Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1079: Không ngờ lại thuận lợi như vậy
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, mọi người đều sững sờ.Miệng Quách Như há to như thể nhét vừa quả trứng gà.“Giám đốc Hồ, anh chắc chăn là không nghe lầm chứ, tập đoàn thật sự có người tên Triệu Khang à?”Quách Như khó mà tin được nói.Dương Nghiên với Dương Diệp cũng đố kị nhìn Dương Tiểu Bối.“Đó là một trong những tổng giám đốc của chúng tôi, bình thường rất khiêm tốn. Với cả, bà Quách gọi thẳng tên của tổng giám đốc chúng tôi như thế sợ là không tốt lắm nhỉ?”Vẻ mặt giám đốc Hồ ngớ ra.Tổng giám đốc của tập đoàn có vài người, bọn họ chắc chắn sẽ không tùy tiện tiết lộ danh tính của mình cho cấp dưới.Cái gọi là ông chủ đứng sau chính là như vậy.“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Tôi chỉ nhắc anh thôi, đừng có nghe nhầm. Dương Tiểu Bối chỉ là một nhân viên quèn ở công ty chúng tôi, dựa vào đâu mà tổng giám đốc Triệu Khang phải đặc biệt tiếp đãi cô ta chứ?”Quách Như nói.“Vậy phải hỏi tổng giám đốc Triệu rồi, cô Dương, cô đến để bàn chuyện dự án sao?”Giám đốc Hồ cung kính cười nói.Dương Tiểu Bối gật mạnh đầu.“Ha ha, vậy được rồi. Tổng giám đốc Triệu Khang ở trên tầng đã chuẩn bị xong để kí kết rồi. Nếu cô không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta lên đó kí hợp đồng nhé?”“Hả? Giờ kí hợp đồng luôn sao?”Dương Tiểu Bối hơi ngẩn ra.Vốn dĩ là vì anh họ có quan hệ bạn học như: Dương Diệp vậy, sau khi đến thì mình phải cố gắng tiến hành trình bày đàm phán.Không ngờ lại thuận lợi như vậy.Hơn nữa, quan hệ của anh họ, lại là quen biết với một trong những tổng giám đốc của Tín Phong?Có một cô gái theo lễ nghỉ đến cầm lấy túi xách của Dương Tiểu Bối, sao đó mọi người lên tầng.“Mẹ, chắc bọn họ nhầm rồi nhỉ?”Dương Diệp khó mà tin được nói.“Đúng đấy, còn nói là quan hệ do Trần Khiêm nhờ vả, Trần Khiêm lại có kiểu quan hệ này à? Sao có thể chứ?”Dương Nghiên cũng đố kị nói.Rất rõ ràng, bây giờ ánh mắt mọi người nhìn hai người nhà mình có hơi khôi hài.Bởi vì cái vả mặt này cũng quá mạnh rồi!Còn Quách Như thì nhớ đến chuyện hôm qua Trần Khiêm trực tiếp lấy ra bảy triệu sáu trăm nghìn tệ.Và một số việc mà Dương Diệp nói.Cả vấn đề về quần áo mà Trần Khiêm mặc.Bây giờ Trần Khiêm lại có thể nhờ vả được quan hệ ở Tín Phong.Cho dù có ngốc thì lúc này cũng cảm thấy Trần Khiêm chắc chắn không hề đơn giản!“Đợi chút!”Quách Như ngắt lời mẹ con Dương Nghiên như bị đạp phải đuôi.“Mấy người nói xem có phải trước đây chúng ta điều tra Trần Khiêm có sai sót gì rồi không, chắc cậu ta không phải là kẻ nghèo đâu nhỉ. Nếu không sao cậu ta có thể hào phóng đến thế được, hơn nữa mạng lưới quan hệ còn rộng như vậy?”Quách Như nghiêm túc nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, mọi người đều sững sờ.Miệng Quách Như há to như thể nhét vừa quả trứng gà.“Giám đốc Hồ, anh chắc chăn là không nghe lầm chứ, tập đoàn thật sự có người tên Triệu Khang à?”Quách Như khó mà tin được nói.Dương Nghiên với Dương Diệp cũng đố kị nhìn Dương Tiểu Bối.“Đó là một trong những tổng giám đốc của chúng tôi, bình thường rất khiêm tốn. Với cả, bà Quách gọi thẳng tên của tổng giám đốc chúng tôi như thế sợ là không tốt lắm nhỉ?”Vẻ mặt giám đốc Hồ ngớ ra.Tổng giám đốc của tập đoàn có vài người, bọn họ chắc chắn sẽ không tùy tiện tiết lộ danh tính của mình cho cấp dưới.Cái gọi là ông chủ đứng sau chính là như vậy.“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Tôi chỉ nhắc anh thôi, đừng có nghe nhầm. Dương Tiểu Bối chỉ là một nhân viên quèn ở công ty chúng tôi, dựa vào đâu mà tổng giám đốc Triệu Khang phải đặc biệt tiếp đãi cô ta chứ?”Quách Như nói.“Vậy phải hỏi tổng giám đốc Triệu rồi, cô Dương, cô đến để bàn chuyện dự án sao?”Giám đốc Hồ cung kính cười nói.Dương Tiểu Bối gật mạnh đầu.“Ha ha, vậy được rồi. Tổng giám đốc Triệu Khang ở trên tầng đã chuẩn bị xong để kí kết rồi. Nếu cô không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta lên đó kí hợp đồng nhé?”“Hả? Giờ kí hợp đồng luôn sao?”Dương Tiểu Bối hơi ngẩn ra.Vốn dĩ là vì anh họ có quan hệ bạn học như: Dương Diệp vậy, sau khi đến thì mình phải cố gắng tiến hành trình bày đàm phán.Không ngờ lại thuận lợi như vậy.Hơn nữa, quan hệ của anh họ, lại là quen biết với một trong những tổng giám đốc của Tín Phong?Có một cô gái theo lễ nghỉ đến cầm lấy túi xách của Dương Tiểu Bối, sao đó mọi người lên tầng.“Mẹ, chắc bọn họ nhầm rồi nhỉ?”Dương Diệp khó mà tin được nói.“Đúng đấy, còn nói là quan hệ do Trần Khiêm nhờ vả, Trần Khiêm lại có kiểu quan hệ này à? Sao có thể chứ?”Dương Nghiên cũng đố kị nói.Rất rõ ràng, bây giờ ánh mắt mọi người nhìn hai người nhà mình có hơi khôi hài.Bởi vì cái vả mặt này cũng quá mạnh rồi!Còn Quách Như thì nhớ đến chuyện hôm qua Trần Khiêm trực tiếp lấy ra bảy triệu sáu trăm nghìn tệ.Và một số việc mà Dương Diệp nói.Cả vấn đề về quần áo mà Trần Khiêm mặc.Bây giờ Trần Khiêm lại có thể nhờ vả được quan hệ ở Tín Phong.Cho dù có ngốc thì lúc này cũng cảm thấy Trần Khiêm chắc chắn không hề đơn giản!“Đợi chút!”Quách Như ngắt lời mẹ con Dương Nghiên như bị đạp phải đuôi.“Mấy người nói xem có phải trước đây chúng ta điều tra Trần Khiêm có sai sót gì rồi không, chắc cậu ta không phải là kẻ nghèo đâu nhỉ. Nếu không sao cậu ta có thể hào phóng đến thế được, hơn nữa mạng lưới quan hệ còn rộng như vậy?”Quách Như nghiêm túc nói.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Lúc này, mọi người đều sững sờ.Miệng Quách Như há to như thể nhét vừa quả trứng gà.“Giám đốc Hồ, anh chắc chăn là không nghe lầm chứ, tập đoàn thật sự có người tên Triệu Khang à?”Quách Như khó mà tin được nói.Dương Nghiên với Dương Diệp cũng đố kị nhìn Dương Tiểu Bối.“Đó là một trong những tổng giám đốc của chúng tôi, bình thường rất khiêm tốn. Với cả, bà Quách gọi thẳng tên của tổng giám đốc chúng tôi như thế sợ là không tốt lắm nhỉ?”Vẻ mặt giám đốc Hồ ngớ ra.Tổng giám đốc của tập đoàn có vài người, bọn họ chắc chắn sẽ không tùy tiện tiết lộ danh tính của mình cho cấp dưới.Cái gọi là ông chủ đứng sau chính là như vậy.“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Tôi chỉ nhắc anh thôi, đừng có nghe nhầm. Dương Tiểu Bối chỉ là một nhân viên quèn ở công ty chúng tôi, dựa vào đâu mà tổng giám đốc Triệu Khang phải đặc biệt tiếp đãi cô ta chứ?”Quách Như nói.“Vậy phải hỏi tổng giám đốc Triệu rồi, cô Dương, cô đến để bàn chuyện dự án sao?”Giám đốc Hồ cung kính cười nói.Dương Tiểu Bối gật mạnh đầu.“Ha ha, vậy được rồi. Tổng giám đốc Triệu Khang ở trên tầng đã chuẩn bị xong để kí kết rồi. Nếu cô không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta lên đó kí hợp đồng nhé?”“Hả? Giờ kí hợp đồng luôn sao?”Dương Tiểu Bối hơi ngẩn ra.Vốn dĩ là vì anh họ có quan hệ bạn học như: Dương Diệp vậy, sau khi đến thì mình phải cố gắng tiến hành trình bày đàm phán.Không ngờ lại thuận lợi như vậy.Hơn nữa, quan hệ của anh họ, lại là quen biết với một trong những tổng giám đốc của Tín Phong?Có một cô gái theo lễ nghỉ đến cầm lấy túi xách của Dương Tiểu Bối, sao đó mọi người lên tầng.“Mẹ, chắc bọn họ nhầm rồi nhỉ?”Dương Diệp khó mà tin được nói.“Đúng đấy, còn nói là quan hệ do Trần Khiêm nhờ vả, Trần Khiêm lại có kiểu quan hệ này à? Sao có thể chứ?”Dương Nghiên cũng đố kị nói.Rất rõ ràng, bây giờ ánh mắt mọi người nhìn hai người nhà mình có hơi khôi hài.Bởi vì cái vả mặt này cũng quá mạnh rồi!Còn Quách Như thì nhớ đến chuyện hôm qua Trần Khiêm trực tiếp lấy ra bảy triệu sáu trăm nghìn tệ.Và một số việc mà Dương Diệp nói.Cả vấn đề về quần áo mà Trần Khiêm mặc.Bây giờ Trần Khiêm lại có thể nhờ vả được quan hệ ở Tín Phong.Cho dù có ngốc thì lúc này cũng cảm thấy Trần Khiêm chắc chắn không hề đơn giản!“Đợi chút!”Quách Như ngắt lời mẹ con Dương Nghiên như bị đạp phải đuôi.“Mấy người nói xem có phải trước đây chúng ta điều tra Trần Khiêm có sai sót gì rồi không, chắc cậu ta không phải là kẻ nghèo đâu nhỉ. Nếu không sao cậu ta có thể hào phóng đến thế được, hơn nữa mạng lưới quan hệ còn rộng như vậy?”Quách Như nghiêm túc nói.