Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1117: Chuyện của Long Thiếu Vân và Long Thiếu Lôi đều là do tôi làm
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Mẹ ơi, thật là một đoàn xe hoành tráng!"Mấy cô gái khiếp sợ nói.Tiếp sau, bọn Mạnh Xán không đi vào mà đứng ở cửa đợi xem trong xe là những nhân vật nào.'Thậm chí còn có mấy cô gái vội vàng trang điểm lại.Lỡ như cậu ấm nào đó bước xuống xe nhìn trúng mình thì sao? He he.Sau đó, một toán vệ sĩ áo đen từ trên xe bước xuống.Cuối cùng, một cậu ấm mới xuống xe."Ôi trời? Trần Khiêm?"Mạnh Xán vừa nhìn thấy đã trợn mắt há mồm. Sắp bị dọa cho choáng váng."Tiểu Nhã, cậu ta là Trần Khiêm đúng không?”Mạnh Xán kích động đến mức chân đã muốn đứng không yên.Tần Nhã gật đầu: "Đúng vậy!""Hả? Trần Khiêm? Cậu ta mà cũng có đoàn xe sang vậy sao? Rốt cuộc là sao chứ?"Trước đây, Mạnh Xán ngạc nhiên vì tài sản của Trần Khiêm.Nhưng không ngờ, Trần Khiêm còn giàu đến mức này.Tất nhiên Trần Khiêm cũng chẳng để ý gì đến đám Tần Nhã bên này.Khí thế hùng hổ dẫn đoàn người vào sân nhà họ Long."Nhà họ Long lại mời Trần Khiêm sao?"Mạnh Xán kinh ngạc hỏi."Nhà họ Long chắc hẳn không mời Trần Khiêm đâu, tớ cảm thấy có chuyện gì đó phía sau, chúng ta vào xem thử!"Tân Nhã nói.Sau đó mang vẻ mặt hoài nghỉ cùng Mạnh Xán đi vào.Lúc họ đến nơi, trong sân, hai bên đã bắt đầu giằng co."Cậu là Trần Khiêm? Nếu tôi nhớ không nhầm, nhà họ Long chúng tôi không có mời cậu?”Người nhà họ Long hẳn học nói. "Hừ, vậy mà dám tự vác xác đên đây? Nói mau, cậu chủ Lôi của chúng tôi đang ở đâu? Cả cậu chủVân nữa, có phải cậu bắt đi rồi không?"Một người nhà họ Long không kiềm được rống lên."Không được vô lễ, không có chứng cứ không được nói hồ đồ, lỡ chuyện này không phải cậu Trần làm thì sao?"Ông cụ nâng tay ra hiệu cho những người trong gia tộc im lặng.Rồi sau đó mang vẻ mặt suy ngẫm nhìn Trần Khiêm: "Cậu nói đúng không cậu Trần?""Không đúng! Chuyện của Long Thiếu Vân và Long Thiếu Lôi đều là do tôi làm!"Trần Khiêm lắc đầu cười khổ nói. "Hả?"Mí mắt Ông cụ hung hăng giật giật.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Mẹ ơi, thật là một đoàn xe hoành tráng!"Mấy cô gái khiếp sợ nói.Tiếp sau, bọn Mạnh Xán không đi vào mà đứng ở cửa đợi xem trong xe là những nhân vật nào.'Thậm chí còn có mấy cô gái vội vàng trang điểm lại.Lỡ như cậu ấm nào đó bước xuống xe nhìn trúng mình thì sao? He he.Sau đó, một toán vệ sĩ áo đen từ trên xe bước xuống.Cuối cùng, một cậu ấm mới xuống xe."Ôi trời? Trần Khiêm?"Mạnh Xán vừa nhìn thấy đã trợn mắt há mồm. Sắp bị dọa cho choáng váng."Tiểu Nhã, cậu ta là Trần Khiêm đúng không?”Mạnh Xán kích động đến mức chân đã muốn đứng không yên.Tần Nhã gật đầu: "Đúng vậy!""Hả? Trần Khiêm? Cậu ta mà cũng có đoàn xe sang vậy sao? Rốt cuộc là sao chứ?"Trước đây, Mạnh Xán ngạc nhiên vì tài sản của Trần Khiêm.Nhưng không ngờ, Trần Khiêm còn giàu đến mức này.Tất nhiên Trần Khiêm cũng chẳng để ý gì đến đám Tần Nhã bên này.Khí thế hùng hổ dẫn đoàn người vào sân nhà họ Long."Nhà họ Long lại mời Trần Khiêm sao?"Mạnh Xán kinh ngạc hỏi."Nhà họ Long chắc hẳn không mời Trần Khiêm đâu, tớ cảm thấy có chuyện gì đó phía sau, chúng ta vào xem thử!"Tân Nhã nói.Sau đó mang vẻ mặt hoài nghỉ cùng Mạnh Xán đi vào.Lúc họ đến nơi, trong sân, hai bên đã bắt đầu giằng co."Cậu là Trần Khiêm? Nếu tôi nhớ không nhầm, nhà họ Long chúng tôi không có mời cậu?”Người nhà họ Long hẳn học nói. "Hừ, vậy mà dám tự vác xác đên đây? Nói mau, cậu chủ Lôi của chúng tôi đang ở đâu? Cả cậu chủVân nữa, có phải cậu bắt đi rồi không?"Một người nhà họ Long không kiềm được rống lên."Không được vô lễ, không có chứng cứ không được nói hồ đồ, lỡ chuyện này không phải cậu Trần làm thì sao?"Ông cụ nâng tay ra hiệu cho những người trong gia tộc im lặng.Rồi sau đó mang vẻ mặt suy ngẫm nhìn Trần Khiêm: "Cậu nói đúng không cậu Trần?""Không đúng! Chuyện của Long Thiếu Vân và Long Thiếu Lôi đều là do tôi làm!"Trần Khiêm lắc đầu cười khổ nói. "Hả?"Mí mắt Ông cụ hung hăng giật giật.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Mẹ ơi, thật là một đoàn xe hoành tráng!"Mấy cô gái khiếp sợ nói.Tiếp sau, bọn Mạnh Xán không đi vào mà đứng ở cửa đợi xem trong xe là những nhân vật nào.'Thậm chí còn có mấy cô gái vội vàng trang điểm lại.Lỡ như cậu ấm nào đó bước xuống xe nhìn trúng mình thì sao? He he.Sau đó, một toán vệ sĩ áo đen từ trên xe bước xuống.Cuối cùng, một cậu ấm mới xuống xe."Ôi trời? Trần Khiêm?"Mạnh Xán vừa nhìn thấy đã trợn mắt há mồm. Sắp bị dọa cho choáng váng."Tiểu Nhã, cậu ta là Trần Khiêm đúng không?”Mạnh Xán kích động đến mức chân đã muốn đứng không yên.Tần Nhã gật đầu: "Đúng vậy!""Hả? Trần Khiêm? Cậu ta mà cũng có đoàn xe sang vậy sao? Rốt cuộc là sao chứ?"Trước đây, Mạnh Xán ngạc nhiên vì tài sản của Trần Khiêm.Nhưng không ngờ, Trần Khiêm còn giàu đến mức này.Tất nhiên Trần Khiêm cũng chẳng để ý gì đến đám Tần Nhã bên này.Khí thế hùng hổ dẫn đoàn người vào sân nhà họ Long."Nhà họ Long lại mời Trần Khiêm sao?"Mạnh Xán kinh ngạc hỏi."Nhà họ Long chắc hẳn không mời Trần Khiêm đâu, tớ cảm thấy có chuyện gì đó phía sau, chúng ta vào xem thử!"Tân Nhã nói.Sau đó mang vẻ mặt hoài nghỉ cùng Mạnh Xán đi vào.Lúc họ đến nơi, trong sân, hai bên đã bắt đầu giằng co."Cậu là Trần Khiêm? Nếu tôi nhớ không nhầm, nhà họ Long chúng tôi không có mời cậu?”Người nhà họ Long hẳn học nói. "Hừ, vậy mà dám tự vác xác đên đây? Nói mau, cậu chủ Lôi của chúng tôi đang ở đâu? Cả cậu chủVân nữa, có phải cậu bắt đi rồi không?"Một người nhà họ Long không kiềm được rống lên."Không được vô lễ, không có chứng cứ không được nói hồ đồ, lỡ chuyện này không phải cậu Trần làm thì sao?"Ông cụ nâng tay ra hiệu cho những người trong gia tộc im lặng.Rồi sau đó mang vẻ mặt suy ngẫm nhìn Trần Khiêm: "Cậu nói đúng không cậu Trần?""Không đúng! Chuyện của Long Thiếu Vân và Long Thiếu Lôi đều là do tôi làm!"Trần Khiêm lắc đầu cười khổ nói. "Hả?"Mí mắt Ông cụ hung hăng giật giật.