Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 504: Mười giờ sáng
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiếc là chuyện như vậy lại xảy ra với tập đoàn thương mại Kim Lăng.Hơn nữa Triệu Nhất Phàm cũng không tin lắm Trần Khiêm sẽ là vị cậu Trần có thể làm rung chuyển đất trời kia.Cho nên thái độ cũng không quá nhiệt tình.Nhưng Triệu Nhất Phàm cũng rất chú ý đến hình tượng hiện tại của mình ở trong lòng Trần Khiêm, vốn cũng không có quan hệ gì với cậu Triệu, Lâm Kiều nói như vậy thì chẳng khác nào mình vương vấn không dứt được.Lỡ lại khiến Trân Khiêm hiểu lầm thì sao!Suy cho cùng thì ít nhất Trần Khiêm cũng có tiền mà.Thái độ của Trần Khiêm rất lạnh nhạt.Cũng chẳng chủ động nói gì cả.Cứ như vậy, một nhóm người ngồi xe đi thẳng đến ga tàu.Mười giờ sáng.Chuyến tàu cao tốc Kim Lăng cũng đến nơi.“Mẹ Từ Hà này, nghe Tiểu Mỹ nhà tôi nói, Từ Hà nhà chị cũng tìm được bạn trai rồi phải không? Vừa nãy trên cao tốc tôi cũng ngại hỏi, chàng trai đó nhà làm gì vậy? Giàu có không?”Hai người phụ nữ xinh đẹp cùng nhau ra cổng nhà ga.Cả hai người phụ nữ đều gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nhìn lướt qua thì cách ăn mặc lại chỉ giống như hơn ba mươi tuổi.Rất thời trang.“Cụ thể thế nào thì con bé Từ Hà cũng không nói với tôi, cũng là do tôi không yên tâm nên mới đến xem thử. Với lại mắt của con gái tôi còn có thể tệ đến mức nào chứ, dù sao thì thành tích học tập của Từ Hà tốt như vậy, năm nào cùng giành được học bổng mài”Mẹ của Từ Hà nói.Sắc mặt mẹ của Lý Mỹ hơi khó chịu.Mặc dù mỗi người đều thấy con gái bé bỏng của mình tốt hơn.Nhưng phải nói thật, con gái mình đẹp, Từ Hà cũng đâu có kém. Vả lại bà ta cũng gặp Từ Hà nhiều rồi, thành tích học. tập xuất sắc, tính cách cũng rất tốt nữa.Quả thật là giỏi giang hơn con gái mình mà.Cho nên tìm bạn trai chắc chắn cũng sẽ rất xuất sắc.Biết rõ là không so được, cho nên mẹ của Lý Mỹ chặn trước.“Đúng vậy, bạn trai của Từ Hà chắc là xuất sắc hơn bạn trai Tiểu Mỹ nhiều! Con gái nhà tôi từ nhỏ đã không so được. với Từ Hà rồi!"Mẹ của Lý Mỹ hậm hực nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiếc là chuyện như vậy lại xảy ra với tập đoàn thương mại Kim Lăng.Hơn nữa Triệu Nhất Phàm cũng không tin lắm Trần Khiêm sẽ là vị cậu Trần có thể làm rung chuyển đất trời kia.Cho nên thái độ cũng không quá nhiệt tình.Nhưng Triệu Nhất Phàm cũng rất chú ý đến hình tượng hiện tại của mình ở trong lòng Trần Khiêm, vốn cũng không có quan hệ gì với cậu Triệu, Lâm Kiều nói như vậy thì chẳng khác nào mình vương vấn không dứt được.Lỡ lại khiến Trân Khiêm hiểu lầm thì sao!Suy cho cùng thì ít nhất Trần Khiêm cũng có tiền mà.Thái độ của Trần Khiêm rất lạnh nhạt.Cũng chẳng chủ động nói gì cả.Cứ như vậy, một nhóm người ngồi xe đi thẳng đến ga tàu.Mười giờ sáng.Chuyến tàu cao tốc Kim Lăng cũng đến nơi.“Mẹ Từ Hà này, nghe Tiểu Mỹ nhà tôi nói, Từ Hà nhà chị cũng tìm được bạn trai rồi phải không? Vừa nãy trên cao tốc tôi cũng ngại hỏi, chàng trai đó nhà làm gì vậy? Giàu có không?”Hai người phụ nữ xinh đẹp cùng nhau ra cổng nhà ga.Cả hai người phụ nữ đều gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nhìn lướt qua thì cách ăn mặc lại chỉ giống như hơn ba mươi tuổi.Rất thời trang.“Cụ thể thế nào thì con bé Từ Hà cũng không nói với tôi, cũng là do tôi không yên tâm nên mới đến xem thử. Với lại mắt của con gái tôi còn có thể tệ đến mức nào chứ, dù sao thì thành tích học tập của Từ Hà tốt như vậy, năm nào cùng giành được học bổng mài”Mẹ của Từ Hà nói.Sắc mặt mẹ của Lý Mỹ hơi khó chịu.Mặc dù mỗi người đều thấy con gái bé bỏng của mình tốt hơn.Nhưng phải nói thật, con gái mình đẹp, Từ Hà cũng đâu có kém. Vả lại bà ta cũng gặp Từ Hà nhiều rồi, thành tích học. tập xuất sắc, tính cách cũng rất tốt nữa.Quả thật là giỏi giang hơn con gái mình mà.Cho nên tìm bạn trai chắc chắn cũng sẽ rất xuất sắc.Biết rõ là không so được, cho nên mẹ của Lý Mỹ chặn trước.“Đúng vậy, bạn trai của Từ Hà chắc là xuất sắc hơn bạn trai Tiểu Mỹ nhiều! Con gái nhà tôi từ nhỏ đã không so được. với Từ Hà rồi!"Mẹ của Lý Mỹ hậm hực nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiếc là chuyện như vậy lại xảy ra với tập đoàn thương mại Kim Lăng.Hơn nữa Triệu Nhất Phàm cũng không tin lắm Trần Khiêm sẽ là vị cậu Trần có thể làm rung chuyển đất trời kia.Cho nên thái độ cũng không quá nhiệt tình.Nhưng Triệu Nhất Phàm cũng rất chú ý đến hình tượng hiện tại của mình ở trong lòng Trần Khiêm, vốn cũng không có quan hệ gì với cậu Triệu, Lâm Kiều nói như vậy thì chẳng khác nào mình vương vấn không dứt được.Lỡ lại khiến Trân Khiêm hiểu lầm thì sao!Suy cho cùng thì ít nhất Trần Khiêm cũng có tiền mà.Thái độ của Trần Khiêm rất lạnh nhạt.Cũng chẳng chủ động nói gì cả.Cứ như vậy, một nhóm người ngồi xe đi thẳng đến ga tàu.Mười giờ sáng.Chuyến tàu cao tốc Kim Lăng cũng đến nơi.“Mẹ Từ Hà này, nghe Tiểu Mỹ nhà tôi nói, Từ Hà nhà chị cũng tìm được bạn trai rồi phải không? Vừa nãy trên cao tốc tôi cũng ngại hỏi, chàng trai đó nhà làm gì vậy? Giàu có không?”Hai người phụ nữ xinh đẹp cùng nhau ra cổng nhà ga.Cả hai người phụ nữ đều gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nhìn lướt qua thì cách ăn mặc lại chỉ giống như hơn ba mươi tuổi.Rất thời trang.“Cụ thể thế nào thì con bé Từ Hà cũng không nói với tôi, cũng là do tôi không yên tâm nên mới đến xem thử. Với lại mắt của con gái tôi còn có thể tệ đến mức nào chứ, dù sao thì thành tích học tập của Từ Hà tốt như vậy, năm nào cùng giành được học bổng mài”Mẹ của Từ Hà nói.Sắc mặt mẹ của Lý Mỹ hơi khó chịu.Mặc dù mỗi người đều thấy con gái bé bỏng của mình tốt hơn.Nhưng phải nói thật, con gái mình đẹp, Từ Hà cũng đâu có kém. Vả lại bà ta cũng gặp Từ Hà nhiều rồi, thành tích học. tập xuất sắc, tính cách cũng rất tốt nữa.Quả thật là giỏi giang hơn con gái mình mà.Cho nên tìm bạn trai chắc chắn cũng sẽ rất xuất sắc.Biết rõ là không so được, cho nên mẹ của Lý Mỹ chặn trước.“Đúng vậy, bạn trai của Từ Hà chắc là xuất sắc hơn bạn trai Tiểu Mỹ nhiều! Con gái nhà tôi từ nhỏ đã không so được. với Từ Hà rồi!"Mẹ của Lý Mỹ hậm hực nói.