Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 947: Cuối cùng anh đã hiểu một số chuyện

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng bởi vì một số chuyện nên nhà họ. Phương vẫn sai người giám sát mình.Vì lẽ đó, mặc dù đêm ấy mưa to song Phương Mộng Hân vẫn bế con gái đến nơi hẹn gặp Trần Bình An.Dù sao cũng phải né tránh nhà họ Phương.Bởi vì đi quá vội nên lúc đó Phương Mộng Hân phải cầm miếng ngọc bội luôn mang theo bên mình.Thật ra hôm sau, người đến đưa tiền là tài xế luôn đi theo bên cạnh Trần Bình An do ông ấy phái tới.Vốn dĩ mọi chuyện đã ổn thỏa cả rồi, bọn họ sẽ gặp nhau ở thành phố Khánh.Nhưng không ngờ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Bình An gặp tai nạn! Từ đó không có bất kỳ tin tức gì về ông ấy.Tài xế khẳng định Bình An đã tới thành phố Khánh nhưng không liên lạc được.Giống như bốc hơi khỏi thế gian.Trần Cận Đông cho rằng nhà họ Phương hại em trai mình, vì vậy bắt đầu trả thù nhà họ Phương, ân oán giữa hai nhà Trần, Phương càng lúc càng sâu, tính kế lẫn nhau.Lúc đó cô cảm thấy liệu có phải Trần Cận Đông cố ý bắt cóc Bình An để lật đổ nhà họ Phương hay không.Nhưng sau này cô bác bỏ.Mặc dù gia chủ Trần Cận Đông nhà các người gian xảo, nhưng ông ta rất yêu thương người em trai Bình An của mình, tuyệt đối sẽ không bất chấp sự phản đối của Bình An mà cố nhằm vào nhà họ Phương.Cho nên, Bình An thật sự đã xảy ra chuyện!"Lúc đó hai nhà gây chuyện ầm ï, tuy nhà họ Trần có thế lực khủng, nhưng nhà họ Phương từng là thế gia lớn chẳng thua kém nhà họ Trần. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, năm ấy nhà họ Phương miễn cưỡng so đấu với nhà họ Trần...""Đúng lúc ấy, vợ chồng anh cả cô qua đời vì một chuyện ngoài ý muốn.""Trần Khiêm, cháu là con cháu nhà họ Trần, chắc hẳn cháu cũng biết câu nói "Con cháu nhà họ Phương không ra khỏi cửa, đời đời giam hãm; con cháu nhà họ Trần không nổi tiếng, đời đời nuôi nghèo" nhỉ?""Điều này có liên quan đến ân oán giữa hai nhà Trần, Phương. Chẳng qua là vì chuyện của cô và Bình An nên trong những năm gần đây, mâu thuãn mới trở nên gay gắt cực điểm như vậy!"Trần Khiêm gật đầu.Cho đến hiện tại, cuối cùng anh đã hiểu một số chuyện.Chẳng trách ngày xưa ba dặn mình phải khiêm tốn, nếu không sẽ gây phiền phức cho gia tộc.Thì ra nguyên nhân là do nhà họ Trần có kẻ thù.Có điều, Trần Khiêm không rõ rốt cuộc điều gì đã dẫn tới ân oán bao đời giữa nhà họ Trần và nhà họ Phương.Hiển nhiên Phương Mộng Hân cũng không nói tiếp.Bà ấy chỉ kể những chuyện sau đó. Để Tử Nguyệt không phải sống lang thang đầu đường xó chợ cùng mình, Phương Mộng Hân bảo chị Hà tìm một nơi yên ổn sinh sống, còn mình thì bế Tử Nguyệt tới một cô nhi viện ở Kim Lăng rồi đặt con ở đó.Sau đó, một mình bà trở lại Thục Xuyên. "Trần Khiêm, bây giờ cháu có thể dẫn cô đi gặp Tử Nguyệt được không? Xem như cô Phương cầu xin cháu!"Dễ nhận thấy Phương Mộng Hân vẫn nhớ nhung Tô Tử Nguyệt.Đương nhiên là Trần Khiêm đồng ý. Anh gật đầu: "Được ạ. Cô Phương, cô đi theo cháu!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng bởi vì một số chuyện nên nhà họ. Phương vẫn sai người giám sát mình.Vì lẽ đó, mặc dù đêm ấy mưa to song Phương Mộng Hân vẫn bế con gái đến nơi hẹn gặp Trần Bình An.Dù sao cũng phải né tránh nhà họ Phương.Bởi vì đi quá vội nên lúc đó Phương Mộng Hân phải cầm miếng ngọc bội luôn mang theo bên mình.Thật ra hôm sau, người đến đưa tiền là tài xế luôn đi theo bên cạnh Trần Bình An do ông ấy phái tới.Vốn dĩ mọi chuyện đã ổn thỏa cả rồi, bọn họ sẽ gặp nhau ở thành phố Khánh.Nhưng không ngờ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Bình An gặp tai nạn! Từ đó không có bất kỳ tin tức gì về ông ấy.Tài xế khẳng định Bình An đã tới thành phố Khánh nhưng không liên lạc được.Giống như bốc hơi khỏi thế gian.Trần Cận Đông cho rằng nhà họ Phương hại em trai mình, vì vậy bắt đầu trả thù nhà họ Phương, ân oán giữa hai nhà Trần, Phương càng lúc càng sâu, tính kế lẫn nhau.Lúc đó cô cảm thấy liệu có phải Trần Cận Đông cố ý bắt cóc Bình An để lật đổ nhà họ Phương hay không.Nhưng sau này cô bác bỏ.Mặc dù gia chủ Trần Cận Đông nhà các người gian xảo, nhưng ông ta rất yêu thương người em trai Bình An của mình, tuyệt đối sẽ không bất chấp sự phản đối của Bình An mà cố nhằm vào nhà họ Phương.Cho nên, Bình An thật sự đã xảy ra chuyện!"Lúc đó hai nhà gây chuyện ầm ï, tuy nhà họ Trần có thế lực khủng, nhưng nhà họ Phương từng là thế gia lớn chẳng thua kém nhà họ Trần. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, năm ấy nhà họ Phương miễn cưỡng so đấu với nhà họ Trần...""Đúng lúc ấy, vợ chồng anh cả cô qua đời vì một chuyện ngoài ý muốn.""Trần Khiêm, cháu là con cháu nhà họ Trần, chắc hẳn cháu cũng biết câu nói "Con cháu nhà họ Phương không ra khỏi cửa, đời đời giam hãm; con cháu nhà họ Trần không nổi tiếng, đời đời nuôi nghèo" nhỉ?""Điều này có liên quan đến ân oán giữa hai nhà Trần, Phương. Chẳng qua là vì chuyện của cô và Bình An nên trong những năm gần đây, mâu thuãn mới trở nên gay gắt cực điểm như vậy!"Trần Khiêm gật đầu.Cho đến hiện tại, cuối cùng anh đã hiểu một số chuyện.Chẳng trách ngày xưa ba dặn mình phải khiêm tốn, nếu không sẽ gây phiền phức cho gia tộc.Thì ra nguyên nhân là do nhà họ Trần có kẻ thù.Có điều, Trần Khiêm không rõ rốt cuộc điều gì đã dẫn tới ân oán bao đời giữa nhà họ Trần và nhà họ Phương.Hiển nhiên Phương Mộng Hân cũng không nói tiếp.Bà ấy chỉ kể những chuyện sau đó. Để Tử Nguyệt không phải sống lang thang đầu đường xó chợ cùng mình, Phương Mộng Hân bảo chị Hà tìm một nơi yên ổn sinh sống, còn mình thì bế Tử Nguyệt tới một cô nhi viện ở Kim Lăng rồi đặt con ở đó.Sau đó, một mình bà trở lại Thục Xuyên. "Trần Khiêm, bây giờ cháu có thể dẫn cô đi gặp Tử Nguyệt được không? Xem như cô Phương cầu xin cháu!"Dễ nhận thấy Phương Mộng Hân vẫn nhớ nhung Tô Tử Nguyệt.Đương nhiên là Trần Khiêm đồng ý. Anh gật đầu: "Được ạ. Cô Phương, cô đi theo cháu!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng bởi vì một số chuyện nên nhà họ. Phương vẫn sai người giám sát mình.Vì lẽ đó, mặc dù đêm ấy mưa to song Phương Mộng Hân vẫn bế con gái đến nơi hẹn gặp Trần Bình An.Dù sao cũng phải né tránh nhà họ Phương.Bởi vì đi quá vội nên lúc đó Phương Mộng Hân phải cầm miếng ngọc bội luôn mang theo bên mình.Thật ra hôm sau, người đến đưa tiền là tài xế luôn đi theo bên cạnh Trần Bình An do ông ấy phái tới.Vốn dĩ mọi chuyện đã ổn thỏa cả rồi, bọn họ sẽ gặp nhau ở thành phố Khánh.Nhưng không ngờ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Bình An gặp tai nạn! Từ đó không có bất kỳ tin tức gì về ông ấy.Tài xế khẳng định Bình An đã tới thành phố Khánh nhưng không liên lạc được.Giống như bốc hơi khỏi thế gian.Trần Cận Đông cho rằng nhà họ Phương hại em trai mình, vì vậy bắt đầu trả thù nhà họ Phương, ân oán giữa hai nhà Trần, Phương càng lúc càng sâu, tính kế lẫn nhau.Lúc đó cô cảm thấy liệu có phải Trần Cận Đông cố ý bắt cóc Bình An để lật đổ nhà họ Phương hay không.Nhưng sau này cô bác bỏ.Mặc dù gia chủ Trần Cận Đông nhà các người gian xảo, nhưng ông ta rất yêu thương người em trai Bình An của mình, tuyệt đối sẽ không bất chấp sự phản đối của Bình An mà cố nhằm vào nhà họ Phương.Cho nên, Bình An thật sự đã xảy ra chuyện!"Lúc đó hai nhà gây chuyện ầm ï, tuy nhà họ Trần có thế lực khủng, nhưng nhà họ Phương từng là thế gia lớn chẳng thua kém nhà họ Trần. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, năm ấy nhà họ Phương miễn cưỡng so đấu với nhà họ Trần...""Đúng lúc ấy, vợ chồng anh cả cô qua đời vì một chuyện ngoài ý muốn.""Trần Khiêm, cháu là con cháu nhà họ Trần, chắc hẳn cháu cũng biết câu nói "Con cháu nhà họ Phương không ra khỏi cửa, đời đời giam hãm; con cháu nhà họ Trần không nổi tiếng, đời đời nuôi nghèo" nhỉ?""Điều này có liên quan đến ân oán giữa hai nhà Trần, Phương. Chẳng qua là vì chuyện của cô và Bình An nên trong những năm gần đây, mâu thuãn mới trở nên gay gắt cực điểm như vậy!"Trần Khiêm gật đầu.Cho đến hiện tại, cuối cùng anh đã hiểu một số chuyện.Chẳng trách ngày xưa ba dặn mình phải khiêm tốn, nếu không sẽ gây phiền phức cho gia tộc.Thì ra nguyên nhân là do nhà họ Trần có kẻ thù.Có điều, Trần Khiêm không rõ rốt cuộc điều gì đã dẫn tới ân oán bao đời giữa nhà họ Trần và nhà họ Phương.Hiển nhiên Phương Mộng Hân cũng không nói tiếp.Bà ấy chỉ kể những chuyện sau đó. Để Tử Nguyệt không phải sống lang thang đầu đường xó chợ cùng mình, Phương Mộng Hân bảo chị Hà tìm một nơi yên ổn sinh sống, còn mình thì bế Tử Nguyệt tới một cô nhi viện ở Kim Lăng rồi đặt con ở đó.Sau đó, một mình bà trở lại Thục Xuyên. "Trần Khiêm, bây giờ cháu có thể dẫn cô đi gặp Tử Nguyệt được không? Xem như cô Phương cầu xin cháu!"Dễ nhận thấy Phương Mộng Hân vẫn nhớ nhung Tô Tử Nguyệt.Đương nhiên là Trần Khiêm đồng ý. Anh gật đầu: "Được ạ. Cô Phương, cô đi theo cháu!"

Chương 947: Cuối cùng anh đã hiểu một số chuyện