Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1284: Chuyện thú vị
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Anh cảm thấy anh có xứng với Kim Phi không? Hừ, cũng không xem lại cái nết của mình đi, có chỗ nào so được với cậu Lý đâu. Nói cho anh biết, Kim Phi đã hối hận rồi, là kiểu vô cùng hối hận đấy. Cậu ấy bảo tôi nói với anh, ngày mai hai người sẽ ly hôn! Thế nào? Chắc không phải là muốn làm phiền Kim Phi đấy chứ?”Cô bạn thân đó nói thẳng không chút kiêng dè. “Ly hôn?”Trân Khiêm cau mày, sau đó cười nói: “Được, tôi đồng ý!”Trần Khiêm kết hôn với Úc Kim Phi là vì chú ý tới nhân sâm vua, nếu hôm nay có thể thuận lợi lấy được nhân sâm vua thì cuộc hôn nhân này cũng còn gì quan trọng nữa đâu.“Lại còn thẳng thắn vậy sao? Ha ha, xem như anh biết tự lượng sức mình, tốt lắm!”Cô bạn thân khinh bỉ cười, sau đó đến bên cạnh Úc Kim Phi, nói gì đó với cô ta.Úc Kim Phi chỉ nhẹ nhàng sửa sang lại tóc.Ánh mắt không khỏi nhìn về bóng lưng của cậu Lý ngồi ở hàng trước.Cô ta cũng có hiểu biết về cậu Lý này.Là con trai của một thương nhân giàu có đến từ Miến Điện bên cạnh.Vô cùng nổi tiếng.Hơn nữa còn thiết lập quan hệ liên minh hợp tác với Tập đoàn Thiên Long ở Thiên Thành.Nếu như hai người thật sự có thể nên duyên với nhau thì có thể nói đây là sự lựa chọn tốt nhất đối với mình, và cả tương lai của nhà họ Úc ở Thiên Thành.“Hừ, sao bọn họ lại đến rồi? Thấy là buôn nôn mài!”Lúc này, không biết Úc Kim Hương ở bên cạnh tại sao lại tức giận.Mọi người ngoảnh đầu nhìn.Hóa ra là một thanh niên đang dẫn vài cô gái đến hiện trường buổi lễ.Người thanh niên này chẳng phải ai xa lạ, chính là Dư Giang ở trấn Tháp Câu với Thẩm Mộng và hai nữ giáo viên ở tổ sinh học.Chính vì bọn họ cho nên Úc Kim Hương mới tức giận.“Nhỏ tiếng chút Kim Hương, hình như thầy Dư Giang đến cùng với ba thầy ấy đấy. Có thể ba thầy ấy là người của Tập đoàn Thiên Long, cẩn thận kẻo bọn họ nghe thấy!"Lý Ngưng Ngưng nói.Lần này Úc Kim Hương nén giận không nói gì.“Hình như cô Thẩm Mộng với thầy Dư Giang đã ở bên nhau rồi nhỉ?”Có cô gái nói.“Đúng rồi, có người thấy bọn họ tay nắm tay đi trong khuôn viên trường. Hơn nữa tớ còn nghe nói một chuyện rất thú vị, ha ha! Là về thầy Trần Khiêm của chúng ta với cô Thẩm Mộng!”Đột nhiên Lý Ngưng thấp giọng nói.“Hả? Chuyện thú vị gì?”Bỗng chốc mấy người nhóm Úc Kim Hương thích thú hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Anh cảm thấy anh có xứng với Kim Phi không? Hừ, cũng không xem lại cái nết của mình đi, có chỗ nào so được với cậu Lý đâu. Nói cho anh biết, Kim Phi đã hối hận rồi, là kiểu vô cùng hối hận đấy. Cậu ấy bảo tôi nói với anh, ngày mai hai người sẽ ly hôn! Thế nào? Chắc không phải là muốn làm phiền Kim Phi đấy chứ?”Cô bạn thân đó nói thẳng không chút kiêng dè. “Ly hôn?”Trân Khiêm cau mày, sau đó cười nói: “Được, tôi đồng ý!”Trần Khiêm kết hôn với Úc Kim Phi là vì chú ý tới nhân sâm vua, nếu hôm nay có thể thuận lợi lấy được nhân sâm vua thì cuộc hôn nhân này cũng còn gì quan trọng nữa đâu.“Lại còn thẳng thắn vậy sao? Ha ha, xem như anh biết tự lượng sức mình, tốt lắm!”Cô bạn thân khinh bỉ cười, sau đó đến bên cạnh Úc Kim Phi, nói gì đó với cô ta.Úc Kim Phi chỉ nhẹ nhàng sửa sang lại tóc.Ánh mắt không khỏi nhìn về bóng lưng của cậu Lý ngồi ở hàng trước.Cô ta cũng có hiểu biết về cậu Lý này.Là con trai của một thương nhân giàu có đến từ Miến Điện bên cạnh.Vô cùng nổi tiếng.Hơn nữa còn thiết lập quan hệ liên minh hợp tác với Tập đoàn Thiên Long ở Thiên Thành.Nếu như hai người thật sự có thể nên duyên với nhau thì có thể nói đây là sự lựa chọn tốt nhất đối với mình, và cả tương lai của nhà họ Úc ở Thiên Thành.“Hừ, sao bọn họ lại đến rồi? Thấy là buôn nôn mài!”Lúc này, không biết Úc Kim Hương ở bên cạnh tại sao lại tức giận.Mọi người ngoảnh đầu nhìn.Hóa ra là một thanh niên đang dẫn vài cô gái đến hiện trường buổi lễ.Người thanh niên này chẳng phải ai xa lạ, chính là Dư Giang ở trấn Tháp Câu với Thẩm Mộng và hai nữ giáo viên ở tổ sinh học.Chính vì bọn họ cho nên Úc Kim Hương mới tức giận.“Nhỏ tiếng chút Kim Hương, hình như thầy Dư Giang đến cùng với ba thầy ấy đấy. Có thể ba thầy ấy là người của Tập đoàn Thiên Long, cẩn thận kẻo bọn họ nghe thấy!"Lý Ngưng Ngưng nói.Lần này Úc Kim Hương nén giận không nói gì.“Hình như cô Thẩm Mộng với thầy Dư Giang đã ở bên nhau rồi nhỉ?”Có cô gái nói.“Đúng rồi, có người thấy bọn họ tay nắm tay đi trong khuôn viên trường. Hơn nữa tớ còn nghe nói một chuyện rất thú vị, ha ha! Là về thầy Trần Khiêm của chúng ta với cô Thẩm Mộng!”Đột nhiên Lý Ngưng thấp giọng nói.“Hả? Chuyện thú vị gì?”Bỗng chốc mấy người nhóm Úc Kim Hương thích thú hỏi.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Anh cảm thấy anh có xứng với Kim Phi không? Hừ, cũng không xem lại cái nết của mình đi, có chỗ nào so được với cậu Lý đâu. Nói cho anh biết, Kim Phi đã hối hận rồi, là kiểu vô cùng hối hận đấy. Cậu ấy bảo tôi nói với anh, ngày mai hai người sẽ ly hôn! Thế nào? Chắc không phải là muốn làm phiền Kim Phi đấy chứ?”Cô bạn thân đó nói thẳng không chút kiêng dè. “Ly hôn?”Trân Khiêm cau mày, sau đó cười nói: “Được, tôi đồng ý!”Trần Khiêm kết hôn với Úc Kim Phi là vì chú ý tới nhân sâm vua, nếu hôm nay có thể thuận lợi lấy được nhân sâm vua thì cuộc hôn nhân này cũng còn gì quan trọng nữa đâu.“Lại còn thẳng thắn vậy sao? Ha ha, xem như anh biết tự lượng sức mình, tốt lắm!”Cô bạn thân khinh bỉ cười, sau đó đến bên cạnh Úc Kim Phi, nói gì đó với cô ta.Úc Kim Phi chỉ nhẹ nhàng sửa sang lại tóc.Ánh mắt không khỏi nhìn về bóng lưng của cậu Lý ngồi ở hàng trước.Cô ta cũng có hiểu biết về cậu Lý này.Là con trai của một thương nhân giàu có đến từ Miến Điện bên cạnh.Vô cùng nổi tiếng.Hơn nữa còn thiết lập quan hệ liên minh hợp tác với Tập đoàn Thiên Long ở Thiên Thành.Nếu như hai người thật sự có thể nên duyên với nhau thì có thể nói đây là sự lựa chọn tốt nhất đối với mình, và cả tương lai của nhà họ Úc ở Thiên Thành.“Hừ, sao bọn họ lại đến rồi? Thấy là buôn nôn mài!”Lúc này, không biết Úc Kim Hương ở bên cạnh tại sao lại tức giận.Mọi người ngoảnh đầu nhìn.Hóa ra là một thanh niên đang dẫn vài cô gái đến hiện trường buổi lễ.Người thanh niên này chẳng phải ai xa lạ, chính là Dư Giang ở trấn Tháp Câu với Thẩm Mộng và hai nữ giáo viên ở tổ sinh học.Chính vì bọn họ cho nên Úc Kim Hương mới tức giận.“Nhỏ tiếng chút Kim Hương, hình như thầy Dư Giang đến cùng với ba thầy ấy đấy. Có thể ba thầy ấy là người của Tập đoàn Thiên Long, cẩn thận kẻo bọn họ nghe thấy!"Lý Ngưng Ngưng nói.Lần này Úc Kim Hương nén giận không nói gì.“Hình như cô Thẩm Mộng với thầy Dư Giang đã ở bên nhau rồi nhỉ?”Có cô gái nói.“Đúng rồi, có người thấy bọn họ tay nắm tay đi trong khuôn viên trường. Hơn nữa tớ còn nghe nói một chuyện rất thú vị, ha ha! Là về thầy Trần Khiêm của chúng ta với cô Thẩm Mộng!”Đột nhiên Lý Ngưng thấp giọng nói.“Hả? Chuyện thú vị gì?”Bỗng chốc mấy người nhóm Úc Kim Hương thích thú hỏi.