Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 172: Trần Khiêm cũng muốn giải thích
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ngạc nhiên về hai chuyện.Thứ nhất, anh không thể ngờ là anh đã làm nhóm người Lâm Kiều và Triệu Nhất Phàm quan tâm anh đến vậy, LâmKiều còn tự chạy đi khắp nơi để điều tra anh nữa chứ.Xem ra là vì anh là một người bị họ xem thường nhưng lại giàu có chỉ sau một đêm nên làm họ khó mà chấp nhận.Thứ hai, Trần Khiêm thật sự rất bất ngờ trước khả năng suy luận của Lâm Kiều.Một vài chuyện rất đơn giản cũng có thể bị Lâm Kiều liên tưởng sâu xa.Trần Khiêm cũng muốn giải thích. KHÔNG Q𝐔ẢNG CÁO, đọc t𝗿u𝒚ệ𝓃 tại ﹢ TR𝐔MTR𝐔YỆN﹒VN ﹢Trịnh Duyệt chỉ là một nhân viên của sơn trang mà thoi, mà Lâm Y Y, là con gái của cấp dưới mình, thậm chí người đã cho anh thẻ mua sắm cấp bậc Chí tôn, là chị ruột của anh.Nhưng mà, nếu giải thích những chuyện này ra.Chắc chăn Lâm Kiều sẽ không tin.Hơn nữa sẽ sỉ nhục mình, sỉ nhục cả chị mình.Nếu có ai dám mở miệng ra sỉ nhục chị của mình, chắc chăn Trần Khiêm sẽ không chịu nổi.Nhưng đây là sinh nhật của bạn gái của Dương Huy, anh không tiện nói gì làm gì.Cho nên bây giờ Trần Khiêm rất bối rối. Ngẫm nghĩ, thôi thì tạm thời cứ bỏ qua đi, ngày mai, anh sẽ có bằng lái xe, đến lúc đó, mọi thứ sẽ ổn!Bởi vì anh Trần quyết định, lật bài!“Mọi người nghĩ Trần Khiêm tôi là người thế nào thì cứ nghĩ như thế, tóm lại, Trần Khiêm tôi sống không thẹn với lòng!”Trần Khiêm chỉ trả lời nhẹ nhàng.Nhưng câu nói này, trong mắt những người ở đây lại chứng tỏ cho sự ngầm thừa nhận.“Rầm!”Triệu Nhất Phàm giận đến mức đá vào chiếc ghế sau lưng.Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì hơn, hôm nay Triệu Nhất Phàm đã trở thành trò cười hài hước nhất.Đúng là cô ta có ấn tượng tốt về Trần Khiêm, bởi vì con người Trần Khiêm không tệ, làm người khác có cảm giác yên tâm, hơn nữa gia cảnh cũng không hề đơn giản.Trở thành bạn trai bạn gái, dường như cũng là một bước có thể thử.Vì thế, Triệu Nhất Phàm không ngại chủ động. Muốn Trần Khiêm lại chú ý đến mình.Nhưng kết quả lại là... Ây da, không muốn nhắc đến! “Từ Hà, tớ đi toilet nhé!”Cô ta không còn mặt mũi gì nữa, viện cớ ra ngoài.Lâm Kiều lo lằng đi theo, dù sao bây giờ Triệu Nhất Phàm bị như vậy, cô ta cũng phải chịu trách nhiệm.Trong phòng riêng, mọi người không nói lời nào.Yên lặng hơn mười phút.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ngạc nhiên về hai chuyện.Thứ nhất, anh không thể ngờ là anh đã làm nhóm người Lâm Kiều và Triệu Nhất Phàm quan tâm anh đến vậy, LâmKiều còn tự chạy đi khắp nơi để điều tra anh nữa chứ.Xem ra là vì anh là một người bị họ xem thường nhưng lại giàu có chỉ sau một đêm nên làm họ khó mà chấp nhận.Thứ hai, Trần Khiêm thật sự rất bất ngờ trước khả năng suy luận của Lâm Kiều.Một vài chuyện rất đơn giản cũng có thể bị Lâm Kiều liên tưởng sâu xa.Trần Khiêm cũng muốn giải thích. KHÔNG Q𝐔ẢNG CÁO, đọc t𝗿u𝒚ệ𝓃 tại ﹢ TR𝐔MTR𝐔YỆN﹒VN ﹢Trịnh Duyệt chỉ là một nhân viên của sơn trang mà thoi, mà Lâm Y Y, là con gái của cấp dưới mình, thậm chí người đã cho anh thẻ mua sắm cấp bậc Chí tôn, là chị ruột của anh.Nhưng mà, nếu giải thích những chuyện này ra.Chắc chăn Lâm Kiều sẽ không tin.Hơn nữa sẽ sỉ nhục mình, sỉ nhục cả chị mình.Nếu có ai dám mở miệng ra sỉ nhục chị của mình, chắc chăn Trần Khiêm sẽ không chịu nổi.Nhưng đây là sinh nhật của bạn gái của Dương Huy, anh không tiện nói gì làm gì.Cho nên bây giờ Trần Khiêm rất bối rối. Ngẫm nghĩ, thôi thì tạm thời cứ bỏ qua đi, ngày mai, anh sẽ có bằng lái xe, đến lúc đó, mọi thứ sẽ ổn!Bởi vì anh Trần quyết định, lật bài!“Mọi người nghĩ Trần Khiêm tôi là người thế nào thì cứ nghĩ như thế, tóm lại, Trần Khiêm tôi sống không thẹn với lòng!”Trần Khiêm chỉ trả lời nhẹ nhàng.Nhưng câu nói này, trong mắt những người ở đây lại chứng tỏ cho sự ngầm thừa nhận.“Rầm!”Triệu Nhất Phàm giận đến mức đá vào chiếc ghế sau lưng.Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì hơn, hôm nay Triệu Nhất Phàm đã trở thành trò cười hài hước nhất.Đúng là cô ta có ấn tượng tốt về Trần Khiêm, bởi vì con người Trần Khiêm không tệ, làm người khác có cảm giác yên tâm, hơn nữa gia cảnh cũng không hề đơn giản.Trở thành bạn trai bạn gái, dường như cũng là một bước có thể thử.Vì thế, Triệu Nhất Phàm không ngại chủ động. Muốn Trần Khiêm lại chú ý đến mình.Nhưng kết quả lại là... Ây da, không muốn nhắc đến! “Từ Hà, tớ đi toilet nhé!”Cô ta không còn mặt mũi gì nữa, viện cớ ra ngoài.Lâm Kiều lo lằng đi theo, dù sao bây giờ Triệu Nhất Phàm bị như vậy, cô ta cũng phải chịu trách nhiệm.Trong phòng riêng, mọi người không nói lời nào.Yên lặng hơn mười phút.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Ngạc nhiên về hai chuyện.Thứ nhất, anh không thể ngờ là anh đã làm nhóm người Lâm Kiều và Triệu Nhất Phàm quan tâm anh đến vậy, LâmKiều còn tự chạy đi khắp nơi để điều tra anh nữa chứ.Xem ra là vì anh là một người bị họ xem thường nhưng lại giàu có chỉ sau một đêm nên làm họ khó mà chấp nhận.Thứ hai, Trần Khiêm thật sự rất bất ngờ trước khả năng suy luận của Lâm Kiều.Một vài chuyện rất đơn giản cũng có thể bị Lâm Kiều liên tưởng sâu xa.Trần Khiêm cũng muốn giải thích. KHÔNG Q𝐔ẢNG CÁO, đọc t𝗿u𝒚ệ𝓃 tại ﹢ TR𝐔MTR𝐔YỆN﹒VN ﹢Trịnh Duyệt chỉ là một nhân viên của sơn trang mà thoi, mà Lâm Y Y, là con gái của cấp dưới mình, thậm chí người đã cho anh thẻ mua sắm cấp bậc Chí tôn, là chị ruột của anh.Nhưng mà, nếu giải thích những chuyện này ra.Chắc chăn Lâm Kiều sẽ không tin.Hơn nữa sẽ sỉ nhục mình, sỉ nhục cả chị mình.Nếu có ai dám mở miệng ra sỉ nhục chị của mình, chắc chăn Trần Khiêm sẽ không chịu nổi.Nhưng đây là sinh nhật của bạn gái của Dương Huy, anh không tiện nói gì làm gì.Cho nên bây giờ Trần Khiêm rất bối rối. Ngẫm nghĩ, thôi thì tạm thời cứ bỏ qua đi, ngày mai, anh sẽ có bằng lái xe, đến lúc đó, mọi thứ sẽ ổn!Bởi vì anh Trần quyết định, lật bài!“Mọi người nghĩ Trần Khiêm tôi là người thế nào thì cứ nghĩ như thế, tóm lại, Trần Khiêm tôi sống không thẹn với lòng!”Trần Khiêm chỉ trả lời nhẹ nhàng.Nhưng câu nói này, trong mắt những người ở đây lại chứng tỏ cho sự ngầm thừa nhận.“Rầm!”Triệu Nhất Phàm giận đến mức đá vào chiếc ghế sau lưng.Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì hơn, hôm nay Triệu Nhất Phàm đã trở thành trò cười hài hước nhất.Đúng là cô ta có ấn tượng tốt về Trần Khiêm, bởi vì con người Trần Khiêm không tệ, làm người khác có cảm giác yên tâm, hơn nữa gia cảnh cũng không hề đơn giản.Trở thành bạn trai bạn gái, dường như cũng là một bước có thể thử.Vì thế, Triệu Nhất Phàm không ngại chủ động. Muốn Trần Khiêm lại chú ý đến mình.Nhưng kết quả lại là... Ây da, không muốn nhắc đến! “Từ Hà, tớ đi toilet nhé!”Cô ta không còn mặt mũi gì nữa, viện cớ ra ngoài.Lâm Kiều lo lằng đi theo, dù sao bây giờ Triệu Nhất Phàm bị như vậy, cô ta cũng phải chịu trách nhiệm.Trong phòng riêng, mọi người không nói lời nào.Yên lặng hơn mười phút.