Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 208: Chuyện gì thế?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lúc nãy anh ra khỏi bãi đỗ thì bất cẩn tông trúng một chiếc xel""Ôi chao, bà còn tưởng là chuyện gì lớn lắm, Mộc Dương. không sao chứ?" Bà cụ vội hỏi."Không có chuyện gì lớn cả, nếu xe của anh Dương không có vấn đề gì thì cứ bảo anh ấy đi đón chị cả trước đi, chuyện còn lại để em giải quyết là được rồi!"Tô Kỳ cười khổ nói. Chuyện tông đuôi xe này có gì khó?"Anh Dương, anh đi trước đi, Tô Kỳ nói cậu ấy giúp anh xử lý! Gì ạ? Vâng vâng!"Bây giờ Đỗ Tinh mới cúp máy, nhìn ba của Tô Mộc Dương nói: "Anh Dương nói anh ấy không dám rời khỏi chiếc xe kia nửa bước nào, đồng thời nói bác trai nhanh chóng ra xem thử, anh ấy gây họa lớn rồi!""Sh? Chuyện gì thế?"Tất cả mọi người xì xào.Vì tò mò nên tất cả cũng cùng ra xem. Cả bà cụ cũng đi theo.Bình thường Tô Mộc Dương làm việc rất thận trọng, nếu chuyện bình thường thì anh ta sẽ không như thế."Trần Khiêm, chúng ta cũng đi xem đi!" Tô Mộc Vũ hỏi. Trần Khiêm gật đầu cười.Đợi lúc Trần Khiêm tới đó thì người nhà họ Tô đã vây quanh cả rồi.Sau đó nghe thấy tiếng Tô Mộc Dương giải thích:"Ba, thật sự con không cố ý đâu, đều tại ông bảo vệ này cả, ông ta cứ nói lùi lùi lùi mãi nên con mới tông trúng chiếc xe này!""Chiếc xe này là mẫu đắt nhất cuae Lamborghini. Đụng kiểu này chắc cũng phải tốn bảy tám trăm nghìn tệ, vì đèn trước xe đã bị tông hỏng rồi."Có họ hàng nhận ra chiếc xe này nên hô lên king ngạc."Người lái chiếc xe này chäc chẳn thân phận không đơn giản, bảy tám tăm nghìn cũng có thể bồi thường được nhưng có thể đắc tội với nhân vật lớn. Mọi người xem đi, đây là xe người ta mới mua đấy!""Mọi người mau nhìn đi, ở Kim Lăng chúng ta, cậu ấm nhà ai có thể lái chiếc xe thể thao một hai chục triệu thế này?"Mọi người xôn xao thảo luận.Trần Khiêm đứng bên ngoài nghe thì trong lòng sốt sắng không thôi.Đệch, xe mình đỗ ở đây, không phải chiếc bị tông là Reventon của mình đấy chứ?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lúc nãy anh ra khỏi bãi đỗ thì bất cẩn tông trúng một chiếc xel""Ôi chao, bà còn tưởng là chuyện gì lớn lắm, Mộc Dương. không sao chứ?" Bà cụ vội hỏi."Không có chuyện gì lớn cả, nếu xe của anh Dương không có vấn đề gì thì cứ bảo anh ấy đi đón chị cả trước đi, chuyện còn lại để em giải quyết là được rồi!"Tô Kỳ cười khổ nói. Chuyện tông đuôi xe này có gì khó?"Anh Dương, anh đi trước đi, Tô Kỳ nói cậu ấy giúp anh xử lý! Gì ạ? Vâng vâng!"Bây giờ Đỗ Tinh mới cúp máy, nhìn ba của Tô Mộc Dương nói: "Anh Dương nói anh ấy không dám rời khỏi chiếc xe kia nửa bước nào, đồng thời nói bác trai nhanh chóng ra xem thử, anh ấy gây họa lớn rồi!""Sh? Chuyện gì thế?"Tất cả mọi người xì xào.Vì tò mò nên tất cả cũng cùng ra xem. Cả bà cụ cũng đi theo.Bình thường Tô Mộc Dương làm việc rất thận trọng, nếu chuyện bình thường thì anh ta sẽ không như thế."Trần Khiêm, chúng ta cũng đi xem đi!" Tô Mộc Vũ hỏi. Trần Khiêm gật đầu cười.Đợi lúc Trần Khiêm tới đó thì người nhà họ Tô đã vây quanh cả rồi.Sau đó nghe thấy tiếng Tô Mộc Dương giải thích:"Ba, thật sự con không cố ý đâu, đều tại ông bảo vệ này cả, ông ta cứ nói lùi lùi lùi mãi nên con mới tông trúng chiếc xe này!""Chiếc xe này là mẫu đắt nhất cuae Lamborghini. Đụng kiểu này chắc cũng phải tốn bảy tám trăm nghìn tệ, vì đèn trước xe đã bị tông hỏng rồi."Có họ hàng nhận ra chiếc xe này nên hô lên king ngạc."Người lái chiếc xe này chäc chẳn thân phận không đơn giản, bảy tám tăm nghìn cũng có thể bồi thường được nhưng có thể đắc tội với nhân vật lớn. Mọi người xem đi, đây là xe người ta mới mua đấy!""Mọi người mau nhìn đi, ở Kim Lăng chúng ta, cậu ấm nhà ai có thể lái chiếc xe thể thao một hai chục triệu thế này?"Mọi người xôn xao thảo luận.Trần Khiêm đứng bên ngoài nghe thì trong lòng sốt sắng không thôi.Đệch, xe mình đỗ ở đây, không phải chiếc bị tông là Reventon của mình đấy chứ?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lúc nãy anh ra khỏi bãi đỗ thì bất cẩn tông trúng một chiếc xel""Ôi chao, bà còn tưởng là chuyện gì lớn lắm, Mộc Dương. không sao chứ?" Bà cụ vội hỏi."Không có chuyện gì lớn cả, nếu xe của anh Dương không có vấn đề gì thì cứ bảo anh ấy đi đón chị cả trước đi, chuyện còn lại để em giải quyết là được rồi!"Tô Kỳ cười khổ nói. Chuyện tông đuôi xe này có gì khó?"Anh Dương, anh đi trước đi, Tô Kỳ nói cậu ấy giúp anh xử lý! Gì ạ? Vâng vâng!"Bây giờ Đỗ Tinh mới cúp máy, nhìn ba của Tô Mộc Dương nói: "Anh Dương nói anh ấy không dám rời khỏi chiếc xe kia nửa bước nào, đồng thời nói bác trai nhanh chóng ra xem thử, anh ấy gây họa lớn rồi!""Sh? Chuyện gì thế?"Tất cả mọi người xì xào.Vì tò mò nên tất cả cũng cùng ra xem. Cả bà cụ cũng đi theo.Bình thường Tô Mộc Dương làm việc rất thận trọng, nếu chuyện bình thường thì anh ta sẽ không như thế."Trần Khiêm, chúng ta cũng đi xem đi!" Tô Mộc Vũ hỏi. Trần Khiêm gật đầu cười.Đợi lúc Trần Khiêm tới đó thì người nhà họ Tô đã vây quanh cả rồi.Sau đó nghe thấy tiếng Tô Mộc Dương giải thích:"Ba, thật sự con không cố ý đâu, đều tại ông bảo vệ này cả, ông ta cứ nói lùi lùi lùi mãi nên con mới tông trúng chiếc xe này!""Chiếc xe này là mẫu đắt nhất cuae Lamborghini. Đụng kiểu này chắc cũng phải tốn bảy tám trăm nghìn tệ, vì đèn trước xe đã bị tông hỏng rồi."Có họ hàng nhận ra chiếc xe này nên hô lên king ngạc."Người lái chiếc xe này chäc chẳn thân phận không đơn giản, bảy tám tăm nghìn cũng có thể bồi thường được nhưng có thể đắc tội với nhân vật lớn. Mọi người xem đi, đây là xe người ta mới mua đấy!""Mọi người mau nhìn đi, ở Kim Lăng chúng ta, cậu ấm nhà ai có thể lái chiếc xe thể thao một hai chục triệu thế này?"Mọi người xôn xao thảo luận.Trần Khiêm đứng bên ngoài nghe thì trong lòng sốt sắng không thôi.Đệch, xe mình đỗ ở đây, không phải chiếc bị tông là Reventon của mình đấy chứ?

Chương 208: Chuyện gì thế?