Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 563: Đương nhiên là rất xinh đẹp
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, bên cạnh bến xe buýt bỗng vang lên một giọng nữ gọi Trần Khiêm.Trần Khiêm ngoảnh đầu nhìn.Thì trông thấy một cô gái thân mật khoác cánh tay một chàng trai, cả hai đều đeo kính, ăn mặc thời trang.Có điều cô gái mặt xinh dáng đẹp, còn chàng trai thì hơi mập, mặt rõ.Nhưng trông hai người rất ân ái."Trần Khiêm, mới vài năm không gặp mà không nhận ra bọn tôi à?"Cô gái tháo kính ra."Cậu là Vương Nhụy!" Thoáng cái Trần Khiêm đã nhận ra.Đồng thời, bạn trai của cô ấy vừa tháo kính, Trần Khiêm cũng nhận ra ngay.Anh ta tên là Tân Hăng, biệt danh Ông Trùm, vẻ ngoài giống ông trùm nhà đất, là đại gia trong trường, nhưng nói thật là ở trường anh ta theo đuổi mười người thì có tới mười năm người từ chối cậu ta.Tại sao lại thế? Tại vì trong đó có một nửa cô gái từ chối hai lần!Do trên mặt cậu ta nhiều rõ.Ngoài ra, khi còn nhỏ có một lần cậu ta bị sốt cao cực kỳ nghiêm trọng, cho nên phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp.Nói chung là hồi ấy bạn học trong lớp không bắt nạt Trần Khiêm thì bắt nạt cậu ta, có thể nói hai người là người cùng cảnh ngộ.Còn Vương Nhụy thì sao.Đương nhiên là rất xinh đẹp.Vương Nhụy hoạt động trong đội văn nghệ của trường, cô ta và Trần Lâm đều múa Latin.Hơn nữa xét về sức hấp dẫn thì Vương Nhụy nhỉnh hơn Trần Lâm vài phần. Đam Mỹ SắcTrần Khiêm còn nhớ ngày xưa Vương Nhụy rất cởi mở, có rất nhiều người theo đuổi, cô ta cũng yêu đương nhiều lần.Toàn là con nhà giàu nổi tiếng trong trường.Hoặc là nam sinh trong đội thể dục của trường có vầng sáng thần tượng.Còn có các anh chàng đẹp trai lưu manh lăn lộn xã hội ở ngoài trường.Hễ đến cuối tuần là có rất nhiều xe mô tô RSZ chặn ở cổng trường đón cô ta.Tóm lại là rất hoành tráng!Nhưng điều khiến Trần Khiêm bất ngờ nhất là sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta lại hẹn hò với Ông Trùm!Khiến Trần Khiêm ngạc nhiên đến mức tròng mắt suýt lọt ra ngoài."Nhìn cái gì mà nhìn, không ngờ cậu cũng tới buổi họp lớp lần này! Tính ra thì nhiều năm rồi không gặp nhau nhỉ!"Vương Nhụy khoanh tay lườm Trần Khiêm."Đúng vậy, nhiều năm rồi không gặp nhau, hai cậu thành cặp rồi à!" Trần Khiêm mỉm cười."Hừ, hai bọn tôi thành đôi thì sao nào? Ông 'Trùm người ta yêu tôi biết bao nhiêu, hơn nữa bây giờ người ta có mấy cửa hàng trong huyện lận!"Vương Nhụy nói một tràng, chẳng biết có phải khoe khoang không.Thấy Trần Khiêm im lặng. 'Vương Nhụy khoanh tay đắc ý.Cô ta phát hiện Trần Khiêm rất ngạc nhiên khi thấy mình và Ông Trùm bên nhau.Hơn nữa trong lòng Trần Khiêm còn hơi ghen ty.Đây không phải vấn đề có thích hay không, mà là hai kẻ tâm thường như nhau, nhưng một người đã có bạn gái xinh đẹp, còn một người vẫn cô đơn một mình.Dù là ai cũng thấy không thoải mái!Mà Vương Nhụy lại muốn thấy Trần Khiêm không thoải mái."Lát nữa Giang Tuyết Tinh cũng tới đây, tụi mình đi chung nhé!"Trần Khiêm cười khổ lắc đầu."Hừ, chúng tôi không đi xe buýt đâu, chúng tôi ở đây đợi người, lát nữa đám Dương Kiến sẽ đón chúng tôi! Ông Trùm chưa thi bằng lái xe, nếu không thì chúng tôi đã mua xe từ lâu rồi!"Vương Nhụy nói."Cũng được!"Trần Khiêm không biết phải nói gì, chỉ trò chuyện vu vơ với Vương Nhụy.Thời gian trôi qua từng phút từng giây."Trần Khiêm!"Lúc này, lại có một cô gái gọi tên Trần Khiêm.Anh ngước mắt nhìn thì thấy ở ven đường có một cô gái che ô, dáng người cao gầy, mái tóc màuhồng xoăn tự nhiên dài xõa vai đang đi tới.Sự xuất hiện của cô ấy khiến không ít đàn ông đứng chờ xe ở trạm dừng ngước mắt nhìn theo.Khuôn mặt, dáng người và khí chất này đủ để thu hút sự chú ý của tất cả cánh đàn ông.Vô số ánh mắt đảo quanh cô ấy từ trên xuống dưới.Cô gái này không phải ai xa lạ mà chính là Giang Tuyết Tinh...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, bên cạnh bến xe buýt bỗng vang lên một giọng nữ gọi Trần Khiêm.Trần Khiêm ngoảnh đầu nhìn.Thì trông thấy một cô gái thân mật khoác cánh tay một chàng trai, cả hai đều đeo kính, ăn mặc thời trang.Có điều cô gái mặt xinh dáng đẹp, còn chàng trai thì hơi mập, mặt rõ.Nhưng trông hai người rất ân ái."Trần Khiêm, mới vài năm không gặp mà không nhận ra bọn tôi à?"Cô gái tháo kính ra."Cậu là Vương Nhụy!" Thoáng cái Trần Khiêm đã nhận ra.Đồng thời, bạn trai của cô ấy vừa tháo kính, Trần Khiêm cũng nhận ra ngay.Anh ta tên là Tân Hăng, biệt danh Ông Trùm, vẻ ngoài giống ông trùm nhà đất, là đại gia trong trường, nhưng nói thật là ở trường anh ta theo đuổi mười người thì có tới mười năm người từ chối cậu ta.Tại sao lại thế? Tại vì trong đó có một nửa cô gái từ chối hai lần!Do trên mặt cậu ta nhiều rõ.Ngoài ra, khi còn nhỏ có một lần cậu ta bị sốt cao cực kỳ nghiêm trọng, cho nên phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp.Nói chung là hồi ấy bạn học trong lớp không bắt nạt Trần Khiêm thì bắt nạt cậu ta, có thể nói hai người là người cùng cảnh ngộ.Còn Vương Nhụy thì sao.Đương nhiên là rất xinh đẹp.Vương Nhụy hoạt động trong đội văn nghệ của trường, cô ta và Trần Lâm đều múa Latin.Hơn nữa xét về sức hấp dẫn thì Vương Nhụy nhỉnh hơn Trần Lâm vài phần. Đam Mỹ SắcTrần Khiêm còn nhớ ngày xưa Vương Nhụy rất cởi mở, có rất nhiều người theo đuổi, cô ta cũng yêu đương nhiều lần.Toàn là con nhà giàu nổi tiếng trong trường.Hoặc là nam sinh trong đội thể dục của trường có vầng sáng thần tượng.Còn có các anh chàng đẹp trai lưu manh lăn lộn xã hội ở ngoài trường.Hễ đến cuối tuần là có rất nhiều xe mô tô RSZ chặn ở cổng trường đón cô ta.Tóm lại là rất hoành tráng!Nhưng điều khiến Trần Khiêm bất ngờ nhất là sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta lại hẹn hò với Ông Trùm!Khiến Trần Khiêm ngạc nhiên đến mức tròng mắt suýt lọt ra ngoài."Nhìn cái gì mà nhìn, không ngờ cậu cũng tới buổi họp lớp lần này! Tính ra thì nhiều năm rồi không gặp nhau nhỉ!"Vương Nhụy khoanh tay lườm Trần Khiêm."Đúng vậy, nhiều năm rồi không gặp nhau, hai cậu thành cặp rồi à!" Trần Khiêm mỉm cười."Hừ, hai bọn tôi thành đôi thì sao nào? Ông 'Trùm người ta yêu tôi biết bao nhiêu, hơn nữa bây giờ người ta có mấy cửa hàng trong huyện lận!"Vương Nhụy nói một tràng, chẳng biết có phải khoe khoang không.Thấy Trần Khiêm im lặng. 'Vương Nhụy khoanh tay đắc ý.Cô ta phát hiện Trần Khiêm rất ngạc nhiên khi thấy mình và Ông Trùm bên nhau.Hơn nữa trong lòng Trần Khiêm còn hơi ghen ty.Đây không phải vấn đề có thích hay không, mà là hai kẻ tâm thường như nhau, nhưng một người đã có bạn gái xinh đẹp, còn một người vẫn cô đơn một mình.Dù là ai cũng thấy không thoải mái!Mà Vương Nhụy lại muốn thấy Trần Khiêm không thoải mái."Lát nữa Giang Tuyết Tinh cũng tới đây, tụi mình đi chung nhé!"Trần Khiêm cười khổ lắc đầu."Hừ, chúng tôi không đi xe buýt đâu, chúng tôi ở đây đợi người, lát nữa đám Dương Kiến sẽ đón chúng tôi! Ông Trùm chưa thi bằng lái xe, nếu không thì chúng tôi đã mua xe từ lâu rồi!"Vương Nhụy nói."Cũng được!"Trần Khiêm không biết phải nói gì, chỉ trò chuyện vu vơ với Vương Nhụy.Thời gian trôi qua từng phút từng giây."Trần Khiêm!"Lúc này, lại có một cô gái gọi tên Trần Khiêm.Anh ngước mắt nhìn thì thấy ở ven đường có một cô gái che ô, dáng người cao gầy, mái tóc màuhồng xoăn tự nhiên dài xõa vai đang đi tới.Sự xuất hiện của cô ấy khiến không ít đàn ông đứng chờ xe ở trạm dừng ngước mắt nhìn theo.Khuôn mặt, dáng người và khí chất này đủ để thu hút sự chú ý của tất cả cánh đàn ông.Vô số ánh mắt đảo quanh cô ấy từ trên xuống dưới.Cô gái này không phải ai xa lạ mà chính là Giang Tuyết Tinh...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đúng lúc này, bên cạnh bến xe buýt bỗng vang lên một giọng nữ gọi Trần Khiêm.Trần Khiêm ngoảnh đầu nhìn.Thì trông thấy một cô gái thân mật khoác cánh tay một chàng trai, cả hai đều đeo kính, ăn mặc thời trang.Có điều cô gái mặt xinh dáng đẹp, còn chàng trai thì hơi mập, mặt rõ.Nhưng trông hai người rất ân ái."Trần Khiêm, mới vài năm không gặp mà không nhận ra bọn tôi à?"Cô gái tháo kính ra."Cậu là Vương Nhụy!" Thoáng cái Trần Khiêm đã nhận ra.Đồng thời, bạn trai của cô ấy vừa tháo kính, Trần Khiêm cũng nhận ra ngay.Anh ta tên là Tân Hăng, biệt danh Ông Trùm, vẻ ngoài giống ông trùm nhà đất, là đại gia trong trường, nhưng nói thật là ở trường anh ta theo đuổi mười người thì có tới mười năm người từ chối cậu ta.Tại sao lại thế? Tại vì trong đó có một nửa cô gái từ chối hai lần!Do trên mặt cậu ta nhiều rõ.Ngoài ra, khi còn nhỏ có một lần cậu ta bị sốt cao cực kỳ nghiêm trọng, cho nên phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp.Nói chung là hồi ấy bạn học trong lớp không bắt nạt Trần Khiêm thì bắt nạt cậu ta, có thể nói hai người là người cùng cảnh ngộ.Còn Vương Nhụy thì sao.Đương nhiên là rất xinh đẹp.Vương Nhụy hoạt động trong đội văn nghệ của trường, cô ta và Trần Lâm đều múa Latin.Hơn nữa xét về sức hấp dẫn thì Vương Nhụy nhỉnh hơn Trần Lâm vài phần. Đam Mỹ SắcTrần Khiêm còn nhớ ngày xưa Vương Nhụy rất cởi mở, có rất nhiều người theo đuổi, cô ta cũng yêu đương nhiều lần.Toàn là con nhà giàu nổi tiếng trong trường.Hoặc là nam sinh trong đội thể dục của trường có vầng sáng thần tượng.Còn có các anh chàng đẹp trai lưu manh lăn lộn xã hội ở ngoài trường.Hễ đến cuối tuần là có rất nhiều xe mô tô RSZ chặn ở cổng trường đón cô ta.Tóm lại là rất hoành tráng!Nhưng điều khiến Trần Khiêm bất ngờ nhất là sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta lại hẹn hò với Ông Trùm!Khiến Trần Khiêm ngạc nhiên đến mức tròng mắt suýt lọt ra ngoài."Nhìn cái gì mà nhìn, không ngờ cậu cũng tới buổi họp lớp lần này! Tính ra thì nhiều năm rồi không gặp nhau nhỉ!"Vương Nhụy khoanh tay lườm Trần Khiêm."Đúng vậy, nhiều năm rồi không gặp nhau, hai cậu thành cặp rồi à!" Trần Khiêm mỉm cười."Hừ, hai bọn tôi thành đôi thì sao nào? Ông 'Trùm người ta yêu tôi biết bao nhiêu, hơn nữa bây giờ người ta có mấy cửa hàng trong huyện lận!"Vương Nhụy nói một tràng, chẳng biết có phải khoe khoang không.Thấy Trần Khiêm im lặng. 'Vương Nhụy khoanh tay đắc ý.Cô ta phát hiện Trần Khiêm rất ngạc nhiên khi thấy mình và Ông Trùm bên nhau.Hơn nữa trong lòng Trần Khiêm còn hơi ghen ty.Đây không phải vấn đề có thích hay không, mà là hai kẻ tâm thường như nhau, nhưng một người đã có bạn gái xinh đẹp, còn một người vẫn cô đơn một mình.Dù là ai cũng thấy không thoải mái!Mà Vương Nhụy lại muốn thấy Trần Khiêm không thoải mái."Lát nữa Giang Tuyết Tinh cũng tới đây, tụi mình đi chung nhé!"Trần Khiêm cười khổ lắc đầu."Hừ, chúng tôi không đi xe buýt đâu, chúng tôi ở đây đợi người, lát nữa đám Dương Kiến sẽ đón chúng tôi! Ông Trùm chưa thi bằng lái xe, nếu không thì chúng tôi đã mua xe từ lâu rồi!"Vương Nhụy nói."Cũng được!"Trần Khiêm không biết phải nói gì, chỉ trò chuyện vu vơ với Vương Nhụy.Thời gian trôi qua từng phút từng giây."Trần Khiêm!"Lúc này, lại có một cô gái gọi tên Trần Khiêm.Anh ngước mắt nhìn thì thấy ở ven đường có một cô gái che ô, dáng người cao gầy, mái tóc màuhồng xoăn tự nhiên dài xõa vai đang đi tới.Sự xuất hiện của cô ấy khiến không ít đàn ông đứng chờ xe ở trạm dừng ngước mắt nhìn theo.Khuôn mặt, dáng người và khí chất này đủ để thu hút sự chú ý của tất cả cánh đàn ông.Vô số ánh mắt đảo quanh cô ấy từ trên xuống dưới.Cô gái này không phải ai xa lạ mà chính là Giang Tuyết Tinh...