Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 825: Tôi biết mà
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn vừa thấy người bước vào khu giải trí cao cấp không phải ai khác mà chính là Trần Khiêm.Vừa đi còn vừa nhìn khắp nơi, hiển nhiên rất thong dong thoải mái.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã sực tỉnh.Hẳn là ban nấy lúc Vương Kiện đưa thẻ vip ra, bởi vì Trần Khiêm cứ theo sát nhóm các cô nên nhân viên công tác hiểu lầm Trần Khiêm cũng là một trong những thành viên của nhóm này. Được cop𝓎 tại ~ Т𝒓Umt𝒓𝘶𝓎 ệ𝐧.V𝐧 ~Sau đó cứ thế mà vào.Chuyện này làm Hồ Tuệ Mẫn cực kỳ không thoải mái.“Này này này, Trần Khiêm, sao cậu cũng vào đây vậy? Ai cho cậu vào?”Hồ Tuệ Mẫn bực mình nói. “Hả2"Trần Khiêm nghe sự chất vấn một cách khinh thường của Hồ Tuệ Mẫn, chợt ngạc nhiên.Còn ai cho mình vào đây nữa.Mình muốn vào thì vào thôi, dù sao lúc mình và Chu Minh đến thì nhân viên kia cũng biết mình.Tất nhiên là được vào tự do rồi.Trên ngọn núi cao nhất của khu vui chơi này còn có một vài trang viên nhỏ.Bây giờ Chu Minh và Tô Tử Nguyệt còn đang ở trên đấy.Trần Khiêm phải thông qua khu giải trí để lên trên tìm hai người đó.“Đúng là, cậu có thấy xấu hổ không, chẳng lẽ không biết vào đây phải có thẻ khách vip à, tôi nói cho cậu biết, người bình thường không được vào, cậu biết không?”Hồ Tuệ Mẫn hỏi với ánh mắt khinh thường.“Tôi biết mà!”Trần Khiêm gật đầu.“Mẹ kiếp, cậu biết mà còn đi vào theo hả, Vương Kiện người ta đưa thẻ khách vip ra, sau đócậu đi theo chúng tôi để trà trộn vào đây!”Hồ Tuệ Mẫn bất lực nhắc nhở.Đúng vậy, mặc dù lúc trước, cô ta chưa đến mức chán ghét Trần Khiêm nhưng ít nhiều gì cũng thấy khinh thường.Còn bây giờ, Hồ Tuệ Mãn đã thật sự hơi chán ghét rồi.Vương Kiện đâu có mời cậu vào đâu, chỉ mời Quân Văn, Vương Văn và Lương Mạnh đến chơi thôi.Nhưng cậu lại đi theo vào đây là sao.Rồi Vương Kiện sẽ nghĩ thế nào đây.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn vừa thấy người bước vào khu giải trí cao cấp không phải ai khác mà chính là Trần Khiêm.Vừa đi còn vừa nhìn khắp nơi, hiển nhiên rất thong dong thoải mái.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã sực tỉnh.Hẳn là ban nấy lúc Vương Kiện đưa thẻ vip ra, bởi vì Trần Khiêm cứ theo sát nhóm các cô nên nhân viên công tác hiểu lầm Trần Khiêm cũng là một trong những thành viên của nhóm này. Được cop𝓎 tại ~ Т𝒓Umt𝒓𝘶𝓎 ệ𝐧.V𝐧 ~Sau đó cứ thế mà vào.Chuyện này làm Hồ Tuệ Mẫn cực kỳ không thoải mái.“Này này này, Trần Khiêm, sao cậu cũng vào đây vậy? Ai cho cậu vào?”Hồ Tuệ Mẫn bực mình nói. “Hả2"Trần Khiêm nghe sự chất vấn một cách khinh thường của Hồ Tuệ Mẫn, chợt ngạc nhiên.Còn ai cho mình vào đây nữa.Mình muốn vào thì vào thôi, dù sao lúc mình và Chu Minh đến thì nhân viên kia cũng biết mình.Tất nhiên là được vào tự do rồi.Trên ngọn núi cao nhất của khu vui chơi này còn có một vài trang viên nhỏ.Bây giờ Chu Minh và Tô Tử Nguyệt còn đang ở trên đấy.Trần Khiêm phải thông qua khu giải trí để lên trên tìm hai người đó.“Đúng là, cậu có thấy xấu hổ không, chẳng lẽ không biết vào đây phải có thẻ khách vip à, tôi nói cho cậu biết, người bình thường không được vào, cậu biết không?”Hồ Tuệ Mẫn hỏi với ánh mắt khinh thường.“Tôi biết mà!”Trần Khiêm gật đầu.“Mẹ kiếp, cậu biết mà còn đi vào theo hả, Vương Kiện người ta đưa thẻ khách vip ra, sau đócậu đi theo chúng tôi để trà trộn vào đây!”Hồ Tuệ Mẫn bất lực nhắc nhở.Đúng vậy, mặc dù lúc trước, cô ta chưa đến mức chán ghét Trần Khiêm nhưng ít nhiều gì cũng thấy khinh thường.Còn bây giờ, Hồ Tuệ Mãn đã thật sự hơi chán ghét rồi.Vương Kiện đâu có mời cậu vào đâu, chỉ mời Quân Văn, Vương Văn và Lương Mạnh đến chơi thôi.Nhưng cậu lại đi theo vào đây là sao.Rồi Vương Kiện sẽ nghĩ thế nào đây.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hồ Tuệ Mẫn vừa thấy người bước vào khu giải trí cao cấp không phải ai khác mà chính là Trần Khiêm.Vừa đi còn vừa nhìn khắp nơi, hiển nhiên rất thong dong thoải mái.'Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã sực tỉnh.Hẳn là ban nấy lúc Vương Kiện đưa thẻ vip ra, bởi vì Trần Khiêm cứ theo sát nhóm các cô nên nhân viên công tác hiểu lầm Trần Khiêm cũng là một trong những thành viên của nhóm này. Được cop𝓎 tại ~ Т𝒓Umt𝒓𝘶𝓎 ệ𝐧.V𝐧 ~Sau đó cứ thế mà vào.Chuyện này làm Hồ Tuệ Mẫn cực kỳ không thoải mái.“Này này này, Trần Khiêm, sao cậu cũng vào đây vậy? Ai cho cậu vào?”Hồ Tuệ Mẫn bực mình nói. “Hả2"Trần Khiêm nghe sự chất vấn một cách khinh thường của Hồ Tuệ Mẫn, chợt ngạc nhiên.Còn ai cho mình vào đây nữa.Mình muốn vào thì vào thôi, dù sao lúc mình và Chu Minh đến thì nhân viên kia cũng biết mình.Tất nhiên là được vào tự do rồi.Trên ngọn núi cao nhất của khu vui chơi này còn có một vài trang viên nhỏ.Bây giờ Chu Minh và Tô Tử Nguyệt còn đang ở trên đấy.Trần Khiêm phải thông qua khu giải trí để lên trên tìm hai người đó.“Đúng là, cậu có thấy xấu hổ không, chẳng lẽ không biết vào đây phải có thẻ khách vip à, tôi nói cho cậu biết, người bình thường không được vào, cậu biết không?”Hồ Tuệ Mẫn hỏi với ánh mắt khinh thường.“Tôi biết mà!”Trần Khiêm gật đầu.“Mẹ kiếp, cậu biết mà còn đi vào theo hả, Vương Kiện người ta đưa thẻ khách vip ra, sau đócậu đi theo chúng tôi để trà trộn vào đây!”Hồ Tuệ Mẫn bất lực nhắc nhở.Đúng vậy, mặc dù lúc trước, cô ta chưa đến mức chán ghét Trần Khiêm nhưng ít nhiều gì cũng thấy khinh thường.Còn bây giờ, Hồ Tuệ Mãn đã thật sự hơi chán ghét rồi.Vương Kiện đâu có mời cậu vào đâu, chỉ mời Quân Văn, Vương Văn và Lương Mạnh đến chơi thôi.Nhưng cậu lại đi theo vào đây là sao.Rồi Vương Kiện sẽ nghĩ thế nào đây.