Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 433: Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đây là hành động tỏ ý tôn trọng, mặc dù cô ta không phải người của Bạch Tiểu Phi nhưng dù sao anh ta cũng rất có thế lực ở đại học Giang Nam.Cho nên bình thường qua lại cũng tàm tạm.Nhưng khi Bạch Tiểu Phi chạy vào, Liêu Hồng đang định chào hỏi thì nghe thấy anh ta quát lên:"Mẹ nó, đập cho tôi, đập ngã tất cả mọi thứ đang đứng cho tôi!"Một đám người rầm rầm xông tới, đập cho mấy tên đang đè Trần Khiêm ngất lịm.Ngay cả bàn ghế trong phòng ăn cũng bị đập tan tành.Còn cánh nam nữ đứng cạnh Liêu Hồng thì khỏi nhắc tới, hoàn toàn không có cơ hội giải thích đã bị đánh no đòn!Liêu Hồng ngu người luôn."Đệch đệch! Bạch Tiểu Phi, anh điên à, tôi là Liêu Hồng, anh đánh người của Liêu Hồng tôi làm gì?"Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng."Bốp!"Bạch Tiểu Phi bước lên tát lên mặt Liêu Hồng một phát. "Con đàn bà đê tiện này, tao đập mày đói!"Sau khi tát xong, Bạch Tiểu Phi vội chạy đến chỗ Trần Khiêm:"Trần Khiêm, cậu có sao không?" Bạch Tiểu Phi túa mồ hôi lạnh.Trần Khiêm sờ gương mặt bị tát ba phát, anh đã nén một bụng lửa giận rồi.Nếu như hôm nay Bạch Tiểu Phi không tới thì không dám chắc đám người này sẽ hành hạ mình như thế nào!May là tới kịp!"Trần Khiêm, lúc nãy con ả này đánh cậu, xử lý thế nào đây?"Chu Trạch túm tóc Vương Linh bị dọa sợ đến trước mặt Trần Khiêm.Sốc thật đấy!Bạn nghĩ mà xem, Chu Trạch rất nổi tiếng trong trường, cả cậu Bạch Bạch Tiểu Phi nữa.Tại sao bây giờ bọn họ lại dẫn theo nhiều người tới cứu tên Trần Khiêm này như vậy?Phải chăng có quan hệ gì?Hơn nữa, rõ ràng là bọn họ đang ở thế yếu. "Còn hỏi gì nữa, lôi đi đánh nhừ tử cho tôi!" Bạch Tiểu Phi giận dữ quát.Chu Trạch kéo Vương Linh sang một bên, sai đàn em tát cô ta."Điên rồi điên rồi, Bạch Tiểu Phi, hôm nay anh vì hai kẻ tầm thường này mà định gây chuyện với tôi phải không?"Liêu Hồng không ngờ mọi chuyện lại đột nhiên đảo. ngược như vậy.Không ngờ Bạch Tiểu Phi lại dám đối xử với cô ta như thế."Ha ha, tôi đối xử với cô như vậy đó, cô làm gì được nào? Chẳng qua cô chỉ là một con gà của tập đoàn Hải Sơn thôi!"Bạch Tiểu Phi cười khẩy. "Mẹ kiếp, anh dám sỉ nhục tôi!"Bốp!

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đây là hành động tỏ ý tôn trọng, mặc dù cô ta không phải người của Bạch Tiểu Phi nhưng dù sao anh ta cũng rất có thế lực ở đại học Giang Nam.Cho nên bình thường qua lại cũng tàm tạm.Nhưng khi Bạch Tiểu Phi chạy vào, Liêu Hồng đang định chào hỏi thì nghe thấy anh ta quát lên:"Mẹ nó, đập cho tôi, đập ngã tất cả mọi thứ đang đứng cho tôi!"Một đám người rầm rầm xông tới, đập cho mấy tên đang đè Trần Khiêm ngất lịm.Ngay cả bàn ghế trong phòng ăn cũng bị đập tan tành.Còn cánh nam nữ đứng cạnh Liêu Hồng thì khỏi nhắc tới, hoàn toàn không có cơ hội giải thích đã bị đánh no đòn!Liêu Hồng ngu người luôn."Đệch đệch! Bạch Tiểu Phi, anh điên à, tôi là Liêu Hồng, anh đánh người của Liêu Hồng tôi làm gì?"Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng."Bốp!"Bạch Tiểu Phi bước lên tát lên mặt Liêu Hồng một phát. "Con đàn bà đê tiện này, tao đập mày đói!"Sau khi tát xong, Bạch Tiểu Phi vội chạy đến chỗ Trần Khiêm:"Trần Khiêm, cậu có sao không?" Bạch Tiểu Phi túa mồ hôi lạnh.Trần Khiêm sờ gương mặt bị tát ba phát, anh đã nén một bụng lửa giận rồi.Nếu như hôm nay Bạch Tiểu Phi không tới thì không dám chắc đám người này sẽ hành hạ mình như thế nào!May là tới kịp!"Trần Khiêm, lúc nãy con ả này đánh cậu, xử lý thế nào đây?"Chu Trạch túm tóc Vương Linh bị dọa sợ đến trước mặt Trần Khiêm.Sốc thật đấy!Bạn nghĩ mà xem, Chu Trạch rất nổi tiếng trong trường, cả cậu Bạch Bạch Tiểu Phi nữa.Tại sao bây giờ bọn họ lại dẫn theo nhiều người tới cứu tên Trần Khiêm này như vậy?Phải chăng có quan hệ gì?Hơn nữa, rõ ràng là bọn họ đang ở thế yếu. "Còn hỏi gì nữa, lôi đi đánh nhừ tử cho tôi!" Bạch Tiểu Phi giận dữ quát.Chu Trạch kéo Vương Linh sang một bên, sai đàn em tát cô ta."Điên rồi điên rồi, Bạch Tiểu Phi, hôm nay anh vì hai kẻ tầm thường này mà định gây chuyện với tôi phải không?"Liêu Hồng không ngờ mọi chuyện lại đột nhiên đảo. ngược như vậy.Không ngờ Bạch Tiểu Phi lại dám đối xử với cô ta như thế."Ha ha, tôi đối xử với cô như vậy đó, cô làm gì được nào? Chẳng qua cô chỉ là một con gà của tập đoàn Hải Sơn thôi!"Bạch Tiểu Phi cười khẩy. "Mẹ kiếp, anh dám sỉ nhục tôi!"Bốp!

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đây là hành động tỏ ý tôn trọng, mặc dù cô ta không phải người của Bạch Tiểu Phi nhưng dù sao anh ta cũng rất có thế lực ở đại học Giang Nam.Cho nên bình thường qua lại cũng tàm tạm.Nhưng khi Bạch Tiểu Phi chạy vào, Liêu Hồng đang định chào hỏi thì nghe thấy anh ta quát lên:"Mẹ nó, đập cho tôi, đập ngã tất cả mọi thứ đang đứng cho tôi!"Một đám người rầm rầm xông tới, đập cho mấy tên đang đè Trần Khiêm ngất lịm.Ngay cả bàn ghế trong phòng ăn cũng bị đập tan tành.Còn cánh nam nữ đứng cạnh Liêu Hồng thì khỏi nhắc tới, hoàn toàn không có cơ hội giải thích đã bị đánh no đòn!Liêu Hồng ngu người luôn."Đệch đệch! Bạch Tiểu Phi, anh điên à, tôi là Liêu Hồng, anh đánh người của Liêu Hồng tôi làm gì?"Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng."Bốp!"Bạch Tiểu Phi bước lên tát lên mặt Liêu Hồng một phát. "Con đàn bà đê tiện này, tao đập mày đói!"Sau khi tát xong, Bạch Tiểu Phi vội chạy đến chỗ Trần Khiêm:"Trần Khiêm, cậu có sao không?" Bạch Tiểu Phi túa mồ hôi lạnh.Trần Khiêm sờ gương mặt bị tát ba phát, anh đã nén một bụng lửa giận rồi.Nếu như hôm nay Bạch Tiểu Phi không tới thì không dám chắc đám người này sẽ hành hạ mình như thế nào!May là tới kịp!"Trần Khiêm, lúc nãy con ả này đánh cậu, xử lý thế nào đây?"Chu Trạch túm tóc Vương Linh bị dọa sợ đến trước mặt Trần Khiêm.Sốc thật đấy!Bạn nghĩ mà xem, Chu Trạch rất nổi tiếng trong trường, cả cậu Bạch Bạch Tiểu Phi nữa.Tại sao bây giờ bọn họ lại dẫn theo nhiều người tới cứu tên Trần Khiêm này như vậy?Phải chăng có quan hệ gì?Hơn nữa, rõ ràng là bọn họ đang ở thế yếu. "Còn hỏi gì nữa, lôi đi đánh nhừ tử cho tôi!" Bạch Tiểu Phi giận dữ quát.Chu Trạch kéo Vương Linh sang một bên, sai đàn em tát cô ta."Điên rồi điên rồi, Bạch Tiểu Phi, hôm nay anh vì hai kẻ tầm thường này mà định gây chuyện với tôi phải không?"Liêu Hồng không ngờ mọi chuyện lại đột nhiên đảo. ngược như vậy.Không ngờ Bạch Tiểu Phi lại dám đối xử với cô ta như thế."Ha ha, tôi đối xử với cô như vậy đó, cô làm gì được nào? Chẳng qua cô chỉ là một con gà của tập đoàn Hải Sơn thôi!"Bạch Tiểu Phi cười khẩy. "Mẹ kiếp, anh dám sỉ nhục tôi!"Bốp!

Chương 433: Liêu Hồng trợn mắt trừng trừng