Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 797: Phương pháp châm cứu quỷ môn

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không cần cảm ơn. Được rồi, mấy người ra ngoài hết đi, tiếp theo tôi sẽ lấy kim hút trùng, người bình thường không thể nhìn được!”Ông Tần nói.Mọi người đều đưa mắt nhìn Trần Khiêm.Cho nên, dùng người là phải tin, mà đã không tin thì không dùng.Trần Khiêm đã đưa ông lão đến đây, đương nhiên cũng phải tin ông lão.Thấy ông lão nói rồi lại gật đầu. truyện teen hayTrần Khiêm gật đầu, sau đó mấy người đi ra ngoài.Bác sĩ Hồ đương nhiên không biết nói gì, lắc đầu thở dài, sau đó cũng theo ra ngoài.“Ông đợi chút!"Ông lão Tần gọi bác sĩ Hồ: “Thấy tay nghề của ông rất thành thạo, ông ở lại giúp tôi!”“Tôi giúp ông?” Bác sĩ Hồ khó mà tin được.Tân Nhất Phàm nhìn Trần Khiêm.“Cũng được, bác sĩ Hồ ở lại đây đi, tôi cũng yên †âm hơn!”Trần Khiêm nói.Như vậy cũng tương đương với đáng tin gấp đôi.Sau đó Trần Khiêm đi ra ngoài.Hai anh em Thiên Long Địa Hổ khoanh tay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tân Nhất Phàm.Lão già này cứ giả thần giả quỷ, hai anh em có hơi khó chịu, huống chỉ bác sĩ Hồ cũng là đồng nghiệp của hai anh em mình, bị lão già này bỡn cợt như vậy, lại càng thêm tức giận.Cho nên nhìn chăm chằm vào ông lão, cuối cùng hai người mới chuẩn bị rời khỏi phòng.“Xi... Mấy cái kim này của ông chẳng có tác dụng gì cả?”Ông lão Tần nhìn túi đựng kim châm của bác sĩ Hồ, không nói thêm gì mà thẳng tay ném đi.“Ông ông ông... Ức hiếp người quá đáng, quá đáng!!!”Bác sĩ Hồ tức giận tay run lên.“Hừ, tôi nói thật, mấy thứ này của ông đều là rác cả, nếu dùng cũng phải dùng của hai anh em này, lấy kim của hai người ra đây!”Ông Tân đột nhiên liếc nhìn Thiên Long Địa Hổ đang chuẩn bị rời khỏi phòng.Khiến hai anh em đưa mắt nhìn nhau, thấy sắc mặt ông Tần thay đổi.“Nhìn cái gì mà nhìn, đừng có giấu trong tay áo nữa, tôi dùng xong sẽ trả lại cho hai người!”Nói xong, ông Tân cử động, hai tay đưa ra, kẹp đồ vào ngón tay, Thiên Long Địa Hổ chưa kịp phản ứng thì túi kim châm của hai người đã bị lấy đi rồi.“Ông”“Em trail”Trán Thiên Long đổ đầy mồ hôi lạnh, vội ngăn cản Địa Hổ đang muốn ra tay.Bởi vì ông già này mặt mũi xấu xí nhưng động tác thì quả thực vô cùng nhanh nhẹn.Thậm chí vừa nấy, đã khiến cho Thiên Long cảm giác được tim đập rất nhanh.Thiên Long chưa từng có cảm giác này.Lúc này mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn ông Tần, kéo Địa Hổ ra ngoài.Bác sĩ Hồ đứng một bên chắp tay sau lưng, ông ấy thực sự không tin tên ăn mày hôi hám này có thể có được bản lĩnh gì.Nhưng khi nhìn thấy thủ pháp châm kim vô cùng điêu luyện của ông Tần, thủ pháp châm kim này khiến người ta rối mắt.Môi của bác sĩ Hồ run cầm cập.“Đây là... Phương pháp châm cứu quỷ môn?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không cần cảm ơn. Được rồi, mấy người ra ngoài hết đi, tiếp theo tôi sẽ lấy kim hút trùng, người bình thường không thể nhìn được!”Ông Tần nói.Mọi người đều đưa mắt nhìn Trần Khiêm.Cho nên, dùng người là phải tin, mà đã không tin thì không dùng.Trần Khiêm đã đưa ông lão đến đây, đương nhiên cũng phải tin ông lão.Thấy ông lão nói rồi lại gật đầu. truyện teen hayTrần Khiêm gật đầu, sau đó mấy người đi ra ngoài.Bác sĩ Hồ đương nhiên không biết nói gì, lắc đầu thở dài, sau đó cũng theo ra ngoài.“Ông đợi chút!"Ông lão Tần gọi bác sĩ Hồ: “Thấy tay nghề của ông rất thành thạo, ông ở lại giúp tôi!”“Tôi giúp ông?” Bác sĩ Hồ khó mà tin được.Tân Nhất Phàm nhìn Trần Khiêm.“Cũng được, bác sĩ Hồ ở lại đây đi, tôi cũng yên †âm hơn!”Trần Khiêm nói.Như vậy cũng tương đương với đáng tin gấp đôi.Sau đó Trần Khiêm đi ra ngoài.Hai anh em Thiên Long Địa Hổ khoanh tay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tân Nhất Phàm.Lão già này cứ giả thần giả quỷ, hai anh em có hơi khó chịu, huống chỉ bác sĩ Hồ cũng là đồng nghiệp của hai anh em mình, bị lão già này bỡn cợt như vậy, lại càng thêm tức giận.Cho nên nhìn chăm chằm vào ông lão, cuối cùng hai người mới chuẩn bị rời khỏi phòng.“Xi... Mấy cái kim này của ông chẳng có tác dụng gì cả?”Ông lão Tần nhìn túi đựng kim châm của bác sĩ Hồ, không nói thêm gì mà thẳng tay ném đi.“Ông ông ông... Ức hiếp người quá đáng, quá đáng!!!”Bác sĩ Hồ tức giận tay run lên.“Hừ, tôi nói thật, mấy thứ này của ông đều là rác cả, nếu dùng cũng phải dùng của hai anh em này, lấy kim của hai người ra đây!”Ông Tân đột nhiên liếc nhìn Thiên Long Địa Hổ đang chuẩn bị rời khỏi phòng.Khiến hai anh em đưa mắt nhìn nhau, thấy sắc mặt ông Tần thay đổi.“Nhìn cái gì mà nhìn, đừng có giấu trong tay áo nữa, tôi dùng xong sẽ trả lại cho hai người!”Nói xong, ông Tân cử động, hai tay đưa ra, kẹp đồ vào ngón tay, Thiên Long Địa Hổ chưa kịp phản ứng thì túi kim châm của hai người đã bị lấy đi rồi.“Ông”“Em trail”Trán Thiên Long đổ đầy mồ hôi lạnh, vội ngăn cản Địa Hổ đang muốn ra tay.Bởi vì ông già này mặt mũi xấu xí nhưng động tác thì quả thực vô cùng nhanh nhẹn.Thậm chí vừa nấy, đã khiến cho Thiên Long cảm giác được tim đập rất nhanh.Thiên Long chưa từng có cảm giác này.Lúc này mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn ông Tần, kéo Địa Hổ ra ngoài.Bác sĩ Hồ đứng một bên chắp tay sau lưng, ông ấy thực sự không tin tên ăn mày hôi hám này có thể có được bản lĩnh gì.Nhưng khi nhìn thấy thủ pháp châm kim vô cùng điêu luyện của ông Tần, thủ pháp châm kim này khiến người ta rối mắt.Môi của bác sĩ Hồ run cầm cập.“Đây là... Phương pháp châm cứu quỷ môn?”

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Không cần cảm ơn. Được rồi, mấy người ra ngoài hết đi, tiếp theo tôi sẽ lấy kim hút trùng, người bình thường không thể nhìn được!”Ông Tần nói.Mọi người đều đưa mắt nhìn Trần Khiêm.Cho nên, dùng người là phải tin, mà đã không tin thì không dùng.Trần Khiêm đã đưa ông lão đến đây, đương nhiên cũng phải tin ông lão.Thấy ông lão nói rồi lại gật đầu. truyện teen hayTrần Khiêm gật đầu, sau đó mấy người đi ra ngoài.Bác sĩ Hồ đương nhiên không biết nói gì, lắc đầu thở dài, sau đó cũng theo ra ngoài.“Ông đợi chút!"Ông lão Tần gọi bác sĩ Hồ: “Thấy tay nghề của ông rất thành thạo, ông ở lại giúp tôi!”“Tôi giúp ông?” Bác sĩ Hồ khó mà tin được.Tân Nhất Phàm nhìn Trần Khiêm.“Cũng được, bác sĩ Hồ ở lại đây đi, tôi cũng yên †âm hơn!”Trần Khiêm nói.Như vậy cũng tương đương với đáng tin gấp đôi.Sau đó Trần Khiêm đi ra ngoài.Hai anh em Thiên Long Địa Hổ khoanh tay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tân Nhất Phàm.Lão già này cứ giả thần giả quỷ, hai anh em có hơi khó chịu, huống chỉ bác sĩ Hồ cũng là đồng nghiệp của hai anh em mình, bị lão già này bỡn cợt như vậy, lại càng thêm tức giận.Cho nên nhìn chăm chằm vào ông lão, cuối cùng hai người mới chuẩn bị rời khỏi phòng.“Xi... Mấy cái kim này của ông chẳng có tác dụng gì cả?”Ông lão Tần nhìn túi đựng kim châm của bác sĩ Hồ, không nói thêm gì mà thẳng tay ném đi.“Ông ông ông... Ức hiếp người quá đáng, quá đáng!!!”Bác sĩ Hồ tức giận tay run lên.“Hừ, tôi nói thật, mấy thứ này của ông đều là rác cả, nếu dùng cũng phải dùng của hai anh em này, lấy kim của hai người ra đây!”Ông Tân đột nhiên liếc nhìn Thiên Long Địa Hổ đang chuẩn bị rời khỏi phòng.Khiến hai anh em đưa mắt nhìn nhau, thấy sắc mặt ông Tần thay đổi.“Nhìn cái gì mà nhìn, đừng có giấu trong tay áo nữa, tôi dùng xong sẽ trả lại cho hai người!”Nói xong, ông Tân cử động, hai tay đưa ra, kẹp đồ vào ngón tay, Thiên Long Địa Hổ chưa kịp phản ứng thì túi kim châm của hai người đã bị lấy đi rồi.“Ông”“Em trail”Trán Thiên Long đổ đầy mồ hôi lạnh, vội ngăn cản Địa Hổ đang muốn ra tay.Bởi vì ông già này mặt mũi xấu xí nhưng động tác thì quả thực vô cùng nhanh nhẹn.Thậm chí vừa nấy, đã khiến cho Thiên Long cảm giác được tim đập rất nhanh.Thiên Long chưa từng có cảm giác này.Lúc này mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn ông Tần, kéo Địa Hổ ra ngoài.Bác sĩ Hồ đứng một bên chắp tay sau lưng, ông ấy thực sự không tin tên ăn mày hôi hám này có thể có được bản lĩnh gì.Nhưng khi nhìn thấy thủ pháp châm kim vô cùng điêu luyện của ông Tần, thủ pháp châm kim này khiến người ta rối mắt.Môi của bác sĩ Hồ run cầm cập.“Đây là... Phương pháp châm cứu quỷ môn?”

Chương 797: Phương pháp châm cứu quỷ môn