Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 341: Vờ vịt cái quái gì?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… 'Vương Tiểu Đề thấy Trần Khiêm đang chen vào trong như đúng rồi.Thì ngay lập tức khinh bỉ mắng.Cô ta thực sự gặp nhiều loại người thế này rồiBất kể là chỗ nào có chuyện, dù là chuyện gì, chỉ cần là chuyện lớn thì luôn có những người thích vờ vịt đi lên hỏi đã xảy ra chuyện gì, giống như người khác không biết họ bản lĩnh cỡ nào vậy.Bây giờ Trần Khiêm chính là loại người đó.“Phải đấy! Vờ vịt cái quái gì? Cẩn thận không lại rước họa vào thân đấy!”“Thực sự là tôi chịu đủ cái tên tâm thường này. đấy, Tiểu Đề cậu nhìn xem, cậu ta thật sự chen vào rồi kiat"Lúc này một người chị em tốt chỉ vào Trần Khiêm.Trần Khiêm lười phải để ý đến bọn họ.Lúc này thấy Lý Phi Hồng đã hỏi xong tình hình rồi, Trần Khiêm mới từ từ đi lên, đương nhiên phải cùng hắn đi tìm Mạnh Thái Như rồi.“Cậu Trần, đã biết được địa điểm rồi, các anh em đã đi lấy xe, chúng ta lập tức xuất phát thôi!"Lý Phi Hồng thấy có nhiều người quá, nên lúc này chỉ thấp giọng nói với Trần Khiêm một câu.Mà hai chữ cậu Trần lại bị vợ của ông chủ ở bên cạnh bọn họ nghe thấy.Lúc này hoàn toàn ngạc nhiên trừng lớn mắt.Cậu... Cậu Trần?Cậu Trần của phố thương mại Kim Lăng?Mẹ kiếp!Dường như giới của bọn họ đều đồn ầm lên, cậu Trần ấy à, bình thường học ở đại học Kim Lăng, là người rất khiêm tốn, chẳng ai biết thân phận cả.Nhưng lại vô cùng nổi tiếng ở cả cái Kim Lăng này. truyện xuyên nhanhLà chủ, nhóm người Xảo Xảo sao lại không biết gì được.Trời ơi! Không ngờ cậu Trần là sinh viên của Thái Như, hơn nữa mình lại còn thuê cậu Trần làm việc cho mình?“Cậu Trần, hiểu lầm thôi, có một số việc chỉ là hiểu lầm cả thôi!"Xảo Xảo lúng túng vội vàng giải thích,Trần Khiêm phớt lờ bọn họ, dứt khoát xoay người rời khỏi đám đông.Lý Phí Hồng lạnh lùng hừ một tiếng: “Quản cho tốt cái miệng của mấy người, còn chuyện này, khi nào quay về sẽ tính sổ với cô”Cả một nhóm người vội vàng rời điChỉ còn lại Xảo Xảo sắc mặt tái nhợt im như thóe.“Mẹ kiếp mẹ kiếp! Trần Khiêm lại đi cùng với bọn họ, vừa nãy họ nói cái gì vậy chứ? Hình như anh Phi Hồng rất khiêm nhường với Trần Khiêm!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… 'Vương Tiểu Đề thấy Trần Khiêm đang chen vào trong như đúng rồi.Thì ngay lập tức khinh bỉ mắng.Cô ta thực sự gặp nhiều loại người thế này rồiBất kể là chỗ nào có chuyện, dù là chuyện gì, chỉ cần là chuyện lớn thì luôn có những người thích vờ vịt đi lên hỏi đã xảy ra chuyện gì, giống như người khác không biết họ bản lĩnh cỡ nào vậy.Bây giờ Trần Khiêm chính là loại người đó.“Phải đấy! Vờ vịt cái quái gì? Cẩn thận không lại rước họa vào thân đấy!”“Thực sự là tôi chịu đủ cái tên tâm thường này. đấy, Tiểu Đề cậu nhìn xem, cậu ta thật sự chen vào rồi kiat"Lúc này một người chị em tốt chỉ vào Trần Khiêm.Trần Khiêm lười phải để ý đến bọn họ.Lúc này thấy Lý Phi Hồng đã hỏi xong tình hình rồi, Trần Khiêm mới từ từ đi lên, đương nhiên phải cùng hắn đi tìm Mạnh Thái Như rồi.“Cậu Trần, đã biết được địa điểm rồi, các anh em đã đi lấy xe, chúng ta lập tức xuất phát thôi!"Lý Phi Hồng thấy có nhiều người quá, nên lúc này chỉ thấp giọng nói với Trần Khiêm một câu.Mà hai chữ cậu Trần lại bị vợ của ông chủ ở bên cạnh bọn họ nghe thấy.Lúc này hoàn toàn ngạc nhiên trừng lớn mắt.Cậu... Cậu Trần?Cậu Trần của phố thương mại Kim Lăng?Mẹ kiếp!Dường như giới của bọn họ đều đồn ầm lên, cậu Trần ấy à, bình thường học ở đại học Kim Lăng, là người rất khiêm tốn, chẳng ai biết thân phận cả.Nhưng lại vô cùng nổi tiếng ở cả cái Kim Lăng này. truyện xuyên nhanhLà chủ, nhóm người Xảo Xảo sao lại không biết gì được.Trời ơi! Không ngờ cậu Trần là sinh viên của Thái Như, hơn nữa mình lại còn thuê cậu Trần làm việc cho mình?“Cậu Trần, hiểu lầm thôi, có một số việc chỉ là hiểu lầm cả thôi!"Xảo Xảo lúng túng vội vàng giải thích,Trần Khiêm phớt lờ bọn họ, dứt khoát xoay người rời khỏi đám đông.Lý Phí Hồng lạnh lùng hừ một tiếng: “Quản cho tốt cái miệng của mấy người, còn chuyện này, khi nào quay về sẽ tính sổ với cô”Cả một nhóm người vội vàng rời điChỉ còn lại Xảo Xảo sắc mặt tái nhợt im như thóe.“Mẹ kiếp mẹ kiếp! Trần Khiêm lại đi cùng với bọn họ, vừa nãy họ nói cái gì vậy chứ? Hình như anh Phi Hồng rất khiêm nhường với Trần Khiêm!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… 'Vương Tiểu Đề thấy Trần Khiêm đang chen vào trong như đúng rồi.Thì ngay lập tức khinh bỉ mắng.Cô ta thực sự gặp nhiều loại người thế này rồiBất kể là chỗ nào có chuyện, dù là chuyện gì, chỉ cần là chuyện lớn thì luôn có những người thích vờ vịt đi lên hỏi đã xảy ra chuyện gì, giống như người khác không biết họ bản lĩnh cỡ nào vậy.Bây giờ Trần Khiêm chính là loại người đó.“Phải đấy! Vờ vịt cái quái gì? Cẩn thận không lại rước họa vào thân đấy!”“Thực sự là tôi chịu đủ cái tên tâm thường này. đấy, Tiểu Đề cậu nhìn xem, cậu ta thật sự chen vào rồi kiat"Lúc này một người chị em tốt chỉ vào Trần Khiêm.Trần Khiêm lười phải để ý đến bọn họ.Lúc này thấy Lý Phi Hồng đã hỏi xong tình hình rồi, Trần Khiêm mới từ từ đi lên, đương nhiên phải cùng hắn đi tìm Mạnh Thái Như rồi.“Cậu Trần, đã biết được địa điểm rồi, các anh em đã đi lấy xe, chúng ta lập tức xuất phát thôi!"Lý Phi Hồng thấy có nhiều người quá, nên lúc này chỉ thấp giọng nói với Trần Khiêm một câu.Mà hai chữ cậu Trần lại bị vợ của ông chủ ở bên cạnh bọn họ nghe thấy.Lúc này hoàn toàn ngạc nhiên trừng lớn mắt.Cậu... Cậu Trần?Cậu Trần của phố thương mại Kim Lăng?Mẹ kiếp!Dường như giới của bọn họ đều đồn ầm lên, cậu Trần ấy à, bình thường học ở đại học Kim Lăng, là người rất khiêm tốn, chẳng ai biết thân phận cả.Nhưng lại vô cùng nổi tiếng ở cả cái Kim Lăng này. truyện xuyên nhanhLà chủ, nhóm người Xảo Xảo sao lại không biết gì được.Trời ơi! Không ngờ cậu Trần là sinh viên của Thái Như, hơn nữa mình lại còn thuê cậu Trần làm việc cho mình?“Cậu Trần, hiểu lầm thôi, có một số việc chỉ là hiểu lầm cả thôi!"Xảo Xảo lúng túng vội vàng giải thích,Trần Khiêm phớt lờ bọn họ, dứt khoát xoay người rời khỏi đám đông.Lý Phí Hồng lạnh lùng hừ một tiếng: “Quản cho tốt cái miệng của mấy người, còn chuyện này, khi nào quay về sẽ tính sổ với cô”Cả một nhóm người vội vàng rời điChỉ còn lại Xảo Xảo sắc mặt tái nhợt im như thóe.“Mẹ kiếp mẹ kiếp! Trần Khiêm lại đi cùng với bọn họ, vừa nãy họ nói cái gì vậy chứ? Hình như anh Phi Hồng rất khiêm nhường với Trần Khiêm!”