Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1174: Đi chơi ở hội chùa

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm thật sự hơi sửng sốt khi nghe Phương Kiển Nám nói thế.Không ngờ mình và Phương Kiển Nám chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngản, hơn nữa nói thật, có một số chuyện, mình còn lợi dụng Phương Kiển Nám nữa.Không ngờ cô ấy lại có cảm tình với mình...“Nhưng sau này, đến khi nhà họ Phương chúng tôi tới nhà họ Trần, mới nhận được tin tức anh ấy đã mất tích rồi! Tôi đã phái rất nhiều người đi tìm anh ấy, đã nửa năm rồi, nhưng anh ấy vẫn bặt vô âm tín, có thể anh ấy đã đi rồi!"Vẻ mặt Phương Kiển Nam hơi đau khổ nói.“Cậu làm xong rồi à?”Lúc này, Phương Kiển Nám quay đầu nhìn A Tam.A Tam gật đầu.Rồi làm ra dấu bảo Phương Kiển Nam nghỉ ngơi cho tốt.Sau đó anh định xách hộp thuốc của mình rời đi.Đúng lúc này Trần Khiêm lại nhìn thấy, trong phòng Phương Kiển Nám có đặt một bó hương, và giỏ hương cầu nguyện.Anh lập tức nhíu mày lại.Rồi chỉ vào giỏ hương nói: “A a a?”Ý là ngày mai cô có chuyện gì à?Phương Kiển Nám mỉm cười gật đầu: “Chẳng phải ngày mai là hội chùa à, tôi và Phương Di, còn có thím Hai và thím Ba, cùng đi lên chùa cầu nguyện. Hằng năm cứ vào dịp này, chúng tôi đều lén lút đi, ha ha, A Tam cậu biết không, trước đây tôi và Phương Di đều không thể tùy ý đi ra ngoài, giờ thì đỡ hơn rồi, có thể đi dạo hội chùa náo nhiệt một vòng!”“ÔôI"Nhưng vẻ mặt Trần Khiêm lại không có nhiều cảm xúc vui mừng.“Cậu đi không A Tam? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như chưa từng đi chơi ở hội chùa đúng không?”Phương Kiển Nám bỗng hỏi.“Aaal"Trần Khiêm làm động tác ra dấu.“Được rồi, chắc chắn nhé, ngày mai nếu cậu không bận thì đi cùng chúng tôi đi.”Phương Kiển Nám khế cười. Truyện SủngCô ta cũng không biết tại sao, từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ta đã thấy A Tam rất thân thiết.Chủ yếu là do ánh mắt A Tam, làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái.Cộng thêm việc anh không nói chuyện được, tất nhiên sẽ quen với việc lắng nghe.Cho nên Phương Kiển Nám cũng đồng ý làm bạn với A Tam.Tất nhiên, cũng chỉ đến thế thôi.Cùng lúc đó.Trong mật thất biệt thự nhà Tư Đồ.Đêm nay, nhà Tư Đồ có vẻ rất náo nhiệt.Cả bàn người đang vui vẻ uống rượu trò chuyện.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm thật sự hơi sửng sốt khi nghe Phương Kiển Nám nói thế.Không ngờ mình và Phương Kiển Nám chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngản, hơn nữa nói thật, có một số chuyện, mình còn lợi dụng Phương Kiển Nám nữa.Không ngờ cô ấy lại có cảm tình với mình...“Nhưng sau này, đến khi nhà họ Phương chúng tôi tới nhà họ Trần, mới nhận được tin tức anh ấy đã mất tích rồi! Tôi đã phái rất nhiều người đi tìm anh ấy, đã nửa năm rồi, nhưng anh ấy vẫn bặt vô âm tín, có thể anh ấy đã đi rồi!"Vẻ mặt Phương Kiển Nam hơi đau khổ nói.“Cậu làm xong rồi à?”Lúc này, Phương Kiển Nám quay đầu nhìn A Tam.A Tam gật đầu.Rồi làm ra dấu bảo Phương Kiển Nam nghỉ ngơi cho tốt.Sau đó anh định xách hộp thuốc của mình rời đi.Đúng lúc này Trần Khiêm lại nhìn thấy, trong phòng Phương Kiển Nám có đặt một bó hương, và giỏ hương cầu nguyện.Anh lập tức nhíu mày lại.Rồi chỉ vào giỏ hương nói: “A a a?”Ý là ngày mai cô có chuyện gì à?Phương Kiển Nám mỉm cười gật đầu: “Chẳng phải ngày mai là hội chùa à, tôi và Phương Di, còn có thím Hai và thím Ba, cùng đi lên chùa cầu nguyện. Hằng năm cứ vào dịp này, chúng tôi đều lén lút đi, ha ha, A Tam cậu biết không, trước đây tôi và Phương Di đều không thể tùy ý đi ra ngoài, giờ thì đỡ hơn rồi, có thể đi dạo hội chùa náo nhiệt một vòng!”“ÔôI"Nhưng vẻ mặt Trần Khiêm lại không có nhiều cảm xúc vui mừng.“Cậu đi không A Tam? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như chưa từng đi chơi ở hội chùa đúng không?”Phương Kiển Nám bỗng hỏi.“Aaal"Trần Khiêm làm động tác ra dấu.“Được rồi, chắc chắn nhé, ngày mai nếu cậu không bận thì đi cùng chúng tôi đi.”Phương Kiển Nám khế cười. Truyện SủngCô ta cũng không biết tại sao, từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ta đã thấy A Tam rất thân thiết.Chủ yếu là do ánh mắt A Tam, làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái.Cộng thêm việc anh không nói chuyện được, tất nhiên sẽ quen với việc lắng nghe.Cho nên Phương Kiển Nám cũng đồng ý làm bạn với A Tam.Tất nhiên, cũng chỉ đến thế thôi.Cùng lúc đó.Trong mật thất biệt thự nhà Tư Đồ.Đêm nay, nhà Tư Đồ có vẻ rất náo nhiệt.Cả bàn người đang vui vẻ uống rượu trò chuyện.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trần Khiêm thật sự hơi sửng sốt khi nghe Phương Kiển Nám nói thế.Không ngờ mình và Phương Kiển Nám chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngản, hơn nữa nói thật, có một số chuyện, mình còn lợi dụng Phương Kiển Nám nữa.Không ngờ cô ấy lại có cảm tình với mình...“Nhưng sau này, đến khi nhà họ Phương chúng tôi tới nhà họ Trần, mới nhận được tin tức anh ấy đã mất tích rồi! Tôi đã phái rất nhiều người đi tìm anh ấy, đã nửa năm rồi, nhưng anh ấy vẫn bặt vô âm tín, có thể anh ấy đã đi rồi!"Vẻ mặt Phương Kiển Nam hơi đau khổ nói.“Cậu làm xong rồi à?”Lúc này, Phương Kiển Nám quay đầu nhìn A Tam.A Tam gật đầu.Rồi làm ra dấu bảo Phương Kiển Nam nghỉ ngơi cho tốt.Sau đó anh định xách hộp thuốc của mình rời đi.Đúng lúc này Trần Khiêm lại nhìn thấy, trong phòng Phương Kiển Nám có đặt một bó hương, và giỏ hương cầu nguyện.Anh lập tức nhíu mày lại.Rồi chỉ vào giỏ hương nói: “A a a?”Ý là ngày mai cô có chuyện gì à?Phương Kiển Nám mỉm cười gật đầu: “Chẳng phải ngày mai là hội chùa à, tôi và Phương Di, còn có thím Hai và thím Ba, cùng đi lên chùa cầu nguyện. Hằng năm cứ vào dịp này, chúng tôi đều lén lút đi, ha ha, A Tam cậu biết không, trước đây tôi và Phương Di đều không thể tùy ý đi ra ngoài, giờ thì đỡ hơn rồi, có thể đi dạo hội chùa náo nhiệt một vòng!”“ÔôI"Nhưng vẻ mặt Trần Khiêm lại không có nhiều cảm xúc vui mừng.“Cậu đi không A Tam? Nhìn dáng vẻ của cậu, hình như chưa từng đi chơi ở hội chùa đúng không?”Phương Kiển Nám bỗng hỏi.“Aaal"Trần Khiêm làm động tác ra dấu.“Được rồi, chắc chắn nhé, ngày mai nếu cậu không bận thì đi cùng chúng tôi đi.”Phương Kiển Nám khế cười. Truyện SủngCô ta cũng không biết tại sao, từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ta đã thấy A Tam rất thân thiết.Chủ yếu là do ánh mắt A Tam, làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái.Cộng thêm việc anh không nói chuyện được, tất nhiên sẽ quen với việc lắng nghe.Cho nên Phương Kiển Nám cũng đồng ý làm bạn với A Tam.Tất nhiên, cũng chỉ đến thế thôi.Cùng lúc đó.Trong mật thất biệt thự nhà Tư Đồ.Đêm nay, nhà Tư Đồ có vẻ rất náo nhiệt.Cả bàn người đang vui vẻ uống rượu trò chuyện.

Chương 1174: Đi chơi ở hội chùa