Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 245: Không muốn nói thêm gì nữa

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cô à, cô cô cô đừng có nói như vậy!” Lâm Y Y ở bên cạnh trừng lớn mắt.Cô ấy thật sự không ngờ cô họ của mình lại có thể nói ra những lời tàn độc như vậy.Cô có biết người đứng trước mặt cô là ai không chứ? Là một thế phiệt thực sự đấy.Là một chỗ dựa vững chắc của cả nhà họ Lâm bọn họ đấy!Lâm Y Y có hơi hoảng sợ.Nhưng Trần Khiêm bị mắng một trận như vậy mà cũng chỉ hơi tức giận, anh đã tê liệt với những lời khinh bỉ này từ lâu rồi.Lâm Hồng Hà đang muốn măng Trần Khiêm nữa để anh biết khó mà lui.Lúc này điện thoại vang lên, bà ta bắt máy.“Hả? Ngô Cường à, ôi chao, chẳng phải là n: cháu hãng đến sao! Cái gì! Cháu đã đến cổng rồi à? Được rồi được rồi, để cô ra đón cháu!”Là Ngô Cường gọi đến, Lâm Hồng Hà đã nói anh ta hôm nay không cần đến.Nhưng không ngờ Ngô Cường vẫn đến.Vì cái gì à, Lâm Hồng Hà nghĩ, dù sao thì bạn trai Lâm Y 'Y cũng đang đến rồi, mặc dù bà ta hài lòng Ngô Cường hơn, muốn để Lâm Y Y quen với Ngô Cường, hai nhà kết hợp với nhau là tốt nhất.Nhưng lỡ như bạn trai Y Y còn xuất sắc, anh tuấn hơn Ngô Cường thì sao?Lỡ như bạn trai Y Y còn giàu có hơn nhà Ngô Cường thì sao?Lỡ như...Tóm lại Lâm Hồng Hà nghĩ đến rất nhiều lỡ như,nhưng kết quả lại không ngờ lại thành ra thế này.Không muốn nói thêm gì nữa.Y Y nhất định phải chia tay với Trần Khiêm, lát nữa phải nói rõ với anh họ mình, cũng chính là ba của Lâm Y Y, làm loạn cái gì vậy chứt“Wow wow wow, anh Ngô Cường đến à, chị Y Y, anh Ngô Cường cũng sẽ tham dự dạ tiệc du thuyền đấy, chị có thể biết thêm nhiều hơn về anh Ngô Cường?”Bọn Tô Mi đã ném Trần Khiêm sang một bên, xem anh như không khí từ lâu rồi, lúc này đang muốn tác hợp cho. Ngô Cường và Lâm Y Y.Vừa hay lúc này, Ngô Cường và Lâm Hồng Hà bước vào.“Anh Ngô Cường, anh lại đẹp trai hơn rồi!”Tô Mi nhìn một cái, cười ngọt ngào.Mà Ngô Cường trước mặt, dáng dấp vừa cao vừa anh tuấn, hơn nữa tay còn đeo vòng vàng lắc bạc, vừa nhìn đã biết là cậu ấm.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cô à, cô cô cô đừng có nói như vậy!” Lâm Y Y ở bên cạnh trừng lớn mắt.Cô ấy thật sự không ngờ cô họ của mình lại có thể nói ra những lời tàn độc như vậy.Cô có biết người đứng trước mặt cô là ai không chứ? Là một thế phiệt thực sự đấy.Là một chỗ dựa vững chắc của cả nhà họ Lâm bọn họ đấy!Lâm Y Y có hơi hoảng sợ.Nhưng Trần Khiêm bị mắng một trận như vậy mà cũng chỉ hơi tức giận, anh đã tê liệt với những lời khinh bỉ này từ lâu rồi.Lâm Hồng Hà đang muốn măng Trần Khiêm nữa để anh biết khó mà lui.Lúc này điện thoại vang lên, bà ta bắt máy.“Hả? Ngô Cường à, ôi chao, chẳng phải là n: cháu hãng đến sao! Cái gì! Cháu đã đến cổng rồi à? Được rồi được rồi, để cô ra đón cháu!”Là Ngô Cường gọi đến, Lâm Hồng Hà đã nói anh ta hôm nay không cần đến.Nhưng không ngờ Ngô Cường vẫn đến.Vì cái gì à, Lâm Hồng Hà nghĩ, dù sao thì bạn trai Lâm Y 'Y cũng đang đến rồi, mặc dù bà ta hài lòng Ngô Cường hơn, muốn để Lâm Y Y quen với Ngô Cường, hai nhà kết hợp với nhau là tốt nhất.Nhưng lỡ như bạn trai Y Y còn xuất sắc, anh tuấn hơn Ngô Cường thì sao?Lỡ như bạn trai Y Y còn giàu có hơn nhà Ngô Cường thì sao?Lỡ như...Tóm lại Lâm Hồng Hà nghĩ đến rất nhiều lỡ như,nhưng kết quả lại không ngờ lại thành ra thế này.Không muốn nói thêm gì nữa.Y Y nhất định phải chia tay với Trần Khiêm, lát nữa phải nói rõ với anh họ mình, cũng chính là ba của Lâm Y Y, làm loạn cái gì vậy chứt“Wow wow wow, anh Ngô Cường đến à, chị Y Y, anh Ngô Cường cũng sẽ tham dự dạ tiệc du thuyền đấy, chị có thể biết thêm nhiều hơn về anh Ngô Cường?”Bọn Tô Mi đã ném Trần Khiêm sang một bên, xem anh như không khí từ lâu rồi, lúc này đang muốn tác hợp cho. Ngô Cường và Lâm Y Y.Vừa hay lúc này, Ngô Cường và Lâm Hồng Hà bước vào.“Anh Ngô Cường, anh lại đẹp trai hơn rồi!”Tô Mi nhìn một cái, cười ngọt ngào.Mà Ngô Cường trước mặt, dáng dấp vừa cao vừa anh tuấn, hơn nữa tay còn đeo vòng vàng lắc bạc, vừa nhìn đã biết là cậu ấm.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Cô à, cô cô cô đừng có nói như vậy!” Lâm Y Y ở bên cạnh trừng lớn mắt.Cô ấy thật sự không ngờ cô họ của mình lại có thể nói ra những lời tàn độc như vậy.Cô có biết người đứng trước mặt cô là ai không chứ? Là một thế phiệt thực sự đấy.Là một chỗ dựa vững chắc của cả nhà họ Lâm bọn họ đấy!Lâm Y Y có hơi hoảng sợ.Nhưng Trần Khiêm bị mắng một trận như vậy mà cũng chỉ hơi tức giận, anh đã tê liệt với những lời khinh bỉ này từ lâu rồi.Lâm Hồng Hà đang muốn măng Trần Khiêm nữa để anh biết khó mà lui.Lúc này điện thoại vang lên, bà ta bắt máy.“Hả? Ngô Cường à, ôi chao, chẳng phải là n: cháu hãng đến sao! Cái gì! Cháu đã đến cổng rồi à? Được rồi được rồi, để cô ra đón cháu!”Là Ngô Cường gọi đến, Lâm Hồng Hà đã nói anh ta hôm nay không cần đến.Nhưng không ngờ Ngô Cường vẫn đến.Vì cái gì à, Lâm Hồng Hà nghĩ, dù sao thì bạn trai Lâm Y 'Y cũng đang đến rồi, mặc dù bà ta hài lòng Ngô Cường hơn, muốn để Lâm Y Y quen với Ngô Cường, hai nhà kết hợp với nhau là tốt nhất.Nhưng lỡ như bạn trai Y Y còn xuất sắc, anh tuấn hơn Ngô Cường thì sao?Lỡ như bạn trai Y Y còn giàu có hơn nhà Ngô Cường thì sao?Lỡ như...Tóm lại Lâm Hồng Hà nghĩ đến rất nhiều lỡ như,nhưng kết quả lại không ngờ lại thành ra thế này.Không muốn nói thêm gì nữa.Y Y nhất định phải chia tay với Trần Khiêm, lát nữa phải nói rõ với anh họ mình, cũng chính là ba của Lâm Y Y, làm loạn cái gì vậy chứt“Wow wow wow, anh Ngô Cường đến à, chị Y Y, anh Ngô Cường cũng sẽ tham dự dạ tiệc du thuyền đấy, chị có thể biết thêm nhiều hơn về anh Ngô Cường?”Bọn Tô Mi đã ném Trần Khiêm sang một bên, xem anh như không khí từ lâu rồi, lúc này đang muốn tác hợp cho. Ngô Cường và Lâm Y Y.Vừa hay lúc này, Ngô Cường và Lâm Hồng Hà bước vào.“Anh Ngô Cường, anh lại đẹp trai hơn rồi!”Tô Mi nhìn một cái, cười ngọt ngào.Mà Ngô Cường trước mặt, dáng dấp vừa cao vừa anh tuấn, hơn nữa tay còn đeo vòng vàng lắc bạc, vừa nhìn đã biết là cậu ấm.

Chương 245: Không muốn nói thêm gì nữa