Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 199: "Chào cậu Trần Khiêm
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Em gái có bạn trai rồi, người làm chị họ như cô ấy, cũng phải xem xét chấm điểm chứ?"Mộc Vũ, để cậu đợi lâu rồi!" Ngay lúc này, giọng Trần Khiêm vang lên.'Tô Mộc Vũ vốn tưởng Trần Khiêm gọi taxi tới nên đã suy nghĩ kỹ nên lấy cớ nào để qua mặt chị họ rồi.Nhưng Trần Khiêm lại đi từ hướng ngược lại tới khiến Tô Mộc Vũ khá bất ngờ."Trần Khiêm, cậu đến rồi à! Nhanh sang đây, tớ giới thiệu người chị tốt nhất trần đời của tớ cho cậu quen."Tô Mộc Vũ thân mật khoác cánh tay Trần Khiêm."Đây là chị hai Đường Nhiên, chị họ của tớ, lớn hơn bọn mình bốn tuổi. Thế nào, có xinh không?”Trần Khiêm nhìn một cái rồi gật đầu. Cô gái này đúng là rất xinh đẹp."Hứ, cậu nói chị họ xinh đẹp, ý là nói tớ không đẹp phải không?"Tô Mộc Vũ làm nũng. Đừng nói chứ diễn xuất chân thật phết."Không mà không mà, vẫn là Mộc Vũ, à... ai cũng đẹp, ai cũng đẹp!"Trần Khiêm lau mô hôi tứa ra trên trán."Được rồi Mộc Vũ, đừng ghẹo Trần Khiêm nữa!"Nhìn thấy đôi nhỏ liếc mắt đưa tình trước mặt mình, đương nhiên Đường Nhiên có cảm giác không thoải mát lắm, có thể độc thân lâu quá nên ngại nhất là nhìn thấy người khác mặn nồng đó.Bao gồm luôn cả em gái họ của mình.Đường Nhiên khoanh tay nhìn Trần Khiêm.Cậu ta chính là bạn trai của Mộc VũIÁo quần trên người cũng không tệ, mặt mũi cũng khôi ngô, ánh mắt kiên định, nhìn vô cùng tự tin.Ấn tượng đầu tiên cho chín điểm đi, nếu cho luôn cả mười điểm thì...Đây cũng chính là lý do vì sao Đường Nhiên kiêu ngạo và lạnh lùng này không tìm được bạn trai."Chào cậu Trần Khiêm. Nghe Mộc Vũ nói nhà cậu làm kinh doanh, cụ thể là kinh doanh gì thế?"Đường Nhiên khoanh tay hỏi. "À, hình như là ngành nào cũng có nhúng tay một ít ạ!"Nói thật, câu nỏi này Trần Khiêm cũng không biết trả lời sao cho đúng.Chỉ nghe chị nói với anh rằng sản nghiệp nhà mình nhiều quá mức, dường như nửa trái đất này đều có vốn liếng hoặc tài sản của nhà mình.Hơn nữa hình như gia tộc của anh là gia tộc lớn truyền đời đã mấy trăm năm.Nói chung Trần Hiểu không kể quá nhiều về những việc. này.Thế nên Trần Khiêm cũng chỉ hiểu đại khái vậy thôi.Nên cũng chỉ có thể trả lời mơ hồ như vậy."Nói chuyện không vào trọng tâm! Ý thức không rõ ràng!" Đường Nhiên cười khổ rồi lắc đầu."Nghe nói cậu quen Mộc Vũ lúc học lái xe, cậu lấy được bằng lái xe rồi! Thế đã mua xe chưa?”Cô ấy lại hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Em gái có bạn trai rồi, người làm chị họ như cô ấy, cũng phải xem xét chấm điểm chứ?"Mộc Vũ, để cậu đợi lâu rồi!" Ngay lúc này, giọng Trần Khiêm vang lên.'Tô Mộc Vũ vốn tưởng Trần Khiêm gọi taxi tới nên đã suy nghĩ kỹ nên lấy cớ nào để qua mặt chị họ rồi.Nhưng Trần Khiêm lại đi từ hướng ngược lại tới khiến Tô Mộc Vũ khá bất ngờ."Trần Khiêm, cậu đến rồi à! Nhanh sang đây, tớ giới thiệu người chị tốt nhất trần đời của tớ cho cậu quen."Tô Mộc Vũ thân mật khoác cánh tay Trần Khiêm."Đây là chị hai Đường Nhiên, chị họ của tớ, lớn hơn bọn mình bốn tuổi. Thế nào, có xinh không?”Trần Khiêm nhìn một cái rồi gật đầu. Cô gái này đúng là rất xinh đẹp."Hứ, cậu nói chị họ xinh đẹp, ý là nói tớ không đẹp phải không?"Tô Mộc Vũ làm nũng. Đừng nói chứ diễn xuất chân thật phết."Không mà không mà, vẫn là Mộc Vũ, à... ai cũng đẹp, ai cũng đẹp!"Trần Khiêm lau mô hôi tứa ra trên trán."Được rồi Mộc Vũ, đừng ghẹo Trần Khiêm nữa!"Nhìn thấy đôi nhỏ liếc mắt đưa tình trước mặt mình, đương nhiên Đường Nhiên có cảm giác không thoải mát lắm, có thể độc thân lâu quá nên ngại nhất là nhìn thấy người khác mặn nồng đó.Bao gồm luôn cả em gái họ của mình.Đường Nhiên khoanh tay nhìn Trần Khiêm.Cậu ta chính là bạn trai của Mộc VũIÁo quần trên người cũng không tệ, mặt mũi cũng khôi ngô, ánh mắt kiên định, nhìn vô cùng tự tin.Ấn tượng đầu tiên cho chín điểm đi, nếu cho luôn cả mười điểm thì...Đây cũng chính là lý do vì sao Đường Nhiên kiêu ngạo và lạnh lùng này không tìm được bạn trai."Chào cậu Trần Khiêm. Nghe Mộc Vũ nói nhà cậu làm kinh doanh, cụ thể là kinh doanh gì thế?"Đường Nhiên khoanh tay hỏi. "À, hình như là ngành nào cũng có nhúng tay một ít ạ!"Nói thật, câu nỏi này Trần Khiêm cũng không biết trả lời sao cho đúng.Chỉ nghe chị nói với anh rằng sản nghiệp nhà mình nhiều quá mức, dường như nửa trái đất này đều có vốn liếng hoặc tài sản của nhà mình.Hơn nữa hình như gia tộc của anh là gia tộc lớn truyền đời đã mấy trăm năm.Nói chung Trần Hiểu không kể quá nhiều về những việc. này.Thế nên Trần Khiêm cũng chỉ hiểu đại khái vậy thôi.Nên cũng chỉ có thể trả lời mơ hồ như vậy."Nói chuyện không vào trọng tâm! Ý thức không rõ ràng!" Đường Nhiên cười khổ rồi lắc đầu."Nghe nói cậu quen Mộc Vũ lúc học lái xe, cậu lấy được bằng lái xe rồi! Thế đã mua xe chưa?”Cô ấy lại hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Em gái có bạn trai rồi, người làm chị họ như cô ấy, cũng phải xem xét chấm điểm chứ?"Mộc Vũ, để cậu đợi lâu rồi!" Ngay lúc này, giọng Trần Khiêm vang lên.'Tô Mộc Vũ vốn tưởng Trần Khiêm gọi taxi tới nên đã suy nghĩ kỹ nên lấy cớ nào để qua mặt chị họ rồi.Nhưng Trần Khiêm lại đi từ hướng ngược lại tới khiến Tô Mộc Vũ khá bất ngờ."Trần Khiêm, cậu đến rồi à! Nhanh sang đây, tớ giới thiệu người chị tốt nhất trần đời của tớ cho cậu quen."Tô Mộc Vũ thân mật khoác cánh tay Trần Khiêm."Đây là chị hai Đường Nhiên, chị họ của tớ, lớn hơn bọn mình bốn tuổi. Thế nào, có xinh không?”Trần Khiêm nhìn một cái rồi gật đầu. Cô gái này đúng là rất xinh đẹp."Hứ, cậu nói chị họ xinh đẹp, ý là nói tớ không đẹp phải không?"Tô Mộc Vũ làm nũng. Đừng nói chứ diễn xuất chân thật phết."Không mà không mà, vẫn là Mộc Vũ, à... ai cũng đẹp, ai cũng đẹp!"Trần Khiêm lau mô hôi tứa ra trên trán."Được rồi Mộc Vũ, đừng ghẹo Trần Khiêm nữa!"Nhìn thấy đôi nhỏ liếc mắt đưa tình trước mặt mình, đương nhiên Đường Nhiên có cảm giác không thoải mát lắm, có thể độc thân lâu quá nên ngại nhất là nhìn thấy người khác mặn nồng đó.Bao gồm luôn cả em gái họ của mình.Đường Nhiên khoanh tay nhìn Trần Khiêm.Cậu ta chính là bạn trai của Mộc VũIÁo quần trên người cũng không tệ, mặt mũi cũng khôi ngô, ánh mắt kiên định, nhìn vô cùng tự tin.Ấn tượng đầu tiên cho chín điểm đi, nếu cho luôn cả mười điểm thì...Đây cũng chính là lý do vì sao Đường Nhiên kiêu ngạo và lạnh lùng này không tìm được bạn trai."Chào cậu Trần Khiêm. Nghe Mộc Vũ nói nhà cậu làm kinh doanh, cụ thể là kinh doanh gì thế?"Đường Nhiên khoanh tay hỏi. "À, hình như là ngành nào cũng có nhúng tay một ít ạ!"Nói thật, câu nỏi này Trần Khiêm cũng không biết trả lời sao cho đúng.Chỉ nghe chị nói với anh rằng sản nghiệp nhà mình nhiều quá mức, dường như nửa trái đất này đều có vốn liếng hoặc tài sản của nhà mình.Hơn nữa hình như gia tộc của anh là gia tộc lớn truyền đời đã mấy trăm năm.Nói chung Trần Hiểu không kể quá nhiều về những việc. này.Thế nên Trần Khiêm cũng chỉ hiểu đại khái vậy thôi.Nên cũng chỉ có thể trả lời mơ hồ như vậy."Nói chuyện không vào trọng tâm! Ý thức không rõ ràng!" Đường Nhiên cười khổ rồi lắc đầu."Nghe nói cậu quen Mộc Vũ lúc học lái xe, cậu lấy được bằng lái xe rồi! Thế đã mua xe chưa?”Cô ấy lại hỏi.