Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 251

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Những cô gái xinh đẹp này đang chơi bóng chuyền trên bãi biển.Bởi vì lúc nãy Trần Khiêm quá mệt nên cũng không đi xem mà năm gần đó nghỉ ngơi một lát.Nhưng vừa rồi Trần Khiêm đang suy nghĩ một số chuyện, có thể trong lúc ngẩn người không biết tâm mắt mình nhìn đi chỗ nào, nhưng rõ ràng là những cô gái xinh đẹp đang chơi bóng chuyền này đã hiểu lầm rồi.Cho rắng Trần Khiêm đang nhìn lén bọn họ, hơn nữa còn làm một số chuyện bỉ ổiVốn dĩ hôm nay mọi người ra ngoài chơi, bọn họ muốn ăn mặc hở hang một chút để các chàng trai có thể ngắm bọn họ, như vậy thì cũng chẳng có gì to tát.Thế nhưng nhìn anh chàng này có cảm giác phèn quá.Hơn nữa, nhìn chằm chäãm vào người khác, mà còn ngây ngốc mất tập trung, những cô gái này đều được xem là người sành sỏi, có gì mà không biết chứ, cho nên điều này. khiến người ta rất bưồn nôn.“Tởm thật đấy, các cậu mau nhìn đi, càng nói anh ta thì anh ta càng hăng hái, vẫn còn nhìn bọn mình kìa!”“Chắc chắn là đang lén nhìn chị Tuyết Nặc, bộ hôm nay chị Tuyết Nặc mặc còn táo bạo hơn trước đây, vừa nãy có một cậu ấm còn muốn chụp ảnh nữa, sau đó nghe nói quan hệ của chị Tuyết Nặc với cậu Hoàng rất tốt thì bị dọa chạy. cho té khói!”“Đúng đấy, tôi thấy người này cũng hơi liều lĩnh, nói không chừng hắn ta đã chụp được ảnh của chúng ta rồi, sau đó đợi đến tối về khách sạn thì vừa xem ảnh chúng ta vừa làm loại chuyện ấy ấy, thật là tởm quá đi mất!”“Chị Tuyết Nặc, chị nói xem phải làm thế nào bây giờ?”Tất cả những cô gái kia đều hướng mắt về một cô gái tóc dài eo thon, da trăng, thân hình cao gầy nóng bỏng.Có thể nói như vậy, cô ta quả thực rất xinh đẹp, chính là tâm điểm trên sân bóng chuyền.Bởi vì các chàng trai tụ tập đông nhất ở đây. Rất nhiều anh chàng đều biết mối quan hệ giữa Tuyết Nặc và cậu Hoàng rất tốt, cho nên cũng không dám nhìnmột cách quá trắng trợn mà chỉ lén lút nhìn vài cái.Mà như vậy thì rõ ràng Trần Khiêm rất khác biệt.Lâm Tuyết Nặc chỉnh lại tóc tai, lạnh lùng nói: “Hừ! Loại đàn ông bẩn thỉu này tôi thấy nhiều rồi, các chị em, đi, chúng ta cùng qua đó kiểm tra điện thoại hắn ta xem, nếu hắn ta thật sự chụp lén vậy thì hôm nay bọn mình đánh chết hắn tạ"Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng nói“Đúng đấy, nếu như là cậu Hoàng, hoặc là kiểu như cậu Bạch nhìn thì cũng thôi đi, đăng này lại phèn như vậy, quả thực là nỗi nhục mài”Mọi người vừa nói vừa đi về phía Trần Khiêm.Cho dù bây giờ Trần Khiêm có muốn bỏ chạy cũng không kịp.“Anh! Có phải vừa nãy nhìn lén bọn tôi, còn nghĩ tới mấy. chuyện bỉ ổi nữa đúng không?”Cô gái có vòng một rất lớn lên tiếng, hai khối thịt trước ngực lắc lư.“Tôi... Tôi làm gì có chứ!”Trần Khiêm vô tội nói, có trời đất chứng giám, vừa nấy Trần Khiêm thật sự không hề để ý đến bọn họ.Cũng không để ý trong những cô gái chơi bóng chuyền này lại có một người xinh đẹp đến vậy.Nếu không Trần Khiêm thật sự sẽ nhìn chăm chăm đấy.“Hừ, còn bảo không có, lừa ai chứ, anh rớt cả dãi rồi kia kìa, chưa thấy ai tầm thường mà tởm như anh luôn đấy, đưa điện thoại của anh đây bọn tôi kiểm tra!”“Đúng, đưa điện thoại ra đây, thăng ghê tởm, kẻ tâm thường bẩn thu, nói cho anh biết, tốt nhất là nghe lời đi, nếu không lát nữa cậu Hoàng đến thì anh chịu đủ nhé!”Bọn họ chửi mắng.Lúc này Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng khoanh tay, tỏ ra rất đắc ý.Là thế này, mặc dù tiếng tăm của cậu Hoàng rất lớn, có mối quan hệ vô cùng tốt với mình, nhưng thế thì sao, cho. đến tận bây giờ, Lâm Tuyết Nặc cũng chưa bắt đầu một mốiquan hệ rõ ràng vớiu Hoàng.Cô ta quả thực chẳng phải là nai tơ đâu, cô ta biết rất rõ quy luật thứ gì càng dễ có được thì lại càng không đáng tiền.Cho nên mấy năm qua, trước sự theo đuổi điên cuồng của cậu Hoàng, Lâm Tuyết Nặc vẫn luôn dè dặt.Thực ra cô ta đã rung động từ lâu rồi.Cậu Hoàng, là con trai của người đàn ông giàu có nhất Tô Châu, là nhà quyền thế thật sự đấy.Đúng như cô ta nghĩ, cô ta càng dè dặt thì cậu Hoàng lại càng theo đuổi cô ta không buông.Cho nên hiện tại địa vị của Lý Tuyết Nặc quả thật rất cao, có rất nhiều cô gái đều phải nhìn säc mặc của cô ta.“Tôi nói rồi, tôi thật sự không có chụp hình các cô!”Trần Khiêm cười bất lực, mặc dù mấy cô gái này xinh đẹp thật đấy, nhưng sao lại vô lý thế chứ.Còn về việc rớt dãi, nghĩ mà xem, một nhóm các cô gái xinh đẹp mặc bikini đứng gần mình như vậy, người bình thường ai mà không rung động chứtCũng chính vì Trần Khiêm ngẩn ngơ, sợ lại xấu hổ nữa.

Những cô gái xinh đẹp này đang chơi bóng chuyền trên bãi biển.

Bởi vì lúc nãy Trần Khiêm quá mệt nên cũng không đi xem mà năm gần đó nghỉ ngơi một lát.

Nhưng vừa rồi Trần Khiêm đang suy nghĩ một số chuyện, có thể trong lúc ngẩn người không biết tâm mắt mình nhìn đi chỗ nào, nhưng rõ ràng là những cô gái xinh đẹp đang chơi bóng chuyền này đã hiểu lầm rồi.

Cho rắng Trần Khiêm đang nhìn lén bọn họ, hơn nữa còn làm một số chuyện bỉ ổi

Vốn dĩ hôm nay mọi người ra ngoài chơi, bọn họ muốn ăn mặc hở hang một chút để các chàng trai có thể ngắm bọn họ, như vậy thì cũng chẳng có gì to tát.

Thế nhưng nhìn anh chàng này có cảm giác phèn quá.

Hơn nữa, nhìn chằm chäãm vào người khác, mà còn ngây ngốc mất tập trung, những cô gái này đều được xem là người sành sỏi, có gì mà không biết chứ, cho nên điều này. khiến người ta rất bưồn nôn.

“Tởm thật đấy, các cậu mau nhìn đi, càng nói anh ta thì anh ta càng hăng hái, vẫn còn nhìn bọn mình kìa!”

“Chắc chắn là đang lén nhìn chị Tuyết Nặc, bộ hôm nay chị Tuyết Nặc mặc còn táo bạo hơn trước đây, vừa nãy có một cậu ấm còn muốn chụp ảnh nữa, sau đó nghe nói quan hệ của chị Tuyết Nặc với cậu Hoàng rất tốt thì bị dọa chạy. cho té khói!”

“Đúng đấy, tôi thấy người này cũng hơi liều lĩnh, nói không chừng hắn ta đã chụp được ảnh của chúng ta rồi, sau đó đợi đến tối về khách sạn thì vừa xem ảnh chúng ta vừa làm loại chuyện ấy ấy, thật là tởm quá đi mất!”

“Chị Tuyết Nặc, chị nói xem phải làm thế nào bây giờ?”

Tất cả những cô gái kia đều hướng mắt về một cô gái tóc dài eo thon, da trăng, thân hình cao gầy nóng bỏng.

Có thể nói như vậy, cô ta quả thực rất xinh đẹp, chính là tâm điểm trên sân bóng chuyền.

Bởi vì các chàng trai tụ tập đông nhất ở đây. Rất nhiều anh chàng đều biết mối quan hệ giữa Tuyết Nặc và cậu Hoàng rất tốt, cho nên cũng không dám nhìn

một cách quá trắng trợn mà chỉ lén lút nhìn vài cái.

Mà như vậy thì rõ ràng Trần Khiêm rất khác biệt.

Lâm Tuyết Nặc chỉnh lại tóc tai, lạnh lùng nói: “Hừ! Loại đàn ông bẩn thỉu này tôi thấy nhiều rồi, các chị em, đi, chúng ta cùng qua đó kiểm tra điện thoại hắn ta xem, nếu hắn ta thật sự chụp lén vậy thì hôm nay bọn mình đánh chết hắn tạ"

Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng nói

“Đúng đấy, nếu như là cậu Hoàng, hoặc là kiểu như cậu Bạch nhìn thì cũng thôi đi, đăng này lại phèn như vậy, quả thực là nỗi nhục mài”

Mọi người vừa nói vừa đi về phía Trần Khiêm.

Cho dù bây giờ Trần Khiêm có muốn bỏ chạy cũng không kịp.

“Anh! Có phải vừa nãy nhìn lén bọn tôi, còn nghĩ tới mấy. chuyện bỉ ổi nữa đúng không?”

Cô gái có vòng một rất lớn lên tiếng, hai khối thịt trước ngực lắc lư.

“Tôi... Tôi làm gì có chứ!”

Trần Khiêm vô tội nói, có trời đất chứng giám, vừa nấy Trần Khiêm thật sự không hề để ý đến bọn họ.

Cũng không để ý trong những cô gái chơi bóng chuyền này lại có một người xinh đẹp đến vậy.

Nếu không Trần Khiêm thật sự sẽ nhìn chăm chăm đấy.

“Hừ, còn bảo không có, lừa ai chứ, anh rớt cả dãi rồi kia kìa, chưa thấy ai tầm thường mà tởm như anh luôn đấy, đưa điện thoại của anh đây bọn tôi kiểm tra!”

“Đúng, đưa điện thoại ra đây, thăng ghê tởm, kẻ tâm thường bẩn thu, nói cho anh biết, tốt nhất là nghe lời đi, nếu không lát nữa cậu Hoàng đến thì anh chịu đủ nhé!”

Bọn họ chửi mắng.

Lúc này Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng khoanh tay, tỏ ra rất đắc ý.

Là thế này, mặc dù tiếng tăm của cậu Hoàng rất lớn, có mối quan hệ vô cùng tốt với mình, nhưng thế thì sao, cho. đến tận bây giờ, Lâm Tuyết Nặc cũng chưa bắt đầu một mối

quan hệ rõ ràng với

u Hoàng.

Cô ta quả thực chẳng phải là nai tơ đâu, cô ta biết rất rõ quy luật thứ gì càng dễ có được thì lại càng không đáng tiền.

Cho nên mấy năm qua, trước sự theo đuổi điên cuồng của cậu Hoàng, Lâm Tuyết Nặc vẫn luôn dè dặt.

Thực ra cô ta đã rung động từ lâu rồi.

Cậu Hoàng, là con trai của người đàn ông giàu có nhất Tô Châu, là nhà quyền thế thật sự đấy.

Đúng như cô ta nghĩ, cô ta càng dè dặt thì cậu Hoàng lại càng theo đuổi cô ta không buông.

Cho nên hiện tại địa vị của Lý Tuyết Nặc quả thật rất cao, có rất nhiều cô gái đều phải nhìn säc mặc của cô ta.

“Tôi nói rồi, tôi thật sự không có chụp hình các cô!”

Trần Khiêm cười bất lực, mặc dù mấy cô gái này xinh đẹp thật đấy, nhưng sao lại vô lý thế chứ.

Còn về việc rớt dãi, nghĩ mà xem, một nhóm các cô gái xinh đẹp mặc bikini đứng gần mình như vậy, người bình thường ai mà không rung động chứt

Cũng chính vì Trần Khiêm ngẩn ngơ, sợ lại xấu hổ nữa.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Những cô gái xinh đẹp này đang chơi bóng chuyền trên bãi biển.Bởi vì lúc nãy Trần Khiêm quá mệt nên cũng không đi xem mà năm gần đó nghỉ ngơi một lát.Nhưng vừa rồi Trần Khiêm đang suy nghĩ một số chuyện, có thể trong lúc ngẩn người không biết tâm mắt mình nhìn đi chỗ nào, nhưng rõ ràng là những cô gái xinh đẹp đang chơi bóng chuyền này đã hiểu lầm rồi.Cho rắng Trần Khiêm đang nhìn lén bọn họ, hơn nữa còn làm một số chuyện bỉ ổiVốn dĩ hôm nay mọi người ra ngoài chơi, bọn họ muốn ăn mặc hở hang một chút để các chàng trai có thể ngắm bọn họ, như vậy thì cũng chẳng có gì to tát.Thế nhưng nhìn anh chàng này có cảm giác phèn quá.Hơn nữa, nhìn chằm chäãm vào người khác, mà còn ngây ngốc mất tập trung, những cô gái này đều được xem là người sành sỏi, có gì mà không biết chứ, cho nên điều này. khiến người ta rất bưồn nôn.“Tởm thật đấy, các cậu mau nhìn đi, càng nói anh ta thì anh ta càng hăng hái, vẫn còn nhìn bọn mình kìa!”“Chắc chắn là đang lén nhìn chị Tuyết Nặc, bộ hôm nay chị Tuyết Nặc mặc còn táo bạo hơn trước đây, vừa nãy có một cậu ấm còn muốn chụp ảnh nữa, sau đó nghe nói quan hệ của chị Tuyết Nặc với cậu Hoàng rất tốt thì bị dọa chạy. cho té khói!”“Đúng đấy, tôi thấy người này cũng hơi liều lĩnh, nói không chừng hắn ta đã chụp được ảnh của chúng ta rồi, sau đó đợi đến tối về khách sạn thì vừa xem ảnh chúng ta vừa làm loại chuyện ấy ấy, thật là tởm quá đi mất!”“Chị Tuyết Nặc, chị nói xem phải làm thế nào bây giờ?”Tất cả những cô gái kia đều hướng mắt về một cô gái tóc dài eo thon, da trăng, thân hình cao gầy nóng bỏng.Có thể nói như vậy, cô ta quả thực rất xinh đẹp, chính là tâm điểm trên sân bóng chuyền.Bởi vì các chàng trai tụ tập đông nhất ở đây. Rất nhiều anh chàng đều biết mối quan hệ giữa Tuyết Nặc và cậu Hoàng rất tốt, cho nên cũng không dám nhìnmột cách quá trắng trợn mà chỉ lén lút nhìn vài cái.Mà như vậy thì rõ ràng Trần Khiêm rất khác biệt.Lâm Tuyết Nặc chỉnh lại tóc tai, lạnh lùng nói: “Hừ! Loại đàn ông bẩn thỉu này tôi thấy nhiều rồi, các chị em, đi, chúng ta cùng qua đó kiểm tra điện thoại hắn ta xem, nếu hắn ta thật sự chụp lén vậy thì hôm nay bọn mình đánh chết hắn tạ"Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng nói“Đúng đấy, nếu như là cậu Hoàng, hoặc là kiểu như cậu Bạch nhìn thì cũng thôi đi, đăng này lại phèn như vậy, quả thực là nỗi nhục mài”Mọi người vừa nói vừa đi về phía Trần Khiêm.Cho dù bây giờ Trần Khiêm có muốn bỏ chạy cũng không kịp.“Anh! Có phải vừa nãy nhìn lén bọn tôi, còn nghĩ tới mấy. chuyện bỉ ổi nữa đúng không?”Cô gái có vòng một rất lớn lên tiếng, hai khối thịt trước ngực lắc lư.“Tôi... Tôi làm gì có chứ!”Trần Khiêm vô tội nói, có trời đất chứng giám, vừa nấy Trần Khiêm thật sự không hề để ý đến bọn họ.Cũng không để ý trong những cô gái chơi bóng chuyền này lại có một người xinh đẹp đến vậy.Nếu không Trần Khiêm thật sự sẽ nhìn chăm chăm đấy.“Hừ, còn bảo không có, lừa ai chứ, anh rớt cả dãi rồi kia kìa, chưa thấy ai tầm thường mà tởm như anh luôn đấy, đưa điện thoại của anh đây bọn tôi kiểm tra!”“Đúng, đưa điện thoại ra đây, thăng ghê tởm, kẻ tâm thường bẩn thu, nói cho anh biết, tốt nhất là nghe lời đi, nếu không lát nữa cậu Hoàng đến thì anh chịu đủ nhé!”Bọn họ chửi mắng.Lúc này Lâm Tuyết Nặc lạnh lùng khoanh tay, tỏ ra rất đắc ý.Là thế này, mặc dù tiếng tăm của cậu Hoàng rất lớn, có mối quan hệ vô cùng tốt với mình, nhưng thế thì sao, cho. đến tận bây giờ, Lâm Tuyết Nặc cũng chưa bắt đầu một mốiquan hệ rõ ràng vớiu Hoàng.Cô ta quả thực chẳng phải là nai tơ đâu, cô ta biết rất rõ quy luật thứ gì càng dễ có được thì lại càng không đáng tiền.Cho nên mấy năm qua, trước sự theo đuổi điên cuồng của cậu Hoàng, Lâm Tuyết Nặc vẫn luôn dè dặt.Thực ra cô ta đã rung động từ lâu rồi.Cậu Hoàng, là con trai của người đàn ông giàu có nhất Tô Châu, là nhà quyền thế thật sự đấy.Đúng như cô ta nghĩ, cô ta càng dè dặt thì cậu Hoàng lại càng theo đuổi cô ta không buông.Cho nên hiện tại địa vị của Lý Tuyết Nặc quả thật rất cao, có rất nhiều cô gái đều phải nhìn säc mặc của cô ta.“Tôi nói rồi, tôi thật sự không có chụp hình các cô!”Trần Khiêm cười bất lực, mặc dù mấy cô gái này xinh đẹp thật đấy, nhưng sao lại vô lý thế chứ.Còn về việc rớt dãi, nghĩ mà xem, một nhóm các cô gái xinh đẹp mặc bikini đứng gần mình như vậy, người bình thường ai mà không rung động chứtCũng chính vì Trần Khiêm ngẩn ngơ, sợ lại xấu hổ nữa.

Chương 251