Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 218: "Tổng giám đốc Lý!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lý Chấn Quốc? Chú Lý!"Nhìn thấy Lý Chấn Quốc, Trang Cường vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Chấn Quốc bấy giờ thì anh ta càng không dám lên trước chào hỏi.Hơn nữa bây giờ, Trang Cường vẫn chưa thoát ra được. chuyện khi nãy Trần Khiêm lái xe đi."Tổng giám đốc Lý!"'Vương Cường lập tức lên đón. "Thế nào rồi? Cậu Trần đâu?" Lý Chấn Quốc hoang mang hỏi."Cậu Trần đã lái xe đi mất rồi, cậu ấy sợ muộn sẽ không kịp mất!"'Vương Cường vội nói."Ôi trời, không hay rồi! Nhanh lên, đưa tôi tới chỗ cậu Trần đi. Dù có thế nào thì hôm nay cậu Trần cũng không được phép xảy ra chuyện!"Lý Chấn Quốc vừa nói vừa bắt đầu gọi người đi ra ngoài. Cùng lúc đó, lúc ra cửa, Lý Chấn Quốc soạn tin nhắn gửi cho Trần Khiêm, rồi cẩn thận lấy ra một cái máy nút đỏ, sau đó bấm xuống...Còn bọn Trang Cường Trịnh Thiên Thiên thì ngây người ra."Cái gì? Cậu... cậu Trần?"Sao bọn họ có thể không hiểu cho được, cậu Trần mà Lý Chấn Quốc gọi dường như chính là Trân Khiêm đó!Trần Khiêm chính là cậu Trần? Cậu Trần chính là Trần Khiêm?Trong lòng tất cả bọn họ đều cả kinh, đại danh của cậu Trần phố thương mại Kim Lăng ai cũng đã nghe đến, thời gian gần đây đã nổi tiếng khắp nơi rồi.Nhưng, chẳng ai ngờ lại là...Đúng vậy! Vừa nấy Trân Khiêm vừa vào đã rất gấp gáp, bọn họ nói bóng nói gió nhưng Trần Khiêm còn không thèm quan tâm, lái xe đi thẳng.Hơn nữa còn lái chiếc Lamborghini Reventon đó nữa.Đó là xe của Trần Khiêm!Rồi liên tưởng thêm việc Trần Khiêm mời mọi người ăn ở phòng đắt nhất của sơn trang suối nước nóng.Vung tay hào phóng!Sao có thể còn chưa hiểu ra Trần Khiêm chính là cậu Trần đó được chứtTrang Cường suýt chút nữa ngồi phịch xuống đất.Anh ta không dám tin hỏi nhân viên tư vấn bán hàng đứng bên cạnh:"Giám đốc Vương và Tổng giám đốc Lý gọi cậu Trần có phải là Trần Khiêm không? Người vừa lái xe đi ấy là cậu ta à?"Vẻ mặt nhân viên tư vấn bán hàng sùng bái gật đầu: "Đúng vậy, chẳng phải các cô cậu quen cậu ấy à?"Câu nói sau cùng cứ kỳ quái thế nào.Tôi còn đang bất ngờ ấy vậy mà mấy cô cậu dám nói cậu Trần như thế, còn thưởng các người còn ngầu hơn cả cậu Trần nữa đấy, ai ngờ, mấy người còn không biết cậu Trần là ail"Ôi đệch mẹ!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lý Chấn Quốc? Chú Lý!"Nhìn thấy Lý Chấn Quốc, Trang Cường vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Chấn Quốc bấy giờ thì anh ta càng không dám lên trước chào hỏi.Hơn nữa bây giờ, Trang Cường vẫn chưa thoát ra được. chuyện khi nãy Trần Khiêm lái xe đi."Tổng giám đốc Lý!"'Vương Cường lập tức lên đón. "Thế nào rồi? Cậu Trần đâu?" Lý Chấn Quốc hoang mang hỏi."Cậu Trần đã lái xe đi mất rồi, cậu ấy sợ muộn sẽ không kịp mất!"'Vương Cường vội nói."Ôi trời, không hay rồi! Nhanh lên, đưa tôi tới chỗ cậu Trần đi. Dù có thế nào thì hôm nay cậu Trần cũng không được phép xảy ra chuyện!"Lý Chấn Quốc vừa nói vừa bắt đầu gọi người đi ra ngoài. Cùng lúc đó, lúc ra cửa, Lý Chấn Quốc soạn tin nhắn gửi cho Trần Khiêm, rồi cẩn thận lấy ra một cái máy nút đỏ, sau đó bấm xuống...Còn bọn Trang Cường Trịnh Thiên Thiên thì ngây người ra."Cái gì? Cậu... cậu Trần?"Sao bọn họ có thể không hiểu cho được, cậu Trần mà Lý Chấn Quốc gọi dường như chính là Trân Khiêm đó!Trần Khiêm chính là cậu Trần? Cậu Trần chính là Trần Khiêm?Trong lòng tất cả bọn họ đều cả kinh, đại danh của cậu Trần phố thương mại Kim Lăng ai cũng đã nghe đến, thời gian gần đây đã nổi tiếng khắp nơi rồi.Nhưng, chẳng ai ngờ lại là...Đúng vậy! Vừa nấy Trân Khiêm vừa vào đã rất gấp gáp, bọn họ nói bóng nói gió nhưng Trần Khiêm còn không thèm quan tâm, lái xe đi thẳng.Hơn nữa còn lái chiếc Lamborghini Reventon đó nữa.Đó là xe của Trần Khiêm!Rồi liên tưởng thêm việc Trần Khiêm mời mọi người ăn ở phòng đắt nhất của sơn trang suối nước nóng.Vung tay hào phóng!Sao có thể còn chưa hiểu ra Trần Khiêm chính là cậu Trần đó được chứtTrang Cường suýt chút nữa ngồi phịch xuống đất.Anh ta không dám tin hỏi nhân viên tư vấn bán hàng đứng bên cạnh:"Giám đốc Vương và Tổng giám đốc Lý gọi cậu Trần có phải là Trần Khiêm không? Người vừa lái xe đi ấy là cậu ta à?"Vẻ mặt nhân viên tư vấn bán hàng sùng bái gật đầu: "Đúng vậy, chẳng phải các cô cậu quen cậu ấy à?"Câu nói sau cùng cứ kỳ quái thế nào.Tôi còn đang bất ngờ ấy vậy mà mấy cô cậu dám nói cậu Trần như thế, còn thưởng các người còn ngầu hơn cả cậu Trần nữa đấy, ai ngờ, mấy người còn không biết cậu Trần là ail"Ôi đệch mẹ!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Lý Chấn Quốc? Chú Lý!"Nhìn thấy Lý Chấn Quốc, Trang Cường vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Chấn Quốc bấy giờ thì anh ta càng không dám lên trước chào hỏi.Hơn nữa bây giờ, Trang Cường vẫn chưa thoát ra được. chuyện khi nãy Trần Khiêm lái xe đi."Tổng giám đốc Lý!"'Vương Cường lập tức lên đón. "Thế nào rồi? Cậu Trần đâu?" Lý Chấn Quốc hoang mang hỏi."Cậu Trần đã lái xe đi mất rồi, cậu ấy sợ muộn sẽ không kịp mất!"'Vương Cường vội nói."Ôi trời, không hay rồi! Nhanh lên, đưa tôi tới chỗ cậu Trần đi. Dù có thế nào thì hôm nay cậu Trần cũng không được phép xảy ra chuyện!"Lý Chấn Quốc vừa nói vừa bắt đầu gọi người đi ra ngoài. Cùng lúc đó, lúc ra cửa, Lý Chấn Quốc soạn tin nhắn gửi cho Trần Khiêm, rồi cẩn thận lấy ra một cái máy nút đỏ, sau đó bấm xuống...Còn bọn Trang Cường Trịnh Thiên Thiên thì ngây người ra."Cái gì? Cậu... cậu Trần?"Sao bọn họ có thể không hiểu cho được, cậu Trần mà Lý Chấn Quốc gọi dường như chính là Trân Khiêm đó!Trần Khiêm chính là cậu Trần? Cậu Trần chính là Trần Khiêm?Trong lòng tất cả bọn họ đều cả kinh, đại danh của cậu Trần phố thương mại Kim Lăng ai cũng đã nghe đến, thời gian gần đây đã nổi tiếng khắp nơi rồi.Nhưng, chẳng ai ngờ lại là...Đúng vậy! Vừa nấy Trân Khiêm vừa vào đã rất gấp gáp, bọn họ nói bóng nói gió nhưng Trần Khiêm còn không thèm quan tâm, lái xe đi thẳng.Hơn nữa còn lái chiếc Lamborghini Reventon đó nữa.Đó là xe của Trần Khiêm!Rồi liên tưởng thêm việc Trần Khiêm mời mọi người ăn ở phòng đắt nhất của sơn trang suối nước nóng.Vung tay hào phóng!Sao có thể còn chưa hiểu ra Trần Khiêm chính là cậu Trần đó được chứtTrang Cường suýt chút nữa ngồi phịch xuống đất.Anh ta không dám tin hỏi nhân viên tư vấn bán hàng đứng bên cạnh:"Giám đốc Vương và Tổng giám đốc Lý gọi cậu Trần có phải là Trần Khiêm không? Người vừa lái xe đi ấy là cậu ta à?"Vẻ mặt nhân viên tư vấn bán hàng sùng bái gật đầu: "Đúng vậy, chẳng phải các cô cậu quen cậu ấy à?"Câu nói sau cùng cứ kỳ quái thế nào.Tôi còn đang bất ngờ ấy vậy mà mấy cô cậu dám nói cậu Trần như thế, còn thưởng các người còn ngầu hơn cả cậu Trần nữa đấy, ai ngờ, mấy người còn không biết cậu Trần là ail"Ôi đệch mẹ!"

Chương 218: "Tổng giám đốc Lý!"