Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1190: Mau bắt cậu ta lại

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Long Bưu trịnh trọng gật đầu.“Không sai đâu hai cậu, A Dương nói rất đúng, lúc đó đội ngũ đuổi theo Trần Khiêm của tôi đều xuất phát từ nhà Tư Đồ.”“Chúng tôi cũng biết rõ chuyện này, cũng sớm bẩm báo công lao này với anh họ Mạc Kiếm rồi, anh họ Mạc. Kiếm sẽ ghi nhớ điểm tốt của mọi người đấy!”Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên nói.“Vậy thì tốt, sau này vẫn hy vọng vào hai cậu nói thêm mấy lời tốt trước mặt cậu chủ Mạc Kiếm. Nào nào. nào, cạn ly thôi!”Tư Đồ Hoằng đứng dậy kính rượu.Đúng lúc này, trong mật thất bỗng vang lên tiếng bước chân từ hành lang bên ngoài.Trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng bước chân ngày càng tới gần.“Chẳng lẽ là bà chủ tới đây ư?”Một người khách cười nói.“Nghe tiếng có vẻ không giống lắm!” Tư Đồ Hoằng gượng cười. Kếo kẹt...Sau đó, bọn họ nhìn thấy cửa mật thất bị người khác từ từ mở ra.Tiếp theo đó là một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.“Cậu là...?” Tư Đồ Hoäng khẽ nhíu mày hỏi. Sau đó ông ta phản ứng lại ngay.Trên mặt càng nở nụ cười kích động vui vẻ.“Gậu cậu cậu... cậu là?”“Ha ha, ba à, cậu ta chính là Trần Khiêm.”Tư Đồ Dương cũng hưng phấn đứng dậy.“Cái gì? Trần Khiêm sao?”Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên sửng sốt. “Không sai, tôi nhận ra cậu ta, hai đứa cháu của tôi đều chết trong tay cậu ta, cậu ta có hóa thành tro tôi cũng nhận ra, không ngờ cậu ta lại dám tự mình tìm tới cửa.Long Bưu càng tức giận đứng dậy.“Muốn chết à, mau bắt cậu ta lại cho tôi!"Lúc này Mạc Thanh Mạc Thiên lập tức ra lệnh cho. hai con cháu khác của nhà họ Mạc. truyện ngôn tìnhHai người đó lập tức nhận lệnh xông tới. Nhưng vừa xông lên phía trước đã bị một cú đá xoáy như rồng thần vẫy đuôi của Trần Khiêm, trực tiếp đá vỡ đầu hai người.Hai mắt như muốn rớt ra ngoài!Hai người đập mạnh vào góc tường rồi không đứng lên được nữa.Mà hai người này chính là con cháu nhà họ Mạc.“Cái gì!!!"Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên trợn tròn mắt. Con cháu nhà họ Mạc thế mà bị một chiêu của người ngoài đánh bại, hơn nữa còn là tên Trần Khiêm con nhà giàu có kia nữa?Nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết bọn họ cũng không dám tin.Cảnh tượng đẫm máu này đã làm mí mắt hai cha con nhà Tư Đồ và Long Bưu giật dữ dội.Trần Khiêm... lợi hại đến thế sao?“Lần này nhà họ Mạc cử bốn người tới đúng không? Vậy thì bốn người cùng nhau xông lên luôn đi!”Trần Khiêm khẽ cười nói. “Người đâu! Người đâuIII"Tư Đồ Hoäng thấy Trần Khiêm hùng hổ như vậy thì trán toát mồ hôi lạnh, lớn tiếng gọi thuộc hạ tới đây.Nhưng ông ta gọi nửa ngày vẫn không có ai đáp lại.Còn thấy khóe miệng Trần Khiêm nở nụ cười trêu Tức.Tim Tư Đồ Hoằng đã lạnh lẽo rồi.

Long Bưu trịnh trọng gật đầu.

“Không sai đâu hai cậu, A Dương nói rất đúng, lúc đó đội ngũ đuổi theo Trần Khiêm của tôi đều xuất phát từ nhà Tư Đồ.”

“Chúng tôi cũng biết rõ chuyện này, cũng sớm bẩm báo công lao này với anh họ Mạc Kiếm rồi, anh họ Mạc. Kiếm sẽ ghi nhớ điểm tốt của mọi người đấy!”

Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên nói.

“Vậy thì tốt, sau này vẫn hy vọng vào hai cậu nói thêm mấy lời tốt trước mặt cậu chủ Mạc Kiếm. Nào nào. nào, cạn ly thôi!”

Tư Đồ Hoằng đứng dậy kính rượu.

Đúng lúc này, trong mật thất bỗng vang lên tiếng bước chân từ hành lang bên ngoài.

Trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng bước chân ngày càng tới gần.

“Chẳng lẽ là bà chủ tới đây ư?”

Một người khách cười nói.

“Nghe tiếng có vẻ không giống lắm!” Tư Đồ Hoằng gượng cười. Kếo kẹt...

Sau đó, bọn họ nhìn thấy cửa mật thất bị người khác từ từ mở ra.

Tiếp theo đó là một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.

“Cậu là...?” Tư Đồ Hoäng khẽ nhíu mày hỏi. Sau đó ông ta phản ứng lại ngay.

Trên mặt càng nở nụ cười kích động vui vẻ.

“Gậu cậu cậu... cậu là?”

“Ha ha, ba à, cậu ta chính là Trần Khiêm.”

Tư Đồ Dương cũng hưng phấn đứng dậy.

“Cái gì? Trần Khiêm sao?”

Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên sửng sốt. “Không sai, tôi nhận ra cậu ta, hai đứa cháu của tôi đều chết trong tay cậu ta, cậu ta có hóa thành tro tôi cũng nhận ra, không ngờ cậu ta lại dám tự mình tìm tới cửa.

Long Bưu càng tức giận đứng dậy.

“Muốn chết à, mau bắt cậu ta lại cho tôi!"

Lúc này Mạc Thanh Mạc Thiên lập tức ra lệnh cho. hai con cháu khác của nhà họ Mạc. truyện ngôn tình

Hai người đó lập tức nhận lệnh xông tới. Nhưng vừa xông lên phía trước đã bị một cú đá xoáy như rồng thần vẫy đuôi của Trần Khiêm, trực tiếp đá vỡ đầu hai người.

Hai mắt như muốn rớt ra ngoài!

Hai người đập mạnh vào góc tường rồi không đứng lên được nữa.

Mà hai người này chính là con cháu nhà họ Mạc.

“Cái gì!!!"

Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên trợn tròn mắt. Con cháu nhà họ Mạc thế mà bị một chiêu của người ngoài đánh bại, hơn nữa còn là tên Trần Khiêm con nhà giàu có kia nữa?

Nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết bọn họ cũng không dám tin.

Cảnh tượng đẫm máu này đã làm mí mắt hai cha con nhà Tư Đồ và Long Bưu giật dữ dội.

Trần Khiêm... lợi hại đến thế sao?

“Lần này nhà họ Mạc cử bốn người tới đúng không? Vậy thì bốn người cùng nhau xông lên luôn đi!”

Trần Khiêm khẽ cười nói. “Người đâu! Người đâuIII"

Tư Đồ Hoäng thấy Trần Khiêm hùng hổ như vậy thì trán toát mồ hôi lạnh, lớn tiếng gọi thuộc hạ tới đây.

Nhưng ông ta gọi nửa ngày vẫn không có ai đáp lại.

Còn thấy khóe miệng Trần Khiêm nở nụ cười trêu Tức.

Tim Tư Đồ Hoằng đã lạnh lẽo rồi.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Long Bưu trịnh trọng gật đầu.“Không sai đâu hai cậu, A Dương nói rất đúng, lúc đó đội ngũ đuổi theo Trần Khiêm của tôi đều xuất phát từ nhà Tư Đồ.”“Chúng tôi cũng biết rõ chuyện này, cũng sớm bẩm báo công lao này với anh họ Mạc Kiếm rồi, anh họ Mạc. Kiếm sẽ ghi nhớ điểm tốt của mọi người đấy!”Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên nói.“Vậy thì tốt, sau này vẫn hy vọng vào hai cậu nói thêm mấy lời tốt trước mặt cậu chủ Mạc Kiếm. Nào nào. nào, cạn ly thôi!”Tư Đồ Hoằng đứng dậy kính rượu.Đúng lúc này, trong mật thất bỗng vang lên tiếng bước chân từ hành lang bên ngoài.Trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng bước chân ngày càng tới gần.“Chẳng lẽ là bà chủ tới đây ư?”Một người khách cười nói.“Nghe tiếng có vẻ không giống lắm!” Tư Đồ Hoằng gượng cười. Kếo kẹt...Sau đó, bọn họ nhìn thấy cửa mật thất bị người khác từ từ mở ra.Tiếp theo đó là một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.“Cậu là...?” Tư Đồ Hoäng khẽ nhíu mày hỏi. Sau đó ông ta phản ứng lại ngay.Trên mặt càng nở nụ cười kích động vui vẻ.“Gậu cậu cậu... cậu là?”“Ha ha, ba à, cậu ta chính là Trần Khiêm.”Tư Đồ Dương cũng hưng phấn đứng dậy.“Cái gì? Trần Khiêm sao?”Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên sửng sốt. “Không sai, tôi nhận ra cậu ta, hai đứa cháu của tôi đều chết trong tay cậu ta, cậu ta có hóa thành tro tôi cũng nhận ra, không ngờ cậu ta lại dám tự mình tìm tới cửa.Long Bưu càng tức giận đứng dậy.“Muốn chết à, mau bắt cậu ta lại cho tôi!"Lúc này Mạc Thanh Mạc Thiên lập tức ra lệnh cho. hai con cháu khác của nhà họ Mạc. truyện ngôn tìnhHai người đó lập tức nhận lệnh xông tới. Nhưng vừa xông lên phía trước đã bị một cú đá xoáy như rồng thần vẫy đuôi của Trần Khiêm, trực tiếp đá vỡ đầu hai người.Hai mắt như muốn rớt ra ngoài!Hai người đập mạnh vào góc tường rồi không đứng lên được nữa.Mà hai người này chính là con cháu nhà họ Mạc.“Cái gì!!!"Hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên trợn tròn mắt. Con cháu nhà họ Mạc thế mà bị một chiêu của người ngoài đánh bại, hơn nữa còn là tên Trần Khiêm con nhà giàu có kia nữa?Nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết bọn họ cũng không dám tin.Cảnh tượng đẫm máu này đã làm mí mắt hai cha con nhà Tư Đồ và Long Bưu giật dữ dội.Trần Khiêm... lợi hại đến thế sao?“Lần này nhà họ Mạc cử bốn người tới đúng không? Vậy thì bốn người cùng nhau xông lên luôn đi!”Trần Khiêm khẽ cười nói. “Người đâu! Người đâuIII"Tư Đồ Hoäng thấy Trần Khiêm hùng hổ như vậy thì trán toát mồ hôi lạnh, lớn tiếng gọi thuộc hạ tới đây.Nhưng ông ta gọi nửa ngày vẫn không có ai đáp lại.Còn thấy khóe miệng Trần Khiêm nở nụ cười trêu Tức.Tim Tư Đồ Hoằng đã lạnh lẽo rồi.

Chương 1190: Mau bắt cậu ta lại