Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 785: Sao cô ta lại may măn thế chứ!
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc đầu nói như thế là muốn nghe xem Trần Khiêm sẽ thế nào.Được rồi, dù sao thì cũng thẳng tính như vậy. thôi.Nhưng Tô Mộc Vũ đã muốn về từ lâu rồi. Cho Trần Khiêm một bất ngờ.Dù sao thì giờ Trần Khiêm cũng không giống như trước đây nữa.Mình là người phụ nữ đằng sau cậu ấy, nên phải dành nhiều tâm tư hơn, để cậu ấy suy nghĩ ít lại, mới duy trì được cuộc tình này.“Tôi thấy Mộc Vũ khoác lác quá thôi, nói cái gì chồng cậu ấy ở Kim Lăng rất đỉnh, tôi lên mạng tìm thông tin của Trần Khiêm mà có tìm thấy đâu! Hừ!”Một cô gái khác khoanh tay nói.Sáu người bọn họ đều là bạn cùng phòng, làm thực tập sinh ở đài truyền hình Cảng Đảo.Tổ chức thành nhóm đi chơi.Cô gái này hơi chua chát nói, cô ta tên Ngô Văn Văn.Thân hình cũng không kém Tô Mộc Vũ là bao.Còn khuôn mặt, thì nói thật, kém hơn Tô Mộc Vũ một chút.Bây giờ ở đài truyền hình Cảng Đảo, nếu như bình chọn hoa khôi của đài, không nghi ngờ gì nữa, đứng thứ nhất chính là Tô Mộc Vũ rồi, cô ta miễn cưỡng thì cũng được tính là thứ hai đi.Còn ở cùng phòng với nhau. Cuộc sống, công việc, học tập, tiếp xúc với nhau rất nhiều.Con gái mà, tránh sao được việc ganh tị với nhauThù ghét thì cũng không phải, nhưng dù sao phá hỏng sân khấu của bạn thì trong lòng tôi sẽ cảm thấy vui lắm.“Văn Văn, cậu đừng nói vậy, sao Mộc Vũ lại là người như vậy được chứ! Chỉ cần nhìn Mộc Vũ mê tít Trần Khiêm là biết ngay ấy mà!”“Phải đấy Văn Văn, cậu xem đài truyền hình chúng ta đi, biết bao nhiêu người theo đuổi Mộc Vũ chứ. Nhưng Mộc Vũ thế nào, cậu ấy rất kiên quyết từ chối bọn họ mà, trong lòng chỉ nhớ đến Trần Khiêm thôi! Riêng điểm này, thì Mộc Vũ chính làHai cô gái nói. “Hừi” Ngô Văn Văn không nói nữa.Đúng là vậy, đây chính là một điều khiến Ngô Văn Văn ganh tị.Mọi người cũng có thể hiểu được, một cô gái một mình ở bên ngoài, cho dù đã có bạn trai rồi, nhưng vẫn mập mờ thả thính với những anh chàng khác, cũng là việc thường thấy mà.Ngô Văn Văn với bạn trai cô ta cũng là hai người ở hai nơi.Nhưng đôi lúc, một số chàng trai trêu ghẹo. mình thì Ngô Văn Văn không từ chối nhưng cũng sẽ không chấp nhận, cứ mập mờ với người ta như vậy.Còn Tô Mộc Vũ thì không như thế, cho dù anh chàng đó có nịnh nọt lấy lòng cỡ nào thì Tô Mộc Vũcũng chỉ trả lời một câu: Ngại quá tôi có bạn trai rồi!Làm cho Ngô Văn Văn cảm thấy Tô Mộc Vũ có hơi hoàn hảo!Hừ!“Không nói thì không nói, Mộc Vũ, cậu sắp xếp cho bọn tôi ở đâu?”Ngô Văn Văn lại nói.“Phòng nhà tớ cũng không đủ, thế này đi, tớ có một chỗ rất tốt, đến nhà Trần Khiêm ở đi, nhà cậu ấy to lắm, còn nhiều phòng nữa!”Tô Mộc Vũ nói.“Ha ha ha, tớ thấy cậu muốn gặp Trần Khiêm sớm một chút thì có, không về nhà mình mà muốn đến nhà Trần Khiêm trước. Vậy được thôi, dù sao ở khách sạn cũng chán lắm, chúng ta theo Mộc Vũ đi tìm Trần Khiêm đi!”Mọi người đề nghị.Sau đó phấn khích gọi xe, đến thẳng biệt thự Vân Đỉnh.“Wowl! Các cậu mau nhìn kìa, đây đây đây... Biệt thự hoành tráng như vậy, lại còn được xây trên đỉnh núi, hơn nữa còn giống như ở trong mây vậy. Mộc Vũ Mộc Vũ, đây chính là nhà của Trần Khiêm mà cậu nói à? Bọn tớ ở đây sao?”Lúc này, Tô Mông Mông - cô gái có khuôn mặt dễ thương nói.Vừa nãy ở trên taxi nghe tài xế nói cái gì mà biệt thự Vân Đỉnh tám trăm triệu.Mọi người đều đã rất phấn khích rồi, không ngờ sau khi đến còn khiến người ta ngạc nhiên hơn.Mặt Ngô Văn Văn đầy ghen tị.Hóa ra chồng của Tô Mộc Vũ lại là cậu ấm ngầu đến vậy.Sao cô ta lại may măn thế chứ! “Đi thôi, chúng ta cùng nhau lên đó!”Tô Mộc Vũ kéo tay các chị em, cùng nhau lên biệt thự.Lúc đến trước cửa.Trong lòng Tô Mộc Vũ có hơi kích động, dù sao thì đã ba tháng rồi không gặp Trần Khiêm, lỡ như cậu ấy ở nhà thì sao.Đing đong.Tô Mộc Vũ có chìa khóa, nhưng vẫn bấm chuông cửa.Lúc ở bên trong vang lên tiếng bước chân đến mở cửa.Lòng Tô Mộc Vũ lại càng thêm kích động...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc đầu nói như thế là muốn nghe xem Trần Khiêm sẽ thế nào.Được rồi, dù sao thì cũng thẳng tính như vậy. thôi.Nhưng Tô Mộc Vũ đã muốn về từ lâu rồi. Cho Trần Khiêm một bất ngờ.Dù sao thì giờ Trần Khiêm cũng không giống như trước đây nữa.Mình là người phụ nữ đằng sau cậu ấy, nên phải dành nhiều tâm tư hơn, để cậu ấy suy nghĩ ít lại, mới duy trì được cuộc tình này.“Tôi thấy Mộc Vũ khoác lác quá thôi, nói cái gì chồng cậu ấy ở Kim Lăng rất đỉnh, tôi lên mạng tìm thông tin của Trần Khiêm mà có tìm thấy đâu! Hừ!”Một cô gái khác khoanh tay nói.Sáu người bọn họ đều là bạn cùng phòng, làm thực tập sinh ở đài truyền hình Cảng Đảo.Tổ chức thành nhóm đi chơi.Cô gái này hơi chua chát nói, cô ta tên Ngô Văn Văn.Thân hình cũng không kém Tô Mộc Vũ là bao.Còn khuôn mặt, thì nói thật, kém hơn Tô Mộc Vũ một chút.Bây giờ ở đài truyền hình Cảng Đảo, nếu như bình chọn hoa khôi của đài, không nghi ngờ gì nữa, đứng thứ nhất chính là Tô Mộc Vũ rồi, cô ta miễn cưỡng thì cũng được tính là thứ hai đi.Còn ở cùng phòng với nhau. Cuộc sống, công việc, học tập, tiếp xúc với nhau rất nhiều.Con gái mà, tránh sao được việc ganh tị với nhauThù ghét thì cũng không phải, nhưng dù sao phá hỏng sân khấu của bạn thì trong lòng tôi sẽ cảm thấy vui lắm.“Văn Văn, cậu đừng nói vậy, sao Mộc Vũ lại là người như vậy được chứ! Chỉ cần nhìn Mộc Vũ mê tít Trần Khiêm là biết ngay ấy mà!”“Phải đấy Văn Văn, cậu xem đài truyền hình chúng ta đi, biết bao nhiêu người theo đuổi Mộc Vũ chứ. Nhưng Mộc Vũ thế nào, cậu ấy rất kiên quyết từ chối bọn họ mà, trong lòng chỉ nhớ đến Trần Khiêm thôi! Riêng điểm này, thì Mộc Vũ chính làHai cô gái nói. “Hừi” Ngô Văn Văn không nói nữa.Đúng là vậy, đây chính là một điều khiến Ngô Văn Văn ganh tị.Mọi người cũng có thể hiểu được, một cô gái một mình ở bên ngoài, cho dù đã có bạn trai rồi, nhưng vẫn mập mờ thả thính với những anh chàng khác, cũng là việc thường thấy mà.Ngô Văn Văn với bạn trai cô ta cũng là hai người ở hai nơi.Nhưng đôi lúc, một số chàng trai trêu ghẹo. mình thì Ngô Văn Văn không từ chối nhưng cũng sẽ không chấp nhận, cứ mập mờ với người ta như vậy.Còn Tô Mộc Vũ thì không như thế, cho dù anh chàng đó có nịnh nọt lấy lòng cỡ nào thì Tô Mộc Vũcũng chỉ trả lời một câu: Ngại quá tôi có bạn trai rồi!Làm cho Ngô Văn Văn cảm thấy Tô Mộc Vũ có hơi hoàn hảo!Hừ!“Không nói thì không nói, Mộc Vũ, cậu sắp xếp cho bọn tôi ở đâu?”Ngô Văn Văn lại nói.“Phòng nhà tớ cũng không đủ, thế này đi, tớ có một chỗ rất tốt, đến nhà Trần Khiêm ở đi, nhà cậu ấy to lắm, còn nhiều phòng nữa!”Tô Mộc Vũ nói.“Ha ha ha, tớ thấy cậu muốn gặp Trần Khiêm sớm một chút thì có, không về nhà mình mà muốn đến nhà Trần Khiêm trước. Vậy được thôi, dù sao ở khách sạn cũng chán lắm, chúng ta theo Mộc Vũ đi tìm Trần Khiêm đi!”Mọi người đề nghị.Sau đó phấn khích gọi xe, đến thẳng biệt thự Vân Đỉnh.“Wowl! Các cậu mau nhìn kìa, đây đây đây... Biệt thự hoành tráng như vậy, lại còn được xây trên đỉnh núi, hơn nữa còn giống như ở trong mây vậy. Mộc Vũ Mộc Vũ, đây chính là nhà của Trần Khiêm mà cậu nói à? Bọn tớ ở đây sao?”Lúc này, Tô Mông Mông - cô gái có khuôn mặt dễ thương nói.Vừa nãy ở trên taxi nghe tài xế nói cái gì mà biệt thự Vân Đỉnh tám trăm triệu.Mọi người đều đã rất phấn khích rồi, không ngờ sau khi đến còn khiến người ta ngạc nhiên hơn.Mặt Ngô Văn Văn đầy ghen tị.Hóa ra chồng của Tô Mộc Vũ lại là cậu ấm ngầu đến vậy.Sao cô ta lại may măn thế chứ! “Đi thôi, chúng ta cùng nhau lên đó!”Tô Mộc Vũ kéo tay các chị em, cùng nhau lên biệt thự.Lúc đến trước cửa.Trong lòng Tô Mộc Vũ có hơi kích động, dù sao thì đã ba tháng rồi không gặp Trần Khiêm, lỡ như cậu ấy ở nhà thì sao.Đing đong.Tô Mộc Vũ có chìa khóa, nhưng vẫn bấm chuông cửa.Lúc ở bên trong vang lên tiếng bước chân đến mở cửa.Lòng Tô Mộc Vũ lại càng thêm kích động...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc đầu nói như thế là muốn nghe xem Trần Khiêm sẽ thế nào.Được rồi, dù sao thì cũng thẳng tính như vậy. thôi.Nhưng Tô Mộc Vũ đã muốn về từ lâu rồi. Cho Trần Khiêm một bất ngờ.Dù sao thì giờ Trần Khiêm cũng không giống như trước đây nữa.Mình là người phụ nữ đằng sau cậu ấy, nên phải dành nhiều tâm tư hơn, để cậu ấy suy nghĩ ít lại, mới duy trì được cuộc tình này.“Tôi thấy Mộc Vũ khoác lác quá thôi, nói cái gì chồng cậu ấy ở Kim Lăng rất đỉnh, tôi lên mạng tìm thông tin của Trần Khiêm mà có tìm thấy đâu! Hừ!”Một cô gái khác khoanh tay nói.Sáu người bọn họ đều là bạn cùng phòng, làm thực tập sinh ở đài truyền hình Cảng Đảo.Tổ chức thành nhóm đi chơi.Cô gái này hơi chua chát nói, cô ta tên Ngô Văn Văn.Thân hình cũng không kém Tô Mộc Vũ là bao.Còn khuôn mặt, thì nói thật, kém hơn Tô Mộc Vũ một chút.Bây giờ ở đài truyền hình Cảng Đảo, nếu như bình chọn hoa khôi của đài, không nghi ngờ gì nữa, đứng thứ nhất chính là Tô Mộc Vũ rồi, cô ta miễn cưỡng thì cũng được tính là thứ hai đi.Còn ở cùng phòng với nhau. Cuộc sống, công việc, học tập, tiếp xúc với nhau rất nhiều.Con gái mà, tránh sao được việc ganh tị với nhauThù ghét thì cũng không phải, nhưng dù sao phá hỏng sân khấu của bạn thì trong lòng tôi sẽ cảm thấy vui lắm.“Văn Văn, cậu đừng nói vậy, sao Mộc Vũ lại là người như vậy được chứ! Chỉ cần nhìn Mộc Vũ mê tít Trần Khiêm là biết ngay ấy mà!”“Phải đấy Văn Văn, cậu xem đài truyền hình chúng ta đi, biết bao nhiêu người theo đuổi Mộc Vũ chứ. Nhưng Mộc Vũ thế nào, cậu ấy rất kiên quyết từ chối bọn họ mà, trong lòng chỉ nhớ đến Trần Khiêm thôi! Riêng điểm này, thì Mộc Vũ chính làHai cô gái nói. “Hừi” Ngô Văn Văn không nói nữa.Đúng là vậy, đây chính là một điều khiến Ngô Văn Văn ganh tị.Mọi người cũng có thể hiểu được, một cô gái một mình ở bên ngoài, cho dù đã có bạn trai rồi, nhưng vẫn mập mờ thả thính với những anh chàng khác, cũng là việc thường thấy mà.Ngô Văn Văn với bạn trai cô ta cũng là hai người ở hai nơi.Nhưng đôi lúc, một số chàng trai trêu ghẹo. mình thì Ngô Văn Văn không từ chối nhưng cũng sẽ không chấp nhận, cứ mập mờ với người ta như vậy.Còn Tô Mộc Vũ thì không như thế, cho dù anh chàng đó có nịnh nọt lấy lòng cỡ nào thì Tô Mộc Vũcũng chỉ trả lời một câu: Ngại quá tôi có bạn trai rồi!Làm cho Ngô Văn Văn cảm thấy Tô Mộc Vũ có hơi hoàn hảo!Hừ!“Không nói thì không nói, Mộc Vũ, cậu sắp xếp cho bọn tôi ở đâu?”Ngô Văn Văn lại nói.“Phòng nhà tớ cũng không đủ, thế này đi, tớ có một chỗ rất tốt, đến nhà Trần Khiêm ở đi, nhà cậu ấy to lắm, còn nhiều phòng nữa!”Tô Mộc Vũ nói.“Ha ha ha, tớ thấy cậu muốn gặp Trần Khiêm sớm một chút thì có, không về nhà mình mà muốn đến nhà Trần Khiêm trước. Vậy được thôi, dù sao ở khách sạn cũng chán lắm, chúng ta theo Mộc Vũ đi tìm Trần Khiêm đi!”Mọi người đề nghị.Sau đó phấn khích gọi xe, đến thẳng biệt thự Vân Đỉnh.“Wowl! Các cậu mau nhìn kìa, đây đây đây... Biệt thự hoành tráng như vậy, lại còn được xây trên đỉnh núi, hơn nữa còn giống như ở trong mây vậy. Mộc Vũ Mộc Vũ, đây chính là nhà của Trần Khiêm mà cậu nói à? Bọn tớ ở đây sao?”Lúc này, Tô Mông Mông - cô gái có khuôn mặt dễ thương nói.Vừa nãy ở trên taxi nghe tài xế nói cái gì mà biệt thự Vân Đỉnh tám trăm triệu.Mọi người đều đã rất phấn khích rồi, không ngờ sau khi đến còn khiến người ta ngạc nhiên hơn.Mặt Ngô Văn Văn đầy ghen tị.Hóa ra chồng của Tô Mộc Vũ lại là cậu ấm ngầu đến vậy.Sao cô ta lại may măn thế chứ! “Đi thôi, chúng ta cùng nhau lên đó!”Tô Mộc Vũ kéo tay các chị em, cùng nhau lên biệt thự.Lúc đến trước cửa.Trong lòng Tô Mộc Vũ có hơi kích động, dù sao thì đã ba tháng rồi không gặp Trần Khiêm, lỡ như cậu ấy ở nhà thì sao.Đing đong.Tô Mộc Vũ có chìa khóa, nhưng vẫn bấm chuông cửa.Lúc ở bên trong vang lên tiếng bước chân đến mở cửa.Lòng Tô Mộc Vũ lại càng thêm kích động...