Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 730: Thuật ngân châm phong mạch
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn và hai người đi toilet. Sau khi đi xong đang rửa tay thì bất ngờ nhìn xuyên qua lớp gương trước mặt, thấy hai cô gái tócxoăn dài đang bước về phía bên này.Hơn nữa ánh mắt của hai người lạnh lùng độc ác.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã nhận ra có gì đó không đúng.“Các người muốn làm gì?”Hồ Tuệ Mẫn và hai cô gái cùng hét lên hỏi.Bỗng dưng cô gái tên Tiểu Điền kêu lên: “Hả? Các người là nam giả nữ, Tuệ Mãn chị nhìn đi, hai người họ có trái cổI"“Thông minh quá nhỉ? Nhưng mà bây giờ đã muộn rồi, chúng tôi đến đây để giết người của các côi”Hai người cười mỉa.Sau đó, trực tiếp móc súng lục giảm thanh ra.Nhắm ngay Hồ Tuệ Mẫn.“AI”Dù sao hai cô gái cũng là cảnh sát mới vào đội, giờ phút này gặp nguy hiểm ảnh hưởng đến sống chết nên rất sợ hãi.Mà Hồ Tuệ Mẫn thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Bây giờ cô ta mới nhớ đến những lời ban nãy Trần Khiêm đã nói, mình bị người ta theo dõi.Nếu cẩn thận đề phòng hơn thì sẽ không thế này.“Hừ, bắt nhiều anh em của chúng tôi như vậy, hôm nay chúng tôi phải báo thù cho họ! Đừng nói nhảm nữa, giết thẳng tay đi!”Nói xong, hai người trực tiếp bóp cò súng.Hồ Tuệ Mẫn nhắm mắt lại.Chờ súng nổ.Phập phập!Nhưng lại nghe được hai tiếng vang.Bỗng dưng hai tên sát thủ ôm cổ mình, cơ thể cứng đờ, sau đó run rẩy té thẳng xuống đất.Không bao lâu sau thì không nhúc nhích nữa!“Hả? Sao lại thế này?” Hai cô gái được sống lại, vừa mừng vừa sợ.Còn Hồ Tuệ Mẫn thì run rẩy nhìn ra bên ngoài, đâu có bóng ai.Mà cũng ngay lúc này. Bên ngoài chợt có tiếng rối loạn. Tiếng bước chân dồn dập.Không bao lâu sau, Thẩm Quân Văn dắt theo mười mấy cảnh sát vọt vào nhà vệ sinh.“Tuệ Mẫn, các cậu có sao không? Đã xảy ra chuyện rồi, mẹ kiếp, bị thằng nhóc nghèo kia nói đúng rồi, ban nấy đội trưởng Vương gọi điện cho tớ nói có sát thủ nước ngoài ẩn núp tại đây, mục tiêu của họ là chúng ta!”'Thẩm Quân Văn sốt ruột nói.Vừa cúi đầu, thấy hai người đang nằm dưới đất thì kinh ngạc.Sau đó, nhóm đại đội trưởng cũng sang đây.Nhìn thấy sát thủ đang nằm dưới đất.Mắt đại đội trưởng khế nheo lai: “Chính là bọn họ! Tội phạm quốc tế cấp A đang bị truy nã!”“Tuệ Mẫn, ai lại hạ gục được họ vậy?”Đại đội trưởng tò mò hỏi.“Tôi cũng không biết, ban nấy, hai người này đã chuẩn bị nổ súng với chúng tôi nhưng lại ôm cổ không nhúc nhích, cứ thế té xuống đất!”Bây giờ não của Hồ Tuệ Mẫn cũng trống rỗng.Tất cả những điều trước mắt, đúng là hài mà.“Cừ quá đi, đây là thuật ngân châm phong mạch, đã bị thất truyền từ lâu rồi!”Mà giờ phút này, đại đội trưởng lại nhìn hai người đang che cổ, kinh ngạc nói.“Thuật ngân châm phong mạch? Có cao thủ đặc biệt tới cứu nhóm Tuệ Mẫn à?”Thẩm Quân Văn hỏi. . Truyện Truyện Teen“Ha ha, không những là cao thủ, mà là cao thủ của cao thủ. Lúc trước, khi tôi làm bộ đội đặc chủng trong quân đội đã từng nghe huấn luyện viên nói, trong sự nghiệp quân đội Hoa Hạ đã từng có hai người tài. Sau đó họ xưng vương xưng bá ở phương 'Tây, mà kỹ năng đặc biệt của họ là ngân châm phong mạch!”“Ở phương Tây, họ được người ta xưng là Thiên Long, Địa Hổi”Mắt đại đội trưởng chợt sùng bái.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn và hai người đi toilet. Sau khi đi xong đang rửa tay thì bất ngờ nhìn xuyên qua lớp gương trước mặt, thấy hai cô gái tócxoăn dài đang bước về phía bên này.Hơn nữa ánh mắt của hai người lạnh lùng độc ác.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã nhận ra có gì đó không đúng.“Các người muốn làm gì?”Hồ Tuệ Mẫn và hai cô gái cùng hét lên hỏi.Bỗng dưng cô gái tên Tiểu Điền kêu lên: “Hả? Các người là nam giả nữ, Tuệ Mãn chị nhìn đi, hai người họ có trái cổI"“Thông minh quá nhỉ? Nhưng mà bây giờ đã muộn rồi, chúng tôi đến đây để giết người của các côi”Hai người cười mỉa.Sau đó, trực tiếp móc súng lục giảm thanh ra.Nhắm ngay Hồ Tuệ Mẫn.“AI”Dù sao hai cô gái cũng là cảnh sát mới vào đội, giờ phút này gặp nguy hiểm ảnh hưởng đến sống chết nên rất sợ hãi.Mà Hồ Tuệ Mẫn thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Bây giờ cô ta mới nhớ đến những lời ban nãy Trần Khiêm đã nói, mình bị người ta theo dõi.Nếu cẩn thận đề phòng hơn thì sẽ không thế này.“Hừ, bắt nhiều anh em của chúng tôi như vậy, hôm nay chúng tôi phải báo thù cho họ! Đừng nói nhảm nữa, giết thẳng tay đi!”Nói xong, hai người trực tiếp bóp cò súng.Hồ Tuệ Mẫn nhắm mắt lại.Chờ súng nổ.Phập phập!Nhưng lại nghe được hai tiếng vang.Bỗng dưng hai tên sát thủ ôm cổ mình, cơ thể cứng đờ, sau đó run rẩy té thẳng xuống đất.Không bao lâu sau thì không nhúc nhích nữa!“Hả? Sao lại thế này?” Hai cô gái được sống lại, vừa mừng vừa sợ.Còn Hồ Tuệ Mẫn thì run rẩy nhìn ra bên ngoài, đâu có bóng ai.Mà cũng ngay lúc này. Bên ngoài chợt có tiếng rối loạn. Tiếng bước chân dồn dập.Không bao lâu sau, Thẩm Quân Văn dắt theo mười mấy cảnh sát vọt vào nhà vệ sinh.“Tuệ Mẫn, các cậu có sao không? Đã xảy ra chuyện rồi, mẹ kiếp, bị thằng nhóc nghèo kia nói đúng rồi, ban nấy đội trưởng Vương gọi điện cho tớ nói có sát thủ nước ngoài ẩn núp tại đây, mục tiêu của họ là chúng ta!”'Thẩm Quân Văn sốt ruột nói.Vừa cúi đầu, thấy hai người đang nằm dưới đất thì kinh ngạc.Sau đó, nhóm đại đội trưởng cũng sang đây.Nhìn thấy sát thủ đang nằm dưới đất.Mắt đại đội trưởng khế nheo lai: “Chính là bọn họ! Tội phạm quốc tế cấp A đang bị truy nã!”“Tuệ Mẫn, ai lại hạ gục được họ vậy?”Đại đội trưởng tò mò hỏi.“Tôi cũng không biết, ban nấy, hai người này đã chuẩn bị nổ súng với chúng tôi nhưng lại ôm cổ không nhúc nhích, cứ thế té xuống đất!”Bây giờ não của Hồ Tuệ Mẫn cũng trống rỗng.Tất cả những điều trước mắt, đúng là hài mà.“Cừ quá đi, đây là thuật ngân châm phong mạch, đã bị thất truyền từ lâu rồi!”Mà giờ phút này, đại đội trưởng lại nhìn hai người đang che cổ, kinh ngạc nói.“Thuật ngân châm phong mạch? Có cao thủ đặc biệt tới cứu nhóm Tuệ Mẫn à?”Thẩm Quân Văn hỏi. . Truyện Truyện Teen“Ha ha, không những là cao thủ, mà là cao thủ của cao thủ. Lúc trước, khi tôi làm bộ đội đặc chủng trong quân đội đã từng nghe huấn luyện viên nói, trong sự nghiệp quân đội Hoa Hạ đã từng có hai người tài. Sau đó họ xưng vương xưng bá ở phương 'Tây, mà kỹ năng đặc biệt của họ là ngân châm phong mạch!”“Ở phương Tây, họ được người ta xưng là Thiên Long, Địa Hổi”Mắt đại đội trưởng chợt sùng bái.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn và hai người đi toilet. Sau khi đi xong đang rửa tay thì bất ngờ nhìn xuyên qua lớp gương trước mặt, thấy hai cô gái tócxoăn dài đang bước về phía bên này.Hơn nữa ánh mắt của hai người lạnh lùng độc ác.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã nhận ra có gì đó không đúng.“Các người muốn làm gì?”Hồ Tuệ Mẫn và hai cô gái cùng hét lên hỏi.Bỗng dưng cô gái tên Tiểu Điền kêu lên: “Hả? Các người là nam giả nữ, Tuệ Mãn chị nhìn đi, hai người họ có trái cổI"“Thông minh quá nhỉ? Nhưng mà bây giờ đã muộn rồi, chúng tôi đến đây để giết người của các côi”Hai người cười mỉa.Sau đó, trực tiếp móc súng lục giảm thanh ra.Nhắm ngay Hồ Tuệ Mẫn.“AI”Dù sao hai cô gái cũng là cảnh sát mới vào đội, giờ phút này gặp nguy hiểm ảnh hưởng đến sống chết nên rất sợ hãi.Mà Hồ Tuệ Mẫn thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Bây giờ cô ta mới nhớ đến những lời ban nãy Trần Khiêm đã nói, mình bị người ta theo dõi.Nếu cẩn thận đề phòng hơn thì sẽ không thế này.“Hừ, bắt nhiều anh em của chúng tôi như vậy, hôm nay chúng tôi phải báo thù cho họ! Đừng nói nhảm nữa, giết thẳng tay đi!”Nói xong, hai người trực tiếp bóp cò súng.Hồ Tuệ Mẫn nhắm mắt lại.Chờ súng nổ.Phập phập!Nhưng lại nghe được hai tiếng vang.Bỗng dưng hai tên sát thủ ôm cổ mình, cơ thể cứng đờ, sau đó run rẩy té thẳng xuống đất.Không bao lâu sau thì không nhúc nhích nữa!“Hả? Sao lại thế này?” Hai cô gái được sống lại, vừa mừng vừa sợ.Còn Hồ Tuệ Mẫn thì run rẩy nhìn ra bên ngoài, đâu có bóng ai.Mà cũng ngay lúc này. Bên ngoài chợt có tiếng rối loạn. Tiếng bước chân dồn dập.Không bao lâu sau, Thẩm Quân Văn dắt theo mười mấy cảnh sát vọt vào nhà vệ sinh.“Tuệ Mẫn, các cậu có sao không? Đã xảy ra chuyện rồi, mẹ kiếp, bị thằng nhóc nghèo kia nói đúng rồi, ban nấy đội trưởng Vương gọi điện cho tớ nói có sát thủ nước ngoài ẩn núp tại đây, mục tiêu của họ là chúng ta!”'Thẩm Quân Văn sốt ruột nói.Vừa cúi đầu, thấy hai người đang nằm dưới đất thì kinh ngạc.Sau đó, nhóm đại đội trưởng cũng sang đây.Nhìn thấy sát thủ đang nằm dưới đất.Mắt đại đội trưởng khế nheo lai: “Chính là bọn họ! Tội phạm quốc tế cấp A đang bị truy nã!”“Tuệ Mẫn, ai lại hạ gục được họ vậy?”Đại đội trưởng tò mò hỏi.“Tôi cũng không biết, ban nấy, hai người này đã chuẩn bị nổ súng với chúng tôi nhưng lại ôm cổ không nhúc nhích, cứ thế té xuống đất!”Bây giờ não của Hồ Tuệ Mẫn cũng trống rỗng.Tất cả những điều trước mắt, đúng là hài mà.“Cừ quá đi, đây là thuật ngân châm phong mạch, đã bị thất truyền từ lâu rồi!”Mà giờ phút này, đại đội trưởng lại nhìn hai người đang che cổ, kinh ngạc nói.“Thuật ngân châm phong mạch? Có cao thủ đặc biệt tới cứu nhóm Tuệ Mẫn à?”Thẩm Quân Văn hỏi. . Truyện Truyện Teen“Ha ha, không những là cao thủ, mà là cao thủ của cao thủ. Lúc trước, khi tôi làm bộ đội đặc chủng trong quân đội đã từng nghe huấn luyện viên nói, trong sự nghiệp quân đội Hoa Hạ đã từng có hai người tài. Sau đó họ xưng vương xưng bá ở phương 'Tây, mà kỹ năng đặc biệt của họ là ngân châm phong mạch!”“Ở phương Tây, họ được người ta xưng là Thiên Long, Địa Hổi”Mắt đại đội trưởng chợt sùng bái.