Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 498: Viện trưởng vội vã giữ lại

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đội ngũ y tế chỉ tìm hiểu đơn giản tình hình một chút rồi vào phòng bệnh.Nhóm người viện trưởng đương nhiên không dám quấy tầy.Phải biết là mỗi người trong nhóm này đều là tiền bối có thâm niên.Ba tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua nhóm chuyên gia này mới ra ngoài.Nói với phía bệnh viện rằng nguồn bệnh của bệnh nhân đã được chữa khỏi, phần còn lại phải chăm sóc rèn luyện trong thời gian dài.“Các vị chuyên gia, xin nán lại một lát, bên này có một cuộc họp báo đang đợi!”Viện trưởng vội vã giữ lại. ngôn tình sủngNhưng người của nhóm chuyên gia phớt lờ, dứt khoát rời khỏi bệnh viện.“Thật đấy! Thật đấy! Viện trưởng, bây giờ tất cả số liệu của cơ thể bệnh nhận đều có xu hướng trở lại bình thường rồi!"Lúc này bác sĩ lâm sàng phấn khích hét lên.Còn chưa kể hai ba con Tân Hướng Nam và Tần Nhã kích động cỡ nào.“Lý Việt, thật sự là cảm ơn cháu quá, đợi ba cháu về nước, chú nhất định phải cảm ơn ba cháu mới được!”Tân Hướng Nam lộ vẻ xúc động nói. “Khụ khụ, chú khách sao rồi chú Tân!”Lý Việt nghe mọi người lấy lòng mình thì cảm thấy rất đã, nhưng mặt khác cũng cảm thấy nghỉ ngờ.Ôi trời ơi, vừa nãy nhiều chuyên gia y học như vậy, thật sự là do ba mình mời tới à?Nói thật thì tự Lý Việt cũng không tin được, nên ngay lập tức đến nhà vệ sinh gọi cho ba mình.“Ba, những người đó đều là do ba mời tới sao?” “Hả? Những người nào?”“Thì là chuyên gia Eddie nổi tiếng nước ngoài với chuyên gia Trung y Triệu Thanh có tiếng của Hoa Hạ đấy?”“Sao ba quen mấy nhân vật lợi hại như vậy được chứ! Những bác sĩ mà ba mời, có thể đến cũng chỉ là nhưng bác sĩ Trung y bình thường trong nước thôi, dù sao thì chuyên gia khắp nơi trên cả nước còn không hội chẩn ra được kết quả mà, cho nên con trai à, con cũng đừng có hi vọng quái”Nghe xong vẻ mặt Lý Việt thất vọng.Còn tưởng thật sự là do ba mình mời đến, vậy thì mình có thể ra vẻ ta đây rồi.Nhưng không phải ba vậy thì là ai mời đến chứ? Chắc chắn không phải phía bệnh viện và nhà chú Tần, bởi vì từ biểu cảm của họ có thể thấy được bọn họ cũng rất ngạc nhiên.Bạn cùng phòng của Tân Nhã cũng không có khả năng, nói thẳng ra là vô lý.Vậy thì có thể là ai chứ? Lý Việt lòng đầy ngờ vực bước ra ngoài.“Cậu Lý cậu Lý! Mọi người đợi cậu lâu rồi đấy, chú Tân nói đợi lát nữa để Tiểu Nhã mời chúng ta đi ăn cơm!”Triệu Đồng Đồng và những người khác vui vẻ nói.Bây giờ Tân Nhã không sao nữa, bọn họ là chị em chắc chăn phải vui rồi.“Được rồi! Tôi cũng chẳng bỏ ra sức lực gì, chỉ mời mấy vị bác sĩ đến thôi mài”Lý Việt nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đội ngũ y tế chỉ tìm hiểu đơn giản tình hình một chút rồi vào phòng bệnh.Nhóm người viện trưởng đương nhiên không dám quấy tầy.Phải biết là mỗi người trong nhóm này đều là tiền bối có thâm niên.Ba tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua nhóm chuyên gia này mới ra ngoài.Nói với phía bệnh viện rằng nguồn bệnh của bệnh nhân đã được chữa khỏi, phần còn lại phải chăm sóc rèn luyện trong thời gian dài.“Các vị chuyên gia, xin nán lại một lát, bên này có một cuộc họp báo đang đợi!”Viện trưởng vội vã giữ lại. ngôn tình sủngNhưng người của nhóm chuyên gia phớt lờ, dứt khoát rời khỏi bệnh viện.“Thật đấy! Thật đấy! Viện trưởng, bây giờ tất cả số liệu của cơ thể bệnh nhận đều có xu hướng trở lại bình thường rồi!"Lúc này bác sĩ lâm sàng phấn khích hét lên.Còn chưa kể hai ba con Tân Hướng Nam và Tần Nhã kích động cỡ nào.“Lý Việt, thật sự là cảm ơn cháu quá, đợi ba cháu về nước, chú nhất định phải cảm ơn ba cháu mới được!”Tân Hướng Nam lộ vẻ xúc động nói. “Khụ khụ, chú khách sao rồi chú Tân!”Lý Việt nghe mọi người lấy lòng mình thì cảm thấy rất đã, nhưng mặt khác cũng cảm thấy nghỉ ngờ.Ôi trời ơi, vừa nãy nhiều chuyên gia y học như vậy, thật sự là do ba mình mời tới à?Nói thật thì tự Lý Việt cũng không tin được, nên ngay lập tức đến nhà vệ sinh gọi cho ba mình.“Ba, những người đó đều là do ba mời tới sao?” “Hả? Những người nào?”“Thì là chuyên gia Eddie nổi tiếng nước ngoài với chuyên gia Trung y Triệu Thanh có tiếng của Hoa Hạ đấy?”“Sao ba quen mấy nhân vật lợi hại như vậy được chứ! Những bác sĩ mà ba mời, có thể đến cũng chỉ là nhưng bác sĩ Trung y bình thường trong nước thôi, dù sao thì chuyên gia khắp nơi trên cả nước còn không hội chẩn ra được kết quả mà, cho nên con trai à, con cũng đừng có hi vọng quái”Nghe xong vẻ mặt Lý Việt thất vọng.Còn tưởng thật sự là do ba mình mời đến, vậy thì mình có thể ra vẻ ta đây rồi.Nhưng không phải ba vậy thì là ai mời đến chứ? Chắc chắn không phải phía bệnh viện và nhà chú Tần, bởi vì từ biểu cảm của họ có thể thấy được bọn họ cũng rất ngạc nhiên.Bạn cùng phòng của Tân Nhã cũng không có khả năng, nói thẳng ra là vô lý.Vậy thì có thể là ai chứ? Lý Việt lòng đầy ngờ vực bước ra ngoài.“Cậu Lý cậu Lý! Mọi người đợi cậu lâu rồi đấy, chú Tân nói đợi lát nữa để Tiểu Nhã mời chúng ta đi ăn cơm!”Triệu Đồng Đồng và những người khác vui vẻ nói.Bây giờ Tân Nhã không sao nữa, bọn họ là chị em chắc chăn phải vui rồi.“Được rồi! Tôi cũng chẳng bỏ ra sức lực gì, chỉ mời mấy vị bác sĩ đến thôi mài”Lý Việt nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đội ngũ y tế chỉ tìm hiểu đơn giản tình hình một chút rồi vào phòng bệnh.Nhóm người viện trưởng đương nhiên không dám quấy tầy.Phải biết là mỗi người trong nhóm này đều là tiền bối có thâm niên.Ba tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua nhóm chuyên gia này mới ra ngoài.Nói với phía bệnh viện rằng nguồn bệnh của bệnh nhân đã được chữa khỏi, phần còn lại phải chăm sóc rèn luyện trong thời gian dài.“Các vị chuyên gia, xin nán lại một lát, bên này có một cuộc họp báo đang đợi!”Viện trưởng vội vã giữ lại. ngôn tình sủngNhưng người của nhóm chuyên gia phớt lờ, dứt khoát rời khỏi bệnh viện.“Thật đấy! Thật đấy! Viện trưởng, bây giờ tất cả số liệu của cơ thể bệnh nhận đều có xu hướng trở lại bình thường rồi!"Lúc này bác sĩ lâm sàng phấn khích hét lên.Còn chưa kể hai ba con Tân Hướng Nam và Tần Nhã kích động cỡ nào.“Lý Việt, thật sự là cảm ơn cháu quá, đợi ba cháu về nước, chú nhất định phải cảm ơn ba cháu mới được!”Tân Hướng Nam lộ vẻ xúc động nói. “Khụ khụ, chú khách sao rồi chú Tân!”Lý Việt nghe mọi người lấy lòng mình thì cảm thấy rất đã, nhưng mặt khác cũng cảm thấy nghỉ ngờ.Ôi trời ơi, vừa nãy nhiều chuyên gia y học như vậy, thật sự là do ba mình mời tới à?Nói thật thì tự Lý Việt cũng không tin được, nên ngay lập tức đến nhà vệ sinh gọi cho ba mình.“Ba, những người đó đều là do ba mời tới sao?” “Hả? Những người nào?”“Thì là chuyên gia Eddie nổi tiếng nước ngoài với chuyên gia Trung y Triệu Thanh có tiếng của Hoa Hạ đấy?”“Sao ba quen mấy nhân vật lợi hại như vậy được chứ! Những bác sĩ mà ba mời, có thể đến cũng chỉ là nhưng bác sĩ Trung y bình thường trong nước thôi, dù sao thì chuyên gia khắp nơi trên cả nước còn không hội chẩn ra được kết quả mà, cho nên con trai à, con cũng đừng có hi vọng quái”Nghe xong vẻ mặt Lý Việt thất vọng.Còn tưởng thật sự là do ba mình mời đến, vậy thì mình có thể ra vẻ ta đây rồi.Nhưng không phải ba vậy thì là ai mời đến chứ? Chắc chắn không phải phía bệnh viện và nhà chú Tần, bởi vì từ biểu cảm của họ có thể thấy được bọn họ cũng rất ngạc nhiên.Bạn cùng phòng của Tân Nhã cũng không có khả năng, nói thẳng ra là vô lý.Vậy thì có thể là ai chứ? Lý Việt lòng đầy ngờ vực bước ra ngoài.“Cậu Lý cậu Lý! Mọi người đợi cậu lâu rồi đấy, chú Tân nói đợi lát nữa để Tiểu Nhã mời chúng ta đi ăn cơm!”Triệu Đồng Đồng và những người khác vui vẻ nói.Bây giờ Tân Nhã không sao nữa, bọn họ là chị em chắc chăn phải vui rồi.“Được rồi! Tôi cũng chẳng bỏ ra sức lực gì, chỉ mời mấy vị bác sĩ đến thôi mài”Lý Việt nói.

Chương 498: Viện trưởng vội vã giữ lại