Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 712: Thì ra hôm nay là sinh nhật cậu Trần
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không sai, đúng là gia đình Khương Vệ Đông và Đường Lan.Khương Vệ Đông vốn đang vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Khiêm, sắc mặt ông ta trở nên khó coi.Mà Trần Khiêm cũng trông thấy gia đình Khương Vệ Đông. Nếu là trước kia, dù thế nào anhcũng phải đi đến chào hỏi, nhưng bây giờ thì thôi đi."Mọi người nhìn kìa, rất nhiều siêu xe đang tới đây!"“Thật không? Đúng là thật kìa! Trời ơi!" Giờ phút này, đám đông bỗng hò hét.Tiếp đó, đám người đang chắn đường rối rít nhường ra một con đường.Trong khi đó, nhân viên khu thắng cảnh đã thu xếp sẵn sàng, đi ra nghênh đón.Trên chiếc siêu xe đầu tiên, một đôi vợ chồng trung niên nắm tay nhau bước xuống."Chào ông Lý Quốc Hào, chào bà Lý, mời vào!"Nhân viên cung kính chào hỏi."Trời ơi, là vợ chồng Lý Quốc Hào, nhà từ thiện số một tỉnh Giang Nam chúng ta, cũng từng là nhà giàu nhất. Không ngờ bọn họ lại tới!""Đúng thế, hiện giờ vợ chồng ngài Lý không chú ý tới việc làm ăn nữa, nghe nói họ thích du lịch ở các danh lam thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới. Không ngờ bọn họ lại đến đây!""Cũng ít thấy trên tỉ vi cơl"Mọi người bàn tán xôn xao, ai nấy đều lôi điện thoại ra chụp ảnh."Ba, ông, hai người thấy thế nào? Hoành tráng nhỉ? Đây là ngài Lý Quốc Hào, từng là người giàu nhất tỉnh Giang Nam!"Đám Ngô Phong Ngô Kiệt đều đi đến chỗ Trần Khiêm. Lúc này Ngô Phong giới thiệu với vẻ đắc ý. Đây là lần đầu tiên ông cụ Ngô gặp người giàunứt đố đổ vách, trong lòng không khỏi kinh ngạc.Người nhà họ Vương cũng nhìn với ánh mắt ngạc nhiên.Lúc này, trên chiếc xe thứ hai cũng có một cặp. vợ chồng trung niên bước xuống, phía sau bọn họ còn có con trai theo cùng."Mẹ ơi, đây là ngài Lương, mấy phim trường ở thành phố cảng và Kim Lăng đều là của nhà họI""Sao họ cũng tới?""Quá hoành tráng! Phải chăng bọn họ hợp tác với trấn Tiểu Tuyền xây dựng phim trường?""Hừ, không phải là không thể. Đúng là có kế hoạch này, tôi đã lên kế hoạch lúc còn đang tại chức!"Nghe một người qua đường miêu tả.Khương Vệ Đông kiêu ngạo nói."Wowl"Trong lúc mọi người đang bàn tán, bỗng có tiếng reo hò.Mọi người đồng thanh hô lên. Tất cả đều nhìn về phía người mới tới."Ngài Lý Tử Niên, người giàu nhất Giang Bắc! Mẹ ơi!"Ai nấy đều ngây người nhìn với ánh mắt kính nể."Ba, rốt cuộc hôm nay là dịp gì? Sao nhiều người tai to mặt lớn đến vậy!" Khương Nhiên Nhiên cũng cực kỳ chấn động.Dù sao Khương Vệ Đông cũng là người nội bộ, đương nhiên ông ta biết chuyện."Ha ha, ngoài cậu Trần phố Kim Lăng thì còn ai có thể diện lớn như vậy. Thế lực gia tộc của cậu Trần rất thần bí, tất nhiên mạng lưới quan hệ rất hùng hậu!"Khương Vệ Đông đắc ý nói."Gì cơ? Cậu Trần? Thì ra hôm nay là sinh nhật cậu Trần?"Khương Nhiên Nhiên kinh ngạc hỏi.Dĩ nhiên câu nói này cũng lan truyền nhanh chóng.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không sai, đúng là gia đình Khương Vệ Đông và Đường Lan.Khương Vệ Đông vốn đang vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Khiêm, sắc mặt ông ta trở nên khó coi.Mà Trần Khiêm cũng trông thấy gia đình Khương Vệ Đông. Nếu là trước kia, dù thế nào anhcũng phải đi đến chào hỏi, nhưng bây giờ thì thôi đi."Mọi người nhìn kìa, rất nhiều siêu xe đang tới đây!"“Thật không? Đúng là thật kìa! Trời ơi!" Giờ phút này, đám đông bỗng hò hét.Tiếp đó, đám người đang chắn đường rối rít nhường ra một con đường.Trong khi đó, nhân viên khu thắng cảnh đã thu xếp sẵn sàng, đi ra nghênh đón.Trên chiếc siêu xe đầu tiên, một đôi vợ chồng trung niên nắm tay nhau bước xuống."Chào ông Lý Quốc Hào, chào bà Lý, mời vào!"Nhân viên cung kính chào hỏi."Trời ơi, là vợ chồng Lý Quốc Hào, nhà từ thiện số một tỉnh Giang Nam chúng ta, cũng từng là nhà giàu nhất. Không ngờ bọn họ lại tới!""Đúng thế, hiện giờ vợ chồng ngài Lý không chú ý tới việc làm ăn nữa, nghe nói họ thích du lịch ở các danh lam thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới. Không ngờ bọn họ lại đến đây!""Cũng ít thấy trên tỉ vi cơl"Mọi người bàn tán xôn xao, ai nấy đều lôi điện thoại ra chụp ảnh."Ba, ông, hai người thấy thế nào? Hoành tráng nhỉ? Đây là ngài Lý Quốc Hào, từng là người giàu nhất tỉnh Giang Nam!"Đám Ngô Phong Ngô Kiệt đều đi đến chỗ Trần Khiêm. Lúc này Ngô Phong giới thiệu với vẻ đắc ý. Đây là lần đầu tiên ông cụ Ngô gặp người giàunứt đố đổ vách, trong lòng không khỏi kinh ngạc.Người nhà họ Vương cũng nhìn với ánh mắt ngạc nhiên.Lúc này, trên chiếc xe thứ hai cũng có một cặp. vợ chồng trung niên bước xuống, phía sau bọn họ còn có con trai theo cùng."Mẹ ơi, đây là ngài Lương, mấy phim trường ở thành phố cảng và Kim Lăng đều là của nhà họI""Sao họ cũng tới?""Quá hoành tráng! Phải chăng bọn họ hợp tác với trấn Tiểu Tuyền xây dựng phim trường?""Hừ, không phải là không thể. Đúng là có kế hoạch này, tôi đã lên kế hoạch lúc còn đang tại chức!"Nghe một người qua đường miêu tả.Khương Vệ Đông kiêu ngạo nói."Wowl"Trong lúc mọi người đang bàn tán, bỗng có tiếng reo hò.Mọi người đồng thanh hô lên. Tất cả đều nhìn về phía người mới tới."Ngài Lý Tử Niên, người giàu nhất Giang Bắc! Mẹ ơi!"Ai nấy đều ngây người nhìn với ánh mắt kính nể."Ba, rốt cuộc hôm nay là dịp gì? Sao nhiều người tai to mặt lớn đến vậy!" Khương Nhiên Nhiên cũng cực kỳ chấn động.Dù sao Khương Vệ Đông cũng là người nội bộ, đương nhiên ông ta biết chuyện."Ha ha, ngoài cậu Trần phố Kim Lăng thì còn ai có thể diện lớn như vậy. Thế lực gia tộc của cậu Trần rất thần bí, tất nhiên mạng lưới quan hệ rất hùng hậu!"Khương Vệ Đông đắc ý nói."Gì cơ? Cậu Trần? Thì ra hôm nay là sinh nhật cậu Trần?"Khương Nhiên Nhiên kinh ngạc hỏi.Dĩ nhiên câu nói này cũng lan truyền nhanh chóng.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Không sai, đúng là gia đình Khương Vệ Đông và Đường Lan.Khương Vệ Đông vốn đang vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Khiêm, sắc mặt ông ta trở nên khó coi.Mà Trần Khiêm cũng trông thấy gia đình Khương Vệ Đông. Nếu là trước kia, dù thế nào anhcũng phải đi đến chào hỏi, nhưng bây giờ thì thôi đi."Mọi người nhìn kìa, rất nhiều siêu xe đang tới đây!"“Thật không? Đúng là thật kìa! Trời ơi!" Giờ phút này, đám đông bỗng hò hét.Tiếp đó, đám người đang chắn đường rối rít nhường ra một con đường.Trong khi đó, nhân viên khu thắng cảnh đã thu xếp sẵn sàng, đi ra nghênh đón.Trên chiếc siêu xe đầu tiên, một đôi vợ chồng trung niên nắm tay nhau bước xuống."Chào ông Lý Quốc Hào, chào bà Lý, mời vào!"Nhân viên cung kính chào hỏi."Trời ơi, là vợ chồng Lý Quốc Hào, nhà từ thiện số một tỉnh Giang Nam chúng ta, cũng từng là nhà giàu nhất. Không ngờ bọn họ lại tới!""Đúng thế, hiện giờ vợ chồng ngài Lý không chú ý tới việc làm ăn nữa, nghe nói họ thích du lịch ở các danh lam thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới. Không ngờ bọn họ lại đến đây!""Cũng ít thấy trên tỉ vi cơl"Mọi người bàn tán xôn xao, ai nấy đều lôi điện thoại ra chụp ảnh."Ba, ông, hai người thấy thế nào? Hoành tráng nhỉ? Đây là ngài Lý Quốc Hào, từng là người giàu nhất tỉnh Giang Nam!"Đám Ngô Phong Ngô Kiệt đều đi đến chỗ Trần Khiêm. Lúc này Ngô Phong giới thiệu với vẻ đắc ý. Đây là lần đầu tiên ông cụ Ngô gặp người giàunứt đố đổ vách, trong lòng không khỏi kinh ngạc.Người nhà họ Vương cũng nhìn với ánh mắt ngạc nhiên.Lúc này, trên chiếc xe thứ hai cũng có một cặp. vợ chồng trung niên bước xuống, phía sau bọn họ còn có con trai theo cùng."Mẹ ơi, đây là ngài Lương, mấy phim trường ở thành phố cảng và Kim Lăng đều là của nhà họI""Sao họ cũng tới?""Quá hoành tráng! Phải chăng bọn họ hợp tác với trấn Tiểu Tuyền xây dựng phim trường?""Hừ, không phải là không thể. Đúng là có kế hoạch này, tôi đã lên kế hoạch lúc còn đang tại chức!"Nghe một người qua đường miêu tả.Khương Vệ Đông kiêu ngạo nói."Wowl"Trong lúc mọi người đang bàn tán, bỗng có tiếng reo hò.Mọi người đồng thanh hô lên. Tất cả đều nhìn về phía người mới tới."Ngài Lý Tử Niên, người giàu nhất Giang Bắc! Mẹ ơi!"Ai nấy đều ngây người nhìn với ánh mắt kính nể."Ba, rốt cuộc hôm nay là dịp gì? Sao nhiều người tai to mặt lớn đến vậy!" Khương Nhiên Nhiên cũng cực kỳ chấn động.Dù sao Khương Vệ Đông cũng là người nội bộ, đương nhiên ông ta biết chuyện."Ha ha, ngoài cậu Trần phố Kim Lăng thì còn ai có thể diện lớn như vậy. Thế lực gia tộc của cậu Trần rất thần bí, tất nhiên mạng lưới quan hệ rất hùng hậu!"Khương Vệ Đông đắc ý nói."Gì cơ? Cậu Trần? Thì ra hôm nay là sinh nhật cậu Trần?"Khương Nhiên Nhiên kinh ngạc hỏi.Dĩ nhiên câu nói này cũng lan truyền nhanh chóng.