Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1260: Người của Tập đoàn Thiên Long

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phía nhà trường đang ra sức thuyết phục.Chắc là Dư Giang bị tát mấy bạt tai, trên mặt có dấu tay.Lúc này, anh ta vẫy máu trên mặt kính đi.Lạnh lùng cười: “Không sao đâu hiệu trưởng, để tôi gọi một cuộc điện thoại đãi”“Ha ha, thầy gọi người, để tôi xem thầy có thể gọi được ail"Nam sinh viên tức giận nói. Dư Giang lắc đầu, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi.Còn Thẩm Mộng thì nhìn Dư Giang, lúc này cuối cùng cũng có một chút cảm giác an tâm.Anh ấy cũng gọi người rồi!Bầu không khí ngay lập tức nóng lên.“Nghe nói thầy Dư Giang đến từ thị trấn Tháp Câu!”“Đúng vậy, thị trấn Tháp Câu là nơi xuất hiện rất nhiều người hung hãn!”“Hơn nữa, tớ nghe ba tớ nói, hiện tại ở trấn Tháp Câu có một thế lực rất mạnh, ở Thiên Thành cũng có bàn của họ. Chắc không phải thầy Dư Giang gọi người của trấn Tháp Câu chứ?”“Chắc là vậy rồi!”Lúc này, một số sinh viên biết chuyện ở một bên sôi nổi bàn tán.Đợi khoảng hai mươi phút. “ôi đệch! Mọi người mau nhìn kìa!” Có sinh viên chỉ xuống dưới lầu qua cửa sổ.'Thì nhìn thấy gần trăm chiếc xe sang đen sãm vây quanh dưới lầu.Rất nhiều vệ sĩ mặc đồ đen từ trên xe bước xuống. Chẳng mấy chốc đã đến hành lang bên này.Khí thế ngút trời.Đám đông sinh viên lần lượt tránh đường.Thẩm Mộng với mấy giáo viên nữ khẽ cắn môi, khó giấu được vẻ kích động trong lòng.“Tránh ra! Tránh ralI!” Khí thế những người vừa đến rất mạnh mẽ. Đẩy những người vây xem ra.'Trần Khiêm đứng ở một bên cũng bị một người vệ sĩ đồ đen đẩy đi.Người bên phía cậu Lưu thấy khí thế của bọn họ thì cũng hơi nhụt chí, muốn thương lượng.“Cậu Dư Giang, cậu không sao chứ?” Người vệ sĩ đứng đầu nói.“Mọi người, đều là bạn bè từ trấn Tháp Câu à? Không biết là thế lực bên nào!”Người đối diện hỏi.“Chúng tôi là người của nhà họ * ở Tháp Câu, nhưng lần này là Tập đoàn Thiên Long đưa chúng tôi đến đây!”Người đứng đầu bên phía Dư Giang cung kính nhường một người đồ đen đi ra.“Anh là người của Tập đoàn Thiên Long?”Lúc này, người đối diện cũng ngạc nhiên.Có thể nói ở Thiên Thành, Tập đoàn Thiên Long là một con ngựa ô vô cùng mạnh. Chỉ trong một ngày đã quét sạch năm thế lực ở trấn Tháp Câu. Thậm chí còn chiếm luôn một con phố ở Thiên Thành, quả thực là rất mạnh!Những thế lực nhỏ ở Thiên Thành thực sự không dám động đến Tập đoàn Thiên Long.“Đúng vậy, ba cậu Dư là bạn của Tập đoàn Thiên Long chúng tôi. Chuyện này, Thiên Long đã xử lý rồi, không biết mọi người là thế lực nào, có thể nể mặt được. không?”Người đeo kính râm lạnh lùng nói.“Tất nhiên, tất nhiên là phải nể mặt rồi!”Người đối diện gật đầu cười.“Anh Tám, chuyện này cứ bỏ qua như vậy à?”Nam sinh viên kia không phục, tức giận nói.“Cậu Lưu, nhịn đi. Hiện tại Tập đoàn Thiên Long đang tìm mục tiêu, ông chủ đã từng dặn rồi, đừng trêu chọc bọn họ làm gì!”Anh Tám thấp giọng nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phía nhà trường đang ra sức thuyết phục.Chắc là Dư Giang bị tát mấy bạt tai, trên mặt có dấu tay.Lúc này, anh ta vẫy máu trên mặt kính đi.Lạnh lùng cười: “Không sao đâu hiệu trưởng, để tôi gọi một cuộc điện thoại đãi”“Ha ha, thầy gọi người, để tôi xem thầy có thể gọi được ail"Nam sinh viên tức giận nói. Dư Giang lắc đầu, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi.Còn Thẩm Mộng thì nhìn Dư Giang, lúc này cuối cùng cũng có một chút cảm giác an tâm.Anh ấy cũng gọi người rồi!Bầu không khí ngay lập tức nóng lên.“Nghe nói thầy Dư Giang đến từ thị trấn Tháp Câu!”“Đúng vậy, thị trấn Tháp Câu là nơi xuất hiện rất nhiều người hung hãn!”“Hơn nữa, tớ nghe ba tớ nói, hiện tại ở trấn Tháp Câu có một thế lực rất mạnh, ở Thiên Thành cũng có bàn của họ. Chắc không phải thầy Dư Giang gọi người của trấn Tháp Câu chứ?”“Chắc là vậy rồi!”Lúc này, một số sinh viên biết chuyện ở một bên sôi nổi bàn tán.Đợi khoảng hai mươi phút. “ôi đệch! Mọi người mau nhìn kìa!” Có sinh viên chỉ xuống dưới lầu qua cửa sổ.'Thì nhìn thấy gần trăm chiếc xe sang đen sãm vây quanh dưới lầu.Rất nhiều vệ sĩ mặc đồ đen từ trên xe bước xuống. Chẳng mấy chốc đã đến hành lang bên này.Khí thế ngút trời.Đám đông sinh viên lần lượt tránh đường.Thẩm Mộng với mấy giáo viên nữ khẽ cắn môi, khó giấu được vẻ kích động trong lòng.“Tránh ra! Tránh ralI!” Khí thế những người vừa đến rất mạnh mẽ. Đẩy những người vây xem ra.'Trần Khiêm đứng ở một bên cũng bị một người vệ sĩ đồ đen đẩy đi.Người bên phía cậu Lưu thấy khí thế của bọn họ thì cũng hơi nhụt chí, muốn thương lượng.“Cậu Dư Giang, cậu không sao chứ?” Người vệ sĩ đứng đầu nói.“Mọi người, đều là bạn bè từ trấn Tháp Câu à? Không biết là thế lực bên nào!”Người đối diện hỏi.“Chúng tôi là người của nhà họ * ở Tháp Câu, nhưng lần này là Tập đoàn Thiên Long đưa chúng tôi đến đây!”Người đứng đầu bên phía Dư Giang cung kính nhường một người đồ đen đi ra.“Anh là người của Tập đoàn Thiên Long?”Lúc này, người đối diện cũng ngạc nhiên.Có thể nói ở Thiên Thành, Tập đoàn Thiên Long là một con ngựa ô vô cùng mạnh. Chỉ trong một ngày đã quét sạch năm thế lực ở trấn Tháp Câu. Thậm chí còn chiếm luôn một con phố ở Thiên Thành, quả thực là rất mạnh!Những thế lực nhỏ ở Thiên Thành thực sự không dám động đến Tập đoàn Thiên Long.“Đúng vậy, ba cậu Dư là bạn của Tập đoàn Thiên Long chúng tôi. Chuyện này, Thiên Long đã xử lý rồi, không biết mọi người là thế lực nào, có thể nể mặt được. không?”Người đeo kính râm lạnh lùng nói.“Tất nhiên, tất nhiên là phải nể mặt rồi!”Người đối diện gật đầu cười.“Anh Tám, chuyện này cứ bỏ qua như vậy à?”Nam sinh viên kia không phục, tức giận nói.“Cậu Lưu, nhịn đi. Hiện tại Tập đoàn Thiên Long đang tìm mục tiêu, ông chủ đã từng dặn rồi, đừng trêu chọc bọn họ làm gì!”Anh Tám thấp giọng nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Phía nhà trường đang ra sức thuyết phục.Chắc là Dư Giang bị tát mấy bạt tai, trên mặt có dấu tay.Lúc này, anh ta vẫy máu trên mặt kính đi.Lạnh lùng cười: “Không sao đâu hiệu trưởng, để tôi gọi một cuộc điện thoại đãi”“Ha ha, thầy gọi người, để tôi xem thầy có thể gọi được ail"Nam sinh viên tức giận nói. Dư Giang lắc đầu, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi.Còn Thẩm Mộng thì nhìn Dư Giang, lúc này cuối cùng cũng có một chút cảm giác an tâm.Anh ấy cũng gọi người rồi!Bầu không khí ngay lập tức nóng lên.“Nghe nói thầy Dư Giang đến từ thị trấn Tháp Câu!”“Đúng vậy, thị trấn Tháp Câu là nơi xuất hiện rất nhiều người hung hãn!”“Hơn nữa, tớ nghe ba tớ nói, hiện tại ở trấn Tháp Câu có một thế lực rất mạnh, ở Thiên Thành cũng có bàn của họ. Chắc không phải thầy Dư Giang gọi người của trấn Tháp Câu chứ?”“Chắc là vậy rồi!”Lúc này, một số sinh viên biết chuyện ở một bên sôi nổi bàn tán.Đợi khoảng hai mươi phút. “ôi đệch! Mọi người mau nhìn kìa!” Có sinh viên chỉ xuống dưới lầu qua cửa sổ.'Thì nhìn thấy gần trăm chiếc xe sang đen sãm vây quanh dưới lầu.Rất nhiều vệ sĩ mặc đồ đen từ trên xe bước xuống. Chẳng mấy chốc đã đến hành lang bên này.Khí thế ngút trời.Đám đông sinh viên lần lượt tránh đường.Thẩm Mộng với mấy giáo viên nữ khẽ cắn môi, khó giấu được vẻ kích động trong lòng.“Tránh ra! Tránh ralI!” Khí thế những người vừa đến rất mạnh mẽ. Đẩy những người vây xem ra.'Trần Khiêm đứng ở một bên cũng bị một người vệ sĩ đồ đen đẩy đi.Người bên phía cậu Lưu thấy khí thế của bọn họ thì cũng hơi nhụt chí, muốn thương lượng.“Cậu Dư Giang, cậu không sao chứ?” Người vệ sĩ đứng đầu nói.“Mọi người, đều là bạn bè từ trấn Tháp Câu à? Không biết là thế lực bên nào!”Người đối diện hỏi.“Chúng tôi là người của nhà họ * ở Tháp Câu, nhưng lần này là Tập đoàn Thiên Long đưa chúng tôi đến đây!”Người đứng đầu bên phía Dư Giang cung kính nhường một người đồ đen đi ra.“Anh là người của Tập đoàn Thiên Long?”Lúc này, người đối diện cũng ngạc nhiên.Có thể nói ở Thiên Thành, Tập đoàn Thiên Long là một con ngựa ô vô cùng mạnh. Chỉ trong một ngày đã quét sạch năm thế lực ở trấn Tháp Câu. Thậm chí còn chiếm luôn một con phố ở Thiên Thành, quả thực là rất mạnh!Những thế lực nhỏ ở Thiên Thành thực sự không dám động đến Tập đoàn Thiên Long.“Đúng vậy, ba cậu Dư là bạn của Tập đoàn Thiên Long chúng tôi. Chuyện này, Thiên Long đã xử lý rồi, không biết mọi người là thế lực nào, có thể nể mặt được. không?”Người đeo kính râm lạnh lùng nói.“Tất nhiên, tất nhiên là phải nể mặt rồi!”Người đối diện gật đầu cười.“Anh Tám, chuyện này cứ bỏ qua như vậy à?”Nam sinh viên kia không phục, tức giận nói.“Cậu Lưu, nhịn đi. Hiện tại Tập đoàn Thiên Long đang tìm mục tiêu, ông chủ đã từng dặn rồi, đừng trêu chọc bọn họ làm gì!”Anh Tám thấp giọng nói.

Chương 1260: Người của Tập đoàn Thiên Long