Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 398: Hàng hot gì?
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm lễ độ nói với nhân viên tư vấn bán hàng.Nhân viên tư vấn bán hàng đã trông thấy Trần Khiêm tìm kiếm trong này hồi lâu. Xem quần áo trên người kìa, hừ hừ, chắc là đang chọn lựa xem điện thoại nào rẻ.Thế nhưng hạng người này thường rất sĩ diện.Kiểu gì cũng phải lượn một vòng quanh khu vực hãng hàng nổi tiếng xem thử, sau đó làm ra vẻ không hợp, cuối cùng chọn một hãng râu ria khoảng hai ba trăm rồi chuồn luôn.Hừ hừ, hạng người này cô ta gặp quá nhiều rồi!Vì vậy, khi thấy Trần Khiêm giản dị đi về phía này, cô ta hơi khinh thường.Sau đó lại nghe thấy Trần Khiêm bảo muốn xem chiếc điện thoại đắt nhất.Nhân viên tư vấn bán hàng buột miệng nói: "Xin lỗi anh, chiếc điện thoại này của chúng tôi không được xem thử. Anh phải trả tiền trước đã."Ý là trả tiền thì anh là ông lớn, còn không có tiền thì cút ngay cho bà!"Tôi xem thử trước không được sao?" Trần Khiêm hỏi.Hiện tại anh không mang ví trên người, phải lắp sim của mình vào máy mới để thanh toán trực tuyến mới được."Không được, đây là quy định của cửa hàng chúng tôi thưa anh!"Nhân viên tư vấn bán hàng cười khẩy."Chị Tiểu Minh, chị đang bận à? Hôm nay tôi dẫn mấy người bạn đến đây xem điện thoại!""Ha ha ha, hoan nghênh quý khách!"Đúng lúc này, một chàng trai dẫn theo mấy người cả nam lẫn nữ đi tới."Đinh Hạo, lần này cửa hàng chúng tôi mới có hàng hot, cậu không định đổi cái mới à?"Lúc này, nhân viên tư vấn bán hàng xinh đẹp tên Tô Minh mỉm cười nhìn Đinh Hạo."Hả? Hàng hot gì?" Nhóm Đinh Hạo vây quanh.Đúng lúc này, một cô gái liếc thấy Trần Khiêm đang định đi, thốt lên đầy kinh ngạc:"Ôi mẹ ơi, Trần Khiêm, sao cậu lại ở đây?"Cô gái này không phải người lạ mà chính là Trần Lâm. Bên cạnh cô ta là Lý Thi Hàm và mấy người lần trước. Xem ra bọn họ đang chơi cùng Đinh Hạo.Mà Trần Khiêm đã trông thấy bọn họ từ sớm.Cho nên lúc nấy định rời đi.Dù sao anh đã cắt đứt tình nghĩa với mấy bạn học nữ cấp ba rồi, chẳng có gì hay mà nói.Hơn nữa, hễ gặp nhau là bọn họ lại châm chọc mình, Trần Khiêm không rỗi hơi đến mức đánh bọn họ.Cho nên anh dứt khoát né tránh.Thế nhưng càng né thì càng không tránh được."Còn sao nữa, xem ra cậu ta đến mua điện thoại!"“Trời ạ, sao cậu còn mua điện thoại, cậu là đại gia à? Chẳng lế nhà cậu cũng được giải tỏa di dời? Cậu muốn mua điện thoại? Còn chọn cửa hàng thương hiệu?"Giọng điệu Trần Lâm lộ rõ vẻ kinh ngạc.Còn Lý Thi Hàm bên cạnh thì nhìn Trần Khiêm, chỉ cười khổ lắc đầu.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm lễ độ nói với nhân viên tư vấn bán hàng.Nhân viên tư vấn bán hàng đã trông thấy Trần Khiêm tìm kiếm trong này hồi lâu. Xem quần áo trên người kìa, hừ hừ, chắc là đang chọn lựa xem điện thoại nào rẻ.Thế nhưng hạng người này thường rất sĩ diện.Kiểu gì cũng phải lượn một vòng quanh khu vực hãng hàng nổi tiếng xem thử, sau đó làm ra vẻ không hợp, cuối cùng chọn một hãng râu ria khoảng hai ba trăm rồi chuồn luôn.Hừ hừ, hạng người này cô ta gặp quá nhiều rồi!Vì vậy, khi thấy Trần Khiêm giản dị đi về phía này, cô ta hơi khinh thường.Sau đó lại nghe thấy Trần Khiêm bảo muốn xem chiếc điện thoại đắt nhất.Nhân viên tư vấn bán hàng buột miệng nói: "Xin lỗi anh, chiếc điện thoại này của chúng tôi không được xem thử. Anh phải trả tiền trước đã."Ý là trả tiền thì anh là ông lớn, còn không có tiền thì cút ngay cho bà!"Tôi xem thử trước không được sao?" Trần Khiêm hỏi.Hiện tại anh không mang ví trên người, phải lắp sim của mình vào máy mới để thanh toán trực tuyến mới được."Không được, đây là quy định của cửa hàng chúng tôi thưa anh!"Nhân viên tư vấn bán hàng cười khẩy."Chị Tiểu Minh, chị đang bận à? Hôm nay tôi dẫn mấy người bạn đến đây xem điện thoại!""Ha ha ha, hoan nghênh quý khách!"Đúng lúc này, một chàng trai dẫn theo mấy người cả nam lẫn nữ đi tới."Đinh Hạo, lần này cửa hàng chúng tôi mới có hàng hot, cậu không định đổi cái mới à?"Lúc này, nhân viên tư vấn bán hàng xinh đẹp tên Tô Minh mỉm cười nhìn Đinh Hạo."Hả? Hàng hot gì?" Nhóm Đinh Hạo vây quanh.Đúng lúc này, một cô gái liếc thấy Trần Khiêm đang định đi, thốt lên đầy kinh ngạc:"Ôi mẹ ơi, Trần Khiêm, sao cậu lại ở đây?"Cô gái này không phải người lạ mà chính là Trần Lâm. Bên cạnh cô ta là Lý Thi Hàm và mấy người lần trước. Xem ra bọn họ đang chơi cùng Đinh Hạo.Mà Trần Khiêm đã trông thấy bọn họ từ sớm.Cho nên lúc nấy định rời đi.Dù sao anh đã cắt đứt tình nghĩa với mấy bạn học nữ cấp ba rồi, chẳng có gì hay mà nói.Hơn nữa, hễ gặp nhau là bọn họ lại châm chọc mình, Trần Khiêm không rỗi hơi đến mức đánh bọn họ.Cho nên anh dứt khoát né tránh.Thế nhưng càng né thì càng không tránh được."Còn sao nữa, xem ra cậu ta đến mua điện thoại!"“Trời ạ, sao cậu còn mua điện thoại, cậu là đại gia à? Chẳng lế nhà cậu cũng được giải tỏa di dời? Cậu muốn mua điện thoại? Còn chọn cửa hàng thương hiệu?"Giọng điệu Trần Lâm lộ rõ vẻ kinh ngạc.Còn Lý Thi Hàm bên cạnh thì nhìn Trần Khiêm, chỉ cười khổ lắc đầu.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm lễ độ nói với nhân viên tư vấn bán hàng.Nhân viên tư vấn bán hàng đã trông thấy Trần Khiêm tìm kiếm trong này hồi lâu. Xem quần áo trên người kìa, hừ hừ, chắc là đang chọn lựa xem điện thoại nào rẻ.Thế nhưng hạng người này thường rất sĩ diện.Kiểu gì cũng phải lượn một vòng quanh khu vực hãng hàng nổi tiếng xem thử, sau đó làm ra vẻ không hợp, cuối cùng chọn một hãng râu ria khoảng hai ba trăm rồi chuồn luôn.Hừ hừ, hạng người này cô ta gặp quá nhiều rồi!Vì vậy, khi thấy Trần Khiêm giản dị đi về phía này, cô ta hơi khinh thường.Sau đó lại nghe thấy Trần Khiêm bảo muốn xem chiếc điện thoại đắt nhất.Nhân viên tư vấn bán hàng buột miệng nói: "Xin lỗi anh, chiếc điện thoại này của chúng tôi không được xem thử. Anh phải trả tiền trước đã."Ý là trả tiền thì anh là ông lớn, còn không có tiền thì cút ngay cho bà!"Tôi xem thử trước không được sao?" Trần Khiêm hỏi.Hiện tại anh không mang ví trên người, phải lắp sim của mình vào máy mới để thanh toán trực tuyến mới được."Không được, đây là quy định của cửa hàng chúng tôi thưa anh!"Nhân viên tư vấn bán hàng cười khẩy."Chị Tiểu Minh, chị đang bận à? Hôm nay tôi dẫn mấy người bạn đến đây xem điện thoại!""Ha ha ha, hoan nghênh quý khách!"Đúng lúc này, một chàng trai dẫn theo mấy người cả nam lẫn nữ đi tới."Đinh Hạo, lần này cửa hàng chúng tôi mới có hàng hot, cậu không định đổi cái mới à?"Lúc này, nhân viên tư vấn bán hàng xinh đẹp tên Tô Minh mỉm cười nhìn Đinh Hạo."Hả? Hàng hot gì?" Nhóm Đinh Hạo vây quanh.Đúng lúc này, một cô gái liếc thấy Trần Khiêm đang định đi, thốt lên đầy kinh ngạc:"Ôi mẹ ơi, Trần Khiêm, sao cậu lại ở đây?"Cô gái này không phải người lạ mà chính là Trần Lâm. Bên cạnh cô ta là Lý Thi Hàm và mấy người lần trước. Xem ra bọn họ đang chơi cùng Đinh Hạo.Mà Trần Khiêm đã trông thấy bọn họ từ sớm.Cho nên lúc nấy định rời đi.Dù sao anh đã cắt đứt tình nghĩa với mấy bạn học nữ cấp ba rồi, chẳng có gì hay mà nói.Hơn nữa, hễ gặp nhau là bọn họ lại châm chọc mình, Trần Khiêm không rỗi hơi đến mức đánh bọn họ.Cho nên anh dứt khoát né tránh.Thế nhưng càng né thì càng không tránh được."Còn sao nữa, xem ra cậu ta đến mua điện thoại!"“Trời ạ, sao cậu còn mua điện thoại, cậu là đại gia à? Chẳng lế nhà cậu cũng được giải tỏa di dời? Cậu muốn mua điện thoại? Còn chọn cửa hàng thương hiệu?"Giọng điệu Trần Lâm lộ rõ vẻ kinh ngạc.Còn Lý Thi Hàm bên cạnh thì nhìn Trần Khiêm, chỉ cười khổ lắc đầu.