Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 662: Mau nói xem chuyện gì thế?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Người vừa tới là thư ký của Lý Chấn Quốc.Cô ta tìm Trần Khiêm vì có hợp đồng cần chữ ký.Gần đây huyện Bình An khởi động nhiều dự án nên có nhiều chỗ cần hợp đồng."Ơ, khoan đã, đây là cái gì?"Lúc thư ký gần đi, Trần Khiêm thấy cô ta đặt một xấp phong bì lên bàn mình.Anh mở ra xem, là vé xem concert hội tụ các ngôi sao.Xem chừng ít nhất cũng phải năm mươi vé."Là thế này thưa cậu Trần, bảy dự án của chúng ta đồng thời khởi động nên công ty sắp xếp một buổi concert hoành tráng, mời hơn ba mươi minh tinh tham gia, chưa kể một số nhóm biểu diễn nổi tiếng tầm cỡI""Tổng giám đốc Lý nói rằng cậu có nhiều bạn học ở huyện Bình An nên bảo tôi mang vé tới. Nếu cậu cần nữa thì Tổng giám đốc Lý sẽ chuẩn bị thêm cho cậu!"Thư ký nhẹ nhàng nở nụ cười."Không cần đâu, chừng này là đủ rồi. Tôi cũng chẳng có bao nhiêu bạn!"Trần Khiêm từ tốn đáp.Thư ký cúi chào thật sâu. Cô ta đã để lộ hai bầu ngực.Vậy mà không thể thu hút sự chú ý của cậu Trần.Điều này khiến cô ta không khỏi thầm tiếc nuối.Sau đó mới rời đi."Một xấp vé này tặng cho ai bây giờ? Ha ha, Tổng giám đốc Lý thật biết đối nhân xử thế, suy nghĩ chu toàn."Trần Khiêm cười thầm trong lòng: "À đúng rồi, tặng Lý Tiếu vài vé, ngày mai lại tặng cô nhóc Phương Phỉ vài vé nữa!"Xem như anh đã làm việc được một ngày, có thể nói hôm nay Phương Phỉ là người quan tâm tới anh nhất trong công ty.Đương nhiên Trần Khiêm muốn tỏ lòng cảm ơn.Sau khi tắm xong, anh lên giường gọi video nói chuyện với Tô Mộc Vũ.Tính ra thì Tô Mộc Vũ đã đi hai tháng rồi, chắc một tháng nữa là cô ấy sẽ về.Hai người trò chuyện suốt ba tiếng.Cuối cùng mới tắt video.Đêm nay Trần Khiêm ngủ rất ngon giấc.Hôm sau anh tới công ty sớm.Có không ít đồng nghiệp đã đến rồi.Dễ nhận thấy buổi liên hoan tối qua bọn họ chơi rất vui, dư âm chưa tan, vẫn còn đang bàn luận sôi nổi."Ha ha, tối qua chơi đã thật. Các cô không biết đâu, sau đó chúng tôi vào quán Karaoke Tiểu Trương đã hôn Tiểu Lý đấy, cười chết mất!" . Đam Mỹ Sắc"Đúng đó, còn Tiểu Đào nữa, uống say còn muốn thổ lộ với Phương Phỉ. Tên nhóc chết tiệt đó thấy Phương Phỉ hiền lành, thế là liều mạng ôm đối phương vào lòng. Kết quả là Phương Phỉ tát cậu ta một phát. Trông dáng vẻ ngây ngốc của cậu ta, cứ nghĩ đến là tôi lại buồn cười!"Hội chị em phụ nữ cười đến run rẩy cả người.Lúc này, một cô gái bỗng đè thấp giọng tỏ ra thần bí:"Thật ra tối qua còn xảy ra một việc, tôi đã trông thấy lúc đi vệ sinh!"Một cô nàng khác giục: "Hả? Mau nói xem chuyện gì thế?"

Người vừa tới là thư ký của Lý Chấn Quốc.

Cô ta tìm Trần Khiêm vì có hợp đồng cần chữ ký.

Gần đây huyện Bình An khởi động nhiều dự án nên có nhiều chỗ cần hợp đồng.

"Ơ, khoan đã, đây là cái gì?"

Lúc thư ký gần đi, Trần Khiêm thấy cô ta đặt một xấp phong bì lên bàn mình.

Anh mở ra xem, là vé xem concert hội tụ các ngôi sao.

Xem chừng ít nhất cũng phải năm mươi vé.

"Là thế này thưa cậu Trần, bảy dự án của chúng ta đồng thời khởi động nên công ty sắp xếp một buổi concert hoành tráng, mời hơn ba mươi minh tinh tham gia, chưa kể một số nhóm biểu diễn nổi tiếng tầm cỡI"

"Tổng giám đốc Lý nói rằng cậu có nhiều bạn học ở huyện Bình An nên bảo tôi mang vé tới. Nếu cậu cần nữa thì Tổng giám đốc Lý sẽ chuẩn bị thêm cho cậu!"

Thư ký nhẹ nhàng nở nụ cười.

"Không cần đâu, chừng này là đủ rồi. Tôi cũng chẳng có bao nhiêu bạn!"

Trần Khiêm từ tốn đáp.

Thư ký cúi chào thật sâu. Cô ta đã để lộ hai bầu ngực.

Vậy mà không thể thu hút sự chú ý của cậu Trần.

Điều này khiến cô ta không khỏi thầm tiếc nuối.

Sau đó mới rời đi.

"Một xấp vé này tặng cho ai bây giờ? Ha ha, Tổng giám đốc Lý thật biết đối nhân xử thế, suy nghĩ chu toàn."

Trần Khiêm cười thầm trong lòng: "À đúng rồi, tặng Lý Tiếu vài vé, ngày mai lại tặng cô nhóc Phương Phỉ vài vé nữa!"

Xem như anh đã làm việc được một ngày, có thể nói hôm nay Phương Phỉ là người quan tâm tới anh nhất trong công ty.

Đương nhiên Trần Khiêm muốn tỏ lòng cảm ơn.

Sau khi tắm xong, anh lên giường gọi video nói chuyện với Tô Mộc Vũ.

Tính ra thì Tô Mộc Vũ đã đi hai tháng rồi, chắc một tháng nữa là cô ấy sẽ về.

Hai người trò chuyện suốt ba tiếng.

Cuối cùng mới tắt video.

Đêm nay Trần Khiêm ngủ rất ngon giấc.

Hôm sau anh tới công ty sớm.

Có không ít đồng nghiệp đã đến rồi.

Dễ nhận thấy buổi liên hoan tối qua bọn họ chơi rất vui, dư âm chưa tan, vẫn còn đang bàn luận sôi nổi.

"Ha ha, tối qua chơi đã thật. Các cô không biết đâu, sau đó chúng tôi vào quán Karaoke Tiểu Trương đã hôn Tiểu Lý đấy, cười chết mất!" . Đam Mỹ Sắc

"Đúng đó, còn Tiểu Đào nữa, uống say còn muốn thổ lộ với Phương Phỉ. Tên nhóc chết tiệt đó thấy Phương Phỉ hiền lành, thế là liều mạng ôm đối phương vào lòng. Kết quả là Phương Phỉ tát cậu ta một phát. Trông dáng vẻ ngây ngốc của cậu ta, cứ nghĩ đến là tôi lại buồn cười!"

Hội chị em phụ nữ cười đến run rẩy cả người.

Lúc này, một cô gái bỗng đè thấp giọng tỏ ra thần bí:

"Thật ra tối qua còn xảy ra một việc, tôi đã trông thấy lúc đi vệ sinh!"

Một cô nàng khác giục: "Hả? Mau nói xem chuyện gì thế?"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Người vừa tới là thư ký của Lý Chấn Quốc.Cô ta tìm Trần Khiêm vì có hợp đồng cần chữ ký.Gần đây huyện Bình An khởi động nhiều dự án nên có nhiều chỗ cần hợp đồng."Ơ, khoan đã, đây là cái gì?"Lúc thư ký gần đi, Trần Khiêm thấy cô ta đặt một xấp phong bì lên bàn mình.Anh mở ra xem, là vé xem concert hội tụ các ngôi sao.Xem chừng ít nhất cũng phải năm mươi vé."Là thế này thưa cậu Trần, bảy dự án của chúng ta đồng thời khởi động nên công ty sắp xếp một buổi concert hoành tráng, mời hơn ba mươi minh tinh tham gia, chưa kể một số nhóm biểu diễn nổi tiếng tầm cỡI""Tổng giám đốc Lý nói rằng cậu có nhiều bạn học ở huyện Bình An nên bảo tôi mang vé tới. Nếu cậu cần nữa thì Tổng giám đốc Lý sẽ chuẩn bị thêm cho cậu!"Thư ký nhẹ nhàng nở nụ cười."Không cần đâu, chừng này là đủ rồi. Tôi cũng chẳng có bao nhiêu bạn!"Trần Khiêm từ tốn đáp.Thư ký cúi chào thật sâu. Cô ta đã để lộ hai bầu ngực.Vậy mà không thể thu hút sự chú ý của cậu Trần.Điều này khiến cô ta không khỏi thầm tiếc nuối.Sau đó mới rời đi."Một xấp vé này tặng cho ai bây giờ? Ha ha, Tổng giám đốc Lý thật biết đối nhân xử thế, suy nghĩ chu toàn."Trần Khiêm cười thầm trong lòng: "À đúng rồi, tặng Lý Tiếu vài vé, ngày mai lại tặng cô nhóc Phương Phỉ vài vé nữa!"Xem như anh đã làm việc được một ngày, có thể nói hôm nay Phương Phỉ là người quan tâm tới anh nhất trong công ty.Đương nhiên Trần Khiêm muốn tỏ lòng cảm ơn.Sau khi tắm xong, anh lên giường gọi video nói chuyện với Tô Mộc Vũ.Tính ra thì Tô Mộc Vũ đã đi hai tháng rồi, chắc một tháng nữa là cô ấy sẽ về.Hai người trò chuyện suốt ba tiếng.Cuối cùng mới tắt video.Đêm nay Trần Khiêm ngủ rất ngon giấc.Hôm sau anh tới công ty sớm.Có không ít đồng nghiệp đã đến rồi.Dễ nhận thấy buổi liên hoan tối qua bọn họ chơi rất vui, dư âm chưa tan, vẫn còn đang bàn luận sôi nổi."Ha ha, tối qua chơi đã thật. Các cô không biết đâu, sau đó chúng tôi vào quán Karaoke Tiểu Trương đã hôn Tiểu Lý đấy, cười chết mất!" . Đam Mỹ Sắc"Đúng đó, còn Tiểu Đào nữa, uống say còn muốn thổ lộ với Phương Phỉ. Tên nhóc chết tiệt đó thấy Phương Phỉ hiền lành, thế là liều mạng ôm đối phương vào lòng. Kết quả là Phương Phỉ tát cậu ta một phát. Trông dáng vẻ ngây ngốc của cậu ta, cứ nghĩ đến là tôi lại buồn cười!"Hội chị em phụ nữ cười đến run rẩy cả người.Lúc này, một cô gái bỗng đè thấp giọng tỏ ra thần bí:"Thật ra tối qua còn xảy ra một việc, tôi đã trông thấy lúc đi vệ sinh!"Một cô nàng khác giục: "Hả? Mau nói xem chuyện gì thế?"

Chương 662: Mau nói xem chuyện gì thế?