Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 338

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc Trần Khiêm xuống bãi đỗ xe thì đã phát hiện mình bị theo dõi.Là hai tên vệ sĩ mặc đồ đen, đeo kính đen. Trần Khiêm biết bọn họ đến để làm gì.Chắc chân là nghe theo mệnh lệnh của Trương Đại Sơn rồi. Ủng hộ chính chủ vào nga𝘆 { 𝘁𝗋𝘂𝙢𝘁𝗋𝘂 𝘆𝐞n.Vn }Trần Khiêm không có sức mạnh để mà đấu với cả hai người này, hơn nữa nhìn bọn họ có vẻ đều đã qua đào tạo.Lúc này, anh lén lút gửi cho Lý Phi Hồng một tin nhần, bảo ông ấy mau đến.“Tên nhóc, đứng lại cho tôi!”Trần Khiêm chuẩn bị lên xe thì bóng dáng hai người đã vây lại“Hai người có việc gì sao?”Trần Khiêm biết rõ nhưng cố ý h“Haha, có việc gì? Tên nhóc cậu thật sự là ngu vậy š? Nói cho cậu biết, biết điều chứt đi, ngoan ngoãn đi theo bọn tôi đến một nơi, đợi ông chủ bọn tôi xong việc thì sẽ thả cậu ra, cậu cũng chịu khổ ít đi một chút đấy!”“Nếu không thì hôm nay chân cậu sẽ gãy đấy!”Hai tên vệ sĩ mặc đồ đen nhìn Trần Khiêm như nhìn một kẻ ngốc.Tên nhóc cứng đầu cứng cổ này, cậu ta cũng chẳng có bản lĩnh gìBan đầu hai người đã mang theo vũ khí, chuẩn bị cho Trần Khiêm một bài học.Nhưng nhìn bây giờ xem, chỉ cần nói thôi cũng có thể dọa cậu ta rồi.Haïz, tâm trạng hai tên vệ sĩ này khá muộn phiềnMinh thì được dặn dò đi canh chừng thằng nhóc này, còn cáo anh em kháo thì sao chứ, có thể đi theo ông chủThậm chí là theo tâm lý biến thái của ông chủ thì sau khi chơi xong, nói không chừng còn gọi các anh em đến hưởng sáiGon mẹ nó thế này thì mình bỏ lỡ nhiều quá rồi!Hai người đều thấy người phụ nữ Mạnh Thái Như này rồi, quả thực rất xinh đẹpThế nhưng lúc này Trần Khiêm lại cười khổ: “Đánh gãy chân tôi? Hai người nghĩ cho kĩ đi!”“Mẹ nó, bớt nói nhảm đi, lên xe, theo bọn tôi ra ngoại ô!"Một người vệ sĩ đẩy Trần Khiêm, sau đó cả ba lên xe Mạnh Thái Như.Bởi vì đây là bãi đỗ xe ngầm, nên có thang máy chuyên dụng cho xe hơiTrần Khiêm cũng không nói gì, bởi vì anh cảm giáo đã năm sáu phút trôi qua rồi, quán bar này cách karaoke Đế Hoàng cũng không xa, chắc là đã đến rồi.“Rầm!"Lúc này thang máy rung mạnh một tiếng, cửa thang máy mở ra.“Mau, lái xe vào cho tôi, rồiMột tên vệ sĩ lạnh lùng nói, đột nhiên giọng anh ta ngừng lại.Sau đó mở †o mắt nhìn bên trong thang máy.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc Trần Khiêm xuống bãi đỗ xe thì đã phát hiện mình bị theo dõi.Là hai tên vệ sĩ mặc đồ đen, đeo kính đen. Trần Khiêm biết bọn họ đến để làm gì.Chắc chân là nghe theo mệnh lệnh của Trương Đại Sơn rồi. Ủng hộ chính chủ vào nga𝘆 { 𝘁𝗋𝘂𝙢𝘁𝗋𝘂 𝘆𝐞n.Vn }Trần Khiêm không có sức mạnh để mà đấu với cả hai người này, hơn nữa nhìn bọn họ có vẻ đều đã qua đào tạo.Lúc này, anh lén lút gửi cho Lý Phi Hồng một tin nhần, bảo ông ấy mau đến.“Tên nhóc, đứng lại cho tôi!”Trần Khiêm chuẩn bị lên xe thì bóng dáng hai người đã vây lại“Hai người có việc gì sao?”Trần Khiêm biết rõ nhưng cố ý h“Haha, có việc gì? Tên nhóc cậu thật sự là ngu vậy š? Nói cho cậu biết, biết điều chứt đi, ngoan ngoãn đi theo bọn tôi đến một nơi, đợi ông chủ bọn tôi xong việc thì sẽ thả cậu ra, cậu cũng chịu khổ ít đi một chút đấy!”“Nếu không thì hôm nay chân cậu sẽ gãy đấy!”Hai tên vệ sĩ mặc đồ đen nhìn Trần Khiêm như nhìn một kẻ ngốc.Tên nhóc cứng đầu cứng cổ này, cậu ta cũng chẳng có bản lĩnh gìBan đầu hai người đã mang theo vũ khí, chuẩn bị cho Trần Khiêm một bài học.Nhưng nhìn bây giờ xem, chỉ cần nói thôi cũng có thể dọa cậu ta rồi.Haïz, tâm trạng hai tên vệ sĩ này khá muộn phiềnMinh thì được dặn dò đi canh chừng thằng nhóc này, còn cáo anh em kháo thì sao chứ, có thể đi theo ông chủThậm chí là theo tâm lý biến thái của ông chủ thì sau khi chơi xong, nói không chừng còn gọi các anh em đến hưởng sáiGon mẹ nó thế này thì mình bỏ lỡ nhiều quá rồi!Hai người đều thấy người phụ nữ Mạnh Thái Như này rồi, quả thực rất xinh đẹpThế nhưng lúc này Trần Khiêm lại cười khổ: “Đánh gãy chân tôi? Hai người nghĩ cho kĩ đi!”“Mẹ nó, bớt nói nhảm đi, lên xe, theo bọn tôi ra ngoại ô!"Một người vệ sĩ đẩy Trần Khiêm, sau đó cả ba lên xe Mạnh Thái Như.Bởi vì đây là bãi đỗ xe ngầm, nên có thang máy chuyên dụng cho xe hơiTrần Khiêm cũng không nói gì, bởi vì anh cảm giáo đã năm sáu phút trôi qua rồi, quán bar này cách karaoke Đế Hoàng cũng không xa, chắc là đã đến rồi.“Rầm!"Lúc này thang máy rung mạnh một tiếng, cửa thang máy mở ra.“Mau, lái xe vào cho tôi, rồiMột tên vệ sĩ lạnh lùng nói, đột nhiên giọng anh ta ngừng lại.Sau đó mở †o mắt nhìn bên trong thang máy.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc Trần Khiêm xuống bãi đỗ xe thì đã phát hiện mình bị theo dõi.Là hai tên vệ sĩ mặc đồ đen, đeo kính đen. Trần Khiêm biết bọn họ đến để làm gì.Chắc chân là nghe theo mệnh lệnh của Trương Đại Sơn rồi. Ủng hộ chính chủ vào nga𝘆 { 𝘁𝗋𝘂𝙢𝘁𝗋𝘂 𝘆𝐞n.Vn }Trần Khiêm không có sức mạnh để mà đấu với cả hai người này, hơn nữa nhìn bọn họ có vẻ đều đã qua đào tạo.Lúc này, anh lén lút gửi cho Lý Phi Hồng một tin nhần, bảo ông ấy mau đến.“Tên nhóc, đứng lại cho tôi!”Trần Khiêm chuẩn bị lên xe thì bóng dáng hai người đã vây lại“Hai người có việc gì sao?”Trần Khiêm biết rõ nhưng cố ý h“Haha, có việc gì? Tên nhóc cậu thật sự là ngu vậy š? Nói cho cậu biết, biết điều chứt đi, ngoan ngoãn đi theo bọn tôi đến một nơi, đợi ông chủ bọn tôi xong việc thì sẽ thả cậu ra, cậu cũng chịu khổ ít đi một chút đấy!”“Nếu không thì hôm nay chân cậu sẽ gãy đấy!”Hai tên vệ sĩ mặc đồ đen nhìn Trần Khiêm như nhìn một kẻ ngốc.Tên nhóc cứng đầu cứng cổ này, cậu ta cũng chẳng có bản lĩnh gìBan đầu hai người đã mang theo vũ khí, chuẩn bị cho Trần Khiêm một bài học.Nhưng nhìn bây giờ xem, chỉ cần nói thôi cũng có thể dọa cậu ta rồi.Haïz, tâm trạng hai tên vệ sĩ này khá muộn phiềnMinh thì được dặn dò đi canh chừng thằng nhóc này, còn cáo anh em kháo thì sao chứ, có thể đi theo ông chủThậm chí là theo tâm lý biến thái của ông chủ thì sau khi chơi xong, nói không chừng còn gọi các anh em đến hưởng sáiGon mẹ nó thế này thì mình bỏ lỡ nhiều quá rồi!Hai người đều thấy người phụ nữ Mạnh Thái Như này rồi, quả thực rất xinh đẹpThế nhưng lúc này Trần Khiêm lại cười khổ: “Đánh gãy chân tôi? Hai người nghĩ cho kĩ đi!”“Mẹ nó, bớt nói nhảm đi, lên xe, theo bọn tôi ra ngoại ô!"Một người vệ sĩ đẩy Trần Khiêm, sau đó cả ba lên xe Mạnh Thái Như.Bởi vì đây là bãi đỗ xe ngầm, nên có thang máy chuyên dụng cho xe hơiTrần Khiêm cũng không nói gì, bởi vì anh cảm giáo đã năm sáu phút trôi qua rồi, quán bar này cách karaoke Đế Hoàng cũng không xa, chắc là đã đến rồi.“Rầm!"Lúc này thang máy rung mạnh một tiếng, cửa thang máy mở ra.“Mau, lái xe vào cho tôi, rồiMột tên vệ sĩ lạnh lùng nói, đột nhiên giọng anh ta ngừng lại.Sau đó mở †o mắt nhìn bên trong thang máy.

Chương 338