Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 460

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau khi đưa Liêu Hồng đi, Trần Khiêm lái xe thẳng đến sơn trang suối nước nóng.Hơn nữa bảo vài vệ sĩ mở cửa đưa cô ta vào một căn phòng nào đó giám sát chặt chẽ.“Wow! Anh tài xế, không ngờ anh cũng có máu mặt ở sơn trang suối nước nóng quá nhỉ, vệ sĩ cũng phải nghe lời anh!”Đóa Đóa cười nói. “Cậu Trần, cậu đến rồi!”Mà trong sơn trang, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng thấy Trần Khiêm đi đến,vội vàng chạy ra chào đón.Đồng thời cũng cung kính lên tiếng chào mừng bác. Khang.Bình thường Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng ở Kim Lăng kiêu ngạo tận trời nhưng trước mặt vị quản gia bác Khang này, họ chỉ là tên lâu la.Nhưng câu nói này lại làm bác Khang và thậm chí là Thiên Long, Địa Hổ, còn có cháu gái của ông ấy đang đứng phía sau phải giật mình sửng sốt.“Cậu Trần?”“Cậu là cậu Trần?”Bác Khang kinh hãi nói.“Vâng, là cháu, ban nãy cháu muốn tự giới thiệu nhưng không kịp!”Trần Khiêm cười gượng. “Khụ khụ...”Trong lúc bác Khang ngạc nhiên thì gương mặt già nua của ông ấy cũng hơi xấu hổ.Phải biết răng, ban nấy lúc trên xe mọi người đã thảo luận về cậu Trần thế nào?Bất ngờ hơn nữa là, người ăn mặc giản dị, sống khiêm tốn này lại là cậu chủ nhà họ Trần.Xem ra đúng là cô chủ nói không sai. “Hả? Anh là cậu... Cậu Trần đấy hả?”Ban đầu Đóa Đóa còn rất thân thiết với Trần Khiêm, cô ấy cảm thấy anh tài xế này rất thật thà, sau khi nghe câu này xong thì Đóa Đóa choáng váng ngơ ngác!Trần Khiêm chỉ có thể lắc đầu cười cười.Đây chỉ là khúc nhạc đệm, tất nhiên Triệu Tử Hưng đã sắp. xếp tiệc tối xong xuôi, mọi người ăn ăn uống uống, dần dần cũng quen nhau hơn.“Cậu Trần, sở dĩ cô chủ bảo chúng tôi đến trước là vì có chuyện này chúng tôi phải tuyên bố với cậu. Đồng thời, đây cũng là ý kiến của ông chủ, tôi nghĩ có lẽ cô chủ đã nói với cậu vài lần rồi!”Lúc này, bác Khang cung kính nói.“Là thế này, cuộc kiểm tra sáu năm của cô chủ đã hoàn thành, cũng có nghĩa rằng, bây giờ cuộc kiểm tra của cậu sẽ chính thức bắt đầu. Cho nên lần này gia tộc quyết định tiến hành bán đấu giá phố thương mại Kim Lăng do cô chủ và cậu sáng lập nên. Sau khi bán đấu giá xong, cậu sẽ được nhận một phần tài sản độc quyền. Để sử dụng phần tài sản này, cậu cần phải sáng lập nên một tập đoàn hoàn toàn thuộc về cậu ở Kim Lăng, do chính cậu quản lý và phát triển!”Những lời bác Khang nói, đúng là Trần Hiểu đã từng nhắc trước cho Trần Khiêm.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau khi đưa Liêu Hồng đi, Trần Khiêm lái xe thẳng đến sơn trang suối nước nóng.Hơn nữa bảo vài vệ sĩ mở cửa đưa cô ta vào một căn phòng nào đó giám sát chặt chẽ.“Wow! Anh tài xế, không ngờ anh cũng có máu mặt ở sơn trang suối nước nóng quá nhỉ, vệ sĩ cũng phải nghe lời anh!”Đóa Đóa cười nói. “Cậu Trần, cậu đến rồi!”Mà trong sơn trang, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng thấy Trần Khiêm đi đến,vội vàng chạy ra chào đón.Đồng thời cũng cung kính lên tiếng chào mừng bác. Khang.Bình thường Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng ở Kim Lăng kiêu ngạo tận trời nhưng trước mặt vị quản gia bác Khang này, họ chỉ là tên lâu la.Nhưng câu nói này lại làm bác Khang và thậm chí là Thiên Long, Địa Hổ, còn có cháu gái của ông ấy đang đứng phía sau phải giật mình sửng sốt.“Cậu Trần?”“Cậu là cậu Trần?”Bác Khang kinh hãi nói.“Vâng, là cháu, ban nãy cháu muốn tự giới thiệu nhưng không kịp!”Trần Khiêm cười gượng. “Khụ khụ...”Trong lúc bác Khang ngạc nhiên thì gương mặt già nua của ông ấy cũng hơi xấu hổ.Phải biết răng, ban nấy lúc trên xe mọi người đã thảo luận về cậu Trần thế nào?Bất ngờ hơn nữa là, người ăn mặc giản dị, sống khiêm tốn này lại là cậu chủ nhà họ Trần.Xem ra đúng là cô chủ nói không sai. “Hả? Anh là cậu... Cậu Trần đấy hả?”Ban đầu Đóa Đóa còn rất thân thiết với Trần Khiêm, cô ấy cảm thấy anh tài xế này rất thật thà, sau khi nghe câu này xong thì Đóa Đóa choáng váng ngơ ngác!Trần Khiêm chỉ có thể lắc đầu cười cười.Đây chỉ là khúc nhạc đệm, tất nhiên Triệu Tử Hưng đã sắp. xếp tiệc tối xong xuôi, mọi người ăn ăn uống uống, dần dần cũng quen nhau hơn.“Cậu Trần, sở dĩ cô chủ bảo chúng tôi đến trước là vì có chuyện này chúng tôi phải tuyên bố với cậu. Đồng thời, đây cũng là ý kiến của ông chủ, tôi nghĩ có lẽ cô chủ đã nói với cậu vài lần rồi!”Lúc này, bác Khang cung kính nói.“Là thế này, cuộc kiểm tra sáu năm của cô chủ đã hoàn thành, cũng có nghĩa rằng, bây giờ cuộc kiểm tra của cậu sẽ chính thức bắt đầu. Cho nên lần này gia tộc quyết định tiến hành bán đấu giá phố thương mại Kim Lăng do cô chủ và cậu sáng lập nên. Sau khi bán đấu giá xong, cậu sẽ được nhận một phần tài sản độc quyền. Để sử dụng phần tài sản này, cậu cần phải sáng lập nên một tập đoàn hoàn toàn thuộc về cậu ở Kim Lăng, do chính cậu quản lý và phát triển!”Những lời bác Khang nói, đúng là Trần Hiểu đã từng nhắc trước cho Trần Khiêm.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau khi đưa Liêu Hồng đi, Trần Khiêm lái xe thẳng đến sơn trang suối nước nóng.Hơn nữa bảo vài vệ sĩ mở cửa đưa cô ta vào một căn phòng nào đó giám sát chặt chẽ.“Wow! Anh tài xế, không ngờ anh cũng có máu mặt ở sơn trang suối nước nóng quá nhỉ, vệ sĩ cũng phải nghe lời anh!”Đóa Đóa cười nói. “Cậu Trần, cậu đến rồi!”Mà trong sơn trang, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng thấy Trần Khiêm đi đến,vội vàng chạy ra chào đón.Đồng thời cũng cung kính lên tiếng chào mừng bác. Khang.Bình thường Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng ở Kim Lăng kiêu ngạo tận trời nhưng trước mặt vị quản gia bác Khang này, họ chỉ là tên lâu la.Nhưng câu nói này lại làm bác Khang và thậm chí là Thiên Long, Địa Hổ, còn có cháu gái của ông ấy đang đứng phía sau phải giật mình sửng sốt.“Cậu Trần?”“Cậu là cậu Trần?”Bác Khang kinh hãi nói.“Vâng, là cháu, ban nãy cháu muốn tự giới thiệu nhưng không kịp!”Trần Khiêm cười gượng. “Khụ khụ...”Trong lúc bác Khang ngạc nhiên thì gương mặt già nua của ông ấy cũng hơi xấu hổ.Phải biết răng, ban nấy lúc trên xe mọi người đã thảo luận về cậu Trần thế nào?Bất ngờ hơn nữa là, người ăn mặc giản dị, sống khiêm tốn này lại là cậu chủ nhà họ Trần.Xem ra đúng là cô chủ nói không sai. “Hả? Anh là cậu... Cậu Trần đấy hả?”Ban đầu Đóa Đóa còn rất thân thiết với Trần Khiêm, cô ấy cảm thấy anh tài xế này rất thật thà, sau khi nghe câu này xong thì Đóa Đóa choáng váng ngơ ngác!Trần Khiêm chỉ có thể lắc đầu cười cười.Đây chỉ là khúc nhạc đệm, tất nhiên Triệu Tử Hưng đã sắp. xếp tiệc tối xong xuôi, mọi người ăn ăn uống uống, dần dần cũng quen nhau hơn.“Cậu Trần, sở dĩ cô chủ bảo chúng tôi đến trước là vì có chuyện này chúng tôi phải tuyên bố với cậu. Đồng thời, đây cũng là ý kiến của ông chủ, tôi nghĩ có lẽ cô chủ đã nói với cậu vài lần rồi!”Lúc này, bác Khang cung kính nói.“Là thế này, cuộc kiểm tra sáu năm của cô chủ đã hoàn thành, cũng có nghĩa rằng, bây giờ cuộc kiểm tra của cậu sẽ chính thức bắt đầu. Cho nên lần này gia tộc quyết định tiến hành bán đấu giá phố thương mại Kim Lăng do cô chủ và cậu sáng lập nên. Sau khi bán đấu giá xong, cậu sẽ được nhận một phần tài sản độc quyền. Để sử dụng phần tài sản này, cậu cần phải sáng lập nên một tập đoàn hoàn toàn thuộc về cậu ở Kim Lăng, do chính cậu quản lý và phát triển!”Những lời bác Khang nói, đúng là Trần Hiểu đã từng nhắc trước cho Trần Khiêm.

Chương 460