Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1157: Khám bệnh

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà cô gái đứng bên cạnh thì có vóc người cao gầy, giữa hai đầu lông mày lộ ra một chút khí chất mạnh mẽ của đấng mày râu.Dù cho cô ấy có sắc đẹp kinh người, thế nhưng nét băng sương lạnh lẽo trên khuôn mặt, khiến không khí xung quanh tựa hồ cũng giảm xuống vài độ."Đúng vậy, chính là chỗ này!"Bác Đạt gật đầu.Lưu Gia Nhạc nhìn chàng trai này, cũng gật đầu cười.Hai người Đoàn Đoàn và Mặc Mặc đứng phía sau lưng ba mình nhìn trộm, đáng tiếc, chàng trai không hề để ý đến hai gười dù chỉ một chút."Xe ba bánh của ai đây, đẩy nó sang chỗ khác đi, chúng ta đỗ xe ở đây!"Chàng trai thả lỏng cà vạt, nhìn sang xung quanh, sau đó chỉ vào chiếc xe điện của Trần Khiêm nói.Nhân viên bảo vệ của nhà khách nhìn rồi nhanh chóng chạy bước nhỏ tới lôi con xe củaTrần Khiêm đẩy sang một góc.Cuối cùng chiếc xe của Trần Khiêm lăn tới lúc đụng phải một tảng đá mới ngừng lại được.Chuyện vừa xảy ra trước mắt khiến cho mấy người Đoàn Đoàn, Mặc Mặc bật cười thành tiếng."Các ngươi!"Mã Hân Nhiên thật sự bực bội, bọn họ có ý gì đây.Trần Khiêm kéo kéo cánh tay của Mã Hân Nhiên, quay sang lắc đầu với cô ấy."Bác Đạt, chúng ta dìu ông nội lên đó trước đất"Lúc này, cô gái có vẻ lạnh lùng kia lên tiếng.Mọi người liền thấy hai người đó tới bên cạnh ô tô, đỡ một cụ ông sắc mặt vàng như nến đi lên núi."Đi thôi, chúng ta cũng đi lên cùng họI"Lưu Gia Nhạc nói."Xin lỗi Tiểu Khiêm, khiến cậu cũng bị mất mặt theo tôi!"Mã Hân Nhiên vừa xấu hổ vừa giận dữ nói."Nói cái gì đó, đi thôi, chúng ta đi dìu mẹ của cậu xuống đây!"Trần Khiêm nói. "Hả?""Làm chỉ vậy?”"Để Tả Trung Đào khám bệnh cho mẹ cậu chứ saol"Trần Khiêm cười gượng nói.Mình cũng chỉ mang theo một ít thuốc bên người, hơn nữa, khám bệnh dưới điều kiện nhà khách ầm ï cũng không được lắm. Chẳng bằng tới chỗ của Tả Trung Đào rồi sắp xếp vậy càng tốt hơn.Bằng không Trần Khiêm đã tự tay khám rồi. "Ý cậu là đi tìm thầy Tả sao? Nhưng mà Tiểu Khiêm, không phải cậu vừa nói với tôi cũng không còn là cậu Trần nữa rồi hay sao?"Mã Hân Nhiên không có ý gì khác, cô ấy chỉ đơn thuần là tò mò thôi.Không ngờ Trần Khiêm còn có mối quan hệ ở nơi này nữa."Ha ha, thế nào, không còn là cậu ấm nhà họ Trần thì ngay chút mối quan hệ quen biết tôi cũng mất luôn sao?"Trần Khiêm cười cười nói: "Được rồi, đi thôi!"Chờ đến lúc Trần Khiêm và Mã Hân Nhiên đỡ mẹ của Mã Hân Nhiên lên tới đỉnh núi. . Có‎ gì‎ hot?‎ Chọt‎ thử‎ t𝒓ang‎ ﹍‎ Т𝑹ÙMТ𝑹‎ 𝑼YỆN.VN‎ ﹍Trên núi đã tấp nập đầy người.Dù sao thầy Tả này có danh tiếng vô cùng lớn, có người nói, một gia tộc đồ sộ từng muốn mời ông về làm việc riêng cho nhà họ, còn đưa ra một cái giá trên trời, nhưng ông đã thẳng thừng từ chối."Haiz, còn phải xếp hàng bao lâu nữa? Tôi đã phải bỏ ra năm trăm nghìn tệ mới có số thứ tự này!"Một thương nhân giàu có nóng nảy nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà cô gái đứng bên cạnh thì có vóc người cao gầy, giữa hai đầu lông mày lộ ra một chút khí chất mạnh mẽ của đấng mày râu.Dù cho cô ấy có sắc đẹp kinh người, thế nhưng nét băng sương lạnh lẽo trên khuôn mặt, khiến không khí xung quanh tựa hồ cũng giảm xuống vài độ."Đúng vậy, chính là chỗ này!"Bác Đạt gật đầu.Lưu Gia Nhạc nhìn chàng trai này, cũng gật đầu cười.Hai người Đoàn Đoàn và Mặc Mặc đứng phía sau lưng ba mình nhìn trộm, đáng tiếc, chàng trai không hề để ý đến hai gười dù chỉ một chút."Xe ba bánh của ai đây, đẩy nó sang chỗ khác đi, chúng ta đỗ xe ở đây!"Chàng trai thả lỏng cà vạt, nhìn sang xung quanh, sau đó chỉ vào chiếc xe điện của Trần Khiêm nói.Nhân viên bảo vệ của nhà khách nhìn rồi nhanh chóng chạy bước nhỏ tới lôi con xe củaTrần Khiêm đẩy sang một góc.Cuối cùng chiếc xe của Trần Khiêm lăn tới lúc đụng phải một tảng đá mới ngừng lại được.Chuyện vừa xảy ra trước mắt khiến cho mấy người Đoàn Đoàn, Mặc Mặc bật cười thành tiếng."Các ngươi!"Mã Hân Nhiên thật sự bực bội, bọn họ có ý gì đây.Trần Khiêm kéo kéo cánh tay của Mã Hân Nhiên, quay sang lắc đầu với cô ấy."Bác Đạt, chúng ta dìu ông nội lên đó trước đất"Lúc này, cô gái có vẻ lạnh lùng kia lên tiếng.Mọi người liền thấy hai người đó tới bên cạnh ô tô, đỡ một cụ ông sắc mặt vàng như nến đi lên núi."Đi thôi, chúng ta cũng đi lên cùng họI"Lưu Gia Nhạc nói."Xin lỗi Tiểu Khiêm, khiến cậu cũng bị mất mặt theo tôi!"Mã Hân Nhiên vừa xấu hổ vừa giận dữ nói."Nói cái gì đó, đi thôi, chúng ta đi dìu mẹ của cậu xuống đây!"Trần Khiêm nói. "Hả?""Làm chỉ vậy?”"Để Tả Trung Đào khám bệnh cho mẹ cậu chứ saol"Trần Khiêm cười gượng nói.Mình cũng chỉ mang theo một ít thuốc bên người, hơn nữa, khám bệnh dưới điều kiện nhà khách ầm ï cũng không được lắm. Chẳng bằng tới chỗ của Tả Trung Đào rồi sắp xếp vậy càng tốt hơn.Bằng không Trần Khiêm đã tự tay khám rồi. "Ý cậu là đi tìm thầy Tả sao? Nhưng mà Tiểu Khiêm, không phải cậu vừa nói với tôi cũng không còn là cậu Trần nữa rồi hay sao?"Mã Hân Nhiên không có ý gì khác, cô ấy chỉ đơn thuần là tò mò thôi.Không ngờ Trần Khiêm còn có mối quan hệ ở nơi này nữa."Ha ha, thế nào, không còn là cậu ấm nhà họ Trần thì ngay chút mối quan hệ quen biết tôi cũng mất luôn sao?"Trần Khiêm cười cười nói: "Được rồi, đi thôi!"Chờ đến lúc Trần Khiêm và Mã Hân Nhiên đỡ mẹ của Mã Hân Nhiên lên tới đỉnh núi. . Có‎ gì‎ hot?‎ Chọt‎ thử‎ t𝒓ang‎ ﹍‎ Т𝑹ÙMТ𝑹‎ 𝑼YỆN.VN‎ ﹍Trên núi đã tấp nập đầy người.Dù sao thầy Tả này có danh tiếng vô cùng lớn, có người nói, một gia tộc đồ sộ từng muốn mời ông về làm việc riêng cho nhà họ, còn đưa ra một cái giá trên trời, nhưng ông đã thẳng thừng từ chối."Haiz, còn phải xếp hàng bao lâu nữa? Tôi đã phải bỏ ra năm trăm nghìn tệ mới có số thứ tự này!"Một thương nhân giàu có nóng nảy nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Mà cô gái đứng bên cạnh thì có vóc người cao gầy, giữa hai đầu lông mày lộ ra một chút khí chất mạnh mẽ của đấng mày râu.Dù cho cô ấy có sắc đẹp kinh người, thế nhưng nét băng sương lạnh lẽo trên khuôn mặt, khiến không khí xung quanh tựa hồ cũng giảm xuống vài độ."Đúng vậy, chính là chỗ này!"Bác Đạt gật đầu.Lưu Gia Nhạc nhìn chàng trai này, cũng gật đầu cười.Hai người Đoàn Đoàn và Mặc Mặc đứng phía sau lưng ba mình nhìn trộm, đáng tiếc, chàng trai không hề để ý đến hai gười dù chỉ một chút."Xe ba bánh của ai đây, đẩy nó sang chỗ khác đi, chúng ta đỗ xe ở đây!"Chàng trai thả lỏng cà vạt, nhìn sang xung quanh, sau đó chỉ vào chiếc xe điện của Trần Khiêm nói.Nhân viên bảo vệ của nhà khách nhìn rồi nhanh chóng chạy bước nhỏ tới lôi con xe củaTrần Khiêm đẩy sang một góc.Cuối cùng chiếc xe của Trần Khiêm lăn tới lúc đụng phải một tảng đá mới ngừng lại được.Chuyện vừa xảy ra trước mắt khiến cho mấy người Đoàn Đoàn, Mặc Mặc bật cười thành tiếng."Các ngươi!"Mã Hân Nhiên thật sự bực bội, bọn họ có ý gì đây.Trần Khiêm kéo kéo cánh tay của Mã Hân Nhiên, quay sang lắc đầu với cô ấy."Bác Đạt, chúng ta dìu ông nội lên đó trước đất"Lúc này, cô gái có vẻ lạnh lùng kia lên tiếng.Mọi người liền thấy hai người đó tới bên cạnh ô tô, đỡ một cụ ông sắc mặt vàng như nến đi lên núi."Đi thôi, chúng ta cũng đi lên cùng họI"Lưu Gia Nhạc nói."Xin lỗi Tiểu Khiêm, khiến cậu cũng bị mất mặt theo tôi!"Mã Hân Nhiên vừa xấu hổ vừa giận dữ nói."Nói cái gì đó, đi thôi, chúng ta đi dìu mẹ của cậu xuống đây!"Trần Khiêm nói. "Hả?""Làm chỉ vậy?”"Để Tả Trung Đào khám bệnh cho mẹ cậu chứ saol"Trần Khiêm cười gượng nói.Mình cũng chỉ mang theo một ít thuốc bên người, hơn nữa, khám bệnh dưới điều kiện nhà khách ầm ï cũng không được lắm. Chẳng bằng tới chỗ của Tả Trung Đào rồi sắp xếp vậy càng tốt hơn.Bằng không Trần Khiêm đã tự tay khám rồi. "Ý cậu là đi tìm thầy Tả sao? Nhưng mà Tiểu Khiêm, không phải cậu vừa nói với tôi cũng không còn là cậu Trần nữa rồi hay sao?"Mã Hân Nhiên không có ý gì khác, cô ấy chỉ đơn thuần là tò mò thôi.Không ngờ Trần Khiêm còn có mối quan hệ ở nơi này nữa."Ha ha, thế nào, không còn là cậu ấm nhà họ Trần thì ngay chút mối quan hệ quen biết tôi cũng mất luôn sao?"Trần Khiêm cười cười nói: "Được rồi, đi thôi!"Chờ đến lúc Trần Khiêm và Mã Hân Nhiên đỡ mẹ của Mã Hân Nhiên lên tới đỉnh núi. . Có‎ gì‎ hot?‎ Chọt‎ thử‎ t𝒓ang‎ ﹍‎ Т𝑹ÙMТ𝑹‎ 𝑼YỆN.VN‎ ﹍Trên núi đã tấp nập đầy người.Dù sao thầy Tả này có danh tiếng vô cùng lớn, có người nói, một gia tộc đồ sộ từng muốn mời ông về làm việc riêng cho nhà họ, còn đưa ra một cái giá trên trời, nhưng ông đã thẳng thừng từ chối."Haiz, còn phải xếp hàng bao lâu nữa? Tôi đã phải bỏ ra năm trăm nghìn tệ mới có số thứ tự này!"Một thương nhân giàu có nóng nảy nói.

Chương 1157: Khám bệnh