Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 347: Với lại còn có!

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không đúng!Mạnh Thái Như đột nhiên nghĩ tới những sơ hở, trong lời nói của Lý Phi Hồng.Hân luôn miệng nói muốn tìm xem mình trông như thế nào?Nhưng với tình hình lúc đó, hắn hoàn toàn có rất nhiều cách để tìm.Hơn nữa có cần thiết đế tìm xem mình trông như thế nào không?Bởi vì trước đó Mạnh Thái Như đã từng hỏi Lý Phi Hồng quá trình cứu mình, đều là do đàn em nói mới biết được mình bị bắt cóc đi đâu, ở phòng nào.Hắn mới đến thẳng đó để cứu mình.Sao lại còn tốn sức để tìm xem mình trông như thế. nào để làm gì chứ?Với lại còn có!Làm thế nào mà anh Bình Phàm biết được chuyện này?Anh ấy thực sự đến quán bar à, theo tính cách của anh Bình Phàm thì anh ấy không thích những nơi thế này.Chỉ có Trần Khiêm là biết rõ chỗ mình đã đi!Mẹ kiếp!Mạnh Thái Như không thể bình tĩnh được nữa, chẳng lẽ... Trần Khiêm chính là anh Bình Phàm?Ha ha ha...Bỗng nhiên Mạnh Thái Như bật cười. Không đâu, sao có thế chứ! Mình nghĩ cái gì vậy không biết?Nói không chừng có hiểu lầm gì đó, đợi ngày mai đi tìm Trần Khiêm hỏi cho rõ ràng tình hình xemTrái tìm Mạnh Thái Như vừa mới bị kích động treo lơ lửng cuối cùng cũng đã binh tĩnh lại rồi.Một đêm không nói nên lời Hôm sau là thứ bảy.Cho nên Trần Khiêm dậy muộn một chút.Đợi đến khi điện thoại của minh reo thì mới mở mắt. Liếc nhìn, là Lâm Y Y gọi.“Đã mấy ngày không liên lạc rồi, không biết hôm nay Lâm Y Y gọi cho mình có việc gì!”Trần Khiêm nghỉ ngờ hỏi một câu, sau đó ấn nút nhận“Cậu Trần, cậu đang bận sao?”Lâm Y Y nhỏ giọng hỏi.“Không bận, có việc gì à?”Trần Khiêm hỏi“Là thế này cậu Trần, chẳng phải lần trước cậu giả làm bạn trai tôi giúp tôi một lần đó sao? Nhưng mà hôm nay, cô họ của tôi ở Vân Cảng, có thêm mấy người họ hàng thân thích ở phía Bắc nữa, hẹn nhau hôm nay sẽ đến Kim Lãng chơi, đi thăm ba tôi!”“Nhưng mà Tổng giám đốc Triệu ở phố thương mại có hai cuộc họp liên tiếp, ba tôi cũng đi họp nên bảo tôi đi với họt". truyện đam mỹLâm Y Y nói với giọng dễ thương. *À, vậy thì cô đi cùng đi, đi chơi với bọn họ vui vẻ! Nếu muốn đến sơn trang suối nước nóng, tôi sẽ sắp xếp.cho cô một căn phòng sang trọng!”Trần Khiêm nói.Mặc dù ban đầu có chút hiểu lầm với Lâm Y Y, bị cô. †a đánh.Nhưng hiên tại sau khi đã trải qua một số chuyệt hai người cũng được xem như là những người bạn rồiTrần Khiêm cũng không thấy ngượng nghịu gì.Nhưng mục đích của Lâm Y Y rõ ràng không phải cái này.“Cậu Trần, không phải tôi muốn cậu sắp xếp ở sơn trang suối nước nóng, tôi muốn hỏi cậu có thời gian không, nếu cậu có thời gian thì có thể cùng tôi đi dạo với bọn họ được không?”“Bảo tôi đi cùng với bọn họ? Vậy chắng phải cô đang bảo tôi giả làm bạn trai của cô nữa sao? Y Y, tôi đã giả làm bạn trai đủ rồi, thực sự là đủ rồi, cho nên cô cũng đừng làm khó tôi nữa!”Trần Khiêm nghe được ý này thì thẳng thừng từ chốiHiện tại anh rất kiêng kị những việc này.Không phải vì điều gì khác cả, chủ yếu là anh nghĩ cho Tô Mộc Vũ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không đúng!Mạnh Thái Như đột nhiên nghĩ tới những sơ hở, trong lời nói của Lý Phi Hồng.Hân luôn miệng nói muốn tìm xem mình trông như thế nào?Nhưng với tình hình lúc đó, hắn hoàn toàn có rất nhiều cách để tìm.Hơn nữa có cần thiết đế tìm xem mình trông như thế nào không?Bởi vì trước đó Mạnh Thái Như đã từng hỏi Lý Phi Hồng quá trình cứu mình, đều là do đàn em nói mới biết được mình bị bắt cóc đi đâu, ở phòng nào.Hắn mới đến thẳng đó để cứu mình.Sao lại còn tốn sức để tìm xem mình trông như thế. nào để làm gì chứ?Với lại còn có!Làm thế nào mà anh Bình Phàm biết được chuyện này?Anh ấy thực sự đến quán bar à, theo tính cách của anh Bình Phàm thì anh ấy không thích những nơi thế này.Chỉ có Trần Khiêm là biết rõ chỗ mình đã đi!Mẹ kiếp!Mạnh Thái Như không thể bình tĩnh được nữa, chẳng lẽ... Trần Khiêm chính là anh Bình Phàm?Ha ha ha...Bỗng nhiên Mạnh Thái Như bật cười. Không đâu, sao có thế chứ! Mình nghĩ cái gì vậy không biết?Nói không chừng có hiểu lầm gì đó, đợi ngày mai đi tìm Trần Khiêm hỏi cho rõ ràng tình hình xemTrái tìm Mạnh Thái Như vừa mới bị kích động treo lơ lửng cuối cùng cũng đã binh tĩnh lại rồi.Một đêm không nói nên lời Hôm sau là thứ bảy.Cho nên Trần Khiêm dậy muộn một chút.Đợi đến khi điện thoại của minh reo thì mới mở mắt. Liếc nhìn, là Lâm Y Y gọi.“Đã mấy ngày không liên lạc rồi, không biết hôm nay Lâm Y Y gọi cho mình có việc gì!”Trần Khiêm nghỉ ngờ hỏi một câu, sau đó ấn nút nhận“Cậu Trần, cậu đang bận sao?”Lâm Y Y nhỏ giọng hỏi.“Không bận, có việc gì à?”Trần Khiêm hỏi“Là thế này cậu Trần, chẳng phải lần trước cậu giả làm bạn trai tôi giúp tôi một lần đó sao? Nhưng mà hôm nay, cô họ của tôi ở Vân Cảng, có thêm mấy người họ hàng thân thích ở phía Bắc nữa, hẹn nhau hôm nay sẽ đến Kim Lãng chơi, đi thăm ba tôi!”“Nhưng mà Tổng giám đốc Triệu ở phố thương mại có hai cuộc họp liên tiếp, ba tôi cũng đi họp nên bảo tôi đi với họt". truyện đam mỹLâm Y Y nói với giọng dễ thương. *À, vậy thì cô đi cùng đi, đi chơi với bọn họ vui vẻ! Nếu muốn đến sơn trang suối nước nóng, tôi sẽ sắp xếp.cho cô một căn phòng sang trọng!”Trần Khiêm nói.Mặc dù ban đầu có chút hiểu lầm với Lâm Y Y, bị cô. †a đánh.Nhưng hiên tại sau khi đã trải qua một số chuyệt hai người cũng được xem như là những người bạn rồiTrần Khiêm cũng không thấy ngượng nghịu gì.Nhưng mục đích của Lâm Y Y rõ ràng không phải cái này.“Cậu Trần, không phải tôi muốn cậu sắp xếp ở sơn trang suối nước nóng, tôi muốn hỏi cậu có thời gian không, nếu cậu có thời gian thì có thể cùng tôi đi dạo với bọn họ được không?”“Bảo tôi đi cùng với bọn họ? Vậy chắng phải cô đang bảo tôi giả làm bạn trai của cô nữa sao? Y Y, tôi đã giả làm bạn trai đủ rồi, thực sự là đủ rồi, cho nên cô cũng đừng làm khó tôi nữa!”Trần Khiêm nghe được ý này thì thẳng thừng từ chốiHiện tại anh rất kiêng kị những việc này.Không phải vì điều gì khác cả, chủ yếu là anh nghĩ cho Tô Mộc Vũ.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không đúng!Mạnh Thái Như đột nhiên nghĩ tới những sơ hở, trong lời nói của Lý Phi Hồng.Hân luôn miệng nói muốn tìm xem mình trông như thế nào?Nhưng với tình hình lúc đó, hắn hoàn toàn có rất nhiều cách để tìm.Hơn nữa có cần thiết đế tìm xem mình trông như thế nào không?Bởi vì trước đó Mạnh Thái Như đã từng hỏi Lý Phi Hồng quá trình cứu mình, đều là do đàn em nói mới biết được mình bị bắt cóc đi đâu, ở phòng nào.Hắn mới đến thẳng đó để cứu mình.Sao lại còn tốn sức để tìm xem mình trông như thế. nào để làm gì chứ?Với lại còn có!Làm thế nào mà anh Bình Phàm biết được chuyện này?Anh ấy thực sự đến quán bar à, theo tính cách của anh Bình Phàm thì anh ấy không thích những nơi thế này.Chỉ có Trần Khiêm là biết rõ chỗ mình đã đi!Mẹ kiếp!Mạnh Thái Như không thể bình tĩnh được nữa, chẳng lẽ... Trần Khiêm chính là anh Bình Phàm?Ha ha ha...Bỗng nhiên Mạnh Thái Như bật cười. Không đâu, sao có thế chứ! Mình nghĩ cái gì vậy không biết?Nói không chừng có hiểu lầm gì đó, đợi ngày mai đi tìm Trần Khiêm hỏi cho rõ ràng tình hình xemTrái tìm Mạnh Thái Như vừa mới bị kích động treo lơ lửng cuối cùng cũng đã binh tĩnh lại rồi.Một đêm không nói nên lời Hôm sau là thứ bảy.Cho nên Trần Khiêm dậy muộn một chút.Đợi đến khi điện thoại của minh reo thì mới mở mắt. Liếc nhìn, là Lâm Y Y gọi.“Đã mấy ngày không liên lạc rồi, không biết hôm nay Lâm Y Y gọi cho mình có việc gì!”Trần Khiêm nghỉ ngờ hỏi một câu, sau đó ấn nút nhận“Cậu Trần, cậu đang bận sao?”Lâm Y Y nhỏ giọng hỏi.“Không bận, có việc gì à?”Trần Khiêm hỏi“Là thế này cậu Trần, chẳng phải lần trước cậu giả làm bạn trai tôi giúp tôi một lần đó sao? Nhưng mà hôm nay, cô họ của tôi ở Vân Cảng, có thêm mấy người họ hàng thân thích ở phía Bắc nữa, hẹn nhau hôm nay sẽ đến Kim Lãng chơi, đi thăm ba tôi!”“Nhưng mà Tổng giám đốc Triệu ở phố thương mại có hai cuộc họp liên tiếp, ba tôi cũng đi họp nên bảo tôi đi với họt". truyện đam mỹLâm Y Y nói với giọng dễ thương. *À, vậy thì cô đi cùng đi, đi chơi với bọn họ vui vẻ! Nếu muốn đến sơn trang suối nước nóng, tôi sẽ sắp xếp.cho cô một căn phòng sang trọng!”Trần Khiêm nói.Mặc dù ban đầu có chút hiểu lầm với Lâm Y Y, bị cô. †a đánh.Nhưng hiên tại sau khi đã trải qua một số chuyệt hai người cũng được xem như là những người bạn rồiTrần Khiêm cũng không thấy ngượng nghịu gì.Nhưng mục đích của Lâm Y Y rõ ràng không phải cái này.“Cậu Trần, không phải tôi muốn cậu sắp xếp ở sơn trang suối nước nóng, tôi muốn hỏi cậu có thời gian không, nếu cậu có thời gian thì có thể cùng tôi đi dạo với bọn họ được không?”“Bảo tôi đi cùng với bọn họ? Vậy chắng phải cô đang bảo tôi giả làm bạn trai của cô nữa sao? Y Y, tôi đã giả làm bạn trai đủ rồi, thực sự là đủ rồi, cho nên cô cũng đừng làm khó tôi nữa!”Trần Khiêm nghe được ý này thì thẳng thừng từ chốiHiện tại anh rất kiêng kị những việc này.Không phải vì điều gì khác cả, chủ yếu là anh nghĩ cho Tô Mộc Vũ.

Chương 347: Với lại còn có!