Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 953: Cậu nói xem có đúng không
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cô nàng kia nổi giận đùng đùng.Quần chúng hóng drama cũng ôm bụng cười to.Còn Trần Khiêm thì vừa lái xe điện ba bánh vừa nhìn về phía này, trông thấy một đám người ở đó đang ôm bụng cười ngặt nghẽo, hết sức náo nhiệt.Haiz, chẳng còn cách nào khác.Trần Khiêm không mang xe tới, hễ đi ra ngoài đều sắp xếp xe sẵn.Bây giờ có việc đột xuốt, cũng không cách biệt thự quá xa.Anh không tiện gọi điện bảo tài xế riêng đến một chuyến.Vừa hay biệt thự bên cạnh có hai cụ già.Thường ngày Trần Khiêm rất thân với họ.Ông cụ được con trai đón từ dưới quê lên trông nhà, quen đi xe điện ba bánh, cho nên con trai của ông lão mua cho một chiếc xe điện ba bánh dành riêng cho người già.Trần Khiêm có việc nên mượn tạm.Vả lại, lái xe điện ba bánh rất thú vị.Trần Khiêm phanh gấp, dừng xe trước hiện trường tai nạn.Anh bỏ mũ lưỡi trai trên đầu ra.Trong khi đó, cô nàng kia thầm nghĩ cuối cùng mình cũng nhặt được một quả hồng mềm, còn không bóp nát mới lạ. * Quả hồng mềm: chỉ người yếu đuối.Nhưng khi nhìn thấy mặt Trần Khiêm.Cô nàng hết sức kinh hãi: "Mẹ kiếp, Trần Khiêm? Là cậu àI""Trần Khiêm?"Cô gái khuyên bảo cô nàng kia lúc nấy cũng thốt lên đầy kinh ngạc. "Văn Văn, Hầu Tiểu Hà, là các cậu à?" Trần Khiêm cũng sửng sốt.Không ngờ Lâm Thẳng Nam lại đâm phải xe của Hầu Hiểu Hà! Đúng là oan gia ngõ hẹp!Hầu Hiểu Hà tỏ ra hưng phấn.'Thầm nghĩ cuối cùng mình cũng bắt được cơ hội, mà Trần Khiêm lái xe điện ba bánh càng thêm xác nhận suy đoán ngày hôm qua của cô ta."Ha ha, Trần Khiêm, tuy chúng ta quen biết nhưng chiếc siêu xe này là của bạn trai tôi, rất đắt. Nếu là xe của tôi thì nói không chừng tôi còn nể mặt cậu, nhưng đây là xe của bạn trai tôi nên đành xin lỗi, cậu phải bồi thường năm trăm nghìn như tôi vừa nói, không được thiếu một xu!""Ôi trời, Hiểu Hà cậu làm gì thế, Trần Khiêm là bạn học của bọn mình mà!" Vương Văn vội lên tiếng khuyên nhủ."Tôi mặc kệ, tóm lại là đụng xe thì phải đền tiền! Ha ha, vả lại Trần Khiêm là ai cơ chứ, ngay cả Tổng giám đốc Quách cũng phải mời rượu cậu ta cơ mà. Hơn nữa, bạn thân từ nhỏ của Trần Khiêm kinh doanh đại lý xe, giỏi thế cơ mà, Trần Khiêm thiếu tí tiền ấy chắc? Trần Khiêm, cậu nói xem có đúng không?"Hầu Hiểu Hà mỉa mai: "Ngoài ra, bọn họ còn nói Trần Khiêm sống ở biệt thự Lương Thần, cái này nói lên điều gì?"Trong lúc Trần Khiêm đang bất đắc dĩ nhìn Hầu Hiểu Hà lải nhải, điện thoại bỗng vang lên...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cô nàng kia nổi giận đùng đùng.Quần chúng hóng drama cũng ôm bụng cười to.Còn Trần Khiêm thì vừa lái xe điện ba bánh vừa nhìn về phía này, trông thấy một đám người ở đó đang ôm bụng cười ngặt nghẽo, hết sức náo nhiệt.Haiz, chẳng còn cách nào khác.Trần Khiêm không mang xe tới, hễ đi ra ngoài đều sắp xếp xe sẵn.Bây giờ có việc đột xuốt, cũng không cách biệt thự quá xa.Anh không tiện gọi điện bảo tài xế riêng đến một chuyến.Vừa hay biệt thự bên cạnh có hai cụ già.Thường ngày Trần Khiêm rất thân với họ.Ông cụ được con trai đón từ dưới quê lên trông nhà, quen đi xe điện ba bánh, cho nên con trai của ông lão mua cho một chiếc xe điện ba bánh dành riêng cho người già.Trần Khiêm có việc nên mượn tạm.Vả lại, lái xe điện ba bánh rất thú vị.Trần Khiêm phanh gấp, dừng xe trước hiện trường tai nạn.Anh bỏ mũ lưỡi trai trên đầu ra.Trong khi đó, cô nàng kia thầm nghĩ cuối cùng mình cũng nhặt được một quả hồng mềm, còn không bóp nát mới lạ. * Quả hồng mềm: chỉ người yếu đuối.Nhưng khi nhìn thấy mặt Trần Khiêm.Cô nàng hết sức kinh hãi: "Mẹ kiếp, Trần Khiêm? Là cậu àI""Trần Khiêm?"Cô gái khuyên bảo cô nàng kia lúc nấy cũng thốt lên đầy kinh ngạc. "Văn Văn, Hầu Tiểu Hà, là các cậu à?" Trần Khiêm cũng sửng sốt.Không ngờ Lâm Thẳng Nam lại đâm phải xe của Hầu Hiểu Hà! Đúng là oan gia ngõ hẹp!Hầu Hiểu Hà tỏ ra hưng phấn.'Thầm nghĩ cuối cùng mình cũng bắt được cơ hội, mà Trần Khiêm lái xe điện ba bánh càng thêm xác nhận suy đoán ngày hôm qua của cô ta."Ha ha, Trần Khiêm, tuy chúng ta quen biết nhưng chiếc siêu xe này là của bạn trai tôi, rất đắt. Nếu là xe của tôi thì nói không chừng tôi còn nể mặt cậu, nhưng đây là xe của bạn trai tôi nên đành xin lỗi, cậu phải bồi thường năm trăm nghìn như tôi vừa nói, không được thiếu một xu!""Ôi trời, Hiểu Hà cậu làm gì thế, Trần Khiêm là bạn học của bọn mình mà!" Vương Văn vội lên tiếng khuyên nhủ."Tôi mặc kệ, tóm lại là đụng xe thì phải đền tiền! Ha ha, vả lại Trần Khiêm là ai cơ chứ, ngay cả Tổng giám đốc Quách cũng phải mời rượu cậu ta cơ mà. Hơn nữa, bạn thân từ nhỏ của Trần Khiêm kinh doanh đại lý xe, giỏi thế cơ mà, Trần Khiêm thiếu tí tiền ấy chắc? Trần Khiêm, cậu nói xem có đúng không?"Hầu Hiểu Hà mỉa mai: "Ngoài ra, bọn họ còn nói Trần Khiêm sống ở biệt thự Lương Thần, cái này nói lên điều gì?"Trong lúc Trần Khiêm đang bất đắc dĩ nhìn Hầu Hiểu Hà lải nhải, điện thoại bỗng vang lên...
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Cô nàng kia nổi giận đùng đùng.Quần chúng hóng drama cũng ôm bụng cười to.Còn Trần Khiêm thì vừa lái xe điện ba bánh vừa nhìn về phía này, trông thấy một đám người ở đó đang ôm bụng cười ngặt nghẽo, hết sức náo nhiệt.Haiz, chẳng còn cách nào khác.Trần Khiêm không mang xe tới, hễ đi ra ngoài đều sắp xếp xe sẵn.Bây giờ có việc đột xuốt, cũng không cách biệt thự quá xa.Anh không tiện gọi điện bảo tài xế riêng đến một chuyến.Vừa hay biệt thự bên cạnh có hai cụ già.Thường ngày Trần Khiêm rất thân với họ.Ông cụ được con trai đón từ dưới quê lên trông nhà, quen đi xe điện ba bánh, cho nên con trai của ông lão mua cho một chiếc xe điện ba bánh dành riêng cho người già.Trần Khiêm có việc nên mượn tạm.Vả lại, lái xe điện ba bánh rất thú vị.Trần Khiêm phanh gấp, dừng xe trước hiện trường tai nạn.Anh bỏ mũ lưỡi trai trên đầu ra.Trong khi đó, cô nàng kia thầm nghĩ cuối cùng mình cũng nhặt được một quả hồng mềm, còn không bóp nát mới lạ. * Quả hồng mềm: chỉ người yếu đuối.Nhưng khi nhìn thấy mặt Trần Khiêm.Cô nàng hết sức kinh hãi: "Mẹ kiếp, Trần Khiêm? Là cậu àI""Trần Khiêm?"Cô gái khuyên bảo cô nàng kia lúc nấy cũng thốt lên đầy kinh ngạc. "Văn Văn, Hầu Tiểu Hà, là các cậu à?" Trần Khiêm cũng sửng sốt.Không ngờ Lâm Thẳng Nam lại đâm phải xe của Hầu Hiểu Hà! Đúng là oan gia ngõ hẹp!Hầu Hiểu Hà tỏ ra hưng phấn.'Thầm nghĩ cuối cùng mình cũng bắt được cơ hội, mà Trần Khiêm lái xe điện ba bánh càng thêm xác nhận suy đoán ngày hôm qua của cô ta."Ha ha, Trần Khiêm, tuy chúng ta quen biết nhưng chiếc siêu xe này là của bạn trai tôi, rất đắt. Nếu là xe của tôi thì nói không chừng tôi còn nể mặt cậu, nhưng đây là xe của bạn trai tôi nên đành xin lỗi, cậu phải bồi thường năm trăm nghìn như tôi vừa nói, không được thiếu một xu!""Ôi trời, Hiểu Hà cậu làm gì thế, Trần Khiêm là bạn học của bọn mình mà!" Vương Văn vội lên tiếng khuyên nhủ."Tôi mặc kệ, tóm lại là đụng xe thì phải đền tiền! Ha ha, vả lại Trần Khiêm là ai cơ chứ, ngay cả Tổng giám đốc Quách cũng phải mời rượu cậu ta cơ mà. Hơn nữa, bạn thân từ nhỏ của Trần Khiêm kinh doanh đại lý xe, giỏi thế cơ mà, Trần Khiêm thiếu tí tiền ấy chắc? Trần Khiêm, cậu nói xem có đúng không?"Hầu Hiểu Hà mỉa mai: "Ngoài ra, bọn họ còn nói Trần Khiêm sống ở biệt thự Lương Thần, cái này nói lên điều gì?"Trong lúc Trần Khiêm đang bất đắc dĩ nhìn Hầu Hiểu Hà lải nhải, điện thoại bỗng vang lên...