Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1115: Tặng cho nhà họ Long một món quà lớn!
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Chát!Long Thiếu Lôi giáng một bạt tai lên mặt Dương Tiểu Bối.“Dương Tiểu Bối, sức chịu đựng của con người có giới hạn. Lúc tôi phát hiện cô không còn giá trị lợi dụng đối với tôi nữa thì ngày chết của cô tới rồi đấy!"Long Thiếu Lôi hung ác cảnh cáo.“Tôi cũng đâu có ngu, tôi kí rồi anh có thể tha cho tôi sao?”Dương Tiểu Bối lạnh lùng cười.Ánh mắt Long Thiếu Lôi lạnh tanh.Tờ giấy hợp đồng này là để lấy lại một số tài sản ở trong tay Dương Tiểu Bối.Tất nhiên, như Dương Tiểu Bối nói, một khi đã kí rồi thì Long Thiếu Lôi chắc chắn sẽ không để cô ấy sống.“Xem ra đã đến lúc cho cô nếm chút mùi rồi. Gọi đám thẳng Hai lên hành động đi! Ha ha, trước khi bọn họ ra tay có thể để bọn họ hưởng thụ một chút, dù sao thì Dương Tiểu Bối cũng là người đẹp mài”Long Thiếu Lôi lạnh lùng nói.“Vâng thưa cậu Lôi!”Đám thuộc hạ cười.Sau đó rút bộ đàm ra: “Lên đi!”Kết quả một lúc lâu sau cũng không thấy đáp lại.Người này lại gọi mấy tên canh giữ khác ở tầng dưới.Cũng không có tiếng đáp lại.“Chuyện gì vậy? Xuống dưới xem đi!”Long Thiếu Lôi nói. Vài người đi xuống dưới.Khi thuộc hạ xuống dưới rồi, sau đó vãn không nghe thấy tiếng gì.Lúc này, Long Thiếu Lôi mới ý thức được có gì đó sai sai.“Cậu ở đây canh, mấy cậu theo tôi xuống dưới!” Long Thiếu Lôi căn dặn một tên thuộc hạ.Sau đó dẫn người xuống dưới.Vừa tới cầu thang.Trước mắt tối đen, có thứ gì đó trùm lên đầu, sau đó lại bị đánh cho bất tỉnh nhân sự!Đêm khuya.Trần Khiêm nhìn Tiểu Bối kiệt sức đang nghỉ ngơi.Đắp chăn cho cô ấy xong sau đó ra khỏi phòng Tiểu Bối.Bên ngoài, có một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen đang đứng.“Ha ha, cậu Trần, e rằng tối nay nhà họ Long không thể bình tĩnh được nữa rồi, trợ thủ đắc lực biến mất, quả nhiên bọn họ đã tìm đến phát điên rồi"Hậu Bình cười nói.“Đúng vậy cậu Trần, hay là chúng ta cũng để bọn họ tìm bảy ngày đi, sau đó gửi đứa cháu trai yêu quý lại cho bọn họ?”Một người thuộc hạ khác nói.“Tôi không rảnh để dây dưa với nhà họ Long bảy ngày. Phải rồi, hình như ngày mai nhà họ Long có sự kiện gì đúng không? Đúng lúc lắm, Long Thiếu Lôi chuẩn bị quà lớn cho sự kiện của nhà họ Long, ép Tiểu Bối bảy ngày. Vậy ngày mai chúng ta qua đó, tặng cho nhà họ Long một món quà lớn!”Ánh mắt Trần Khiêm lạnh lùng.“Chuẩn bị đi!”“Vâng!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Chát!Long Thiếu Lôi giáng một bạt tai lên mặt Dương Tiểu Bối.“Dương Tiểu Bối, sức chịu đựng của con người có giới hạn. Lúc tôi phát hiện cô không còn giá trị lợi dụng đối với tôi nữa thì ngày chết của cô tới rồi đấy!"Long Thiếu Lôi hung ác cảnh cáo.“Tôi cũng đâu có ngu, tôi kí rồi anh có thể tha cho tôi sao?”Dương Tiểu Bối lạnh lùng cười.Ánh mắt Long Thiếu Lôi lạnh tanh.Tờ giấy hợp đồng này là để lấy lại một số tài sản ở trong tay Dương Tiểu Bối.Tất nhiên, như Dương Tiểu Bối nói, một khi đã kí rồi thì Long Thiếu Lôi chắc chắn sẽ không để cô ấy sống.“Xem ra đã đến lúc cho cô nếm chút mùi rồi. Gọi đám thẳng Hai lên hành động đi! Ha ha, trước khi bọn họ ra tay có thể để bọn họ hưởng thụ một chút, dù sao thì Dương Tiểu Bối cũng là người đẹp mài”Long Thiếu Lôi lạnh lùng nói.“Vâng thưa cậu Lôi!”Đám thuộc hạ cười.Sau đó rút bộ đàm ra: “Lên đi!”Kết quả một lúc lâu sau cũng không thấy đáp lại.Người này lại gọi mấy tên canh giữ khác ở tầng dưới.Cũng không có tiếng đáp lại.“Chuyện gì vậy? Xuống dưới xem đi!”Long Thiếu Lôi nói. Vài người đi xuống dưới.Khi thuộc hạ xuống dưới rồi, sau đó vãn không nghe thấy tiếng gì.Lúc này, Long Thiếu Lôi mới ý thức được có gì đó sai sai.“Cậu ở đây canh, mấy cậu theo tôi xuống dưới!” Long Thiếu Lôi căn dặn một tên thuộc hạ.Sau đó dẫn người xuống dưới.Vừa tới cầu thang.Trước mắt tối đen, có thứ gì đó trùm lên đầu, sau đó lại bị đánh cho bất tỉnh nhân sự!Đêm khuya.Trần Khiêm nhìn Tiểu Bối kiệt sức đang nghỉ ngơi.Đắp chăn cho cô ấy xong sau đó ra khỏi phòng Tiểu Bối.Bên ngoài, có một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen đang đứng.“Ha ha, cậu Trần, e rằng tối nay nhà họ Long không thể bình tĩnh được nữa rồi, trợ thủ đắc lực biến mất, quả nhiên bọn họ đã tìm đến phát điên rồi"Hậu Bình cười nói.“Đúng vậy cậu Trần, hay là chúng ta cũng để bọn họ tìm bảy ngày đi, sau đó gửi đứa cháu trai yêu quý lại cho bọn họ?”Một người thuộc hạ khác nói.“Tôi không rảnh để dây dưa với nhà họ Long bảy ngày. Phải rồi, hình như ngày mai nhà họ Long có sự kiện gì đúng không? Đúng lúc lắm, Long Thiếu Lôi chuẩn bị quà lớn cho sự kiện của nhà họ Long, ép Tiểu Bối bảy ngày. Vậy ngày mai chúng ta qua đó, tặng cho nhà họ Long một món quà lớn!”Ánh mắt Trần Khiêm lạnh lùng.“Chuẩn bị đi!”“Vâng!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Chát!Long Thiếu Lôi giáng một bạt tai lên mặt Dương Tiểu Bối.“Dương Tiểu Bối, sức chịu đựng của con người có giới hạn. Lúc tôi phát hiện cô không còn giá trị lợi dụng đối với tôi nữa thì ngày chết của cô tới rồi đấy!"Long Thiếu Lôi hung ác cảnh cáo.“Tôi cũng đâu có ngu, tôi kí rồi anh có thể tha cho tôi sao?”Dương Tiểu Bối lạnh lùng cười.Ánh mắt Long Thiếu Lôi lạnh tanh.Tờ giấy hợp đồng này là để lấy lại một số tài sản ở trong tay Dương Tiểu Bối.Tất nhiên, như Dương Tiểu Bối nói, một khi đã kí rồi thì Long Thiếu Lôi chắc chắn sẽ không để cô ấy sống.“Xem ra đã đến lúc cho cô nếm chút mùi rồi. Gọi đám thẳng Hai lên hành động đi! Ha ha, trước khi bọn họ ra tay có thể để bọn họ hưởng thụ một chút, dù sao thì Dương Tiểu Bối cũng là người đẹp mài”Long Thiếu Lôi lạnh lùng nói.“Vâng thưa cậu Lôi!”Đám thuộc hạ cười.Sau đó rút bộ đàm ra: “Lên đi!”Kết quả một lúc lâu sau cũng không thấy đáp lại.Người này lại gọi mấy tên canh giữ khác ở tầng dưới.Cũng không có tiếng đáp lại.“Chuyện gì vậy? Xuống dưới xem đi!”Long Thiếu Lôi nói. Vài người đi xuống dưới.Khi thuộc hạ xuống dưới rồi, sau đó vãn không nghe thấy tiếng gì.Lúc này, Long Thiếu Lôi mới ý thức được có gì đó sai sai.“Cậu ở đây canh, mấy cậu theo tôi xuống dưới!” Long Thiếu Lôi căn dặn một tên thuộc hạ.Sau đó dẫn người xuống dưới.Vừa tới cầu thang.Trước mắt tối đen, có thứ gì đó trùm lên đầu, sau đó lại bị đánh cho bất tỉnh nhân sự!Đêm khuya.Trần Khiêm nhìn Tiểu Bối kiệt sức đang nghỉ ngơi.Đắp chăn cho cô ấy xong sau đó ra khỏi phòng Tiểu Bối.Bên ngoài, có một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen đang đứng.“Ha ha, cậu Trần, e rằng tối nay nhà họ Long không thể bình tĩnh được nữa rồi, trợ thủ đắc lực biến mất, quả nhiên bọn họ đã tìm đến phát điên rồi"Hậu Bình cười nói.“Đúng vậy cậu Trần, hay là chúng ta cũng để bọn họ tìm bảy ngày đi, sau đó gửi đứa cháu trai yêu quý lại cho bọn họ?”Một người thuộc hạ khác nói.“Tôi không rảnh để dây dưa với nhà họ Long bảy ngày. Phải rồi, hình như ngày mai nhà họ Long có sự kiện gì đúng không? Đúng lúc lắm, Long Thiếu Lôi chuẩn bị quà lớn cho sự kiện của nhà họ Long, ép Tiểu Bối bảy ngày. Vậy ngày mai chúng ta qua đó, tặng cho nhà họ Long một món quà lớn!”Ánh mắt Trần Khiêm lạnh lùng.“Chuẩn bị đi!”“Vâng!”