Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 357: Tự sát?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hả? Tự sát? Tại sao?""Hừ hừ, còn không phải vì tỏ tình với cậu Triệu nhưng người ta không đồng ý, sau đó nghĩ quẩn sao!""Thì ra là thết Ôi, đúng là dạo này ngày càng có nhiều người tỏ tình với cậu Triệu, nhưng mà tớ nghe nói hình như haihôm nay có một cô gái rất thân thiết với cậu Triệu!""Mẹ nó, đúng là khiến người ta ghen tị muốn chết! Cô gái nào may mắn được cậu Triệu vừa ý thế?""Bất kể các cô nàng khác thế nào, mục tiêu của tớ chỉ có một, đó là cậu Trần. Hừ hừ!"Một cô gái hơi lạnh lùng kiêu ngạo, có vẻ là người đẹp. cấp bậc nữ thần lên tiếng."Wow wow wow! Cậu Trần nhìn không thấy sờ không được, nào có hãnh diện như cậu Triệu!""Ơ hay, cái anh này chắn trước cửa căn tin, điên à! Chẳng nhìn lại xem mình ngốc cỡ nào!"Mấy cô gái bàn tán sôi nổi, còn lườm nguýt và xỉa xói Trần Khiêm.Xì!Trần Khiêm hừ lạnh, phớt lờ bọn họ! "Hi, Trần Khiêm!"Đúng lúc này Tô Mộc Vũ đi tới.Vừa đến lập tức kéo tay Trân Khiêm. Như một cặp tình nhân.Kể ra thì hai người hơi kỳ lạ.Từ sau lần hiểu lầm dạo trước, Tô Mộc Vũ đã biết tình cảm của Trần Khiêm.Mà Trần Khiêm cũng biết tình cảm của Tô Mộc Vũ.Tối hôm ấy Trần Khiêm hỏi cô: "Cậu làm bạn gái của tớ nhé?"'Tô Hồng Hân đáp: "Không phải trước giờ vẫn vậy sao?"Không tỏ tình rầm rộ, cũng không có câu chuyện kịch tính gì cả, hai người họ thành đôi như thế đấy!Về phần Tô Mộc Vũ nói ẩn ý rằng trước giờ tớ là bạn gái giả hay bạn gái thật của cậu, Trần Khiêm không quan tâm, thế này là tốt lăm rồi."Đi thôi, ăn cơm nào! Tối nay ăn gì được nhỉ?"Tô Mộc Vũ hỏi."Tớ muốn ăn thịt kho tàu!"Hai người nói nói cười cười vào căn tin khiến không ít nam sinh ghen tị.Một bông hoa rực rỡ lại hẹn hò với nam sinh bình thường như vậy sao?Thật là khủng khiếp!Trên đĩa thịt kho tàu có mấy cọng cải thìa.Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ ngồi đối diện nhau ăn cơm. Bên cạnh có không ít người cả nam lẫn nữ.Hầu như mọi người đều bàn tán về đủ loại đề tài như là cậu Triệu thế này thế kia, ai lại theo đuổi cậu Triệu.Khiến Trần Khiêm choáng váng luôn. . truyện tiên hiệp hay"Sao cậu Triệu này rêu rao thế? Cậu ta đi học đấy à?"Trần Khiêm cười gượng.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hả? Tự sát? Tại sao?""Hừ hừ, còn không phải vì tỏ tình với cậu Triệu nhưng người ta không đồng ý, sau đó nghĩ quẩn sao!""Thì ra là thết Ôi, đúng là dạo này ngày càng có nhiều người tỏ tình với cậu Triệu, nhưng mà tớ nghe nói hình như haihôm nay có một cô gái rất thân thiết với cậu Triệu!""Mẹ nó, đúng là khiến người ta ghen tị muốn chết! Cô gái nào may mắn được cậu Triệu vừa ý thế?""Bất kể các cô nàng khác thế nào, mục tiêu của tớ chỉ có một, đó là cậu Trần. Hừ hừ!"Một cô gái hơi lạnh lùng kiêu ngạo, có vẻ là người đẹp. cấp bậc nữ thần lên tiếng."Wow wow wow! Cậu Trần nhìn không thấy sờ không được, nào có hãnh diện như cậu Triệu!""Ơ hay, cái anh này chắn trước cửa căn tin, điên à! Chẳng nhìn lại xem mình ngốc cỡ nào!"Mấy cô gái bàn tán sôi nổi, còn lườm nguýt và xỉa xói Trần Khiêm.Xì!Trần Khiêm hừ lạnh, phớt lờ bọn họ! "Hi, Trần Khiêm!"Đúng lúc này Tô Mộc Vũ đi tới.Vừa đến lập tức kéo tay Trân Khiêm. Như một cặp tình nhân.Kể ra thì hai người hơi kỳ lạ.Từ sau lần hiểu lầm dạo trước, Tô Mộc Vũ đã biết tình cảm của Trần Khiêm.Mà Trần Khiêm cũng biết tình cảm của Tô Mộc Vũ.Tối hôm ấy Trần Khiêm hỏi cô: "Cậu làm bạn gái của tớ nhé?"'Tô Hồng Hân đáp: "Không phải trước giờ vẫn vậy sao?"Không tỏ tình rầm rộ, cũng không có câu chuyện kịch tính gì cả, hai người họ thành đôi như thế đấy!Về phần Tô Mộc Vũ nói ẩn ý rằng trước giờ tớ là bạn gái giả hay bạn gái thật của cậu, Trần Khiêm không quan tâm, thế này là tốt lăm rồi."Đi thôi, ăn cơm nào! Tối nay ăn gì được nhỉ?"Tô Mộc Vũ hỏi."Tớ muốn ăn thịt kho tàu!"Hai người nói nói cười cười vào căn tin khiến không ít nam sinh ghen tị.Một bông hoa rực rỡ lại hẹn hò với nam sinh bình thường như vậy sao?Thật là khủng khiếp!Trên đĩa thịt kho tàu có mấy cọng cải thìa.Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ ngồi đối diện nhau ăn cơm. Bên cạnh có không ít người cả nam lẫn nữ.Hầu như mọi người đều bàn tán về đủ loại đề tài như là cậu Triệu thế này thế kia, ai lại theo đuổi cậu Triệu.Khiến Trần Khiêm choáng váng luôn. . truyện tiên hiệp hay"Sao cậu Triệu này rêu rao thế? Cậu ta đi học đấy à?"Trần Khiêm cười gượng.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Hả? Tự sát? Tại sao?""Hừ hừ, còn không phải vì tỏ tình với cậu Triệu nhưng người ta không đồng ý, sau đó nghĩ quẩn sao!""Thì ra là thết Ôi, đúng là dạo này ngày càng có nhiều người tỏ tình với cậu Triệu, nhưng mà tớ nghe nói hình như haihôm nay có một cô gái rất thân thiết với cậu Triệu!""Mẹ nó, đúng là khiến người ta ghen tị muốn chết! Cô gái nào may mắn được cậu Triệu vừa ý thế?""Bất kể các cô nàng khác thế nào, mục tiêu của tớ chỉ có một, đó là cậu Trần. Hừ hừ!"Một cô gái hơi lạnh lùng kiêu ngạo, có vẻ là người đẹp. cấp bậc nữ thần lên tiếng."Wow wow wow! Cậu Trần nhìn không thấy sờ không được, nào có hãnh diện như cậu Triệu!""Ơ hay, cái anh này chắn trước cửa căn tin, điên à! Chẳng nhìn lại xem mình ngốc cỡ nào!"Mấy cô gái bàn tán sôi nổi, còn lườm nguýt và xỉa xói Trần Khiêm.Xì!Trần Khiêm hừ lạnh, phớt lờ bọn họ! "Hi, Trần Khiêm!"Đúng lúc này Tô Mộc Vũ đi tới.Vừa đến lập tức kéo tay Trân Khiêm. Như một cặp tình nhân.Kể ra thì hai người hơi kỳ lạ.Từ sau lần hiểu lầm dạo trước, Tô Mộc Vũ đã biết tình cảm của Trần Khiêm.Mà Trần Khiêm cũng biết tình cảm của Tô Mộc Vũ.Tối hôm ấy Trần Khiêm hỏi cô: "Cậu làm bạn gái của tớ nhé?"'Tô Hồng Hân đáp: "Không phải trước giờ vẫn vậy sao?"Không tỏ tình rầm rộ, cũng không có câu chuyện kịch tính gì cả, hai người họ thành đôi như thế đấy!Về phần Tô Mộc Vũ nói ẩn ý rằng trước giờ tớ là bạn gái giả hay bạn gái thật của cậu, Trần Khiêm không quan tâm, thế này là tốt lăm rồi."Đi thôi, ăn cơm nào! Tối nay ăn gì được nhỉ?"Tô Mộc Vũ hỏi."Tớ muốn ăn thịt kho tàu!"Hai người nói nói cười cười vào căn tin khiến không ít nam sinh ghen tị.Một bông hoa rực rỡ lại hẹn hò với nam sinh bình thường như vậy sao?Thật là khủng khiếp!Trên đĩa thịt kho tàu có mấy cọng cải thìa.Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ ngồi đối diện nhau ăn cơm. Bên cạnh có không ít người cả nam lẫn nữ.Hầu như mọi người đều bàn tán về đủ loại đề tài như là cậu Triệu thế này thế kia, ai lại theo đuổi cậu Triệu.Khiến Trần Khiêm choáng váng luôn. . truyện tiên hiệp hay"Sao cậu Triệu này rêu rao thế? Cậu ta đi học đấy à?"Trần Khiêm cười gượng.