Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 905: Nhà em bị đe dọa rồi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giáo viên cũng biết tiết học này không học được nữa rồi, dù sao cũng là cậu Mạnh mà, đâu phải giáo viên bình thường nào cũng dám đối phó.Sau khi nhận điện thoại xong thì cũng không quay lại lớp nữa.“Làm sao đây? Làm sao bây giờ? Vừa nãy tớ gọi về nhà, mẹ tớ khóc nói với tớ là ba tớ bị người nhà họ Mạnh đến công ty đón đi rồi, còn tát ba tớ mấy cái nữa, phải làm sao bây giờ?”° Lần này thì Từ Dương Dương cũng được xem d_ như là trải nghiệm cái gì gọi là hoảng sợ rồi.Đến cả ba cô ta cũng bị đánh rồi, vì mình mà bị người ta gọi đi rồi.Bây giờ mình thật sự là gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không thưa.Mà Lâm Thẳng Nam với Lương Phi lúc này cũng im lặng không nói gì.Rõ ràng bọn họ cũng nhận được điện thoại trong nhà, cảnh cáo rằng đừng có lo chuyện bao. đồng.Dù sao thì chuyện này cũng là Từ Dương Dương đánh người trước.Hơn nữa còn đánh ở trước mặt mọi người trong trường, có thể nói là một cái tát rất mạnh vào mặt!Sau đó, Mạnh Xuyên với mấy cậu ấm kia lại bị Thẩm Quân Văn với Từ Văn Đào đánh nữa.Mặc dù là Mạnh Xuyên khiêu khích trước, nhưng xét về tổng thể thì phía Từ Dương Dương có hơi đuối lý.Lương Phi cũng không dám can thiệp, cứ ngồi một bên cúi thấp đầu.“Tên khốn, thật là chó má kinh tởm mài!” Có cô gái bất bình nhìn Lương Phi nói. Hiện tại Từ Dương Dương cũng chẳng có thời gian để quan tâm đến Lương Phi nữa, dù sao thì cô †a cũng đang hoảng sợ mà.Lúc này, ở cửa phòng học có vài sinh viên đến.Trần Khiêm ngước đầu nhìn, là nhóm Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn với Từ Văn Đào.Lúc này, sảc mặt bọn họ cũng chẳng đẹp đế gì, rõ ràng là đã xảy ra chuyện.Bọn họ đi thẳng vào.“Anh Đào, anh Quân Văn, làm sao đây? Nhà em bị đe dọa rồi!"'Từ Dương Dương vội nói.Từ Văn Đào nhéo vào eo rồi cúi đầu xuống.Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn cũng không còn cách nào khác. Khi đó Thẩm Quân Văn cũng là nhất thời bốc đồng, nhưng chuyện này nếu xử lý không tốt sẽ khiến Thẩm Quân Văn trả một cái giá rất đắt.Dù sao thì anh ta với Hồ Tuệ Mẫn...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giáo viên cũng biết tiết học này không học được nữa rồi, dù sao cũng là cậu Mạnh mà, đâu phải giáo viên bình thường nào cũng dám đối phó.Sau khi nhận điện thoại xong thì cũng không quay lại lớp nữa.“Làm sao đây? Làm sao bây giờ? Vừa nãy tớ gọi về nhà, mẹ tớ khóc nói với tớ là ba tớ bị người nhà họ Mạnh đến công ty đón đi rồi, còn tát ba tớ mấy cái nữa, phải làm sao bây giờ?”° Lần này thì Từ Dương Dương cũng được xem d_ như là trải nghiệm cái gì gọi là hoảng sợ rồi.Đến cả ba cô ta cũng bị đánh rồi, vì mình mà bị người ta gọi đi rồi.Bây giờ mình thật sự là gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không thưa.Mà Lâm Thẳng Nam với Lương Phi lúc này cũng im lặng không nói gì.Rõ ràng bọn họ cũng nhận được điện thoại trong nhà, cảnh cáo rằng đừng có lo chuyện bao. đồng.Dù sao thì chuyện này cũng là Từ Dương Dương đánh người trước.Hơn nữa còn đánh ở trước mặt mọi người trong trường, có thể nói là một cái tát rất mạnh vào mặt!Sau đó, Mạnh Xuyên với mấy cậu ấm kia lại bị Thẩm Quân Văn với Từ Văn Đào đánh nữa.Mặc dù là Mạnh Xuyên khiêu khích trước, nhưng xét về tổng thể thì phía Từ Dương Dương có hơi đuối lý.Lương Phi cũng không dám can thiệp, cứ ngồi một bên cúi thấp đầu.“Tên khốn, thật là chó má kinh tởm mài!” Có cô gái bất bình nhìn Lương Phi nói. Hiện tại Từ Dương Dương cũng chẳng có thời gian để quan tâm đến Lương Phi nữa, dù sao thì cô †a cũng đang hoảng sợ mà.Lúc này, ở cửa phòng học có vài sinh viên đến.Trần Khiêm ngước đầu nhìn, là nhóm Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn với Từ Văn Đào.Lúc này, sảc mặt bọn họ cũng chẳng đẹp đế gì, rõ ràng là đã xảy ra chuyện.Bọn họ đi thẳng vào.“Anh Đào, anh Quân Văn, làm sao đây? Nhà em bị đe dọa rồi!"'Từ Dương Dương vội nói.Từ Văn Đào nhéo vào eo rồi cúi đầu xuống.Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn cũng không còn cách nào khác. Khi đó Thẩm Quân Văn cũng là nhất thời bốc đồng, nhưng chuyện này nếu xử lý không tốt sẽ khiến Thẩm Quân Văn trả một cái giá rất đắt.Dù sao thì anh ta với Hồ Tuệ Mẫn...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Giáo viên cũng biết tiết học này không học được nữa rồi, dù sao cũng là cậu Mạnh mà, đâu phải giáo viên bình thường nào cũng dám đối phó.Sau khi nhận điện thoại xong thì cũng không quay lại lớp nữa.“Làm sao đây? Làm sao bây giờ? Vừa nãy tớ gọi về nhà, mẹ tớ khóc nói với tớ là ba tớ bị người nhà họ Mạnh đến công ty đón đi rồi, còn tát ba tớ mấy cái nữa, phải làm sao bây giờ?”° Lần này thì Từ Dương Dương cũng được xem d_ như là trải nghiệm cái gì gọi là hoảng sợ rồi.Đến cả ba cô ta cũng bị đánh rồi, vì mình mà bị người ta gọi đi rồi.Bây giờ mình thật sự là gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không thưa.Mà Lâm Thẳng Nam với Lương Phi lúc này cũng im lặng không nói gì.Rõ ràng bọn họ cũng nhận được điện thoại trong nhà, cảnh cáo rằng đừng có lo chuyện bao. đồng.Dù sao thì chuyện này cũng là Từ Dương Dương đánh người trước.Hơn nữa còn đánh ở trước mặt mọi người trong trường, có thể nói là một cái tát rất mạnh vào mặt!Sau đó, Mạnh Xuyên với mấy cậu ấm kia lại bị Thẩm Quân Văn với Từ Văn Đào đánh nữa.Mặc dù là Mạnh Xuyên khiêu khích trước, nhưng xét về tổng thể thì phía Từ Dương Dương có hơi đuối lý.Lương Phi cũng không dám can thiệp, cứ ngồi một bên cúi thấp đầu.“Tên khốn, thật là chó má kinh tởm mài!” Có cô gái bất bình nhìn Lương Phi nói. Hiện tại Từ Dương Dương cũng chẳng có thời gian để quan tâm đến Lương Phi nữa, dù sao thì cô †a cũng đang hoảng sợ mà.Lúc này, ở cửa phòng học có vài sinh viên đến.Trần Khiêm ngước đầu nhìn, là nhóm Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn với Từ Văn Đào.Lúc này, sảc mặt bọn họ cũng chẳng đẹp đế gì, rõ ràng là đã xảy ra chuyện.Bọn họ đi thẳng vào.“Anh Đào, anh Quân Văn, làm sao đây? Nhà em bị đe dọa rồi!"'Từ Dương Dương vội nói.Từ Văn Đào nhéo vào eo rồi cúi đầu xuống.Hồ Tuệ Mẫn với Thẩm Quân Văn cũng không còn cách nào khác. Khi đó Thẩm Quân Văn cũng là nhất thời bốc đồng, nhưng chuyện này nếu xử lý không tốt sẽ khiến Thẩm Quân Văn trả một cái giá rất đắt.Dù sao thì anh ta với Hồ Tuệ Mẫn...

Chương 905: Nhà em bị đe dọa rồi