Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 514: "Ai làm đây?"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, Đinh Hạo lái chiếc xe du lịch sang trọng hơn chở. đám Trần Lâm đi tới.Thấy ở đây có nhiều người vây quanh, lại thấy đám Vương Lượng liền biết đã xảy ra chuyện, vội vàng chen vào trong.Vừa nhìn Đinh Hạo đã cảm thấy như có người đốt pháo. kép trong đầu mình, suýt thì nổ tung!Mẹ kiếp!"Ai làm đây?"Đinh Hạo tái mét mặt mày."Cậu Đinh, là cậu ta đâm vào, cậu ta lái xe!" Vương Lượng vội chỉ vào Dương Huy.Sau khi đám Lý Mỹ tỉnh táo lại, lập tức đứng sang phía Vương Lượng.Đúng vậy, hiện giờ có ai không sợ bị liên lụy, phải chịu trách nhiệm đâu.Số tiền lên tới hàng triệu đó!Đúng là Dương Huy đã gây họa vì hành động theo cảm tính, mặc dù anh ấy bị Vương Lượng chỉnh nhưng bây giờ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cắn răng chịu đựng.Dù sao cũng là anh ấy đâm vào."Ôi trời! Cậu cậu cậu... Tôi phục cậu rồi đó, sao con gái tôi lại có người bạn trai như cậu chứ!”Mẹ Từ Hà đã bực bội cả một ngày, lúc này nỗi bực bội hóa thành hai dòng nước mắt tuôn rơi."Trước tiên đừng quan tâm nhiều như vậy. Cậu có quen biết ai kia, mau liên lạc với người ta hoặc gọi cho người thân của cậu đến đây nhanh lên!"Trần Lâm hờ hững lên tiếng."Cậu ta làm gì quen biết ai, nếu Vương Lượng gặp phải chuyện này thì nói không chừng có thể xoa dịu tình hình, dù sao Vương Lượng quen biết rộng, chuyện này lại xảy ra trên địa bàn của người anh em là cậu Đinh. Còn cậu ta ấy à, chắc chăn là xong đời rồi. Hơn nữa, cậu Đinh không thân với cậu ta, không thể đắc tội với chủ của những chiếc xe này vì cậu ta được!"Không đợi Dương Huy lên tiếng.Mẹ của Lý Mỹ đã vội cướp lời.Dù sao cũng là người trưởng thành tinh ranh.Rõ ràng là câu nói này đã đẩy Đinh Hạo và Vương Lượng sang một bên để bọn họ không cần lo mấy chuyện không liên quan đến mình, tránh rước lấy phiền phức!"Haiz, cậu không có bạn bè ở Kim Lăng sao?"Lúc này, một cô gái khác nói.Dương Huy đỏ mặt đáp: "Tất nhiên là có, Trần Khiêm vàLý Duệ đều là bạn của tôi!""Ôi chao, chúng tôi không nói tới bạn bè kiểu này mà muốn hỏi cậu không có người bạn nào có quyền có tiền sao?"Bạn cùng phòng của Lý Mỹ cạn lời luôn."Được rồi, đừng nói nữa, bây giờ bạn bè gì cũng vô ích thôi! Lân này tên nhãi này gây họa lớnĐinh Hạo nhíu mày nói."Hả? Họa lớn gì cơ?"Mọi người hoảng sợ hỏi."Mọi người có biết những chiếc xe này của ai không?" Đỉnh Hạo hít sâu một hơi."Của ai?"Đây là xe của bảy cậu chủ nhà giàu, đám cậu Bạch cậu Hoàng, cậu Chu đó!"Đinh Hạo hơi sợ hãi. "Đinh Hạo, ý cậu là cậu Bạch Bạch Tiểu Phi, cậu Hoàng Hoàng Vĩnh Hào và cậu Chu Chu Trạch của thành phố DụcCảng sao? Không trùng hợp đến vậy chứ!"Mấy ngày nay Lý Thi Hàm đi theo Đinh Hạo đã mở mang hiểu biết, cho nên lúc này cô ta sợ hãi hỏi.Đinh Hạo nhằm nghiền mắt, gật đầu nặng nề: "Chính là bọn họ!""Vậy phải làm sao đây!"Nghe vậy, Lý Duệ cũng luống cuống.Mấy cậu ấm này còn ghê gớm hơn cậu chủ Thẩm đó.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, Đinh Hạo lái chiếc xe du lịch sang trọng hơn chở. đám Trần Lâm đi tới.Thấy ở đây có nhiều người vây quanh, lại thấy đám Vương Lượng liền biết đã xảy ra chuyện, vội vàng chen vào trong.Vừa nhìn Đinh Hạo đã cảm thấy như có người đốt pháo. kép trong đầu mình, suýt thì nổ tung!Mẹ kiếp!"Ai làm đây?"Đinh Hạo tái mét mặt mày."Cậu Đinh, là cậu ta đâm vào, cậu ta lái xe!" Vương Lượng vội chỉ vào Dương Huy.Sau khi đám Lý Mỹ tỉnh táo lại, lập tức đứng sang phía Vương Lượng.Đúng vậy, hiện giờ có ai không sợ bị liên lụy, phải chịu trách nhiệm đâu.Số tiền lên tới hàng triệu đó!Đúng là Dương Huy đã gây họa vì hành động theo cảm tính, mặc dù anh ấy bị Vương Lượng chỉnh nhưng bây giờ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cắn răng chịu đựng.Dù sao cũng là anh ấy đâm vào."Ôi trời! Cậu cậu cậu... Tôi phục cậu rồi đó, sao con gái tôi lại có người bạn trai như cậu chứ!”Mẹ Từ Hà đã bực bội cả một ngày, lúc này nỗi bực bội hóa thành hai dòng nước mắt tuôn rơi."Trước tiên đừng quan tâm nhiều như vậy. Cậu có quen biết ai kia, mau liên lạc với người ta hoặc gọi cho người thân của cậu đến đây nhanh lên!"Trần Lâm hờ hững lên tiếng."Cậu ta làm gì quen biết ai, nếu Vương Lượng gặp phải chuyện này thì nói không chừng có thể xoa dịu tình hình, dù sao Vương Lượng quen biết rộng, chuyện này lại xảy ra trên địa bàn của người anh em là cậu Đinh. Còn cậu ta ấy à, chắc chăn là xong đời rồi. Hơn nữa, cậu Đinh không thân với cậu ta, không thể đắc tội với chủ của những chiếc xe này vì cậu ta được!"Không đợi Dương Huy lên tiếng.Mẹ của Lý Mỹ đã vội cướp lời.Dù sao cũng là người trưởng thành tinh ranh.Rõ ràng là câu nói này đã đẩy Đinh Hạo và Vương Lượng sang một bên để bọn họ không cần lo mấy chuyện không liên quan đến mình, tránh rước lấy phiền phức!"Haiz, cậu không có bạn bè ở Kim Lăng sao?"Lúc này, một cô gái khác nói.Dương Huy đỏ mặt đáp: "Tất nhiên là có, Trần Khiêm vàLý Duệ đều là bạn của tôi!""Ôi chao, chúng tôi không nói tới bạn bè kiểu này mà muốn hỏi cậu không có người bạn nào có quyền có tiền sao?"Bạn cùng phòng của Lý Mỹ cạn lời luôn."Được rồi, đừng nói nữa, bây giờ bạn bè gì cũng vô ích thôi! Lân này tên nhãi này gây họa lớnĐinh Hạo nhíu mày nói."Hả? Họa lớn gì cơ?"Mọi người hoảng sợ hỏi."Mọi người có biết những chiếc xe này của ai không?" Đỉnh Hạo hít sâu một hơi."Của ai?"Đây là xe của bảy cậu chủ nhà giàu, đám cậu Bạch cậu Hoàng, cậu Chu đó!"Đinh Hạo hơi sợ hãi. "Đinh Hạo, ý cậu là cậu Bạch Bạch Tiểu Phi, cậu Hoàng Hoàng Vĩnh Hào và cậu Chu Chu Trạch của thành phố DụcCảng sao? Không trùng hợp đến vậy chứ!"Mấy ngày nay Lý Thi Hàm đi theo Đinh Hạo đã mở mang hiểu biết, cho nên lúc này cô ta sợ hãi hỏi.Đinh Hạo nhằm nghiền mắt, gật đầu nặng nề: "Chính là bọn họ!""Vậy phải làm sao đây!"Nghe vậy, Lý Duệ cũng luống cuống.Mấy cậu ấm này còn ghê gớm hơn cậu chủ Thẩm đó.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, Đinh Hạo lái chiếc xe du lịch sang trọng hơn chở. đám Trần Lâm đi tới.Thấy ở đây có nhiều người vây quanh, lại thấy đám Vương Lượng liền biết đã xảy ra chuyện, vội vàng chen vào trong.Vừa nhìn Đinh Hạo đã cảm thấy như có người đốt pháo. kép trong đầu mình, suýt thì nổ tung!Mẹ kiếp!"Ai làm đây?"Đinh Hạo tái mét mặt mày."Cậu Đinh, là cậu ta đâm vào, cậu ta lái xe!" Vương Lượng vội chỉ vào Dương Huy.Sau khi đám Lý Mỹ tỉnh táo lại, lập tức đứng sang phía Vương Lượng.Đúng vậy, hiện giờ có ai không sợ bị liên lụy, phải chịu trách nhiệm đâu.Số tiền lên tới hàng triệu đó!Đúng là Dương Huy đã gây họa vì hành động theo cảm tính, mặc dù anh ấy bị Vương Lượng chỉnh nhưng bây giờ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cắn răng chịu đựng.Dù sao cũng là anh ấy đâm vào."Ôi trời! Cậu cậu cậu... Tôi phục cậu rồi đó, sao con gái tôi lại có người bạn trai như cậu chứ!”Mẹ Từ Hà đã bực bội cả một ngày, lúc này nỗi bực bội hóa thành hai dòng nước mắt tuôn rơi."Trước tiên đừng quan tâm nhiều như vậy. Cậu có quen biết ai kia, mau liên lạc với người ta hoặc gọi cho người thân của cậu đến đây nhanh lên!"Trần Lâm hờ hững lên tiếng."Cậu ta làm gì quen biết ai, nếu Vương Lượng gặp phải chuyện này thì nói không chừng có thể xoa dịu tình hình, dù sao Vương Lượng quen biết rộng, chuyện này lại xảy ra trên địa bàn của người anh em là cậu Đinh. Còn cậu ta ấy à, chắc chăn là xong đời rồi. Hơn nữa, cậu Đinh không thân với cậu ta, không thể đắc tội với chủ của những chiếc xe này vì cậu ta được!"Không đợi Dương Huy lên tiếng.Mẹ của Lý Mỹ đã vội cướp lời.Dù sao cũng là người trưởng thành tinh ranh.Rõ ràng là câu nói này đã đẩy Đinh Hạo và Vương Lượng sang một bên để bọn họ không cần lo mấy chuyện không liên quan đến mình, tránh rước lấy phiền phức!"Haiz, cậu không có bạn bè ở Kim Lăng sao?"Lúc này, một cô gái khác nói.Dương Huy đỏ mặt đáp: "Tất nhiên là có, Trần Khiêm vàLý Duệ đều là bạn của tôi!""Ôi chao, chúng tôi không nói tới bạn bè kiểu này mà muốn hỏi cậu không có người bạn nào có quyền có tiền sao?"Bạn cùng phòng của Lý Mỹ cạn lời luôn."Được rồi, đừng nói nữa, bây giờ bạn bè gì cũng vô ích thôi! Lân này tên nhãi này gây họa lớnĐinh Hạo nhíu mày nói."Hả? Họa lớn gì cơ?"Mọi người hoảng sợ hỏi."Mọi người có biết những chiếc xe này của ai không?" Đỉnh Hạo hít sâu một hơi."Của ai?"Đây là xe của bảy cậu chủ nhà giàu, đám cậu Bạch cậu Hoàng, cậu Chu đó!"Đinh Hạo hơi sợ hãi. "Đinh Hạo, ý cậu là cậu Bạch Bạch Tiểu Phi, cậu Hoàng Hoàng Vĩnh Hào và cậu Chu Chu Trạch của thành phố DụcCảng sao? Không trùng hợp đến vậy chứ!"Mấy ngày nay Lý Thi Hàm đi theo Đinh Hạo đã mở mang hiểu biết, cho nên lúc này cô ta sợ hãi hỏi.Đinh Hạo nhằm nghiền mắt, gật đầu nặng nề: "Chính là bọn họ!""Vậy phải làm sao đây!"Nghe vậy, Lý Duệ cũng luống cuống.Mấy cậu ấm này còn ghê gớm hơn cậu chủ Thẩm đó.