nói cũng không có vấn đề gì, với lại Tô Mộc Vũ cũng đồng ý.Cứ như vậy, hai người dứt khoát rời đi trong ánh mắt ngạc nhiên của Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam!"Cái tên Trần Khiêm này, chẳng lẽ đúng như lời của Tô Mộc Vũ nói, là một cậu ấm nhà giàu sao? Nếu không tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy?”Sắc mặt Tô Dĩnh vô cùng khó coi.Vốn là muốn mượn cơ hội này, mỉa mai đối thủ là Tô Mộc. 'Vũ một chút.Khiến cho cô ấy phải thua mình một lần.Ở trước mặt mình, không thể ngẩng đầu lên được nữa.Cho dù khoe bạn trai, khoe giàu có là một cách rất tâm thường, nhưng chỉ cần mình có mà Tô Mộc Vũ không có là đã đủ rồi!'Tô Dĩnh tức giận dẫm chân."Hừ, Tiểu Dĩnh em khoan đã vội kết luận, anh còn có bạn ở đại học Kim Lăng, em cứ chờ đấy, anh sẽ điều tra thử cái tên Trần Khiêm này một chút, xem thử lai lịch của cậu ta là gì"Lý Kiến Nam oán hận nói.Dù sao thì lần này, không chỉ Tô Dĩnh thấy nhục, mà ngay cả mặt này của anh ta cũng bị Trần Khiêm vả cho một phát rồi.Lại nói sau khi Giang Thành đưa Trần Khiêm về.Mặt dày muốn add wechat của Trần Khiêm.Thật là biết tận dụng thời cơ.Trần Khiêm ngồi trên xe của anh ta, thật đúng là không tiện từ chối.Thôi vậy, thêm bạn bớt thù.Sau khi từ chối lời mời đi ăn của anh ta, Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ cùng sóng vai bước về phía vườn trường.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Cậu Trần, cậu đến đưa bạn gái thi băng lái xe sao?"'Từ ngày hôm đấy trở đi, Giang Thành liền nhận ra Trần Khiêm này thật không tâm thường.'Thử nghĩ xem, mười tám triệu tệ, mà không thèm chớp. mắt lấy một cái.Nhất định là cậu ấm con nhà siêu giàu.Hơn nữa sau đó Giang Thành cũng đã từng hỏi thăm, tuy rằng chưa từng nghe đến thông tin của cậu Trần thần bí kia, nhưng anh ta biết, người quản lý bán chiếc xe Lamborghini kia cũng xem như là một nhân vật máu mặt ở cả cái Kim Lăng này.Ngay cả ông ta cũng phải lễ phép cung kính với Trần Khiêm như vậy.Hiển nhiên có thể đoán ra được Trần Khiêm không tầm thường."Không phải, là cả hai bọn tôi cùng tới đây để thi!" Tuy rằng trước đây hai người đã từng có lỗi với Trần Khiêm, thế nhưng Trần Khiêm thấy anh ta lễ phép như vậy,nên cũng lễ phép đáp lại.Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam đứng ở một bên, lúc này đã sớm trợn tròn mắt.Đây chính là cậu Giang đó, vậy mà lại lễ phép cung kính với cái tên nghèo mạt Trần Khiêm kia sao?Sao hai người không kinh sợ cho được."Nếu đã như vậy, cậu Trần, đúng lúc tôi cũng tiện đi qua đại học Kim Lăng, hay là tôi chở cậu qua đó luôn?”Giang Thành cười nói.Người như cậu Trần, nhất định cần phải kết giao, bởi sau này sẽ đem lại không ít lợi ích cho mình.Đi nhờ xe, đối với Trần Khiêm mà nói cũng không có vấn đề gì, với lại Tô Mộc Vũ cũng đồng ý.Cứ như vậy, hai người dứt khoát rời đi trong ánh mắt ngạc nhiên của Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam!"Cái tên Trần Khiêm này, chẳng lẽ đúng như lời của Tô Mộc Vũ nói, là một cậu ấm nhà giàu sao? Nếu không tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy?”Sắc mặt Tô Dĩnh vô cùng khó coi.Vốn là muốn mượn cơ hội này, mỉa mai đối thủ là Tô Mộc. 'Vũ một chút.Khiến cho cô ấy phải thua mình một lần.Ở trước mặt mình, không thể ngẩng đầu lên được nữa.Cho dù khoe bạn trai, khoe giàu có là một cách rất tâm thường, nhưng chỉ cần mình có mà Tô Mộc Vũ không có là đã đủ rồi!'Tô Dĩnh tức giận dẫm chân."Hừ, Tiểu Dĩnh em khoan đã vội kết luận, anh còn có bạn ở đại học Kim Lăng, em cứ chờ đấy, anh sẽ điều tra thử cái tên Trần Khiêm này một chút, xem thử lai lịch của cậu ta là gì"Lý Kiến Nam oán hận nói.Dù sao thì lần này, không chỉ Tô Dĩnh thấy nhục, mà ngay cả mặt này của anh ta cũng bị Trần Khiêm vả cho một phát rồi.Lại nói sau khi Giang Thành đưa Trần Khiêm về.Mặt dày muốn add wechat của Trần Khiêm.Thật là biết tận dụng thời cơ.Trần Khiêm ngồi trên xe của anh ta, thật đúng là không tiện từ chối.Thôi vậy, thêm bạn bớt thù.Sau khi từ chối lời mời đi ăn của anh ta, Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ cùng sóng vai bước về phía vườn trường.

Chương 165: Sao hai người không kinh sợ cho được