Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 435
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vừa nấy Trần Khiêm đánh thực sự là hả giận.Trước giờ chưa từng sảng khoái như vậy.Nhưng Trần Khiêm cũng rất rõ e răng việc này không đơn giản như vậy. Chuyện đến nước này, cho dù là ngườikhiêm tốn như Trần Khiêm cũng hiểu đạo lý này.Cho nên Trần Khiêm không muốn để việc này trôi qua dễ dàng như thế.Đợi tìm được thời gian sẽ bàn bạc lại chuyện này với Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng.Sau khi cảm ơn Lâm Y Y và Bạch Tiểu Phi, Trân Khiêm bảo họ quay về trước.Hôm nay Tô Tử Nguyệt đã sợ hãi rồi, cũng bị sỉ nhục một phenCho nên tâm trạng rất tệ, hơn nữa quần áo của cô ấy cũng bị đám Liêu Hồng trước đó xé rách tươm.Trần Khiêm nhìn thấy vậy rất đau lòng.Ôi, nói cho cùng thì việc hôm nay ít nhiều cũng là do mình gây ra, làm liên lụy đến Tô Tử Nguyệt.“Đi, tớ dẫn cậu đi mua quần áo!” Trân Khiêm cười nói.“Tớ không đi đâu, thế này là tốt lắm rồi Trần Khiêm!" Tô Tử Nguyệt cúi thấp đầu.“Phải đi chứ, nói thế nào thì hôm nay cũng là tớ làm liên lụy đến cậu, hơn nữa còn là sinh nhật cậu!”Trần Khiêm kéo tay Tô Tử Nguyệt, dù sao cũng phải gọi xe đưa cô ấy đến một cửa hàng quần áo nổi tiếng.Chất lượng quần áo ở đây rất tốt, cũng rất thời trang.Anh mua cho Tô Tử Nguyệt hai bộ, trong thời gian đó vẫn luôn an ủi cô ấy, bảo cô ấy đừng sợ, Trần Khiêm bảo đảm việc hôm nay sẽ không xảy ra nữa.Lúc thanh toán xong chuẩn bị đi.“Trần Khiêm, là cậu à?”Một giọng nữ lanh lảnh gọi Trần Khiêm.Rõ ràng cô gái này có hơi bất ngờ.“Hân Nhiên!”Trần Khiêm quay đầu lại, cô gái này chẳng phải là Mã Hân Nhiên sao.Hơn nữa bên cạnh Mã Hân Nhiên còn có ba cô gái nữa.Là Hàn Tư Dư, Đỗ Vũ, và người còn lại là Mạnh Thái Như!Mã Hân Nhiên đi chung với bọn họ Trần Khiêm cũng không bất ngờ lắm.Chẳng phải hai ngày trước Hàn Tư Dư xảy ra chuyện ở Đế Hoàng sao.Khi đó cả nhóm đều rất kích động, chỉ có Mã Hân Nhiên là khá bình tĩnh, khuyên Hàn Tư Dư đừng kích động làm gì.Sự thật chứng minh Mã Hân Nhiên đã đúng, thân phận tên Cửu Giang kia quả nhiên không đơn giản.Cho nên, Hàn Tư Dư cảm thấy Mã Hân Nhiên rất chín chẳn điềm tĩnh, mà bên cạnh mình vừa hay lại thiếu một người như vậy để nhắc nhở mình.Về phần Đỗ Vũ, thôi bỏ đi, Hàn Tư Dư biết cô ta đi theo. mình hoàn toàn là vì mình nổi tiếng thôi.Điều này rất rõ ràng, chung sống với nhau, đương nhiên không thoải mái bằng ở với Mã Hân Nhiên.Khoảng chiều hôm kia, nghe Mã Hân Nhiên nói với Trần Khiêm, Hàn Tư Dư bảo cô ấy đến phòng làm việc của mình để giúp đỡ.Lúc này, đương nhiên Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như cũng thấy Trần Khiêm.Nhưng cả hai đều không chào hỏi gì.Chỉ liếc Trần Khiêm một cái, sau đó lại nhìn chằm chằm 'Tô Tử Nguyệt đang đứng một bền từ trên xuống dưới“Trần Khiêm, cô ấy là ai vậy? Xinh quá, giới thiệu với bọn tớổi..?"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vừa nấy Trần Khiêm đánh thực sự là hả giận.Trước giờ chưa từng sảng khoái như vậy.Nhưng Trần Khiêm cũng rất rõ e răng việc này không đơn giản như vậy. Chuyện đến nước này, cho dù là ngườikhiêm tốn như Trần Khiêm cũng hiểu đạo lý này.Cho nên Trần Khiêm không muốn để việc này trôi qua dễ dàng như thế.Đợi tìm được thời gian sẽ bàn bạc lại chuyện này với Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng.Sau khi cảm ơn Lâm Y Y và Bạch Tiểu Phi, Trân Khiêm bảo họ quay về trước.Hôm nay Tô Tử Nguyệt đã sợ hãi rồi, cũng bị sỉ nhục một phenCho nên tâm trạng rất tệ, hơn nữa quần áo của cô ấy cũng bị đám Liêu Hồng trước đó xé rách tươm.Trần Khiêm nhìn thấy vậy rất đau lòng.Ôi, nói cho cùng thì việc hôm nay ít nhiều cũng là do mình gây ra, làm liên lụy đến Tô Tử Nguyệt.“Đi, tớ dẫn cậu đi mua quần áo!” Trân Khiêm cười nói.“Tớ không đi đâu, thế này là tốt lắm rồi Trần Khiêm!" Tô Tử Nguyệt cúi thấp đầu.“Phải đi chứ, nói thế nào thì hôm nay cũng là tớ làm liên lụy đến cậu, hơn nữa còn là sinh nhật cậu!”Trần Khiêm kéo tay Tô Tử Nguyệt, dù sao cũng phải gọi xe đưa cô ấy đến một cửa hàng quần áo nổi tiếng.Chất lượng quần áo ở đây rất tốt, cũng rất thời trang.Anh mua cho Tô Tử Nguyệt hai bộ, trong thời gian đó vẫn luôn an ủi cô ấy, bảo cô ấy đừng sợ, Trần Khiêm bảo đảm việc hôm nay sẽ không xảy ra nữa.Lúc thanh toán xong chuẩn bị đi.“Trần Khiêm, là cậu à?”Một giọng nữ lanh lảnh gọi Trần Khiêm.Rõ ràng cô gái này có hơi bất ngờ.“Hân Nhiên!”Trần Khiêm quay đầu lại, cô gái này chẳng phải là Mã Hân Nhiên sao.Hơn nữa bên cạnh Mã Hân Nhiên còn có ba cô gái nữa.Là Hàn Tư Dư, Đỗ Vũ, và người còn lại là Mạnh Thái Như!Mã Hân Nhiên đi chung với bọn họ Trần Khiêm cũng không bất ngờ lắm.Chẳng phải hai ngày trước Hàn Tư Dư xảy ra chuyện ở Đế Hoàng sao.Khi đó cả nhóm đều rất kích động, chỉ có Mã Hân Nhiên là khá bình tĩnh, khuyên Hàn Tư Dư đừng kích động làm gì.Sự thật chứng minh Mã Hân Nhiên đã đúng, thân phận tên Cửu Giang kia quả nhiên không đơn giản.Cho nên, Hàn Tư Dư cảm thấy Mã Hân Nhiên rất chín chẳn điềm tĩnh, mà bên cạnh mình vừa hay lại thiếu một người như vậy để nhắc nhở mình.Về phần Đỗ Vũ, thôi bỏ đi, Hàn Tư Dư biết cô ta đi theo. mình hoàn toàn là vì mình nổi tiếng thôi.Điều này rất rõ ràng, chung sống với nhau, đương nhiên không thoải mái bằng ở với Mã Hân Nhiên.Khoảng chiều hôm kia, nghe Mã Hân Nhiên nói với Trần Khiêm, Hàn Tư Dư bảo cô ấy đến phòng làm việc của mình để giúp đỡ.Lúc này, đương nhiên Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như cũng thấy Trần Khiêm.Nhưng cả hai đều không chào hỏi gì.Chỉ liếc Trần Khiêm một cái, sau đó lại nhìn chằm chằm 'Tô Tử Nguyệt đang đứng một bền từ trên xuống dưới“Trần Khiêm, cô ấy là ai vậy? Xinh quá, giới thiệu với bọn tớổi..?"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vừa nấy Trần Khiêm đánh thực sự là hả giận.Trước giờ chưa từng sảng khoái như vậy.Nhưng Trần Khiêm cũng rất rõ e răng việc này không đơn giản như vậy. Chuyện đến nước này, cho dù là ngườikhiêm tốn như Trần Khiêm cũng hiểu đạo lý này.Cho nên Trần Khiêm không muốn để việc này trôi qua dễ dàng như thế.Đợi tìm được thời gian sẽ bàn bạc lại chuyện này với Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng.Sau khi cảm ơn Lâm Y Y và Bạch Tiểu Phi, Trân Khiêm bảo họ quay về trước.Hôm nay Tô Tử Nguyệt đã sợ hãi rồi, cũng bị sỉ nhục một phenCho nên tâm trạng rất tệ, hơn nữa quần áo của cô ấy cũng bị đám Liêu Hồng trước đó xé rách tươm.Trần Khiêm nhìn thấy vậy rất đau lòng.Ôi, nói cho cùng thì việc hôm nay ít nhiều cũng là do mình gây ra, làm liên lụy đến Tô Tử Nguyệt.“Đi, tớ dẫn cậu đi mua quần áo!” Trân Khiêm cười nói.“Tớ không đi đâu, thế này là tốt lắm rồi Trần Khiêm!" Tô Tử Nguyệt cúi thấp đầu.“Phải đi chứ, nói thế nào thì hôm nay cũng là tớ làm liên lụy đến cậu, hơn nữa còn là sinh nhật cậu!”Trần Khiêm kéo tay Tô Tử Nguyệt, dù sao cũng phải gọi xe đưa cô ấy đến một cửa hàng quần áo nổi tiếng.Chất lượng quần áo ở đây rất tốt, cũng rất thời trang.Anh mua cho Tô Tử Nguyệt hai bộ, trong thời gian đó vẫn luôn an ủi cô ấy, bảo cô ấy đừng sợ, Trần Khiêm bảo đảm việc hôm nay sẽ không xảy ra nữa.Lúc thanh toán xong chuẩn bị đi.“Trần Khiêm, là cậu à?”Một giọng nữ lanh lảnh gọi Trần Khiêm.Rõ ràng cô gái này có hơi bất ngờ.“Hân Nhiên!”Trần Khiêm quay đầu lại, cô gái này chẳng phải là Mã Hân Nhiên sao.Hơn nữa bên cạnh Mã Hân Nhiên còn có ba cô gái nữa.Là Hàn Tư Dư, Đỗ Vũ, và người còn lại là Mạnh Thái Như!Mã Hân Nhiên đi chung với bọn họ Trần Khiêm cũng không bất ngờ lắm.Chẳng phải hai ngày trước Hàn Tư Dư xảy ra chuyện ở Đế Hoàng sao.Khi đó cả nhóm đều rất kích động, chỉ có Mã Hân Nhiên là khá bình tĩnh, khuyên Hàn Tư Dư đừng kích động làm gì.Sự thật chứng minh Mã Hân Nhiên đã đúng, thân phận tên Cửu Giang kia quả nhiên không đơn giản.Cho nên, Hàn Tư Dư cảm thấy Mã Hân Nhiên rất chín chẳn điềm tĩnh, mà bên cạnh mình vừa hay lại thiếu một người như vậy để nhắc nhở mình.Về phần Đỗ Vũ, thôi bỏ đi, Hàn Tư Dư biết cô ta đi theo. mình hoàn toàn là vì mình nổi tiếng thôi.Điều này rất rõ ràng, chung sống với nhau, đương nhiên không thoải mái bằng ở với Mã Hân Nhiên.Khoảng chiều hôm kia, nghe Mã Hân Nhiên nói với Trần Khiêm, Hàn Tư Dư bảo cô ấy đến phòng làm việc của mình để giúp đỡ.Lúc này, đương nhiên Hàn Tư Dư và Mạnh Thái Như cũng thấy Trần Khiêm.Nhưng cả hai đều không chào hỏi gì.Chỉ liếc Trần Khiêm một cái, sau đó lại nhìn chằm chằm 'Tô Tử Nguyệt đang đứng một bền từ trên xuống dưới“Trần Khiêm, cô ấy là ai vậy? Xinh quá, giới thiệu với bọn tớổi..?"