Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 821: Cô ấy là bạn gái của Trần Khiêm
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bị thu hút bởi tấm ảnh màn hình khóa của chiếc di động văng sang một bên của Tô Mộc Vũ.“Hả? Mẹ ơi!” Hoàng Vĩnh Hào kinh hãi nghi ngờ.Bởi vì màn hình khóa của cô lại là hình của Trần Khiêm.“Cô quen cậu Trần à?”Hoàng Vĩnh Hào cầm điện thoại lên, không làm rõ nên anh ta cũng không dám ra tay.“Trả điện thoại cho tôi!” Tô Mộc Vũ giành lại.“Tôi hỏi cô, sao cô lại có ảnh của cậu Trần là Trần Khiêm?”Hoàng Vĩnh Hào nghỉ ngờ hỏi.Mà chủ tịch Trần đang nhắm mắt nghe xong thì bảo người đang bóp vai lui ra, cô ấy thì hơi ngạc nhiên nhìn Tô Mộc Vũ.Cũng đánh giá Tô Mộc Vũ từ trên xuống dưới. “Đây là chuyện của tôi!”Tô Mộc Vũ cẩn thận ôm điện thoại vào lòng. “Cô tên gì?”Hoàng Vĩnh Hào gãi đầu, giống như đã nhớ ra vài chuyện, vội vã hỏi.“Tô Mộc VũI” “Trời...." Hoàng Vĩnh Hào trợn mắt.Tô Mộc Vũ, cái tên này quen quá, hình như đã từng nghe ở đâu rồi.Hơn nữa, Bạch Tiểu Phi hoặc là ai đó đã nói với mình là hình như bạn gái của cậu Trần, đang thực tập ở Nam Dương thì phải?“Chẳng lẽ, cô đến từ Đại học Kim Lăng hả?”Hoàng Vĩnh Hào kinh ngạc nói.“Ừ ùt" Tô Mộc Vũ gật đầu.“Ôi đệch!” Hoàng Vĩnh Hào càng ngạc nhiên hơn.“Vậy chắc chắn cô quen với anh tôi là Trần Khiêm, bây giờ điện thoại cô còn có ảnh chụp của anh ấy nữa, chẳng lẽ cô là bạn gái của anh ấy? Bạch Tiểu Phi, Lý Chấn Quốc, cô có quen không?”Tô Mộc Vũ gật đầu: “Quen!”“Hả2"Hoàng Vĩnh Hào nhảy dựng.Đúng là chị dâu này.Mình đã làm gì hả? Suýt chút là ra tay đánh cô rồi!Xong rồi tiêu rồi. Hoàng Vĩnh Hào sốt ruột nhìn chủ tịch Trần.Mà tất nhiên cô gái cũng nghe đoạn đối thoại vừa rồi của hai người.Lập tức đứng lên.Cũng cực kỳ ngạc nhiên bước đến trước mặt Tô Mộc Vũ.“Cô là bạn gái của Trần Khiêm thật à?” Cô gái hỏi.“Đúng vậy, cô ấy là bạn gái của Trần Khiêm, Tô Mộc Vũ!"Lúc này Tô Mông Mông cũng đứng lên, vội vã nói.Tô Mộc Vũ cắn môi, gật đầu ngay.Vốn dĩ mình muốn dựa vào năng lực của mình, không muốn dựa dẫm Trần Khiêm.Cho nên rất nhiều chuyện, cô đều tự chống chọi, dù sao muốn trở thành bạn gái Trần Khiêm, không chỉ đơn giản là làm một bình hoa.Trường hợp này, làm cả hội trường phải chấn động.“Mẹ ơi, cô ấy là bạn gái của cậu Trần hả?” “Đúng là đẹp quá chừng, nhưng mà có một vấn đề, bạn gái của cậu Trần, sao lại làm nhân viên tiếp đón ở đây?”Mọi người thảo luận sôi nổi. “Chủ tịch Trần, tôi...”Thấy cô gái cứ nhìn mình chăm chăm, Tô Mộc Vũ cũng bị ảnh hưởng bởi khí chất của cô ấy.“Ha ha, không cần phải gọi chị là chủ tịch Trần đâu, nếu em là bạn gái Tiểu Khiêm thì nên gọi chị là chịt"Cô gái mỉm cười.“Chị... Chị là chị của Trần Khiêm, Trần Hiểu?”Mà Tô Mộc Vũ thì cuối cùng cũng biết chủ tịch trước mặt mình là ai.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bị thu hút bởi tấm ảnh màn hình khóa của chiếc di động văng sang một bên của Tô Mộc Vũ.“Hả? Mẹ ơi!” Hoàng Vĩnh Hào kinh hãi nghi ngờ.Bởi vì màn hình khóa của cô lại là hình của Trần Khiêm.“Cô quen cậu Trần à?”Hoàng Vĩnh Hào cầm điện thoại lên, không làm rõ nên anh ta cũng không dám ra tay.“Trả điện thoại cho tôi!” Tô Mộc Vũ giành lại.“Tôi hỏi cô, sao cô lại có ảnh của cậu Trần là Trần Khiêm?”Hoàng Vĩnh Hào nghỉ ngờ hỏi.Mà chủ tịch Trần đang nhắm mắt nghe xong thì bảo người đang bóp vai lui ra, cô ấy thì hơi ngạc nhiên nhìn Tô Mộc Vũ.Cũng đánh giá Tô Mộc Vũ từ trên xuống dưới. “Đây là chuyện của tôi!”Tô Mộc Vũ cẩn thận ôm điện thoại vào lòng. “Cô tên gì?”Hoàng Vĩnh Hào gãi đầu, giống như đã nhớ ra vài chuyện, vội vã hỏi.“Tô Mộc VũI” “Trời...." Hoàng Vĩnh Hào trợn mắt.Tô Mộc Vũ, cái tên này quen quá, hình như đã từng nghe ở đâu rồi.Hơn nữa, Bạch Tiểu Phi hoặc là ai đó đã nói với mình là hình như bạn gái của cậu Trần, đang thực tập ở Nam Dương thì phải?“Chẳng lẽ, cô đến từ Đại học Kim Lăng hả?”Hoàng Vĩnh Hào kinh ngạc nói.“Ừ ùt" Tô Mộc Vũ gật đầu.“Ôi đệch!” Hoàng Vĩnh Hào càng ngạc nhiên hơn.“Vậy chắc chắn cô quen với anh tôi là Trần Khiêm, bây giờ điện thoại cô còn có ảnh chụp của anh ấy nữa, chẳng lẽ cô là bạn gái của anh ấy? Bạch Tiểu Phi, Lý Chấn Quốc, cô có quen không?”Tô Mộc Vũ gật đầu: “Quen!”“Hả2"Hoàng Vĩnh Hào nhảy dựng.Đúng là chị dâu này.Mình đã làm gì hả? Suýt chút là ra tay đánh cô rồi!Xong rồi tiêu rồi. Hoàng Vĩnh Hào sốt ruột nhìn chủ tịch Trần.Mà tất nhiên cô gái cũng nghe đoạn đối thoại vừa rồi của hai người.Lập tức đứng lên.Cũng cực kỳ ngạc nhiên bước đến trước mặt Tô Mộc Vũ.“Cô là bạn gái của Trần Khiêm thật à?” Cô gái hỏi.“Đúng vậy, cô ấy là bạn gái của Trần Khiêm, Tô Mộc Vũ!"Lúc này Tô Mông Mông cũng đứng lên, vội vã nói.Tô Mộc Vũ cắn môi, gật đầu ngay.Vốn dĩ mình muốn dựa vào năng lực của mình, không muốn dựa dẫm Trần Khiêm.Cho nên rất nhiều chuyện, cô đều tự chống chọi, dù sao muốn trở thành bạn gái Trần Khiêm, không chỉ đơn giản là làm một bình hoa.Trường hợp này, làm cả hội trường phải chấn động.“Mẹ ơi, cô ấy là bạn gái của cậu Trần hả?” “Đúng là đẹp quá chừng, nhưng mà có một vấn đề, bạn gái của cậu Trần, sao lại làm nhân viên tiếp đón ở đây?”Mọi người thảo luận sôi nổi. “Chủ tịch Trần, tôi...”Thấy cô gái cứ nhìn mình chăm chăm, Tô Mộc Vũ cũng bị ảnh hưởng bởi khí chất của cô ấy.“Ha ha, không cần phải gọi chị là chủ tịch Trần đâu, nếu em là bạn gái Tiểu Khiêm thì nên gọi chị là chịt"Cô gái mỉm cười.“Chị... Chị là chị của Trần Khiêm, Trần Hiểu?”Mà Tô Mộc Vũ thì cuối cùng cũng biết chủ tịch trước mặt mình là ai.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bị thu hút bởi tấm ảnh màn hình khóa của chiếc di động văng sang một bên của Tô Mộc Vũ.“Hả? Mẹ ơi!” Hoàng Vĩnh Hào kinh hãi nghi ngờ.Bởi vì màn hình khóa của cô lại là hình của Trần Khiêm.“Cô quen cậu Trần à?”Hoàng Vĩnh Hào cầm điện thoại lên, không làm rõ nên anh ta cũng không dám ra tay.“Trả điện thoại cho tôi!” Tô Mộc Vũ giành lại.“Tôi hỏi cô, sao cô lại có ảnh của cậu Trần là Trần Khiêm?”Hoàng Vĩnh Hào nghỉ ngờ hỏi.Mà chủ tịch Trần đang nhắm mắt nghe xong thì bảo người đang bóp vai lui ra, cô ấy thì hơi ngạc nhiên nhìn Tô Mộc Vũ.Cũng đánh giá Tô Mộc Vũ từ trên xuống dưới. “Đây là chuyện của tôi!”Tô Mộc Vũ cẩn thận ôm điện thoại vào lòng. “Cô tên gì?”Hoàng Vĩnh Hào gãi đầu, giống như đã nhớ ra vài chuyện, vội vã hỏi.“Tô Mộc VũI” “Trời...." Hoàng Vĩnh Hào trợn mắt.Tô Mộc Vũ, cái tên này quen quá, hình như đã từng nghe ở đâu rồi.Hơn nữa, Bạch Tiểu Phi hoặc là ai đó đã nói với mình là hình như bạn gái của cậu Trần, đang thực tập ở Nam Dương thì phải?“Chẳng lẽ, cô đến từ Đại học Kim Lăng hả?”Hoàng Vĩnh Hào kinh ngạc nói.“Ừ ùt" Tô Mộc Vũ gật đầu.“Ôi đệch!” Hoàng Vĩnh Hào càng ngạc nhiên hơn.“Vậy chắc chắn cô quen với anh tôi là Trần Khiêm, bây giờ điện thoại cô còn có ảnh chụp của anh ấy nữa, chẳng lẽ cô là bạn gái của anh ấy? Bạch Tiểu Phi, Lý Chấn Quốc, cô có quen không?”Tô Mộc Vũ gật đầu: “Quen!”“Hả2"Hoàng Vĩnh Hào nhảy dựng.Đúng là chị dâu này.Mình đã làm gì hả? Suýt chút là ra tay đánh cô rồi!Xong rồi tiêu rồi. Hoàng Vĩnh Hào sốt ruột nhìn chủ tịch Trần.Mà tất nhiên cô gái cũng nghe đoạn đối thoại vừa rồi của hai người.Lập tức đứng lên.Cũng cực kỳ ngạc nhiên bước đến trước mặt Tô Mộc Vũ.“Cô là bạn gái của Trần Khiêm thật à?” Cô gái hỏi.“Đúng vậy, cô ấy là bạn gái của Trần Khiêm, Tô Mộc Vũ!"Lúc này Tô Mông Mông cũng đứng lên, vội vã nói.Tô Mộc Vũ cắn môi, gật đầu ngay.Vốn dĩ mình muốn dựa vào năng lực của mình, không muốn dựa dẫm Trần Khiêm.Cho nên rất nhiều chuyện, cô đều tự chống chọi, dù sao muốn trở thành bạn gái Trần Khiêm, không chỉ đơn giản là làm một bình hoa.Trường hợp này, làm cả hội trường phải chấn động.“Mẹ ơi, cô ấy là bạn gái của cậu Trần hả?” “Đúng là đẹp quá chừng, nhưng mà có một vấn đề, bạn gái của cậu Trần, sao lại làm nhân viên tiếp đón ở đây?”Mọi người thảo luận sôi nổi. “Chủ tịch Trần, tôi...”Thấy cô gái cứ nhìn mình chăm chăm, Tô Mộc Vũ cũng bị ảnh hưởng bởi khí chất của cô ấy.“Ha ha, không cần phải gọi chị là chủ tịch Trần đâu, nếu em là bạn gái Tiểu Khiêm thì nên gọi chị là chịt"Cô gái mỉm cười.“Chị... Chị là chị của Trần Khiêm, Trần Hiểu?”Mà Tô Mộc Vũ thì cuối cùng cũng biết chủ tịch trước mặt mình là ai.