Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1031: Không cần phiền phức vậy đâu
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiểu Bối đi mua thức ăn, nếu để Trần Khiêm phải một mình đối diện với sự càm ràm của Quách Thái Phụng, cô ấy cực kỳ không muốn.Dù sao từ khi Trần Khiêm đến, chưa nghe mợ mình nói câu nào đàng hoàng.Bởi thế anh nói mình xuống đi dạo, tìm một cái cớ để ra ngoài.Đúng lúc này, khi Trần Khiêm đang xuống lầu thì điện thoại của anh reo lên.Là một dãy số lạ đang gọi đến. “Chào cậu chủ, tôi là Hậu Bình, người phụ trách khu vực Yên Kinh của gia tộc, cậu đã đến Yên Kinh rồi, không biết tôi có thể giúp gì cho cậu?”Sản nghiệp nhà họ Trần, chia thành rất nhiều khu ở Hoa Hạ.Ví dụ như khu Giang Nam lúc trước, khu Tây Nam, bây giờ có khu Yên Kinh và còn rất nhiều khu khác nữa.Bây giờ Trần Khiêm là người nắm giữ sản nghiệp của gia tộc ở Hoa Hạ.Những người này, tất nhiên sẽ là Thiên Lôi sai đâu đánh đó của Trần Khiêm.“Trước mắt vẫn chưa, chờ khi tôi có yêu cầu gì sẽ liên lạc với ông saul”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ!”“Đúng rồi, ông đưa cho tôi một chiếc xe đi!”Trần Khiêm nghĩ trước khi anh đến, trong nhà Tiểu Bối chỉ có một chiếc Passat. Tiểu Bối thì cũng biết lái xe nhưng cô ấy thường đi xe điện để đi làm cũng như đi mua đồ ăn lúc nãy.Đúng lúc mình đến rồi, đưa cho Tiểu Bối một chiếc xe.Lập tức nói với Hậu bình.“Dạ cậu chủ, cậu muốn đưa xe gì ạ? Phantom chưa đủ cao cấp, tôi sẽ cố găng gửi mẫu thiết kế mới nhất từ nước ngoài cho cậu nhanh nhất có thể!”Hậu Bình vội nói.“Không cần phiền phức vậy đâu, ông đưa cho tôi một chiếc BMW series 7 là được!”“Hả?” Hậu bình ngơ ngác.Sau đó Trần Khiêm đọc địa chỉ cho ông ta rồi không nói thêm gì nữa, cúp máy.Nhu cầu về xe của anh tương đối ít.Trần Khiêm xoay người chuẩn bị lên lầu, không thể lang thang bên ngoài quá lâu được.Kết quả mới vừa xoay người đã thấy Quách Thái Phụng cầm di động vội vã chạy từ trên lầu xuống.“Mợ, mợ đi đâu vậy?”Trần Khiêm hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiểu Bối đi mua thức ăn, nếu để Trần Khiêm phải một mình đối diện với sự càm ràm của Quách Thái Phụng, cô ấy cực kỳ không muốn.Dù sao từ khi Trần Khiêm đến, chưa nghe mợ mình nói câu nào đàng hoàng.Bởi thế anh nói mình xuống đi dạo, tìm một cái cớ để ra ngoài.Đúng lúc này, khi Trần Khiêm đang xuống lầu thì điện thoại của anh reo lên.Là một dãy số lạ đang gọi đến. “Chào cậu chủ, tôi là Hậu Bình, người phụ trách khu vực Yên Kinh của gia tộc, cậu đã đến Yên Kinh rồi, không biết tôi có thể giúp gì cho cậu?”Sản nghiệp nhà họ Trần, chia thành rất nhiều khu ở Hoa Hạ.Ví dụ như khu Giang Nam lúc trước, khu Tây Nam, bây giờ có khu Yên Kinh và còn rất nhiều khu khác nữa.Bây giờ Trần Khiêm là người nắm giữ sản nghiệp của gia tộc ở Hoa Hạ.Những người này, tất nhiên sẽ là Thiên Lôi sai đâu đánh đó của Trần Khiêm.“Trước mắt vẫn chưa, chờ khi tôi có yêu cầu gì sẽ liên lạc với ông saul”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ!”“Đúng rồi, ông đưa cho tôi một chiếc xe đi!”Trần Khiêm nghĩ trước khi anh đến, trong nhà Tiểu Bối chỉ có một chiếc Passat. Tiểu Bối thì cũng biết lái xe nhưng cô ấy thường đi xe điện để đi làm cũng như đi mua đồ ăn lúc nãy.Đúng lúc mình đến rồi, đưa cho Tiểu Bối một chiếc xe.Lập tức nói với Hậu bình.“Dạ cậu chủ, cậu muốn đưa xe gì ạ? Phantom chưa đủ cao cấp, tôi sẽ cố găng gửi mẫu thiết kế mới nhất từ nước ngoài cho cậu nhanh nhất có thể!”Hậu Bình vội nói.“Không cần phiền phức vậy đâu, ông đưa cho tôi một chiếc BMW series 7 là được!”“Hả?” Hậu bình ngơ ngác.Sau đó Trần Khiêm đọc địa chỉ cho ông ta rồi không nói thêm gì nữa, cúp máy.Nhu cầu về xe của anh tương đối ít.Trần Khiêm xoay người chuẩn bị lên lầu, không thể lang thang bên ngoài quá lâu được.Kết quả mới vừa xoay người đã thấy Quách Thái Phụng cầm di động vội vã chạy từ trên lầu xuống.“Mợ, mợ đi đâu vậy?”Trần Khiêm hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Tiểu Bối đi mua thức ăn, nếu để Trần Khiêm phải một mình đối diện với sự càm ràm của Quách Thái Phụng, cô ấy cực kỳ không muốn.Dù sao từ khi Trần Khiêm đến, chưa nghe mợ mình nói câu nào đàng hoàng.Bởi thế anh nói mình xuống đi dạo, tìm một cái cớ để ra ngoài.Đúng lúc này, khi Trần Khiêm đang xuống lầu thì điện thoại của anh reo lên.Là một dãy số lạ đang gọi đến. “Chào cậu chủ, tôi là Hậu Bình, người phụ trách khu vực Yên Kinh của gia tộc, cậu đã đến Yên Kinh rồi, không biết tôi có thể giúp gì cho cậu?”Sản nghiệp nhà họ Trần, chia thành rất nhiều khu ở Hoa Hạ.Ví dụ như khu Giang Nam lúc trước, khu Tây Nam, bây giờ có khu Yên Kinh và còn rất nhiều khu khác nữa.Bây giờ Trần Khiêm là người nắm giữ sản nghiệp của gia tộc ở Hoa Hạ.Những người này, tất nhiên sẽ là Thiên Lôi sai đâu đánh đó của Trần Khiêm.“Trước mắt vẫn chưa, chờ khi tôi có yêu cầu gì sẽ liên lạc với ông saul”Trần Khiêm nói.“Dạ cậu chủ!”“Đúng rồi, ông đưa cho tôi một chiếc xe đi!”Trần Khiêm nghĩ trước khi anh đến, trong nhà Tiểu Bối chỉ có một chiếc Passat. Tiểu Bối thì cũng biết lái xe nhưng cô ấy thường đi xe điện để đi làm cũng như đi mua đồ ăn lúc nãy.Đúng lúc mình đến rồi, đưa cho Tiểu Bối một chiếc xe.Lập tức nói với Hậu bình.“Dạ cậu chủ, cậu muốn đưa xe gì ạ? Phantom chưa đủ cao cấp, tôi sẽ cố găng gửi mẫu thiết kế mới nhất từ nước ngoài cho cậu nhanh nhất có thể!”Hậu Bình vội nói.“Không cần phiền phức vậy đâu, ông đưa cho tôi một chiếc BMW series 7 là được!”“Hả?” Hậu bình ngơ ngác.Sau đó Trần Khiêm đọc địa chỉ cho ông ta rồi không nói thêm gì nữa, cúp máy.Nhu cầu về xe của anh tương đối ít.Trần Khiêm xoay người chuẩn bị lên lầu, không thể lang thang bên ngoài quá lâu được.Kết quả mới vừa xoay người đã thấy Quách Thái Phụng cầm di động vội vã chạy từ trên lầu xuống.“Mợ, mợ đi đâu vậy?”Trần Khiêm hỏi.