Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1256: Có gì đó sai sai

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đến thời gian, hai chiếc xe như hai con ngựa hoang bị đứt dây cương, phóng nhanh.“Đã"Mặc dù không thích bầu không khí ở đây, nhưng thật sự chạy rồi thì khá là đã ghiền.Úc Kim Hương phấn khích hét lớn.“Nhìn đường nhìn đường, mau nhìn đường đi!” Trần Khiêm cũng hét lớn.Anh thật sự sợ hãi, nắm chặt tay cầm.Lông tơ dựng đứng lên.Úc Kim Hương lái xe cũng điên cuồng quá rồi. Nhưng cũng có kĩ năng lái xe.Xe của anh chàng tóc xoăn bị cô ta bỏ rất xa phía sau.Vô lý thật?Trân Khiêm nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy rõ ràng có rất nhiều cơ hội để vượt lên, nhưng anh chàng tóc xoăn vẫn không vượt.Anh không khỏi cau mày.“ALúc này, Úc Kim Hương đột nhiên hét lên.'Trần Khiêm nhìn phía trước. Vật cản đường bất ngờ xuất hiện. Những chiếc gai thép sáng lóa chói mắt.Nhưng rõ ràng bây giờ không thể giảm tốc độ được nữa rồi.Úc Kim Hương nhắm mắt lại.Xông thẳng lên.“Bùm!”Kết quả là hai lốp xe bị nổ.Xe dừng lại ở nửa đường.“Chết tiệt, ai mà thất đức vậy, lại cản đường ở đây!” Úc Kim Hương tức giận mắng.Lúc này, Trần Khiêm cảnh giác nhìn xung quanh.Chiếc xe phía sau kịp thời dừng lại, chặn ngang đường lui.Có biến! Trong lòng Trần Khiêm lập tức vang lên tiếng nói.Lúc này, anh chàng tóc xoăn với cô gái kia cùng xuống xe.“Này, mấy người chơi xấu quá đây, chặn đường thế này không tính, chúng ta bắt đầu lại!"Úc Kim Hương không phục, tức giận nói.“Được, cô Úc Kim Hương, cô là cô Hai nhà họ Úc, cô muốn bắt đầu lại thế nào cũng được, ha ha ha!”Anh chàng tóc xoăn cười lớn. “Sao... sao anh biết tên tôi?”Lúc này Úc Kim Hương mới phản ứng lại có gì đó sai sai.“Hừ, mau xuống xe đi cô hai, bớt phiền phức cho bọn tôi!”Sắc mặt tên tóc xoăn thay đổi, kéo tóc của mình ném sang một bên, để lộ ra cái đầu trọc.Cùng lúc đó móc súng ra, nhắm vào Úc Kim Hương. “Xuống xe, mau!”Anh ta hét lên.Sắc mặt Úc Kim Hương thay đổi, khuôn mặt xinh đẹp tái đi, lúc này cô ta mới biết mình lại bị bắt cóc nữa rồi.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đến thời gian, hai chiếc xe như hai con ngựa hoang bị đứt dây cương, phóng nhanh.“Đã"Mặc dù không thích bầu không khí ở đây, nhưng thật sự chạy rồi thì khá là đã ghiền.Úc Kim Hương phấn khích hét lớn.“Nhìn đường nhìn đường, mau nhìn đường đi!” Trần Khiêm cũng hét lớn.Anh thật sự sợ hãi, nắm chặt tay cầm.Lông tơ dựng đứng lên.Úc Kim Hương lái xe cũng điên cuồng quá rồi. Nhưng cũng có kĩ năng lái xe.Xe của anh chàng tóc xoăn bị cô ta bỏ rất xa phía sau.Vô lý thật?Trân Khiêm nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy rõ ràng có rất nhiều cơ hội để vượt lên, nhưng anh chàng tóc xoăn vẫn không vượt.Anh không khỏi cau mày.“ALúc này, Úc Kim Hương đột nhiên hét lên.'Trần Khiêm nhìn phía trước. Vật cản đường bất ngờ xuất hiện. Những chiếc gai thép sáng lóa chói mắt.Nhưng rõ ràng bây giờ không thể giảm tốc độ được nữa rồi.Úc Kim Hương nhắm mắt lại.Xông thẳng lên.“Bùm!”Kết quả là hai lốp xe bị nổ.Xe dừng lại ở nửa đường.“Chết tiệt, ai mà thất đức vậy, lại cản đường ở đây!” Úc Kim Hương tức giận mắng.Lúc này, Trần Khiêm cảnh giác nhìn xung quanh.Chiếc xe phía sau kịp thời dừng lại, chặn ngang đường lui.Có biến! Trong lòng Trần Khiêm lập tức vang lên tiếng nói.Lúc này, anh chàng tóc xoăn với cô gái kia cùng xuống xe.“Này, mấy người chơi xấu quá đây, chặn đường thế này không tính, chúng ta bắt đầu lại!"Úc Kim Hương không phục, tức giận nói.“Được, cô Úc Kim Hương, cô là cô Hai nhà họ Úc, cô muốn bắt đầu lại thế nào cũng được, ha ha ha!”Anh chàng tóc xoăn cười lớn. “Sao... sao anh biết tên tôi?”Lúc này Úc Kim Hương mới phản ứng lại có gì đó sai sai.“Hừ, mau xuống xe đi cô hai, bớt phiền phức cho bọn tôi!”Sắc mặt tên tóc xoăn thay đổi, kéo tóc của mình ném sang một bên, để lộ ra cái đầu trọc.Cùng lúc đó móc súng ra, nhắm vào Úc Kim Hương. “Xuống xe, mau!”Anh ta hét lên.Sắc mặt Úc Kim Hương thay đổi, khuôn mặt xinh đẹp tái đi, lúc này cô ta mới biết mình lại bị bắt cóc nữa rồi.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đến thời gian, hai chiếc xe như hai con ngựa hoang bị đứt dây cương, phóng nhanh.“Đã"Mặc dù không thích bầu không khí ở đây, nhưng thật sự chạy rồi thì khá là đã ghiền.Úc Kim Hương phấn khích hét lớn.“Nhìn đường nhìn đường, mau nhìn đường đi!” Trần Khiêm cũng hét lớn.Anh thật sự sợ hãi, nắm chặt tay cầm.Lông tơ dựng đứng lên.Úc Kim Hương lái xe cũng điên cuồng quá rồi. Nhưng cũng có kĩ năng lái xe.Xe của anh chàng tóc xoăn bị cô ta bỏ rất xa phía sau.Vô lý thật?Trân Khiêm nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy rõ ràng có rất nhiều cơ hội để vượt lên, nhưng anh chàng tóc xoăn vẫn không vượt.Anh không khỏi cau mày.“ALúc này, Úc Kim Hương đột nhiên hét lên.'Trần Khiêm nhìn phía trước. Vật cản đường bất ngờ xuất hiện. Những chiếc gai thép sáng lóa chói mắt.Nhưng rõ ràng bây giờ không thể giảm tốc độ được nữa rồi.Úc Kim Hương nhắm mắt lại.Xông thẳng lên.“Bùm!”Kết quả là hai lốp xe bị nổ.Xe dừng lại ở nửa đường.“Chết tiệt, ai mà thất đức vậy, lại cản đường ở đây!” Úc Kim Hương tức giận mắng.Lúc này, Trần Khiêm cảnh giác nhìn xung quanh.Chiếc xe phía sau kịp thời dừng lại, chặn ngang đường lui.Có biến! Trong lòng Trần Khiêm lập tức vang lên tiếng nói.Lúc này, anh chàng tóc xoăn với cô gái kia cùng xuống xe.“Này, mấy người chơi xấu quá đây, chặn đường thế này không tính, chúng ta bắt đầu lại!"Úc Kim Hương không phục, tức giận nói.“Được, cô Úc Kim Hương, cô là cô Hai nhà họ Úc, cô muốn bắt đầu lại thế nào cũng được, ha ha ha!”Anh chàng tóc xoăn cười lớn. “Sao... sao anh biết tên tôi?”Lúc này Úc Kim Hương mới phản ứng lại có gì đó sai sai.“Hừ, mau xuống xe đi cô hai, bớt phiền phức cho bọn tôi!”Sắc mặt tên tóc xoăn thay đổi, kéo tóc của mình ném sang một bên, để lộ ra cái đầu trọc.Cùng lúc đó móc súng ra, nhắm vào Úc Kim Hương. “Xuống xe, mau!”Anh ta hét lên.Sắc mặt Úc Kim Hương thay đổi, khuôn mặt xinh đẹp tái đi, lúc này cô ta mới biết mình lại bị bắt cóc nữa rồi.

Chương 1256: Có gì đó sai sai