Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 787: Đàn ông thật sự chẳng có gì tốt luôn ấy
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mình không có một chút năng lực cạnh tranh nào với hai người bọn họ cả, ngoại trừ chơi chiêu bài tình cảm trước đây với Trần Khiêm ra thì mình còn làm được gì nữa đâu?Không được, phải đuổi cô ta đi thôi! Lúc này, Dương Hạ đã có tính toán.“Sao cô lại ở đây?” Tô Mộc Vũ cau mày hỏi. “Đương nhiên là tôi phải ở đây rồi, ha ha. Tôi với. 𝙏𝗋uyệ𝓃 hay? 𝙏ìm 𝓃gay t𝗋a𝓃g chí𝓃h # 𝙏RUM𝙏 RU𝒴ỆN.VN #Trần Khiêm đã làm hòa rồi, tôi mang thai, ở đây dưỡng thai chứ sao!”Dương Hạ nói. “Vớ va vớ vẩn!”Tô Mộc Vũ bị dọa mặt trắng bệch ra.Nhưng nếu như đã nói nhảm, thì sao Dương Hạ lại ở trong nhà Trần Khiêm được?“Tùy cô nói sao cũng được, bọn tôi sắp kết hôn rồi, còn cô, cô đến tìm anh ấy làm gì? Mau từ bỏ cái suy nghĩ đó sớm đi!"Dương Hạ đảo mắt.“Mộc Vũ, chuyện gì vậy? Cô ta là ai?”Lúc này, Tô Mông Mông vô cùng tức giận, nói thẳng.“Cô ta là bạn gái cũ của Trần Khiêm!” Nước mắt Tô Mộc Vũ chảy xuống.Khóc nói.“Ôi đệch, mẹ nó tên đàn ông khốn kiếp này!”Mọi người liền biết là chuyện gì.“Chúng ta đi thôi Mộc Vũ! Đừng có rơi nước. mắt trước loại người này!”Tô Mông Mông trợn mắt nhìn Dương Hạ rồi nói.“Thì ra Trần Khiêm vẫn luôn lừa dối cậu, một mặt thì gọi điện thoại cho cậu, liên lạc với cậu; mặt khác thì sắp kết hôn với người ta rồi, đàn ông thật sự chẳng có gì tốt luôn ấy!”Tô Mông Mông lại nói.Tô Mộc Vũ hít sâu một hơi: “Giờ tớ sẽ gọi cho. Trần Khiêm, phải để chính miệng cậu ấy nói với tớ, đây là chuyện gì!”Nói xong, Tô Mộc Vũ lấy chìa khóa biệt thự Vân Đỉnh ra, ném thẳng xuống phía trước Dương Hạ.Dương Hạ sững sờ.Ôi đệch, thế này thì hình như Trần Khiêm với Tô Mộc Vũ vẫn chưa chia tay, hai người vẫn đang yêu đương nồng nhiệt.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mình không có một chút năng lực cạnh tranh nào với hai người bọn họ cả, ngoại trừ chơi chiêu bài tình cảm trước đây với Trần Khiêm ra thì mình còn làm được gì nữa đâu?Không được, phải đuổi cô ta đi thôi! Lúc này, Dương Hạ đã có tính toán.“Sao cô lại ở đây?” Tô Mộc Vũ cau mày hỏi. “Đương nhiên là tôi phải ở đây rồi, ha ha. Tôi với. 𝙏𝗋uyệ𝓃 hay? 𝙏ìm 𝓃gay t𝗋a𝓃g chí𝓃h # 𝙏RUM𝙏 RU𝒴ỆN.VN #Trần Khiêm đã làm hòa rồi, tôi mang thai, ở đây dưỡng thai chứ sao!”Dương Hạ nói. “Vớ va vớ vẩn!”Tô Mộc Vũ bị dọa mặt trắng bệch ra.Nhưng nếu như đã nói nhảm, thì sao Dương Hạ lại ở trong nhà Trần Khiêm được?“Tùy cô nói sao cũng được, bọn tôi sắp kết hôn rồi, còn cô, cô đến tìm anh ấy làm gì? Mau từ bỏ cái suy nghĩ đó sớm đi!"Dương Hạ đảo mắt.“Mộc Vũ, chuyện gì vậy? Cô ta là ai?”Lúc này, Tô Mông Mông vô cùng tức giận, nói thẳng.“Cô ta là bạn gái cũ của Trần Khiêm!” Nước mắt Tô Mộc Vũ chảy xuống.Khóc nói.“Ôi đệch, mẹ nó tên đàn ông khốn kiếp này!”Mọi người liền biết là chuyện gì.“Chúng ta đi thôi Mộc Vũ! Đừng có rơi nước. mắt trước loại người này!”Tô Mông Mông trợn mắt nhìn Dương Hạ rồi nói.“Thì ra Trần Khiêm vẫn luôn lừa dối cậu, một mặt thì gọi điện thoại cho cậu, liên lạc với cậu; mặt khác thì sắp kết hôn với người ta rồi, đàn ông thật sự chẳng có gì tốt luôn ấy!”Tô Mông Mông lại nói.Tô Mộc Vũ hít sâu một hơi: “Giờ tớ sẽ gọi cho. Trần Khiêm, phải để chính miệng cậu ấy nói với tớ, đây là chuyện gì!”Nói xong, Tô Mộc Vũ lấy chìa khóa biệt thự Vân Đỉnh ra, ném thẳng xuống phía trước Dương Hạ.Dương Hạ sững sờ.Ôi đệch, thế này thì hình như Trần Khiêm với Tô Mộc Vũ vẫn chưa chia tay, hai người vẫn đang yêu đương nồng nhiệt.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mình không có một chút năng lực cạnh tranh nào với hai người bọn họ cả, ngoại trừ chơi chiêu bài tình cảm trước đây với Trần Khiêm ra thì mình còn làm được gì nữa đâu?Không được, phải đuổi cô ta đi thôi! Lúc này, Dương Hạ đã có tính toán.“Sao cô lại ở đây?” Tô Mộc Vũ cau mày hỏi. “Đương nhiên là tôi phải ở đây rồi, ha ha. Tôi với. 𝙏𝗋uyệ𝓃 hay? 𝙏ìm 𝓃gay t𝗋a𝓃g chí𝓃h # 𝙏RUM𝙏 RU𝒴ỆN.VN #Trần Khiêm đã làm hòa rồi, tôi mang thai, ở đây dưỡng thai chứ sao!”Dương Hạ nói. “Vớ va vớ vẩn!”Tô Mộc Vũ bị dọa mặt trắng bệch ra.Nhưng nếu như đã nói nhảm, thì sao Dương Hạ lại ở trong nhà Trần Khiêm được?“Tùy cô nói sao cũng được, bọn tôi sắp kết hôn rồi, còn cô, cô đến tìm anh ấy làm gì? Mau từ bỏ cái suy nghĩ đó sớm đi!"Dương Hạ đảo mắt.“Mộc Vũ, chuyện gì vậy? Cô ta là ai?”Lúc này, Tô Mông Mông vô cùng tức giận, nói thẳng.“Cô ta là bạn gái cũ của Trần Khiêm!” Nước mắt Tô Mộc Vũ chảy xuống.Khóc nói.“Ôi đệch, mẹ nó tên đàn ông khốn kiếp này!”Mọi người liền biết là chuyện gì.“Chúng ta đi thôi Mộc Vũ! Đừng có rơi nước. mắt trước loại người này!”Tô Mông Mông trợn mắt nhìn Dương Hạ rồi nói.“Thì ra Trần Khiêm vẫn luôn lừa dối cậu, một mặt thì gọi điện thoại cho cậu, liên lạc với cậu; mặt khác thì sắp kết hôn với người ta rồi, đàn ông thật sự chẳng có gì tốt luôn ấy!”Tô Mông Mông lại nói.Tô Mộc Vũ hít sâu một hơi: “Giờ tớ sẽ gọi cho. Trần Khiêm, phải để chính miệng cậu ấy nói với tớ, đây là chuyện gì!”Nói xong, Tô Mộc Vũ lấy chìa khóa biệt thự Vân Đỉnh ra, ném thẳng xuống phía trước Dương Hạ.Dương Hạ sững sờ.Ôi đệch, thế này thì hình như Trần Khiêm với Tô Mộc Vũ vẫn chưa chia tay, hai người vẫn đang yêu đương nồng nhiệt.