Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1055: Đúng là đồ Xui xẻo

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hừ, lúc trước người đàn bà kia vứt bỏ gia tộc này, đẩy toàn bộ gia tộc vào chỗ nguy hiểm, suýt chút đã làm mẹ tức chết, quay về nói với người đàn bà đó là có hối hận cũng vô dụng!”Mợ Ba cũng nói.Vừa nhắc đến đề tài này là nói liên miên không dứt.Dồn dập nhìn Trần Khiêm, chỉ trích mẹ Trần Khiêm.“Đủ rồi đủ rồi, đừng nói nữa!”Bà cụ Dương lên tăng xông, lập tức đập bàn quát.Mọi người mới chịu yên lặng. “A Sinh, đỡ tôi về nghỉ ngơi!”“Dạ, chủ tịch!”Sau đó, bà cụ Dương trực tiếp rời đi. “Tại cậu hết, đúng là đồ xui xẻo, về đây làm gì! Ép bà ngoại cậu phải tức chết mới chịu đúng không?”Mợ Cả lại măng.“Mọi người đừng măng anh họ nữa đượckhông? Anh họ chỉ muốn quay về thăm mọi người và bà ngoại thôi, sao mọi người phải như vậy?”Dương Tiểu Bối sốt ruột phát khóc.“Hừ, Tiểu Bối, người lớn nói chuyện, ranh con như cô lại dám xen vào, chưa mắng cô là may đó, nếu không phải năm đó ba cô giúp đỡ sao mẹ cậu ta có thể đào hôn thành công được!”Mợ Cả lạnh lùng quát.“Em nói này chị dâu, chị có ý gì, sao chị lại nói thế với con trẻ?”Mẹ Tiểu Bối bực mình.“Thế nào hả? Em Năm? Con trẻ không ngoan ngoãn thì chị không được dạy dỗ à? Ha ha, cũng không biết tự nhìn lại xem bây giờ trong gia tộc này, mình đang đứng ở vị trí nào à? Dương Tiểu Bối, cô mới vào công ty đúng không, đúng lúc lắm, chẳng phải cô ở bộ phận dự án à, ban nấy bà nội đã nói rồi, chuyện cấp bách bây giờ là phải lấy được dự án, những công trình lớn của năm nay, tôi sẽ giao cho bộ phận dự án của cô hết!”“Chẳng phải ranh con như cô biết cãi lắm à? Để tôi xem thử năng lực của cô thế nào? Nếu cô không thể cống hiến cho gia tộc này, thì hai mẹ con cô chỉ có thể trông cậy vào phần tài sản ít ỏi thôi!”Miệng của mợ Cả Quách Như giống ăn phải pháo.Chú Tư và chú Năm cùng một phe, lúc trước rất thân với Dương Ngọc Bình.Mà lúc trước, quan hệ giữa Dương Ngọc Bình và Quách Như cực kỳ kém.Hơn nữa, năm đó khi Quách Như ở công ty, mở tài khoản giả bị Dương Ngọc Bình phát hiện.Dương Ngọc Bình đích thân đi tố cáo bà ta trước mặt bà cụ Dương.Sau đó trong cuộc họp gia tộc, dưới sự chứng kiến của mọi người, Quách Như bị bà cụ Dương tát một cái rất kêu.Từ đó về sau, xem như Quách Như và Dương Ngọc Bình thành kẻ thù.Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, tất nhiên cũng hận cả nhà chú Tư và chú Năm.Bây giờ bà ta và Dương Ngọc Đình đang nắm giữ đa số tài nguyên của công ty.Cũng tương đương với phó chủ tịch, tất nhiên có tiếng nói hơn.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hừ, lúc trước người đàn bà kia vứt bỏ gia tộc này, đẩy toàn bộ gia tộc vào chỗ nguy hiểm, suýt chút đã làm mẹ tức chết, quay về nói với người đàn bà đó là có hối hận cũng vô dụng!”Mợ Ba cũng nói.Vừa nhắc đến đề tài này là nói liên miên không dứt.Dồn dập nhìn Trần Khiêm, chỉ trích mẹ Trần Khiêm.“Đủ rồi đủ rồi, đừng nói nữa!”Bà cụ Dương lên tăng xông, lập tức đập bàn quát.Mọi người mới chịu yên lặng. “A Sinh, đỡ tôi về nghỉ ngơi!”“Dạ, chủ tịch!”Sau đó, bà cụ Dương trực tiếp rời đi. “Tại cậu hết, đúng là đồ xui xẻo, về đây làm gì! Ép bà ngoại cậu phải tức chết mới chịu đúng không?”Mợ Cả lại măng.“Mọi người đừng măng anh họ nữa đượckhông? Anh họ chỉ muốn quay về thăm mọi người và bà ngoại thôi, sao mọi người phải như vậy?”Dương Tiểu Bối sốt ruột phát khóc.“Hừ, Tiểu Bối, người lớn nói chuyện, ranh con như cô lại dám xen vào, chưa mắng cô là may đó, nếu không phải năm đó ba cô giúp đỡ sao mẹ cậu ta có thể đào hôn thành công được!”Mợ Cả lạnh lùng quát.“Em nói này chị dâu, chị có ý gì, sao chị lại nói thế với con trẻ?”Mẹ Tiểu Bối bực mình.“Thế nào hả? Em Năm? Con trẻ không ngoan ngoãn thì chị không được dạy dỗ à? Ha ha, cũng không biết tự nhìn lại xem bây giờ trong gia tộc này, mình đang đứng ở vị trí nào à? Dương Tiểu Bối, cô mới vào công ty đúng không, đúng lúc lắm, chẳng phải cô ở bộ phận dự án à, ban nấy bà nội đã nói rồi, chuyện cấp bách bây giờ là phải lấy được dự án, những công trình lớn của năm nay, tôi sẽ giao cho bộ phận dự án của cô hết!”“Chẳng phải ranh con như cô biết cãi lắm à? Để tôi xem thử năng lực của cô thế nào? Nếu cô không thể cống hiến cho gia tộc này, thì hai mẹ con cô chỉ có thể trông cậy vào phần tài sản ít ỏi thôi!”Miệng của mợ Cả Quách Như giống ăn phải pháo.Chú Tư và chú Năm cùng một phe, lúc trước rất thân với Dương Ngọc Bình.Mà lúc trước, quan hệ giữa Dương Ngọc Bình và Quách Như cực kỳ kém.Hơn nữa, năm đó khi Quách Như ở công ty, mở tài khoản giả bị Dương Ngọc Bình phát hiện.Dương Ngọc Bình đích thân đi tố cáo bà ta trước mặt bà cụ Dương.Sau đó trong cuộc họp gia tộc, dưới sự chứng kiến của mọi người, Quách Như bị bà cụ Dương tát một cái rất kêu.Từ đó về sau, xem như Quách Như và Dương Ngọc Bình thành kẻ thù.Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, tất nhiên cũng hận cả nhà chú Tư và chú Năm.Bây giờ bà ta và Dương Ngọc Đình đang nắm giữ đa số tài nguyên của công ty.Cũng tương đương với phó chủ tịch, tất nhiên có tiếng nói hơn.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hừ, lúc trước người đàn bà kia vứt bỏ gia tộc này, đẩy toàn bộ gia tộc vào chỗ nguy hiểm, suýt chút đã làm mẹ tức chết, quay về nói với người đàn bà đó là có hối hận cũng vô dụng!”Mợ Ba cũng nói.Vừa nhắc đến đề tài này là nói liên miên không dứt.Dồn dập nhìn Trần Khiêm, chỉ trích mẹ Trần Khiêm.“Đủ rồi đủ rồi, đừng nói nữa!”Bà cụ Dương lên tăng xông, lập tức đập bàn quát.Mọi người mới chịu yên lặng. “A Sinh, đỡ tôi về nghỉ ngơi!”“Dạ, chủ tịch!”Sau đó, bà cụ Dương trực tiếp rời đi. “Tại cậu hết, đúng là đồ xui xẻo, về đây làm gì! Ép bà ngoại cậu phải tức chết mới chịu đúng không?”Mợ Cả lại măng.“Mọi người đừng măng anh họ nữa đượckhông? Anh họ chỉ muốn quay về thăm mọi người và bà ngoại thôi, sao mọi người phải như vậy?”Dương Tiểu Bối sốt ruột phát khóc.“Hừ, Tiểu Bối, người lớn nói chuyện, ranh con như cô lại dám xen vào, chưa mắng cô là may đó, nếu không phải năm đó ba cô giúp đỡ sao mẹ cậu ta có thể đào hôn thành công được!”Mợ Cả lạnh lùng quát.“Em nói này chị dâu, chị có ý gì, sao chị lại nói thế với con trẻ?”Mẹ Tiểu Bối bực mình.“Thế nào hả? Em Năm? Con trẻ không ngoan ngoãn thì chị không được dạy dỗ à? Ha ha, cũng không biết tự nhìn lại xem bây giờ trong gia tộc này, mình đang đứng ở vị trí nào à? Dương Tiểu Bối, cô mới vào công ty đúng không, đúng lúc lắm, chẳng phải cô ở bộ phận dự án à, ban nấy bà nội đã nói rồi, chuyện cấp bách bây giờ là phải lấy được dự án, những công trình lớn của năm nay, tôi sẽ giao cho bộ phận dự án của cô hết!”“Chẳng phải ranh con như cô biết cãi lắm à? Để tôi xem thử năng lực của cô thế nào? Nếu cô không thể cống hiến cho gia tộc này, thì hai mẹ con cô chỉ có thể trông cậy vào phần tài sản ít ỏi thôi!”Miệng của mợ Cả Quách Như giống ăn phải pháo.Chú Tư và chú Năm cùng một phe, lúc trước rất thân với Dương Ngọc Bình.Mà lúc trước, quan hệ giữa Dương Ngọc Bình và Quách Như cực kỳ kém.Hơn nữa, năm đó khi Quách Như ở công ty, mở tài khoản giả bị Dương Ngọc Bình phát hiện.Dương Ngọc Bình đích thân đi tố cáo bà ta trước mặt bà cụ Dương.Sau đó trong cuộc họp gia tộc, dưới sự chứng kiến của mọi người, Quách Như bị bà cụ Dương tát một cái rất kêu.Từ đó về sau, xem như Quách Như và Dương Ngọc Bình thành kẻ thù.Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, tất nhiên cũng hận cả nhà chú Tư và chú Năm.Bây giờ bà ta và Dương Ngọc Đình đang nắm giữ đa số tài nguyên của công ty.Cũng tương đương với phó chủ tịch, tất nhiên có tiếng nói hơn.

Chương 1055: Đúng là đồ Xui xẻo