Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1299: Chủ của Hồn Điện
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng thật không ngờ, ông nội vẫn còn khỏe mạnh, hơn nữa còn là chủ của Hồn Điện đảo Không Minh?"Bất ngờ lắm sao?"Trần Điểm Thương nhìn cháu trai của mình với ánh mắt tràn đầy cưng chiều."Đúng vậy ông nội, cháu thật sự rất bất ngời" Cuối cùng Trần Khiêm cũng hiểu, vì sao vừa nhìn thấy người trước mặt, mình lại sinh ra cảm giác thân thiết như vậy."Hóa ra mấy năm nay ông đều ở trên đảo Không Minh này, hơn nữa còn sáng lập ra Hồn Điện?”'Trần Khiêm ngạc nhiên hỏi. "Ừ, tính ra, ban đầu ông rời khỏi nhà họ Trần, để cho Cận Đông mới hơn hai mươi tuổi thừa kế gia tộc, cho đến bây giờ, đã là tròn ba mươi lăm năm!""Đến đây, Tiểu Khiêm, đến ngồi bên ông nội, để ông kể hết mọi chuyện cho cháu nghe!"Trần Điểm Thương cười nói.'Trần Khiêm ngồi ở trên ghế đá."Chuyện của ông nội cháu biết được bao nhiêu?" Trần Điểm Thương hỏi."Cháu chỉ biết vào ba mươi lãm năm trước, ông nội và ba cãi nhau một trận, từ đó về sau ông liền vứt bỏ cái ghế cao nhất của gia tộc, hoàn toàn không còn một tin tức gì. Cháu cũng có hỏi ba nhưng ông ấy không nói thêm điều gì!"Trần Khiêm nói."Xem ra Cận Đông không nói với cháu về chuyện Thái Dương Đồ.""Thái Dương Đồ?""Ừm, đây là hoa văn bí ẩn mà tổ tiên nhà họ Trần chúng ta đã truyền qua nhiều đời con cháu, nội dung bên trong vô cùng phong phú thâm sâu. Lí do nhà họ Trần có thể bá chiếm nửa thế giới, trở thành gia tộc quyền lực hàng đầu, ban đầu chính là nhờ có sự chỉ dẫn của Thái Dương Đồ. Thế nhưng sau này ông lại phát hiện được, 'Thái Dương Đồ đã đưa ra một lời tiên đoán, trong vòng năm mươi năm, nhà họ Trần chúng ta sẽ có một mối họa diệt tộc. Thái Dương Đồ chưa từng chỉ dẫn sai điều gì"Trần Điểm Thương nói."Cháu nghe ba nói, khả năng trong vòng mấy năm này, nhà họ Trần có nguy cơ sa sút, thậm chí mất hết tất cải"Trần Khiêm nghĩ ngay tới chuyện ba anh đã nói."Ừ, lúc đầu ông đã nói với ba cháu như vậy. Cho nên ông luôn cố gắng tìm ra cách pha giải lời nguyền, mong muốn càng hiểu rõ Thái Dương Đồ hơn nữa, cho đến tận ba mươi lăm năm trước ông mới tìm ra đáp án mình muốn, hơn nữa ông còn được biết đến một phương pháp. †u hành mà nhà họ Trần trước khi thành lập hệ thống lớn mạnh như nay đã dựa vào nó để sinh tôn từ mấy trăm năm trước. Trước đây người nhà họ Trần chúng ta đều có truyền thống tập võ, ha ha, chỉ là đến đời ba của cháu. thì hoàn toàn bị cắt đứt, đây cũng là lí do mà ông nội nổi nóng với ba cháu!"Trần Điểm Thương nói."Cho nên, ông nội đã dùng nó để sáng lập nên Hồn Điện?"Cuối cùng Trần Khiêm cũng biết được một góc của bí mật năm đó."Đúng vậy, ông vất vả nghiên cứu, tìm được đến nơi hẻo lánh này, đến cuối cùng cũng đạt được thành tựu bèn lập nên một nhánh thế lực. Ít ra có thể đảm bảo cho nhà họ Trân chúng ta không triệt để biến mất!""Tiểu Khiêm, cháu rất tốt, có người giúp đỡ cháu luyện thành võ công, cho nên lúc thuộc hạ báo cáo với ông tình huống của cháu, ông vô cùng hạnh phúc!""Ông nội cũng quen sư phụ của cháu - ông Tân sao? Ông ấy là Tân Nhất Phàm... Không phải ông ấy là do ông nội phái tới đấy chứ ạ?"Trần Khiêm hỏi.Trần Điểm Thương lúc này cười khổ lắc đầu: "Không, ông nội cũng không biết đến người này. Nhưng mà ông có điều tra qua về ông ta, đây cũng chính là điều khiến ông thắc mắc. Hệ thống điều tra tin tức ngầm của ông trải rộng thế giới, không có tin tức nào mà ông không biết đến, thế nhưng sư phụ Tần Nhất Phàm của con lại khiến ông mất công mà không thu được kết quả.Hơn nữa, tên của ông ta có thật là Tân Nhất Phàm hay không cũng không chắc chăn! Thế nhưng điều có thể khẳng định là, ông ta là một cao thủ bí ẩn, một cao thủ đứng hàng đầu với tu vi không dưới cơ ông nội của cháu đâu!"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng thật không ngờ, ông nội vẫn còn khỏe mạnh, hơn nữa còn là chủ của Hồn Điện đảo Không Minh?"Bất ngờ lắm sao?"Trần Điểm Thương nhìn cháu trai của mình với ánh mắt tràn đầy cưng chiều."Đúng vậy ông nội, cháu thật sự rất bất ngời" Cuối cùng Trần Khiêm cũng hiểu, vì sao vừa nhìn thấy người trước mặt, mình lại sinh ra cảm giác thân thiết như vậy."Hóa ra mấy năm nay ông đều ở trên đảo Không Minh này, hơn nữa còn sáng lập ra Hồn Điện?”'Trần Khiêm ngạc nhiên hỏi. "Ừ, tính ra, ban đầu ông rời khỏi nhà họ Trần, để cho Cận Đông mới hơn hai mươi tuổi thừa kế gia tộc, cho đến bây giờ, đã là tròn ba mươi lăm năm!""Đến đây, Tiểu Khiêm, đến ngồi bên ông nội, để ông kể hết mọi chuyện cho cháu nghe!"Trần Điểm Thương cười nói.'Trần Khiêm ngồi ở trên ghế đá."Chuyện của ông nội cháu biết được bao nhiêu?" Trần Điểm Thương hỏi."Cháu chỉ biết vào ba mươi lãm năm trước, ông nội và ba cãi nhau một trận, từ đó về sau ông liền vứt bỏ cái ghế cao nhất của gia tộc, hoàn toàn không còn một tin tức gì. Cháu cũng có hỏi ba nhưng ông ấy không nói thêm điều gì!"Trần Khiêm nói."Xem ra Cận Đông không nói với cháu về chuyện Thái Dương Đồ.""Thái Dương Đồ?""Ừm, đây là hoa văn bí ẩn mà tổ tiên nhà họ Trần chúng ta đã truyền qua nhiều đời con cháu, nội dung bên trong vô cùng phong phú thâm sâu. Lí do nhà họ Trần có thể bá chiếm nửa thế giới, trở thành gia tộc quyền lực hàng đầu, ban đầu chính là nhờ có sự chỉ dẫn của Thái Dương Đồ. Thế nhưng sau này ông lại phát hiện được, 'Thái Dương Đồ đã đưa ra một lời tiên đoán, trong vòng năm mươi năm, nhà họ Trần chúng ta sẽ có một mối họa diệt tộc. Thái Dương Đồ chưa từng chỉ dẫn sai điều gì"Trần Điểm Thương nói."Cháu nghe ba nói, khả năng trong vòng mấy năm này, nhà họ Trần có nguy cơ sa sút, thậm chí mất hết tất cải"Trần Khiêm nghĩ ngay tới chuyện ba anh đã nói."Ừ, lúc đầu ông đã nói với ba cháu như vậy. Cho nên ông luôn cố gắng tìm ra cách pha giải lời nguyền, mong muốn càng hiểu rõ Thái Dương Đồ hơn nữa, cho đến tận ba mươi lăm năm trước ông mới tìm ra đáp án mình muốn, hơn nữa ông còn được biết đến một phương pháp. †u hành mà nhà họ Trần trước khi thành lập hệ thống lớn mạnh như nay đã dựa vào nó để sinh tôn từ mấy trăm năm trước. Trước đây người nhà họ Trần chúng ta đều có truyền thống tập võ, ha ha, chỉ là đến đời ba của cháu. thì hoàn toàn bị cắt đứt, đây cũng là lí do mà ông nội nổi nóng với ba cháu!"Trần Điểm Thương nói."Cho nên, ông nội đã dùng nó để sáng lập nên Hồn Điện?"Cuối cùng Trần Khiêm cũng biết được một góc của bí mật năm đó."Đúng vậy, ông vất vả nghiên cứu, tìm được đến nơi hẻo lánh này, đến cuối cùng cũng đạt được thành tựu bèn lập nên một nhánh thế lực. Ít ra có thể đảm bảo cho nhà họ Trân chúng ta không triệt để biến mất!""Tiểu Khiêm, cháu rất tốt, có người giúp đỡ cháu luyện thành võ công, cho nên lúc thuộc hạ báo cáo với ông tình huống của cháu, ông vô cùng hạnh phúc!""Ông nội cũng quen sư phụ của cháu - ông Tân sao? Ông ấy là Tân Nhất Phàm... Không phải ông ấy là do ông nội phái tới đấy chứ ạ?"Trần Khiêm hỏi.Trần Điểm Thương lúc này cười khổ lắc đầu: "Không, ông nội cũng không biết đến người này. Nhưng mà ông có điều tra qua về ông ta, đây cũng chính là điều khiến ông thắc mắc. Hệ thống điều tra tin tức ngầm của ông trải rộng thế giới, không có tin tức nào mà ông không biết đến, thế nhưng sư phụ Tần Nhất Phàm của con lại khiến ông mất công mà không thu được kết quả.Hơn nữa, tên của ông ta có thật là Tân Nhất Phàm hay không cũng không chắc chăn! Thế nhưng điều có thể khẳng định là, ông ta là một cao thủ bí ẩn, một cao thủ đứng hàng đầu với tu vi không dưới cơ ông nội của cháu đâu!"
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Nhưng thật không ngờ, ông nội vẫn còn khỏe mạnh, hơn nữa còn là chủ của Hồn Điện đảo Không Minh?"Bất ngờ lắm sao?"Trần Điểm Thương nhìn cháu trai của mình với ánh mắt tràn đầy cưng chiều."Đúng vậy ông nội, cháu thật sự rất bất ngời" Cuối cùng Trần Khiêm cũng hiểu, vì sao vừa nhìn thấy người trước mặt, mình lại sinh ra cảm giác thân thiết như vậy."Hóa ra mấy năm nay ông đều ở trên đảo Không Minh này, hơn nữa còn sáng lập ra Hồn Điện?”'Trần Khiêm ngạc nhiên hỏi. "Ừ, tính ra, ban đầu ông rời khỏi nhà họ Trần, để cho Cận Đông mới hơn hai mươi tuổi thừa kế gia tộc, cho đến bây giờ, đã là tròn ba mươi lăm năm!""Đến đây, Tiểu Khiêm, đến ngồi bên ông nội, để ông kể hết mọi chuyện cho cháu nghe!"Trần Điểm Thương cười nói.'Trần Khiêm ngồi ở trên ghế đá."Chuyện của ông nội cháu biết được bao nhiêu?" Trần Điểm Thương hỏi."Cháu chỉ biết vào ba mươi lãm năm trước, ông nội và ba cãi nhau một trận, từ đó về sau ông liền vứt bỏ cái ghế cao nhất của gia tộc, hoàn toàn không còn một tin tức gì. Cháu cũng có hỏi ba nhưng ông ấy không nói thêm điều gì!"Trần Khiêm nói."Xem ra Cận Đông không nói với cháu về chuyện Thái Dương Đồ.""Thái Dương Đồ?""Ừm, đây là hoa văn bí ẩn mà tổ tiên nhà họ Trần chúng ta đã truyền qua nhiều đời con cháu, nội dung bên trong vô cùng phong phú thâm sâu. Lí do nhà họ Trần có thể bá chiếm nửa thế giới, trở thành gia tộc quyền lực hàng đầu, ban đầu chính là nhờ có sự chỉ dẫn của Thái Dương Đồ. Thế nhưng sau này ông lại phát hiện được, 'Thái Dương Đồ đã đưa ra một lời tiên đoán, trong vòng năm mươi năm, nhà họ Trần chúng ta sẽ có một mối họa diệt tộc. Thái Dương Đồ chưa từng chỉ dẫn sai điều gì"Trần Điểm Thương nói."Cháu nghe ba nói, khả năng trong vòng mấy năm này, nhà họ Trần có nguy cơ sa sút, thậm chí mất hết tất cải"Trần Khiêm nghĩ ngay tới chuyện ba anh đã nói."Ừ, lúc đầu ông đã nói với ba cháu như vậy. Cho nên ông luôn cố gắng tìm ra cách pha giải lời nguyền, mong muốn càng hiểu rõ Thái Dương Đồ hơn nữa, cho đến tận ba mươi lăm năm trước ông mới tìm ra đáp án mình muốn, hơn nữa ông còn được biết đến một phương pháp. †u hành mà nhà họ Trần trước khi thành lập hệ thống lớn mạnh như nay đã dựa vào nó để sinh tôn từ mấy trăm năm trước. Trước đây người nhà họ Trần chúng ta đều có truyền thống tập võ, ha ha, chỉ là đến đời ba của cháu. thì hoàn toàn bị cắt đứt, đây cũng là lí do mà ông nội nổi nóng với ba cháu!"Trần Điểm Thương nói."Cho nên, ông nội đã dùng nó để sáng lập nên Hồn Điện?"Cuối cùng Trần Khiêm cũng biết được một góc của bí mật năm đó."Đúng vậy, ông vất vả nghiên cứu, tìm được đến nơi hẻo lánh này, đến cuối cùng cũng đạt được thành tựu bèn lập nên một nhánh thế lực. Ít ra có thể đảm bảo cho nhà họ Trân chúng ta không triệt để biến mất!""Tiểu Khiêm, cháu rất tốt, có người giúp đỡ cháu luyện thành võ công, cho nên lúc thuộc hạ báo cáo với ông tình huống của cháu, ông vô cùng hạnh phúc!""Ông nội cũng quen sư phụ của cháu - ông Tân sao? Ông ấy là Tân Nhất Phàm... Không phải ông ấy là do ông nội phái tới đấy chứ ạ?"Trần Khiêm hỏi.Trần Điểm Thương lúc này cười khổ lắc đầu: "Không, ông nội cũng không biết đến người này. Nhưng mà ông có điều tra qua về ông ta, đây cũng chính là điều khiến ông thắc mắc. Hệ thống điều tra tin tức ngầm của ông trải rộng thế giới, không có tin tức nào mà ông không biết đến, thế nhưng sư phụ Tần Nhất Phàm của con lại khiến ông mất công mà không thu được kết quả.Hơn nữa, tên của ông ta có thật là Tân Nhất Phàm hay không cũng không chắc chăn! Thế nhưng điều có thể khẳng định là, ông ta là một cao thủ bí ẩn, một cao thủ đứng hàng đầu với tu vi không dưới cơ ông nội của cháu đâu!"