Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 369: Đây rõ ràng là tát vào vào mặt cậu ta
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Em họ, hai đứa bị đánh thật à? Còn đánh thâm như vậy nữa? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy hả?"Vừa nhìn thấy hai cậu chàng đến Tô Kiệt đã sấn đến ân ần hỏi han.Hai cậu em họ này, trước đây cậu ta chưa tới cũng chỉ dám chơi bời trong một góc nhỏ nào đó của Đại học Kim Lăng.Đệch, hiện giờ mình đã chuyển trường đến đây cùng với cậu Triệu, còn đã đánh tiếng ở trường Đại học Kim Lăng rồi, em họ vẫn bị người ra tay.Đây rõ ràng là tát vào vào mặt cậu ta.Lý Duệ và Dương Huy đứng ở một bên nhìn thấy hai người vừa tới càng có chút xấu hổ cúi đầu.Hai người này, chính là hai kẻ vừa bị ba người bọn họ vây đánh ở cổng trường.Nói thật thì lúc đánh không hề có cảm giác gì, gan to bằng trời vậy đó.Nhưng đến hiện giờ tỉnh táo lại, hai người cũng hơi sợ, dù sao Tô Kiệt cũng đi theo cậu Triệu, không tính đến cậu Triệu, chỉ mình tên Tô Kiệt này, mấy người cũng không dây vào cậu ta được.Đời quá đen!"Khụ khụ, anh họ, đừng nhắc đến nữa, vốn là hôm nay bọn em nhìn thấy ba cô em ngon nghẻ, muốn đến bắt chuyện, kết quả...đệch mịal"Cậu sinh viên tên Tô Khải bất bình nói.Vừa nghiêng đầu, cậu ta chạm ánh mắt với Lý Duệ Dương Huy, lập tức cất một tiếng hét lớn. ngôn tình hài"Anh họ, anh quen bọn người này hả?”Tô Khải trừng to hai mắt chỉ vào mấy người Lý Duệ mà nói."Không biết, nhưng chị dâu Lâm Kiều của mấy cậu quen bọn họi"Tô Kiệt cười khổ một tiếng: "Sao vậy Tiểu Khải?""Mẹ nó chứ, anh họ, chị dâu, chính là ba đứa nó đánh hai chúng eml""Gì cơ, bị ba tên đó đánh, em chắc chắn chứ Tiểu Khải?"'Tô Kiệt cũng rất ngạc nhiên, lập tức lia ánh mắt về phí ba người bọn Trần Khiêm."Em chäc chẳn trăm phần trăm, hai tên này ra tay với lão †am, tên này thì đánh em, đúng rồi, em bị thăng đó cho một đấm vào mắt!"Tô Khải hung tợn chỉ vào Lý Duệ.Lý Duệ và Dương Huy nuốt nước miếng ực một cái, thật là ghét của nào trời trao của ấy, càng sợ cái gì thì nó càng nhanh tới."Đệch mẹ mày, Lý Duệ, Dương Huy, tên họ Trần kia, ba thằng chúng mày từ lúc nào lại to gan như vậy hả? Ngay cả em họ của Tô Kiệt tao mà cũng dám đánh?"Lâm Kiều đứng một bên hả hê khoanh tay.Lúc này trong sảnh lớn của Bếp Gia Viên đã tụ tập không ít khách hàng đến để xem trò vui.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Em họ, hai đứa bị đánh thật à? Còn đánh thâm như vậy nữa? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy hả?"Vừa nhìn thấy hai cậu chàng đến Tô Kiệt đã sấn đến ân ần hỏi han.Hai cậu em họ này, trước đây cậu ta chưa tới cũng chỉ dám chơi bời trong một góc nhỏ nào đó của Đại học Kim Lăng.Đệch, hiện giờ mình đã chuyển trường đến đây cùng với cậu Triệu, còn đã đánh tiếng ở trường Đại học Kim Lăng rồi, em họ vẫn bị người ra tay.Đây rõ ràng là tát vào vào mặt cậu ta.Lý Duệ và Dương Huy đứng ở một bên nhìn thấy hai người vừa tới càng có chút xấu hổ cúi đầu.Hai người này, chính là hai kẻ vừa bị ba người bọn họ vây đánh ở cổng trường.Nói thật thì lúc đánh không hề có cảm giác gì, gan to bằng trời vậy đó.Nhưng đến hiện giờ tỉnh táo lại, hai người cũng hơi sợ, dù sao Tô Kiệt cũng đi theo cậu Triệu, không tính đến cậu Triệu, chỉ mình tên Tô Kiệt này, mấy người cũng không dây vào cậu ta được.Đời quá đen!"Khụ khụ, anh họ, đừng nhắc đến nữa, vốn là hôm nay bọn em nhìn thấy ba cô em ngon nghẻ, muốn đến bắt chuyện, kết quả...đệch mịal"Cậu sinh viên tên Tô Khải bất bình nói.Vừa nghiêng đầu, cậu ta chạm ánh mắt với Lý Duệ Dương Huy, lập tức cất một tiếng hét lớn. ngôn tình hài"Anh họ, anh quen bọn người này hả?”Tô Khải trừng to hai mắt chỉ vào mấy người Lý Duệ mà nói."Không biết, nhưng chị dâu Lâm Kiều của mấy cậu quen bọn họi"Tô Kiệt cười khổ một tiếng: "Sao vậy Tiểu Khải?""Mẹ nó chứ, anh họ, chị dâu, chính là ba đứa nó đánh hai chúng eml""Gì cơ, bị ba tên đó đánh, em chắc chắn chứ Tiểu Khải?"'Tô Kiệt cũng rất ngạc nhiên, lập tức lia ánh mắt về phí ba người bọn Trần Khiêm."Em chäc chẳn trăm phần trăm, hai tên này ra tay với lão †am, tên này thì đánh em, đúng rồi, em bị thăng đó cho một đấm vào mắt!"Tô Khải hung tợn chỉ vào Lý Duệ.Lý Duệ và Dương Huy nuốt nước miếng ực một cái, thật là ghét của nào trời trao của ấy, càng sợ cái gì thì nó càng nhanh tới."Đệch mẹ mày, Lý Duệ, Dương Huy, tên họ Trần kia, ba thằng chúng mày từ lúc nào lại to gan như vậy hả? Ngay cả em họ của Tô Kiệt tao mà cũng dám đánh?"Lâm Kiều đứng một bên hả hê khoanh tay.Lúc này trong sảnh lớn của Bếp Gia Viên đã tụ tập không ít khách hàng đến để xem trò vui.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Em họ, hai đứa bị đánh thật à? Còn đánh thâm như vậy nữa? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy hả?"Vừa nhìn thấy hai cậu chàng đến Tô Kiệt đã sấn đến ân ần hỏi han.Hai cậu em họ này, trước đây cậu ta chưa tới cũng chỉ dám chơi bời trong một góc nhỏ nào đó của Đại học Kim Lăng.Đệch, hiện giờ mình đã chuyển trường đến đây cùng với cậu Triệu, còn đã đánh tiếng ở trường Đại học Kim Lăng rồi, em họ vẫn bị người ra tay.Đây rõ ràng là tát vào vào mặt cậu ta.Lý Duệ và Dương Huy đứng ở một bên nhìn thấy hai người vừa tới càng có chút xấu hổ cúi đầu.Hai người này, chính là hai kẻ vừa bị ba người bọn họ vây đánh ở cổng trường.Nói thật thì lúc đánh không hề có cảm giác gì, gan to bằng trời vậy đó.Nhưng đến hiện giờ tỉnh táo lại, hai người cũng hơi sợ, dù sao Tô Kiệt cũng đi theo cậu Triệu, không tính đến cậu Triệu, chỉ mình tên Tô Kiệt này, mấy người cũng không dây vào cậu ta được.Đời quá đen!"Khụ khụ, anh họ, đừng nhắc đến nữa, vốn là hôm nay bọn em nhìn thấy ba cô em ngon nghẻ, muốn đến bắt chuyện, kết quả...đệch mịal"Cậu sinh viên tên Tô Khải bất bình nói.Vừa nghiêng đầu, cậu ta chạm ánh mắt với Lý Duệ Dương Huy, lập tức cất một tiếng hét lớn. ngôn tình hài"Anh họ, anh quen bọn người này hả?”Tô Khải trừng to hai mắt chỉ vào mấy người Lý Duệ mà nói."Không biết, nhưng chị dâu Lâm Kiều của mấy cậu quen bọn họi"Tô Kiệt cười khổ một tiếng: "Sao vậy Tiểu Khải?""Mẹ nó chứ, anh họ, chị dâu, chính là ba đứa nó đánh hai chúng eml""Gì cơ, bị ba tên đó đánh, em chắc chắn chứ Tiểu Khải?"'Tô Kiệt cũng rất ngạc nhiên, lập tức lia ánh mắt về phí ba người bọn Trần Khiêm."Em chäc chẳn trăm phần trăm, hai tên này ra tay với lão †am, tên này thì đánh em, đúng rồi, em bị thăng đó cho một đấm vào mắt!"Tô Khải hung tợn chỉ vào Lý Duệ.Lý Duệ và Dương Huy nuốt nước miếng ực một cái, thật là ghét của nào trời trao của ấy, càng sợ cái gì thì nó càng nhanh tới."Đệch mẹ mày, Lý Duệ, Dương Huy, tên họ Trần kia, ba thằng chúng mày từ lúc nào lại to gan như vậy hả? Ngay cả em họ của Tô Kiệt tao mà cũng dám đánh?"Lâm Kiều đứng một bên hả hê khoanh tay.Lúc này trong sảnh lớn của Bếp Gia Viên đã tụ tập không ít khách hàng đến để xem trò vui.