Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 901: Cô ấy chính là Phương Mộng Hân
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hơn nữa Kiển Nám, cháu đã biết một số chuyện của gia tộc rồi, sợ rằng ông còn giấu thì cũng giấu không được nữa. Huống hồ bây giờ, cháu cũng đã thấy hình thức nội bộ của nhà họ Phương rồi, ông nội đã chuẩn bị, từ bây giờ, cháu chính là người thừa kế toàn bộ cơ nghiệp của ba cháu! Trừ người kia ra thì cháu chính là người phụ nữ duy nhất thừa kế cơ nghiệp gia tộc!”Ông cụ nói.Vẻ mặt Phương Kiển Nám kích động, hơn nữa, cô ta cũng biết người phụ nữ kia là ai.Nói đến đây, vẻ mặt ông cụ trầm xuống.“Năm đó, là ông quá bốc đồng, bây giờ cô của cháu vẫn còn tránh không chịu gặp ông. Mộng Hân ơi là Mộng Hân, đứa con ngốc nghếch này, sao tính tình lại ngang bướng thế chứ, mặc dù ba hay mạnh miệng nhưng vẫn luôn bận lòng, còn chẳng phải là vì cô của cháu sao!”Ông cụ khóc.“Kiển Nám, đồng ý với ông một chuyện.”“Ông nội, cháu hiểu rồi, cháu sẽ tìm được cô!”Phương Kiển Nám nói.Chuyện này xảy ra lúc mình còn rất nhỏ.Ông quản gia của gia tộc đã từng kể cho mình.Nhà họ Phương có một người phụ nữ vô cùng giỏi giang, chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Nhưng về sau lại làm trái với gia quy, bị ông nội đuổi đi.Thực tế thì những năm này, ông nội vẫn luôn tìm kiếm nhưng kết quả lại hoàn toàn không tìm thấy tung tích của cô.Đó là tâm bệnh của ông nội.Bây giờ Phương Kiển Nám là người thừa kế cơ nghiệp của ba, đương nhiên không thể thoái thác việc tìm cô của mình về được.Với cả Phương Kiển Nám cũng muốn gặp người cô được cả nhà họ Phương vô cùng sùng bái này, hơn nữa mọi người còn nói mình rất giống với cô cả! Năng lực hay thậm chí là vẻ ngoài cũng giống.Vậy cuối cùng cô cả là người phụ nữ thế nào nhỉ?Cô yêu ai mà có thể khiến ông nội nhẫn tâm đuổi khỏi gia tộc chứ?Cuối cùng, ông nội lấy một tấm ảnh ra đưa cho. Phương Kiển Nám, người phụ nữ trong ảnh quả thực rất xinh đẹp, thậm chí đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở.Cô ấy chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Còn chuyện chuyện mình cưỡng chế thừa kế thì đương nhiên là do ông nội đứng ra giải quyết công bằng.Phương Kiển Nám cũng không cần phải lo lắng về nhà họ Tư Đồ. Dù sao thì hiện tại, mặc dù nhà họ Tư Đồ có thế lực, nhưng cũng không dám làm gì quá đáng!Lúc này, rời khỏi phòng sách của ông nội, Phương Kiển Nám nhận lấy tấm ảnh, chuẩn bị quay về phòng.“Kiển Nám, anh đợi em được một lúc rồi!"Trong bóng tối, một thanh niên đang đứng trong trang viên.“Tư Đồ Dương, anh đợi tôi làm gì?”Phương Kiển Nám lạnh lùng nói.“Chiều nay anh nghe nói em bị người ta đánh, anh lo lắng cho em, cho nên mới qua hỏi em. Em yên tâm đi Kiển Nám, anh sẽ bắt hắn ta trả giá bằng máu!”Tư Đồ Dương nói.“Cần anh quan tâm à! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám động vào bạn học của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”Phương Kiển Nám lập tức tức giận.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hơn nữa Kiển Nám, cháu đã biết một số chuyện của gia tộc rồi, sợ rằng ông còn giấu thì cũng giấu không được nữa. Huống hồ bây giờ, cháu cũng đã thấy hình thức nội bộ của nhà họ Phương rồi, ông nội đã chuẩn bị, từ bây giờ, cháu chính là người thừa kế toàn bộ cơ nghiệp của ba cháu! Trừ người kia ra thì cháu chính là người phụ nữ duy nhất thừa kế cơ nghiệp gia tộc!”Ông cụ nói.Vẻ mặt Phương Kiển Nám kích động, hơn nữa, cô ta cũng biết người phụ nữ kia là ai.Nói đến đây, vẻ mặt ông cụ trầm xuống.“Năm đó, là ông quá bốc đồng, bây giờ cô của cháu vẫn còn tránh không chịu gặp ông. Mộng Hân ơi là Mộng Hân, đứa con ngốc nghếch này, sao tính tình lại ngang bướng thế chứ, mặc dù ba hay mạnh miệng nhưng vẫn luôn bận lòng, còn chẳng phải là vì cô của cháu sao!”Ông cụ khóc.“Kiển Nám, đồng ý với ông một chuyện.”“Ông nội, cháu hiểu rồi, cháu sẽ tìm được cô!”Phương Kiển Nám nói.Chuyện này xảy ra lúc mình còn rất nhỏ.Ông quản gia của gia tộc đã từng kể cho mình.Nhà họ Phương có một người phụ nữ vô cùng giỏi giang, chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Nhưng về sau lại làm trái với gia quy, bị ông nội đuổi đi.Thực tế thì những năm này, ông nội vẫn luôn tìm kiếm nhưng kết quả lại hoàn toàn không tìm thấy tung tích của cô.Đó là tâm bệnh của ông nội.Bây giờ Phương Kiển Nám là người thừa kế cơ nghiệp của ba, đương nhiên không thể thoái thác việc tìm cô của mình về được.Với cả Phương Kiển Nám cũng muốn gặp người cô được cả nhà họ Phương vô cùng sùng bái này, hơn nữa mọi người còn nói mình rất giống với cô cả! Năng lực hay thậm chí là vẻ ngoài cũng giống.Vậy cuối cùng cô cả là người phụ nữ thế nào nhỉ?Cô yêu ai mà có thể khiến ông nội nhẫn tâm đuổi khỏi gia tộc chứ?Cuối cùng, ông nội lấy một tấm ảnh ra đưa cho. Phương Kiển Nám, người phụ nữ trong ảnh quả thực rất xinh đẹp, thậm chí đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở.Cô ấy chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Còn chuyện chuyện mình cưỡng chế thừa kế thì đương nhiên là do ông nội đứng ra giải quyết công bằng.Phương Kiển Nám cũng không cần phải lo lắng về nhà họ Tư Đồ. Dù sao thì hiện tại, mặc dù nhà họ Tư Đồ có thế lực, nhưng cũng không dám làm gì quá đáng!Lúc này, rời khỏi phòng sách của ông nội, Phương Kiển Nám nhận lấy tấm ảnh, chuẩn bị quay về phòng.“Kiển Nám, anh đợi em được một lúc rồi!"Trong bóng tối, một thanh niên đang đứng trong trang viên.“Tư Đồ Dương, anh đợi tôi làm gì?”Phương Kiển Nám lạnh lùng nói.“Chiều nay anh nghe nói em bị người ta đánh, anh lo lắng cho em, cho nên mới qua hỏi em. Em yên tâm đi Kiển Nám, anh sẽ bắt hắn ta trả giá bằng máu!”Tư Đồ Dương nói.“Cần anh quan tâm à! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám động vào bạn học của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”Phương Kiển Nám lập tức tức giận.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hơn nữa Kiển Nám, cháu đã biết một số chuyện của gia tộc rồi, sợ rằng ông còn giấu thì cũng giấu không được nữa. Huống hồ bây giờ, cháu cũng đã thấy hình thức nội bộ của nhà họ Phương rồi, ông nội đã chuẩn bị, từ bây giờ, cháu chính là người thừa kế toàn bộ cơ nghiệp của ba cháu! Trừ người kia ra thì cháu chính là người phụ nữ duy nhất thừa kế cơ nghiệp gia tộc!”Ông cụ nói.Vẻ mặt Phương Kiển Nám kích động, hơn nữa, cô ta cũng biết người phụ nữ kia là ai.Nói đến đây, vẻ mặt ông cụ trầm xuống.“Năm đó, là ông quá bốc đồng, bây giờ cô của cháu vẫn còn tránh không chịu gặp ông. Mộng Hân ơi là Mộng Hân, đứa con ngốc nghếch này, sao tính tình lại ngang bướng thế chứ, mặc dù ba hay mạnh miệng nhưng vẫn luôn bận lòng, còn chẳng phải là vì cô của cháu sao!”Ông cụ khóc.“Kiển Nám, đồng ý với ông một chuyện.”“Ông nội, cháu hiểu rồi, cháu sẽ tìm được cô!”Phương Kiển Nám nói.Chuyện này xảy ra lúc mình còn rất nhỏ.Ông quản gia của gia tộc đã từng kể cho mình.Nhà họ Phương có một người phụ nữ vô cùng giỏi giang, chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Nhưng về sau lại làm trái với gia quy, bị ông nội đuổi đi.Thực tế thì những năm này, ông nội vẫn luôn tìm kiếm nhưng kết quả lại hoàn toàn không tìm thấy tung tích của cô.Đó là tâm bệnh của ông nội.Bây giờ Phương Kiển Nám là người thừa kế cơ nghiệp của ba, đương nhiên không thể thoái thác việc tìm cô của mình về được.Với cả Phương Kiển Nám cũng muốn gặp người cô được cả nhà họ Phương vô cùng sùng bái này, hơn nữa mọi người còn nói mình rất giống với cô cả! Năng lực hay thậm chí là vẻ ngoài cũng giống.Vậy cuối cùng cô cả là người phụ nữ thế nào nhỉ?Cô yêu ai mà có thể khiến ông nội nhẫn tâm đuổi khỏi gia tộc chứ?Cuối cùng, ông nội lấy một tấm ảnh ra đưa cho. Phương Kiển Nám, người phụ nữ trong ảnh quả thực rất xinh đẹp, thậm chí đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở.Cô ấy chính là Phương Mộng Hân, cô của mình.Còn chuyện chuyện mình cưỡng chế thừa kế thì đương nhiên là do ông nội đứng ra giải quyết công bằng.Phương Kiển Nám cũng không cần phải lo lắng về nhà họ Tư Đồ. Dù sao thì hiện tại, mặc dù nhà họ Tư Đồ có thế lực, nhưng cũng không dám làm gì quá đáng!Lúc này, rời khỏi phòng sách của ông nội, Phương Kiển Nám nhận lấy tấm ảnh, chuẩn bị quay về phòng.“Kiển Nám, anh đợi em được một lúc rồi!"Trong bóng tối, một thanh niên đang đứng trong trang viên.“Tư Đồ Dương, anh đợi tôi làm gì?”Phương Kiển Nám lạnh lùng nói.“Chiều nay anh nghe nói em bị người ta đánh, anh lo lắng cho em, cho nên mới qua hỏi em. Em yên tâm đi Kiển Nám, anh sẽ bắt hắn ta trả giá bằng máu!”Tư Đồ Dương nói.“Cần anh quan tâm à! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám động vào bạn học của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”Phương Kiển Nám lập tức tức giận.