Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 856: Bị theo dõi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu như anh đoán không sai, chỉ sợ anh và Vương Tiểu Hoa đã bại lộ từ sớm rồi!Đáng thương Tiểu Hoa Hoa vẫn chưa hay biết gì!Sau khi tạm biệt Tiểu Hoa, bởi vì buổi chiều không có tiết học.Trần Khiêm cũng không có ý định quay lại trường mà định trở về phòng ngủ.Trong lòng anh nghĩ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay, thế nào cũng phải tìm đượccơ hội nhờ cô Phương Kiển Nám kia giúp đỡ mình.Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Trần Khiêm vang lên.Thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, Trần Khiêm sửng sốt.Đây là dấy số chuyên dụng mà anh đưa cho hai anh em Thiên Long Địa Hổ.Trừ phi có tình huống vô cùng khẩn cấp, hai người đó mới dùng số điện thoại này gọi đến.'Trần Khiêm nhanh chóng nhận cuộc gọi."Làm sao vậy?""Cậu Trần! Cậu mau trở lại, có người đang theo dõi cậu! Chắc là thân phận ở Thục Xuyên của cậu đã bị lộ rồi!"Giọng điệu của Thiên Long vô cùng bức thiết."Hả?"'Trần Khiêm không nhịn được mà dùng đuôi mắt liếc nhìn xung quanh, cả con đường chật kín người qua lại, có chút xô đẩy nhốn nháo, dù sao cũng là con đường quanh trường đại học, chắc chăn rất đông người.Nhưng trên người anh còn cài đạt một thiết bị an toàn vô cùng tinh vi, Thiên Long Địa Hổ lúc nào cũng có thể biết rõ hướng di chuyển của anh, và cảnhững người xuất hiện xung quanh anh.Cho nên vừa phát hiện có chuyện lạ, họ sẽ lập. tức báo cáo."Cậu Trần! Tôi vừa cho người đến chỗ cậu, cậu vẫn nên trở về đãi"Thiên Long nói. "Được rồi!"Sau khi cúp điện thoại, Trần Khiêm vội vã bắt một chiếc taxi đi thẳng về nhà.Thân phận thật của mình vẫn chưa được công bố, là ai đã cho người theo dõi mình?"Đại ca, tên nhóc kia chạy rồi!"Đứng giữa đám đông nhốn nháo, mấy chàng trai trong mắt đầy vẻ độc địa tụ tập lại một góc."Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh đuổi theo!"Người thanh niên cầm đầu lạnh lùng nói."ẤmLúc này, vài người đột nhiên xúm vào góc này, hình như là xảy ra đánh nhau, khiến cho hiện trường rất hỗn loạn, làm cản trở lại bước chân bọn họ."Cút ngay!"Nhóm thanh niên tức giận đẩy đám người hỗn loạn để chen ra ngoài.Đợi đến lúc bọn họ chạy thoát, làm gì còn có cái bóng của Trần Khiêm đâu.'Tên cầm đầu tức giận dậm chân!Tất cả lập tức rút về một tòa biệt thự vô cùng bí"Cô chủ nhỏ đâu?" Người thanh niên hỏi một người có dáng dấp quản gia.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu như anh đoán không sai, chỉ sợ anh và Vương Tiểu Hoa đã bại lộ từ sớm rồi!Đáng thương Tiểu Hoa Hoa vẫn chưa hay biết gì!Sau khi tạm biệt Tiểu Hoa, bởi vì buổi chiều không có tiết học.Trần Khiêm cũng không có ý định quay lại trường mà định trở về phòng ngủ.Trong lòng anh nghĩ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay, thế nào cũng phải tìm đượccơ hội nhờ cô Phương Kiển Nám kia giúp đỡ mình.Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Trần Khiêm vang lên.Thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, Trần Khiêm sửng sốt.Đây là dấy số chuyên dụng mà anh đưa cho hai anh em Thiên Long Địa Hổ.Trừ phi có tình huống vô cùng khẩn cấp, hai người đó mới dùng số điện thoại này gọi đến.'Trần Khiêm nhanh chóng nhận cuộc gọi."Làm sao vậy?""Cậu Trần! Cậu mau trở lại, có người đang theo dõi cậu! Chắc là thân phận ở Thục Xuyên của cậu đã bị lộ rồi!"Giọng điệu của Thiên Long vô cùng bức thiết."Hả?"'Trần Khiêm không nhịn được mà dùng đuôi mắt liếc nhìn xung quanh, cả con đường chật kín người qua lại, có chút xô đẩy nhốn nháo, dù sao cũng là con đường quanh trường đại học, chắc chăn rất đông người.Nhưng trên người anh còn cài đạt một thiết bị an toàn vô cùng tinh vi, Thiên Long Địa Hổ lúc nào cũng có thể biết rõ hướng di chuyển của anh, và cảnhững người xuất hiện xung quanh anh.Cho nên vừa phát hiện có chuyện lạ, họ sẽ lập. tức báo cáo."Cậu Trần! Tôi vừa cho người đến chỗ cậu, cậu vẫn nên trở về đãi"Thiên Long nói. "Được rồi!"Sau khi cúp điện thoại, Trần Khiêm vội vã bắt một chiếc taxi đi thẳng về nhà.Thân phận thật của mình vẫn chưa được công bố, là ai đã cho người theo dõi mình?"Đại ca, tên nhóc kia chạy rồi!"Đứng giữa đám đông nhốn nháo, mấy chàng trai trong mắt đầy vẻ độc địa tụ tập lại một góc."Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh đuổi theo!"Người thanh niên cầm đầu lạnh lùng nói."ẤmLúc này, vài người đột nhiên xúm vào góc này, hình như là xảy ra đánh nhau, khiến cho hiện trường rất hỗn loạn, làm cản trở lại bước chân bọn họ."Cút ngay!"Nhóm thanh niên tức giận đẩy đám người hỗn loạn để chen ra ngoài.Đợi đến lúc bọn họ chạy thoát, làm gì còn có cái bóng của Trần Khiêm đâu.'Tên cầm đầu tức giận dậm chân!Tất cả lập tức rút về một tòa biệt thự vô cùng bí"Cô chủ nhỏ đâu?" Người thanh niên hỏi một người có dáng dấp quản gia.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nếu như anh đoán không sai, chỉ sợ anh và Vương Tiểu Hoa đã bại lộ từ sớm rồi!Đáng thương Tiểu Hoa Hoa vẫn chưa hay biết gì!Sau khi tạm biệt Tiểu Hoa, bởi vì buổi chiều không có tiết học.Trần Khiêm cũng không có ý định quay lại trường mà định trở về phòng ngủ.Trong lòng anh nghĩ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay, thế nào cũng phải tìm đượccơ hội nhờ cô Phương Kiển Nám kia giúp đỡ mình.Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Trần Khiêm vang lên.Thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, Trần Khiêm sửng sốt.Đây là dấy số chuyên dụng mà anh đưa cho hai anh em Thiên Long Địa Hổ.Trừ phi có tình huống vô cùng khẩn cấp, hai người đó mới dùng số điện thoại này gọi đến.'Trần Khiêm nhanh chóng nhận cuộc gọi."Làm sao vậy?""Cậu Trần! Cậu mau trở lại, có người đang theo dõi cậu! Chắc là thân phận ở Thục Xuyên của cậu đã bị lộ rồi!"Giọng điệu của Thiên Long vô cùng bức thiết."Hả?"'Trần Khiêm không nhịn được mà dùng đuôi mắt liếc nhìn xung quanh, cả con đường chật kín người qua lại, có chút xô đẩy nhốn nháo, dù sao cũng là con đường quanh trường đại học, chắc chăn rất đông người.Nhưng trên người anh còn cài đạt một thiết bị an toàn vô cùng tinh vi, Thiên Long Địa Hổ lúc nào cũng có thể biết rõ hướng di chuyển của anh, và cảnhững người xuất hiện xung quanh anh.Cho nên vừa phát hiện có chuyện lạ, họ sẽ lập. tức báo cáo."Cậu Trần! Tôi vừa cho người đến chỗ cậu, cậu vẫn nên trở về đãi"Thiên Long nói. "Được rồi!"Sau khi cúp điện thoại, Trần Khiêm vội vã bắt một chiếc taxi đi thẳng về nhà.Thân phận thật của mình vẫn chưa được công bố, là ai đã cho người theo dõi mình?"Đại ca, tên nhóc kia chạy rồi!"Đứng giữa đám đông nhốn nháo, mấy chàng trai trong mắt đầy vẻ độc địa tụ tập lại một góc."Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh đuổi theo!"Người thanh niên cầm đầu lạnh lùng nói."ẤmLúc này, vài người đột nhiên xúm vào góc này, hình như là xảy ra đánh nhau, khiến cho hiện trường rất hỗn loạn, làm cản trở lại bước chân bọn họ."Cút ngay!"Nhóm thanh niên tức giận đẩy đám người hỗn loạn để chen ra ngoài.Đợi đến lúc bọn họ chạy thoát, làm gì còn có cái bóng của Trần Khiêm đâu.'Tên cầm đầu tức giận dậm chân!Tất cả lập tức rút về một tòa biệt thự vô cùng bí"Cô chủ nhỏ đâu?" Người thanh niên hỏi một người có dáng dấp quản gia.

Chương 856: Bị theo dõi